Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tối Cường Rút Thưởng Vĩnh Sinh Lộ

Chương 20 : Dễ bị dụ Giới Linh, qua đường hoàng kim giáp binh. ( 4000 chữ đại chương )




Chương 20 : Dễ bị dụ Giới Linh, qua đường hoàng kim giáp binh. ( 4000 chữ đại chương )

Chương 20 : Dễ bị dụ Giới Linh, qua đường hoàng kim giáp binh.

Trung tâm thương mại, nơi mà Lâm Vũ Trần gặp Hắc Đạn Giới Linh.

" Giới Linh tôn kính. Mong ngài hãy mở con đường đẫn tới thế giới của ngài. "

Giữa dòng người tấp nập, một cái khoảng trống tự nhiên mà hình thành.

Cách biệt với thế gian.

" Rất xin lỗi. Thế nhưng không được. Đã có người giúp bé rồi. "

Giới Linh tay giữ chặt thanh kẹo mà mình đang ăn dở, lựa chọn từ chối.

Trong con ngươi như hồng ngọc kia đang tràn ngập cảnh giác.

" Giới Linh tôn kính, ngài hiểu nhầm rồi. Bọn ta không có ý xấu "

Bóng người toàn thân bạch nhũ mỉm cười.

Về lý một cái không có khuôn mặt, toàn thân như được bạch quang đức thành hình người, có cười hay không cũng không thể nhìn thấy.

Thế nhưng giữa khuôn mặt kia một cái khe nứt hiện ra.

Một vệt cong hiện lên.

Nhìn qua, không thể nào là nhân vật tốt lành.

Đi ở phía sau lưng bạch nhũ quang ảnh nam thanh nữ tú đều tò mò nhìn Giới Linh bé con.

" Bé Giới Linh ơi. Mau mở cửa ra đi. Không là tỷ tỷ không cho kẹo đâu. "

Một cái xinh đẹp mỹ nữ tóc hồng bật cười.

Thấy mỹ nữ tóc hồng như vậy, mấy cái bên cạnh cũng hùa theo.

" Đúng đó, bé con. "

" Tốt nhất là nghe lời, mở con đường dẫn tới nội thiên của nhóc đi. "

" Nếu không là bọn anh sẽ không cho bé đồ ngon để ăn đâu. "

Một cái lam ý thiếu nữ đứng bên tóc hồng mĩ nữ nhìn Hắc Đạn Giới Linh, rồi nói.

" Mở Nội Thiên Môn ra. Nếu không thì đừng trách sao ta không nể mặt Vạn Giới Linh Minh . "

Trái ngược với mấy cái nam thanh nữ tú ở bên bừng bừng tinh thần, cái người này như một bức tượng băng.

Khuôn mặt tinh mỹ không chút cảm tình, mắt lục bảo không một gợn sóng.

Thanh kiếm bên hông như ẩn ẩn từng giọt sương băng lạnh giá, khiến cho người không khỏi theo bản năng không dám lại gần.

" Tuyết Liên công nương. xin người đừng có bắt nạn một cái nho nhỏ mới ra đời Giới Linh như vậy. Dù sao thì trước mặt người cũng là hàng thật giá thật Giới Linh. HIện tại nho nhỏ nhưng tương lai không thể nào nói trước được. "

Bạch nhũ quanh ảnh từ tốn nói với lam y thiếu nữ.

Hắn thực sự không dám làm vị tiểu tổ tông này phật ý.

" Linh Quang. Nếu như trong chuyến đi này, Tuyết Liên công nương có mệnh hệ gì, bổn điện chủ sẽ mang mi đi đốt đèn có hiểu không ? Những cái khác ? Cũng thế. Bọn nhỏ đó dù b·ị t·hương một cọng tóc đi nữa, ngươi cứ hãy xác định. “

Khi biết mình được giao nhiệm vụ dẫn đội, một đám chưa bước vào Đệ Nhất Tầng Thứ Nguyên sinh linh đi tranh giành khí vận Linh Quang chấp sự đã rất khó chịu kịt mũi khinh thường.

Bản thân hắn là một cái đã đột phá Đệ Tam Tầng Thứ Nguyên tồn tại.

Tuy rằng hắn không tính là cái cường giả, nhưng bảo hắn lật tay phá nát một cái vừa hình thành thế giới không khó.

Thế nhưng, khi một vị Điện Chủ của Thiện Sát Điện cầm cự kiếm kề cổ bản thể của hắn.

Hắn biết mình sai rồi.

Cái này là dẫn đội cái quỷ gì. Rõ ràng là bảo hắn đi làm bảo mẫu.

" Nghe đây, người giá·m s·át đến từ Thiện Sát Điện. Nếu như công tử/ tiểu thư nhà/ thánh địa ta có mệnh hệ gì thì mi hiểu đúng không ? "

Điện Chủ cầm cự kiếm kề kề xong thì khủng bố tồn tại phân thân chạy qua cầm cự kiếm kề kề cổ bản thể hắn.

Hắn biết mình sai rồi.

Trong mắt hắn mấy cái còn chưa bước vào con đường tu luyện sinh linh, cái nào cũng có thân phận khủng bố, hắn ngay cả nhìn cũng không có đủ tư cách mà nhìn, nói chi dẫn đội làm bảo mẫu.

Thế nhưng bên trên đã ra quyết định thì hắn biết phải làm sao ?

Chẳng lẽ bảo tự nhiên có cảm nhận mới đóng cửa bế quan ? Như thế có khác gì hôm nay chọn c·ái c·hết không hả ? Ai biết mấy vị Điện Chủ tự nhiên nóng máu thì sẽ làm gì ?

Do đó mà Linh Quang chấp sự chỉ có thể ngoan ngoãn đi dẫn đội kiêm làm bảo mẫu.

Mà thực ra có hắn hay không cũng chả quan trọng.

Tại cái nơi Khởi Nguyên Giới này, dù là người ngoại giới hay dân bản xứ, không đột phá Đệ Cửu Tầng Thứ Nguyên thì cùng bình thường sinh mệnh chả có gì khác nhau. Chỉ cần ở đây, đều sẽ bị một cái bình phàm quy tắc hạn chế tất cả năng lực.

Có thì cũng là nhục thân khỏe mạnh quá nhiều thôi.

" Hỡi Giới Linh tôn kính, bọn ta tới thực sự không có ý xấu. Mong ngài cho phép những đứa trẻ này tham dự khí vận chi tranh của giới ngài. Sau khi kết thúc, không chỉ Thiện Sát Điện bọn ta mà rất nhiều khủng bố tồn tại tình nguyện hậu đãi ngài. "

Linh Quang chấp sự hết sức hòa nhã nói chuyện với Hắc Đạn Giới Linh.

Hắn vì để lại ấn tượng tốt cho cái đám tiểu tổ tông này nên cũng không có hung hăng.

Ai biết được là người nhà mấy cái này có phái cái nào vượt qua Đệ Cửu Tầng tồn tại đi theo đảm bảo an toàn hay không.

Hung hăng hống hách rồi bị mấy cái đằng sau học hư, về nhà bị người nhà thấy thì hắn cũng chỉ có c·hết.

Bé nhà ta ở nhà ngoan hiền, ngươi dẫn đi tranh khí vận về thay đổi tính nếp. Không tìm ngươi lột thịt thì tìm ai.

Hắc Đạn Giới Linh lưỡng lự một hồi rồi xòe tay ra nói.

" Kẹo. "

Linh Quang chấp sự giật mình.



" Giới Linh đại nhân ? "

" Muốn vào thì mỗi người một thanh kẹo như thế này. "

Hắc Đạn Giới Linh chỉ thanh kẹo trên tay rồi khăng khăng khẳng định yêu cầu.

Đm, phân thân của lão tử lấy đâu ra thứ rẻ rách này.

Nhìn cái thanh kẹo sô cô la còn đang ăn giở trên tay cô bé ăn xin, Linh Quanh chấp sự cười khổ.

Hắn không phải là không có kẹo.

Kẹo Linh Năng, trẻ em ăn vào thay Tụ Linh Đan khô khan, chuyên dùng để lừa con nít đi tu luyện.

Kẹo Tích Cốc, phát minh vĩ đại cho người phải bế quan khổ tu. Hương vị đa dạng, năng lượng dồi dào.

Cùng rất nhiều thứ đan dược vô vị hoặc khó nuốt, trải qua không ngừng cải tiến dần phát triển thành dễ nuốt kẹo đường như bây giờ.

Thế nhưng trước mặt hắn thực sự là kẹo. Một cái chân chính bình thường kẹo.

Thứ này bảo hắn vứt ra chỗ dân nghèo cũng không có ai thèm ăn.

Dù sao thì kẹo thông dụng của bọn hắn cùng thứ này thực không thể nào đặt lên bàn cân so sánh.

Một cái là làm cho tu luyện không khô khan vật phẩm, thứ còn lại thì thuần túy không có chút giá trị gì cân đường.

Nhìn Hắc Đạn Giới Linh, Linh Quang chấp sự âm thầm lắc đầu.

Quả nhiên là một cái dã sinh ấu niên Giới Linh. Không được thành niên Giới Linh bao bọc, dẫn lối cũng chỉ đến như thế.

Nếu như lúc đầu, xuất phát từ một chút tôn trọng khả năng trong tương lai của cô bé ăn xin mắt hồng, Linh Quang chấp sự thành ý lựa chọn khiêm nhường. Thì giờ hắn không có gì để tâm.

Giả sử một cái đám tiểu tổ tông chưa trải sự đời sau lưng không ở đây, hắn đã mạnh bạo bắt cái Giới Linh trước mặt mở lối vào Nội Thiên.

" Đây. Kẹo này đúng không ? "

Lúc này từ đầu đến giờ luôn băng lạnh thiếu nữ lấy ra một thanh kẹo cùng cái trên tayHắc Đạn Giới Linh không mấy sai lệch.

" Hi hi. Tuyết Liên muội muội vẫn giữ cái thói quen chạy lén qua Bản Nguyên Giới mua kẹo lúc nhỏ nha. "

Mĩ nữ tóc hồng nhìn lam y thiếu nữ tự nhiên lấy ra thanh kẹo y hệt, nhịn không được mà cười trêu chọc.

Lam ý thiếu nữ mặt lạnh băng không nhìn lại mĩ nữ tóc hồng.

" Ta đã có thể vào được chưa ? "

Cảm nhận hai mắt như lục bảo của thiếu nữ không chút cảm tình nhìn mình, Hắc Đạn Giới Linh không khỏi đáng thương vô cùng nhìn nàng.

" Được. Chị không phải người xấu. Nhưng quá hung dữ. "

Nghe vậy xong, dáng vẻ lạnh băng của thiếu nữ có chút khựng lại.

" Ha ha ha ha. C·hết rồi. Không nhịn được rồi, Tuyết Liên muội muội. Muội nhìn xem. Đến trẻ nhỏ cũng chê muội kìa. "

Lam y thiếu nữ quay lại nhìn mĩ nữ tóc hồng.

Cảm nhận con mắt kia đầy lãnh ý nhìn mình, mĩ nữ tóc hồng không đùa cợt nữa.

" Bé con, tỷ tỷ không có kẹo kia. Thứ này có được không ? "

Mĩ nữ tóc hồng lấy ra một cái hộp đưa cho cô bé.

" Đây không phải kẹo. "

Hắc Đạn Giới Linh lắc đầu, phồng má nhìn mỹ nữ tóc hồng.

" Nó thực là kẹo đó. Ăn siêu ngon luôn. "

Mỹ nữ tóc hồng mở chiếc hộp ra.

Bên trong là từng viên đổ hồng cỡ quả nhãn như hồng ngọc trong suốt, xếp ngay ngắn thành hàng.

" Công chúa, người không cần dùng thứ quý giá như vậy. "

Linh Quanh chấp sự lòng như chảy máu.

Hỏa Nguyên Đan, thần dược với người sở hữu thiên phú hệ hỏa.

Người sở hữu bình phàm hỏa diễm nuốt một viên là đã có khả năng biến phàm hỏa thành Dị Hỏa.

Đó là Dị Hỏa đó. Cho dù là sinh mệnh ở Đệ Tam Tầng Thứ Nguyên như hắn cũng sẽ đánh nhau vỡ đầu chảy máu, đi tranh thứ này.

Bây giờ cơ hội thăng cấp hỏa diễm ngay trước mắt mà mình không thể động vào, Linh Quang chấp sự thực sự lòng đang chảy máu.

Phí phạm. Một cái dã sinh Giới Linh lấy đâu ra phàm hỏa để phục dụng nó chứ.

" Thực sự ăn ngon sao ? "

Nhìn Giới Linh trước mặt do dự, Linh Quang chấp sự thực muốn gào thét.

Không ăn có thể cho ta.

Hỏa Nguyên Đan không những giúp phàm hỏa thăng cấp thành DỊ Hỏa. Nó còn có thể không ngừng giúp tinh luyện Dị Hỏa. Thậm chí nếu bản thân Dị Hỏa đầy đủ ưu tú, có một tia rất nhỏ khả năng phục dụng Hỏa Nguyên Đan sẽ làm DỊ Hỏa biến thành Địa Hỏa.

Khi đó không chỉ là đơn giản mạnh hơn thôi đâu.

Có Địa Hỏa, bảo đi vượt cấp g·iết địch không phải nói mơ.

“ Ừm. Ăn thử một viên xem. Cho bé cả hộp đó. “

“ Oa. Ngon quá. Chị quả nhiên là người tốt. “

“ Tất nhiên rồi. Cho ôm cái nào “

“ Không ôm đâu. “

“ Hi hi. Nhìn bé dễ thương quá. Tỷ muốn bắt về nuôi quá đi. “

“ Không. Chị là người xấu. Bỏ ra. “



Mỹ nữ tóc hồng đầy yêu thích ôm lấy Hắc Đạn Giới Linh vào lòng.

Ở phía sau mấy cái nam nhìn Hắc Đạn Giới Linh hết sức ghen tị.

Phải chi đó mà là mình thì tốt rồi. Cái xúc cảm đó chắc chắn rất tuyệt vời.

" To lớn tồi tệ ! Không cho vào ! "

" Thế thì tỷ xin lại hộp kẹp nhé. "

Hắc Đạn Giới Linh thấy thế đầy không nỡ đáng thương hề hề nhìn mỹ nữ tóc hồng.

" Cho vào. Đừng lấy kẹo của bé mà. "

" Tỷ đùa thôi. Đừng khóc mà. "

Thích thú xoa cái đầu nhỏ mềm mại của Hắc Đạn Giới Linh, mỹ nữ tóc hồng hết mức thích thú.

Nếu như hôm nay không phải vì công việc mà tới, nàng thực muốn dụ cái bé con đáng yêu này về nhà yêu thương mỗi ngày.

" Đây nhóc. Cái này ăn vào cực kỳ mát. Đảm bảo lúc nóng ăn xong cực thích. "

" Trên người ta không có mấy thứ này. Không biết là nhóc có thích kiếm pháp không ? "

" Đây là Siêu Từ Đại Lực Pháo. Có ai bắt nạt cứ bấm cò là kẻ đó bị đẩy bay đi luôn. "

" Đây là.... "

Nhìn một nhóm thiếu niên thiếu nữ không chút tiếc tiền đựa đồ cho Hắc Đạn Giới Linh, Linh Quang chấp sự tâm c·hết lặng.

Ừm, con nhà người ta, không so sánh được.

Linh Quang chấp sự ngày hôm nay nhìn thấy mấy món đồ có thể so với cả gia tài mấy ngàn năm tích lũy của bản thân, bị người tùy tay không chút nhăn mặt tặng người.

Nhìn xong hắn cũng c·hết lặng.

Có nhiều người điểm xuất phát liền là điểm hắn cố gắng cả đời bò qua.

Thấy Hắc Đạn Giới Linh ngây ngỗ tiếp đám tiểu tổ tông kia đi vào, Linh Quang chấp sự cũng không có gì làm ngoài đợi.

Lúc này hắn cảnh giác nhìn xung quanh.

Tuy hắn nghi là người nhà của mấy cái tổ tông này phái người theo bảo vệ nhưng cũng không thể không phòng có người có ác ý mà tới.

Dù sao thì cường đại tồn tại liền có cường đại kẻ thù.

Tuy cái Bản Nguyên Giới này, ai vào thì người đó bị quy tắc trói buộc thành người thường. Nhưng nhục thân còn đó.

Giờ chạy ra cái thể tu cuồng đồ làm loạn thì hắn cũng khó mà bảo toàn chính mình.

" Ông chú quang nhân đáng sợ. Ông ăn kẹo không ? "

Nhìn cái tiểu Giới Linh đưa cho mình một viên to bằng long nhãn trong suốt hồng nhọc, Linh Quang chấp sự trong tâm bật khóc.

Chưa từng ai đối tốt với hắn như thế.

" Không được đâu, Giới Linh đại nhân. Ta không thể. "

" Ông có kẹo không ? Hai ta có thể đổi. "

Linh Quang chấp sự nghe xong thầm lặng khóc.

Thực là một đứa trẻ ngoan. Rốt cuộc là cái nào cặn bã nỡ lòng nào để đứa nhỏ đi lưu lạc thế này.

Thông thường, một cái Giới Linh mới được sinh ra thì sẽ luôn có một cái thành niên Giới Linh ở bên bảo hộ. Cho dù cái thành niên Giới Linh đó không có chút quan hệ nào với cái Giới Linh mới sinh kia.

Chỉ đến khi cái mới sinh Giới Linh kia hoàn thành vài lần diễn hóa, thì cái thành niên Giới Linh kia mới rời đi để cho cái tiểu Giới Linh tự lập trưởng thành.

Đây là quy củ mà Giới Linh tuân theo.

Giới Linh vốn là một cái hiếm có sinh mệnh.

Sinh ra mang trong mình tràn đầy khí vận cùng căn nguyên thế giới.

Những đại thiên thế giới bây giờ có cái nào không phải là do Giới Linh ngưng tụ ra. Đó là vô tận tài nguyên cho kẻ tu luyện.

Cũng bởi vì thế nên cho dù là ác đồ cũng không có gan đi làm gì một cái Giới Linh.

Đã từng có một vị bá chủ nô dịch một cái mới ra đời Giới Linh, m·ưu đ·ồ độc chiếm tài nguyên của Giới Linh đó.

Tin tức lộ ra không lâu, thân xác bất hủ của vị bá chủ kia đã bị đóng trên tường thành của hắn. Mỗi ngày phải chịu vô tận cực hình do quy tắc lực lượng hóa thành.

Cho dù bây giờ cũng không ai dám gỡ hắn xuống khỏi đoạn tường thành ấy.

Đó như một lời cảnh báo từ cái tồn tại cao hơn.

Động tới Giới Linh, sống không bằng c·hết !

Cũng vì đó mà Linh Quang chấp sự hết sức khách khí với Hắc Đạn Giới Linh.

Kẻ đi vào trang khí vận thế nào cũng được, Giới Linh tồn tại thì thế giới lại diễn hóa như cũ.

Thế nhưng dám ra tay với Giới Linh ? Chỉ sợ không biết sống không bằng c·hết mùi vị thế nào.

Bước lên Đệ Tam Tầng Thứ Nguyên, Linh Quang chấp sự chỉ cần không đi tìm c·hết sẽ sống rất lâu.

Thậm chí nếu hắn rảnh rỗi, có thể bắc ghế ngồi xem một cái tinh cầu hình thành rồi phát triển tới lúc lõi sao sụp đổ biến mất mà không hề hấn gì.

Cũng vì thế, hắn càng quý mạng mình.

Tồn tại ở Tầng Thứ không quá hắn ba tầng không g·iết hắn ngay được, nhưng có thể khiến hắn sống không bằng c·hết.

Mà cao hơn hẳn ? Sống không bằng c·hết lúc đó thực sự như một cái phần thưởng xa vời.

Khi nhìn Hắc Đạn Giới Linh, Linh Quang chấp sự hết sức nghi hoặc.

Cái thành niên Giới Linh bảo hộ cái bé con này đâu.

Sao lại để nó lạc thế này ?



Nhìn Hắc Đạn Giới Linh dáng người đúng cái cẳng chân hắn cao, Linh Quang chấp sự thầm tính toán số lần suy diễn của cái bé con trước mặt.

Chỉ là càng suy diễn, hắn càng nhíu mày.

Không hợp lý, nhiều như vậy thì đáng lý đã trường thành.

" Ngươi không tính ra được đâu. Nó sinh ra từ nguyện lục bị bỏ rơi của một cậu truyện ảo tưởng. "

Vội vã quay đầu nhìn phía sau, Linh Quang chấp sự cả người lạnh lẽo.

" Đừng hoảng sợ. Ta muốn mi c·hết thì đã không nói chuyện. "

Một bước chân như trống trận vang lên, một thân ảnh như được đúc ra từ vàng ròng xuất hiện.

" Siêu Việt Đệ Cửu Tầng Thứ Nguyên tồn tại. "

Linh Quang chấp sự toàn thân run rẩy.

Thế nhưng hắn vẫn đứng chắn trước người Hắc Đạn Giới Linh.

Bản thân Linh Quang hắn không phải là cái gì lương thiện nhiệt huyết người. Thế nhưng nhóm tiểu tổ tông kia đã đi vào Nội Thiên Thế Giới của Hắc Đạn Giới Linh.

Lúc này nếu có người ra tay với Hắc Đạn Giới Linh, đám tiểu tổ tông kia sẽ tập thể xong đời.

Nhất là khi kẻ đó không nhận ảnh hưởng của bình phàm quy tắc từ cái Bản Nguyên Giới này.

" Các hạ là ai ? "

" Ta chỉ là một cái tầm thường giáp binh, lĩnh lệnh tới truy bắt ác đồ. Chẳng qua thật không ngờ. "

Người mặc giáp kia đi từng bước lại gần, mỗi một bước chân, Linh Quang chấp sự lại cảm thấy toàn thân như bị một cái hành tinh đập lên.

" Giới Linh tôn kính. mong người để tâm thêm đến kẻ ngu si nhận được ân điển của Đế Hoàng . Đây là một chút quà mọn, mong người nhận cho. Do có công việc tại thân, mong người trớ trách kẻ hèn này không thể bảo vệ bên người đến khi giúp ngài tìm được giám hộ Giới Linh. Xin cáo biệt. "

Người mặc giáp đặt một chiếc hộp hoàng kim khắc hình đại bằng lên tay của Hắc Đạn Giới Linh rồi hành lễ vội vã rời đi.

Từ đầu tới cuối, người đó không chút gì để tâm Linh Quang chấp sự.

Chỉ là trước khi đi thì hắn bỗng nói.

" Các vị đang giấu mình trong hư không. Nếu như các vị có ý đồ gì với vị ấu niên Giới Linh này. "

Rút ra cự kiếm bên hông, người mặc giáp chỉ lảnh lạnh nói.

" Giết bất luận tội. "

Vung kiếm một đường, hư không như bị xé rách.

Từng cái thân ảnh giống như bị hố đen hút ra, rơi xuống trước chân người mặc giáp.

" Xin hãy làm một người cái trách nhiệm và bảo vệ vị Giới Linh này, tới khi có giám hộ Giới Linh tới. Nếu không thì các vị biết điều gì sẽ xảy ra chứ. "

Cự kiếm nóng rực một màu đỏ cam, nhiệt lượng có thể t·hiêu r·ụi cả một vì sao tỏa ra khiến cho các thân ảnh kia đông loạt ngoan ngoãn gật đầu lia lịa.

" Rất tốt. "

Người mặc giáp gật đầu rồi quay lại nhìn đáng yêu Hắc Đạn Giới Linh đang tò mò nhìn mình.

Lúc này hắn hành lễ cáo từ.

Chẳng qua là hắn không phải đối với ai ở đây hành lễ.

" Thuộc hạ xin cáo lui. Chúc người đạt công cáo thành, sớm ngày trở về Đế Chế bên Đế Hoàng. Thuộc hạ xin được tiếp tục truy đuổi ác đồ. "

Người này rời đi, để lại Linh Quang chấp sự cùng đám người vừa ngã lăn với Hắc Đạn Giới Linh ngây ngô không hiểu.

" Người giá·m s·át đến từ Thiện Sát Điện, hắn là ai ? "

Một người tò mò nhìn Linh Quang chấp sự hỏi han.

Theo hắn thấy, người này không động chạm gì tới Linh Quang chấp sự thì chắc chắn có quan hệ với Thiện Sát Điện.

Linh Quang nhìn người này xong, trong tâm thầm khóc.

Đm, lúc kề đao bên cổ lão tử sao không thấy ngươi lịch sự thế hả !

Nhìn một đám đang ngồi đây, ai cũng là người quen mới cầm v·ũ k·hí kề cổ hỏi han hắn gần đây nhờ chăm sóc người nhà, Linh Quang chấp sự trong lòng cũng hả hê.

Chỉ là hắn trong tâm có chút lo lắng.

Câu cuối cùng của người kia không phải là nói với cái Giới Linh bé con sau lưng hắn hay bất cứ ai ở đây.

Nếu thế, chỉ có thể là người ở trong Nội Thiên Thế Giới của cái Giới Linh này.

Thế nhưng người nhà của đám kia đang nằm chổng vó trước mặt hắn.

Người một nhà cũng không thể ra tay ác thế được.

" Tạm biệt. Bé sẽ gửi lời tới anh trai tốt bụng kia. "

Hắc Đạn Giới Linh ngây ngô vẫy chào người mặc giáp kia.

Anh trai tốt bụng ?

Linh Quang chấp sự nhớ lại câu nói của Giới Linh khi hắn ngỏ ý muốn đưa đám tiểu tổ tông kia vào.

Đã có người giúp rồi.

Câu này liên tục vọng lên trong tai hắn.

" Cầu trời. Mấy cái nhóc đầu chưa ráo máu kia sẽ không chọc phải cái gì quái vật khổng lồ. "

Có thể để một vị siêu việt Đệ Cứu Tầng Thứ Nguyên, một phương cự đầu cúi mình tự nhận là một cái binh.

Linh Quang chấp sự cũng chỉ nghĩ ra được vài nơi.

Những nơi đó, không cái nào không phải quái vật khổng lồ có thể làm điên đảo vạn giới.

Mà trong những đó, gọi mình là Đế Chế cũng chỉ có một nơi duy nhất.

Một cái nơi do một cái người phàm phá vỡ tất cả xiềng xích đẩy ra con đường vĩnh sinh tạo nên.

Nhân Loại Đế Chế - Vĩnh Hằng Nhân Quốc.