Chương 1: Rút thưởng hệ thống ( Đại chương 4000 chữ )
Lâm Vũ Trần, một cái sắp đôi mươi thanh niên.
Đại học cách nhà đúng ba cái phút đi bộ, không cần thuê trọ, không cần sắm xe mới đi học, ngày đi học trên trường tối làm thêm tích tiền.
Đó là nhân sinh từ lúc vào đại học của Lâm Vũ Trần.
Hôm nay ngày đầu nghỉ hè, hắn không cần như bao con quỷ xui xẻo trượt môn hay không kịp đăng ký tín chỉ mà phải học lại học bù.
Hắn có cả một mùa hè đầu tiên của đời sinh viên cho chính mình.
Lâm Vũ Trần đã đăng ký với chỗ làm thêm của mình là hè cho phép hắn làm full để kiếm thêm tiền.
Thế nhưng đó là chuyện của ngày mai.
Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè hắn chỉ muốn ngủ nướng thật thơm mà thôi.
Bài tập hè xong trước cả khi bắt đầu kỳ nghỉ nên hắn không cần phải lo nghĩ gì nhiều.
Chỉ cần tận hưởng mùa hè, làm thêm tích tiền vào năm học đi mua con máy ảnh đi chụp ảnh thỏa thích.
Nghĩ về tương lai màu hồng tươi đẹp, Lâm Vũ Trần không khỏi cười cười ngây ngốc khò khò.
Thế nhưng giống như ông trời nhìn cái bản mặt hưởng thụ này của hắn ngứa mắt nên bỗng cho hắn một hồi không thể nói nổi cơ duyên.
[ Điên Đảo Thời Không - Nghịch Chuyển Quy Nguyên ! ]
Một cái tiếng sấm nổ vang trong đầu của Lâm Vũ Trần khiến cho hắn bật dậy ôm đầu.
" Ahhhhhhhhhh !!! "
Tiếng kêu đau đớn như con heo đực bị chọc tiết của hắn vang vọng khắp toàn bộ con ngõ ngỏ lúc sáng sớm.
Cơn đau đến đột ngột đi cũng đột ngột, Lâm Vũ Trần người toàn mồ hôi lạnh không khỏi thở đốc từng ngụm như trâu.
" Đau quá. Chuột rút chạy lên não à. "
Nhìn ngoài trời nắng vẫn còn chưa lên, Lâm Vũ Trần không tim không phổi đắp chăn chuẩn bị ngủ tiếp.
Dù sao đang ngủ chuột rút với hắn cũng chả lạ gì.
Thế nhưng một cái tiếng " Đing " làm cho đang chuẩn bị nhắm mắt ngủ tiếp Lâm Vũ Trần sựng người.
[ Hệ thống Tối Cường Vĩnh Sinh Rút Thưởng khởi động hoàn tất. Xin vấn an chủ nhân. ]
Nhìn một cái giao diện thông báo giống như đang chơi game hiện thông báo bảo trì server, Lâm Vũ Trần không khỏi cười cười làm lơ đi ngủ.
Hắn cho rằng mình ngủ chưa đủ nên đang ảo giác.
Chỉ là có nhắm mắt hắn vẫn thấy thông báo này.
" Lạ thế nhỉ. "
[ Phát hiện chủ nhân có dấu hiệu lười biếng cùng làm lơ bổn hệ thống. Bổn hệ thống từ bi chọn lựa cho ngài trải nghiệm một nhiệm vụ tân thủ tối cường tùy cơ. Xin người hãy chuẩn bị cho tùy cơ dịch chuyển. ]
Giống như bản năng của một tên học sinh ngủ gật lúc giáo viên cấp ba vào trong lớp, Lâm Vũ Trần bật dậy nhìn thông báo trước mặt.
" Cái con mẹ gì thế. "
Chưa đợi hắn nói tiếp, Một bảng đếm ngược đã xuất hiện trong mắt hắn.
[ 10 giây trước khi cưỡng chế dịch chuyển tới địa điểm của trải nhiệm tân thủ. Xin hãy chuẩn bị. ]
Mười giây đếm ngược nháy mắt là qua, Lâm Vũ Trần ngỡ ngờ chưa kịp hoàn hồn đã biến mất khỏi nguyên địa.
.........
Một sảnh đường bốn bề huyết hồng như ngọc, hai bên vách tường khảm nạn đầy kính họa bảy màu
" Nơi nào đây ? "
Đang nghi ngờ chuyện gì đang xảy ra, bảng giao diện bất lương nào đó hiện lên.
[ Dịch chuyển thành công. Vị trí hiện tại: căn phòng Boss của tầng 1 Aincrad. ]
" Này này, giải thích cho nhau cái gì đang diễn ra được không ? "
Nhìn bảng giao diện biến mất, Lâm Vũ Trần hoảng.
Tự nhiên xuất hiện nơi xa lạ, hắn không thể không nắm cọng rơm cứu mạng này được.
Một bảng giao diện hiện lên, Lâm Vũ Trần chăm chú nhìn vào rồi trợn mắt.
[ Nhiệm vụ rút thưởng ( Tân thủ trải nghiệm )
Hình thức : Diệt trừ / Thuần phục Dị Đạo Chi Linh
Mô tả: Trên Thiên Không Bách Giới Lâu Aincrad, thủ hộ giả tằng thứ 100 bỗng tỉnh giấc giáng lâm xuống phòng Boss của tầng thứ nhất. Thân là một cái thanh niên đầy trách nhiệm, ngươi có trách nhiệm vì những sinh linh nhỏ nhoi bị kẹt nơi dậy cồng hiến một phần sức lực.
Phần thưởng : 1 lần rút thưởng thiên phú, 1 lần rút thưởng kỹ năng, 1 lần rút thưởng trang bị
Hình phạt : không có.
Vì đây là trải nghiệm tân thủ nên hệ thống từ bi cho phép chủ nhân trải nghiệm cảm giác 120s tối cường. ]
Nhìn cái bảng giao diện này xong, Lâm Vũ Trần trực tiếp sợ nhão chân tay.
Con mẹ nó SAO thì nói thẳng cho nhau. Bày đặt Aincard làm gì !
Trong lòng không ngừng kêu không ổn cần chạy ngay thì Lâm Vũ Trần nhìn về phía cửa ra.
Đóng tịt.
" Bỏ mợ. "
Nhớ lại trong phim tầng 74 vào phòng boss xong là khỏi ra cho tới lúc xong việc, Lâm Vũ Trần trực tiếp đổ mồ hôi lạnh.
Boss số 74 đã chơi thế thì 100 sao lại không ?
[ Thủ hộ giả tầng 100 - Giới Tuyến Hóa Thân đã hằng lâm. ]
Bên trong sảng đường một hồi huyết quang bỗng nên bao trùm tất cả.
Khi hồi huyết quang tan đi, một thân ảnh thiên sứ tuyệt mỹ xuất hiện trước mắt hắn .
Nói đây là khuôn mặt xinh đẹp nhất mà Lâm Vũ Trần từng nhìn cũng không sai.
Từ lúc lên đại học, Lâm Vũ Trần đã nhìn không biết bao nhiêu cô nàng xinh đẹp.
Hoa khôi học đường, gợi cảm thành thục giáo viên, phú bà xin hãy bao nuôi thiếu niên này bạch phú mỹ.
Thế nhưng tất cả đều ảm đảm trước khuôn mặt trước mắt hắn lức này.
Có thể nó không phải là khuôn mặt tuyệt trần nhất mà Lâm Vũ Trần sẽ nhìn thấy trong đời.
Nhưng khí chất thần thánh này có lẽ hắn sẽ không tìm được một cái người thứ hai sở hữu khí chất tương đồng.
[ Bắt đầu đếm ngược trải nhiệm Tối Cường. Xin hãy trải nghiệm tự hành chiến đấu, kẻ dịch của ngài sẽ bị nghiền nát. ]
Bảng giao diện hệ thống làm hắn tỉnh hồn thế nhưng đã muộn.
Một đạo huyết quang tựa phá nát không gian bay tới trước mặt hắn.
Ngay lúc này thời gian giống như ngừng lại trong mắt Lâm Vũ Trần.
Vạn vật đứng im, Lâm Vũ Trần có thể nhìn thấy hình dạng thực của huyết quang.
Một thanh trường thương khổng lồ như cột chống trời chỉ còn cách đầu hắn không quá một đốt tay.
Bỗng nhiên Lâm Vũ Trần mất cảm giác cơ thể của mình.
Người hắn giống như không bị chính mình kiểm soát mà bắt đầu di chuyển.
Khi thời gian trôi qua một lần nữa, mũi thương đã đổi hướng phóng ngược về chủ nhân của nó.
" Sao lại có thể ! "
Một giọng nói trong trẻo đáng yêu đầy khó tin vang lên.
" ??? "
" ??? "
Cả hai thân ảnh trong sảnh đường đều có chút ngây dại khó tin.
Nho nhỏ không tin là cơ thể mình vừa làm gì.
Cực đại không tin được con kiến trước mắt có thể làm b·ị t·hương mình.
[ Thời gian tối cường còn 115s. ]
Thông báo vừa xong, cơ thể của Lâm Vũ Trần liền động.
" Súc sinh ! C·hết cho lão tử ! "
Lời này giống như bản năng phát ra khỏi miệng Lâm Vũ Trần.
Chớp mắt thôi, quả đấm của Lâm Vũ Trần đã nện không thương tiếc vào khuôn mặt xinh đẹp đầy thần thánh của Giới Tuyến Hóa Thân.
Từng hồi liên tục không ngừng nghỉ, từng âm thanh nổ vang chân động cả sảng đường, hắn không ngừng nện từng nắm đấm vào Giới Tuyến Hóa Thân.
Mỗi một phát đấm nện xuống, nền đất ngày một rạn nứt thành từng khe nứt sâu.
Mỗi một t·iếng n·ổ vang lên, một nắm đấm như hằng tinh phun trào lại vung xuống.
Lâm Vũ Trần cực kỳ thanh tỉnh.
Chỉ là hắn giống như một người xem phim đang ngồi nhìn chính cơ thể mình không ngừng nghỉ vung từng nắm đấm xuống.
Liên tục như thế tới lúc thông báo thời gian đếm ngược kết thúc, Lâm Vũ Trần một lần nữa cảm nhận được cơ thể của mình.
[ Thời gian trải niệm tối cường kết thúc. Chủ nhân có mười phút nghỉ ngơi tại chỗ trước khi dịch chuyển trở về nguyên địa. ]
[ Nhiệm vụ trải nghiệm Tân Thủ hoàn thành. Nhận được 1 lần rút thưởng thiên phú, 1 lần rút thưởng kỹ năng, 1 lần rút thưởng trang bị. ]
[ Bởi vì chủ nhân vô tình lạm sát thủ hộ giả tầng thứ nhất của Aincard nên bổn hệ thống tự động trừ đi 20 năm thọ nguyên của ngài. ]
Nhìn ở cửa sảng đường một sinh vật như chuột túi không lồ màu đỏ như một bãi thịt nát dính chặt lên đó, Lâm Vũ Trần không khỏi trợn mắt.
Thấy nó tan nát thành từng mảnh thủy tinh, Lâm Vũ Trần cảm thán.
" Treo máy quả nhiên vô đối. "
Không nhịn được cảm thán xong, Lâm Vũ Trần nhìn xuống phía dưới chân.
Trái ngược với chuột túi đáng thương tai bay vạ gió ra đi chưa kịp thể hiện đã ra đi, thiên sứ dưới chân hắn giống như chân thực sinh mệnh c·hết đi vẫn tồn tại.
[ Dị Đạo Chi Linh - Giới Tuyến Hóa Thân
Trạng thái : Bán t·ử v·ong, Nguyên Khóa, Chấn Động, Mất ý chí chiến đấu.
Trang bị : Giới Tuyến Kiếm, Giới Tuyến Thương, Giới Tuyến Chi Y, Giới Tuyến Quang Mâu, Giới Tuyến Chi Thân.
Kỹ Năng : Vạn Quang Sát Tuyến, Đại Thánh Thụ : Hắc, Đại Thành Thụ: Bạch, Giới Tuyến Hộ Giới. ]
" Ể chưa c·hết ? "
Nhìn trạng thái của thứ dưới chân, Lâm Vũ Trần tim kém chút ngừng đập.
Nếu không phải vì có thông báo nhiệm vụ hoàn tất thì lúc này hắn đã sợ đến mức tè rầm.
Ban nãy tiện nghi có hệ thống bảo kê nện con người ta sắp c·hết, giờ bắt đầu round 2 không hack hắn chỉ có c·hết.
Cũng may hắn vừa rồi tinh mắt để ý, ngoài diệt trừ ra thì cũng có thuần phục.
Nếu không phản kháng tới c·hết thì chỉ có thuần phục thôi.
" Xong rồi. "
Trong tâm thầm thờ phào nhẹ nhõm xong, cái giao diện hệ thống bất lương nào đó lại xuất hiện.
[ Phát hiện Dị Đạo Chi Linh - Giới Tuyến Hóa Thân chủ động hướng tời ngài dâng lên sự thuần phục. Liệu có muốn sử dụng 2 lần rút thưởng để ký kết giao kèo với Giới Tuyến Hóa Thân ? ]
Không vội phản ứng, Lâm Vũ Trần thầm nói với hệ thống.
" Có lợi gì. Không phải nó bị... "
Nói tới đây Lâm Vũ Trần bỗng nhớ hình như mình nói câu này nó cũng không phải là hợp cách gì.
Không có hệ thống bật hack thì hắn có khả năng đã bị cây giáo như cột trời xuyên nát đầu rồi.
[ Một khi ký kết giao kèo. Sinh mệnh của sinh linh ký kết với ngài sẽ bị ràng buộc vào ngài, thưa chủ nhân. Ngài đi đâu nó cũng sẽ theo đó.
Nếu sinh linh có ý đồ hãm hại ngài thì tất cả tồn tại cảu nó sẽ bị xóa sổ khỏi thế gian này.
Ngoài ra, ngài cũng có thể sở hữu tất cả những thứ mà sinh linh đó sở hữu. ]
" Tất cả ? "
Nhìn xong Lâm Vũ Trần không khỏi ngạc nhiên.
[ Chuẩn xác, tất cả. Sinh mệnh, tài sản, tri thức. Tất cả những thứ thuộc về nó đều thuộc về ngài. ]
" Cùng với của mày ? "
Lâm Vũ Trần trầm ngâm rồi hỏi lại hê thống.
Trải nghiệm tối cường có thể kiểm soát hắn, hắn ký giao kèo thì vật thuộc về hắn lại chả phải tên hệ thống.
[ Ta chỉ là một thứ được tạo ra cho ngài. Mục đích của ta là phục vụ ngài, giúp ngài thành tối cường vĩnh sinh giả, thưa chủ nhân. Không hơn không kém ]
Nhìn hệ thống trả lời, lâm Vũ Trần cũng không tài nào phân biệt được nó nói thật hay nói láo.
Nhưng có điều cần khẳng định, giờ hắn vẫn sống nhăn răng.
" Được rồi, dùng rút kỹ năng cùng trang bị để ký kết. "
[ Bắt đầu ký kết giao kèo. ]
Làm một con người hiện đại, Lâm Vũ Trần biết sự quan trọng của thiên phú.
Giống như hắn hè đại học vô lo trong khi bạn cùng lớp cả lũ phải học bù thi lại.
Nếu nói nỗ lực là một phần không thể thiếu của thành công thì thiên phú lại không thể nào dùng nỗ lực để thay thế thay thế.
Do đó mà hắn chọn giữ rút thưởng thiên phú.
Dù sao kỹ năng cùng trang bị là tốt nhưng thiên phú gà mờ hoặc không thì có bao nhiêu kỹ năng cùng trang bị giữ được hay không đã là cả một cái vấn đề.
Tự thân mạnh thì dùng đồ yếu vẫn mạnh.
Cảm nhận toàn thân của mình bỗng nóng rực lên, Lâm Vũ Trần kém chút hét thảm.
Cũng may có cảm giác kích hoạt hệ thống cùng tự thân có thuộc tính đi làm thêm về kiểu gì cũng chuột rút lúc ngủ, nên hắn có chút quen thuộc với sự đau đớn bất chợt này.
[ Hoàn thành ký kết. Giới Tuyến Hóa Thân hiện đã bị ràng buộc với ngài. ]
Hệ thống vừa nói xong, thiên sứ hóa thành quang ảnh không ngừng thu nhỏ lại.
Thẳng cho khi trước mặt Lâm Vũ Trần chỉ còn một cái quang ảnh cao không tới vai mình.
Quang mang tan đi, một cái thiếu nữ tóc trắng tinh mặc trên mình một bộ váy trắng tả tơi, nhìn qua thậm phần đáng thương hiện ra
Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy thiếu nữ cùng khuôn mặt thiên sứ tuyệt mỹ trước khi b·ị đ·ánh không ra hình người Giới Tuyến Hóa Thân gần như hay cái giọt nước.
Nhìn thiếu nữ váy trắng trước mặt cả người run rẩy co ro lại thành một đoàn, tâm của Lâm Vũ Trần không khỏi mềm lại.
Đối với người xa lạ người trưởng thành, hắn có thể tùy tâm như sỏi đá mà đối xử.
Nhưng đối với một cái chỉ mới trông trạch tuổi đứa em phiền hà ở nhà của mình, Lâm Vũ Trần không tài nào mà nhẫn tâm được.
" Khụ khụ . Mày mau lấy đồ cho nó che người lại đi. "
Không biết bản thân mình nên nhìn đi đâu, Lâm Vũ Trần chỉ có gọi hệ thống kêu tiếp viện.
[ Trong túi đồ của ngài có y phục. ]
Nhìn hệ thống hồi đáp, Lâm Vũ Trần không khỏi nghi hoặc.
Y phục ? Đang quần đùi áo ba lỗ lấy đâu ra y phục.
[ Rớt ra từ thủ hộ giả tầng 1.]
Hệ thống nhanh gọn lẹ trả lời làm cho Lâm Vũ Trần nhớ tới chuột túi quái đỏ ra sân chưa kịp kêu đã bị chấn động đánh tơi bời.
" Cám ơn người anh em chuột. Tuy mày ra sân có chút xui xẻo nhưng cũng có ích cho xã hội. "
Nếu như một con quái chuột nào đó còn ở đây có lẽ sẽ cố đính chính lại Lâm Vũ Trần.
Chỉ là hắn có biết thì quái chuột vẫn là quái chuột.
Nhìn một cái áo choàng đỏ rực xuất hiện trên tay, Lâm Vũ Trần bỗng nhớ tới cái gì.
" Hệ thống có cần dùng ... "
[ Không, vật không giá trị cần gì dùng. ]
Nhìn hệ thống hồi đáp giống như khinh bỉ chiếc áo choàng trên tay Lâm Vũ Trần, hắn càng vì một con chuột to bự bi ai.
Haizz, không đáng đồng tiền tiểu quái.
Cầm đồ đi đến trước mặt thiếu nữ, Lâm Vũ Trần đang muốn nói gì thì thiếu nữ bỗng hóa thành quang điểm bay vào người hắn.
" Lại cái gì đây ? "
Ngỡ ngàng, Lâm Vũ Trần không biết vì sao đang tính làm người tốt hắn lại gặp chuyện thế này.
[ Dị Đạo Sinh Linh - Giới Tuyến Hóa Thân đã chủ động đi vào không gian lưu trữ. ]
[ Dị Đạo Sinh Linh - Giới Tuyến Hóa Thân từ chối gặp mặt, tâm trạng tức giận. Xin hãy cố gắng cải thiện quan hệ. ]
Nhìn hệ thống liên tục hồi đáp, Lâm Vũ Trần cảm thấy thập phần oan uổng.
Rõ ràng là hệ thống điều khiển hắn có được không.
Tuy tay đấm là hắn nhưng hung phạm là hệ thống cơ mà.
" Hệ thống, mày thấy tao có oan không ? "
[ Ngài không tốn cơ hội rút thưởng oan. ]
" Tao không nói cái đó. "
Hễ tưởng mình thu cái tay đấm đắc lực thế mà tay đấm ký xong lại đóng cửa không ra nhìn mặt trời thì ai mà chơi lại được cơ chứ.
Một cái cầu thang dẫn lên phía trên dần xuất hiện ở cuối sảnh đường.
" Xem ra quái chuột ra đi oang liệt vẫn tính là dọn tầng thành công nhỉ. "
Nhìn cái áo choàng rực lửa vẫn còn trên tay mình, Lâm Vũ Trần tạm coi như vậy.
Đồ cũng rớt thì không tính thông quan mới là lạ.
" Xì, mày không choàng thì tao choàng. "
Không để ý một cái kia, Lâm Vũ Trần trực tiếp mặc áo choàng lên người.
Thế nhưng không như hắn tưởng tượng áo choàng tung tăng theo gió, vừa choàng lên người áo choàng giống như chất lỏng bao phủ toàn bô người hắn.
[ Trang bị Dị Huyết Hồng Ma Bào
Phẩm cấp: Bình thường
Thể năng tạm thời tăng 10 điểm, Sức bền tăng 3 điểm, cường hóa sức nhảy .
Có thể thay đổi kiểu dáng tùy sức tưởng tượng của người mặc. ]
Cả thấy toàn thân mình không ngừng cuồn cuộn sức bật, Lâm Vũ Trần vui vẻ.
Đồ tốt nha. Quái chuột hi sinh không vô ích.
Tùy ý nhún nhảy một cái Lâm Vũ Trần phát hiện mình bật cao ít nhất gần chạm trần sảnh đường.
Phải biết rằng cái sảng đường này Giới Tuyến Hóa Thân trước mặt Lâm Vũ Trần như đại thụ khổng lồ cũng còn một đoạn nữa mới chạm đầu tới được.
" Mà khoan thế Tiểu Tuyến Tuyến là che đồ cùi mía hay là sức sáng tạo kém không tưởng tượng ra cái gì đẹp nên chê ? "
Nghĩ tới vấn đề này, Lâm Vũ Trần không khỏi tay vỗ trán kêu mình ngu.
Người ta đường đường boss tầng 100 bắt đi mặc đồ rơi từ quái chuột tầng 1 sao mà chịu chứ.
[ Ngài nên nhìn lại hình dạng như đống slime của mình rồi hãy nói. ]
Đối với hệ thống, Lâm Vũ Trần đã quen.
Nó thích nói tùy ý thế nào thì cứ tùy ý đi. Hắn không cần quản là được.
Bỗng nhiên một loạt tiếng bước chân vang lên khiến Lâm Vũ Trần quay đầu nhìn lại phía cửa đá
Không biết có phải là do trang bị đồ vào làm hắn gia tăng cảm giác hay không, Lâm Vũ Trần lại có thể nghe thấy từng cái âm thanh đằng sau cánh cửa đá cửa sảng đường kia.
........
Trước căn phòng Boss tâng 1, một đoàn người dẫn đầu bởi một thanh niên tóc xanh lúc này đã đi tới đích của họ ngày hôm nay.
Khí thế hừng hực như hồng.
" Mọi người . Hãy chiến thằng ! Chúng ta sẽ sống rời khỏi đây !"
Toàn quân đều cả người căng thẳng nhìn vào cánh cửa đá đang dần mở ra.
Chỉ là khi cảnh tượng phía sau cánh cửa hiện ra, bọn họ đều sững người mà nhìn cảnh tượng bên trong.
" Vì sao lại như thế này ? "
Trong số họ có một bộ phận đang hết sức kinh ngạc cùng hồ nghi nhìn cảnh tượng bên trong.
Bọn đang không ngừng nghi ngờ chính mình.
Sảnh đường huyết hồng đổ nát, đâu đâu cũng cũng chằng chịt vết nứt.
" Mau nhìn. Có cái gì đang đứng đó. "
Nghe thấy có tiếng hô này, bọn họ đều rời mắt nhìn một cái thân ảnh duy độc đứng trong cái sảnh đường trước mặt.
Không hiểu sao lúc nhìn vào thân ảnh đó bọn họ đều đồng loạt cảm thấy toàn thân như chìm vào đầm lầy.
Mặc cho nội tâm không ngừng gào thét, bản năng không ngừng kêu họ chạy trốn.
Bọn họ đều không dám di chuyển dù chỉ là một ly.
Một số ít trong số họ trong đầu không ngừng vang lên trực giác.
" Muốn sống đừng có làm gì cả. "
Cảm nhận con mắt của thân ảnh kia không ngừng lướt qua từng người bọn họ, ai trong số họ cũng người lạnh toát.
Bỗng nhiên ánh mắt của thân ảnh kia tập trung vào phía cuối đoàn người.
Hoặc nói đúng hơn là hai người đang ở gần phía sau cùng của đoàn người.
Khi cái thân ảnh duy độc kia bỗng hiện lên một vòng ý cười, đoàn người tay đều vô thức nắm chặt v·ũ k·hí.
Thẳng đến khí thân ảnh kia dần hư ảo biến mất, cái cảm giác cận kề t·ử v·ong trong lòng mỗi người bọn họ mới dần tan đi.
Bọn họ thậm chí còn không để ý khung cảnh xung quanh mình đang dần biến thành một cái so với trước đó quá dỗi bình thường sảnh đường.
[ Floor Clear ! ]
........
Trở lại căn phòng của mình, Lâm Vũ Trần bỗng cảm thấy cơ thể của mình giống như bị rút sạch tất cả sức lực.
" Hệ thống... Mày chơi bố...."
[ Xin đính chính. Thể trạng suy yếu của ngài là do mất đi 20 năm thọ nguyên cùng một lúc.]
Nhìn thấy hệ thống không nhanh không chậm phản hồi.
Lâm Vũ Trần bỗng nhớ một cái thông báo sau khi hoàn thành nhiệm vụ trải nghiệm.
[ Bởi vì chủ nhân vô tình lạm sát thủ hộ giả tầng thứ nhất của Aincard nên bổn hệ thống tự động trừ đi 20 năm thọ nguyên của ngài. ]
Chẳng lẽ bởi vì hắn mà quái chuột không bị người chơi trong SAO xiên nên hệ thống lấy thọ nguyên của hắn đi làm công tác đền bù cốt truyện rồi.
[ Hệ thống không có chức năng tư vấn. Xin hãy tự túc tìm hiểu. ]
Móa... Cẩu hệ thống.
Cảm nhận đệm êm dưới thân, Lâm Vũ Trần dẫn cảm thấy hai mí mắt dần nặng trĩu không cách nào tiếp tục thanh tỉnh.
Chỉ là trước lúc hoàn toàn mất đi ý thức, hắn có thể nhìn thấy một cặp huyết hồng mắt ngọc đang tò mò nhìn mình.