Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tối Cường Phụ Thân

Chương 3: Hệ thống? Mày đâu?




Chương 3: Hệ thống? Mày đâu?

Chương 3: Hệ thống? Mày đâu?

Ùng ục ~~~

(-_-)...

Nhanh chóng bước tới tủ lạnh, cho thức ăn đủ để vượt qua cả tháng vào tủ, rồi chiên một quả trứng gà, khui hợp Natto (đậu tương lên men) rồi cực lực gỡ từng hạt ra để ăn.

Vừa ăn vừa phải nghĩ cách tìm đến điều kiện kích hoạt hệ thống.

Lúc trước tuy Ashako không phải là một người đam mê đọc tiểu thuyết nhưng chỉ cần biết được những thứ mà người khác ít khi biết là đủ rồi.

Đầu tiên là phải kiểm tra lại kí ức của " Ashako Real."

"..."

Theo những gì được biết thì... Tiền thân thời gian còn sống là hai tháng trở lên cũng sau sự việc đó thì hắn c·hết thì vừa lúc đó linh hồn Duy Khang 'Đi' thay thế linh hồn với "Ashako Real."

Nhưng theo những gì hắn thấy thì đến bây giờ tình trạng của mình vẫn còn đang khá 'tốt' chả có tí gì là triệu chứng u·ng t·hư gan giai đoạn cuối cả?

Ủa... Hình như là có!

Ngước đầu xuống nhìn cái bụng phệ nghĩ lại vẫn hơi không cam lòng...! Người ta xuyên qua là shota, là trái đẹp sáu múi hắn lại là một lên mập!

Nhưng nhiêu đó cũng không kết luận được gì...

Hử... Hình như hắn đã bỏ qua một chi tiết quan trọng!

Không có triệu chứng!

Không có triệu chứng!

Người mắc u·ng t·hư giải đoạn cuối bình thường đã phải đau bụng dữ dội, phù chi dưới, bụng phình to, và thường có màu vàng của cỏ úa hoặc màu đỏ nhưng hình như hắn chỉ có bụng phình to?

"Chẳng lẽ... Trong người mình có hệ thống?" Suy nghĩ một chút thế giới này không hề có thể chất đặc thù giống mấy bộ truyện hay phim tàu khựa, nền văn hoá các nước chỉ thấy thay đổi một chút, nên hắn chỉ có thể phán như thế.

Chỉ là... Chưa kích hoạt được điều kiện?

Xem ra phải đi thí nghiệm từ từ...

Nhưng giờ trước hết... "Hình như có mùi khét khét ở đâu đây? " Cố gắng hít lại hơi trong không khí như cẩu thì hắn sực nhớ ra: " Cái Trứ- ".

Quay lại với khuôn mặt dính đầy tàn dư trứng, trứng văng lên khuôn mặt khi hắn lỡ tay hất trứng 'hơi' mạnh tay.

Đi tắm thôi... Dù sao cũng không ai biết....

Sau một loay hoay với việc dọn dẹp phòng bếp, hắn quyết định đi tắm để còn nhanh chóng kết thúc một ngày tồi tệ...

"Ah..." cuộc sống lúc trước thật đơn giản, sáng ngủ nguyên cả ngày tối thì thức, bấm điện thoại rồi đôi khi phải chạy deadline vì tội lười.

Giờ đây ngày nào cũng phải lo lắng cho bản thân, sợ đột nhiên c·hết đi bất cứ lúc nào, cũng sợ bản thân sẽ c·hết không ai biết tới, không ai tiết thương.

những cơn thiếu máu lên não, tê bì chân tay báo hiệu cho cơn đột quỵ.



Có đôi khi nằm trên ga trải giường cả một tiếng đồng hồ vẫn không thể ngủ nổi dù cho có nhắm mặt hay bật nhạc "Mẹ Ru Em Bé Ngủ" thì cũng chỉ thêm sự ồn ào giảm bớt đi cô đơn.

Nhưng hôm nay biết được rằng bản thân có thể sở hữu 'hệ thống' thì đã có thể yên tâm ít nhiều để ngủ một giấc thoải mái.

Chúc ngủ ngon ~~~

-+-+-+-

[ Hệ thống Tối Cường Giả Cường yêu cầu Kí Chủ khoá lại! ]

[ Kí Chủ có muốn khoá lại hệ thống! ]

[ Đồng ý/Không đồng ý]

Tất, tất nhiên, tất nhiên là ta đồng ý!

[ Hệ Thống Đánh Dấu Nữ Nhân yêu cầu khoá lại! ]

[ Kí Chủ có muốn khoá lại hệ thống! ]

[ Đồng ý/Không đồng ý]

Tất nhiên ta đồng ý?

[ Hệ thống Tối Cường Sát Thần yêu cầu khoá lại! ]

[ Kí Chủ có muốn khoá lại hệ thống! ]

[ Đồng ý/Không đồng ý]

Ta... Đồng ý?

Bất ngờ cả ba hệ thống lần lượt 'Giả Cường' 'Nữ Nhân' 'Sát Thần' đều dí thẳng vào mặt hắn và hỏi:

[ Ngươi... ĐỒNG Ý ai? ]

Trong phút chóc cơn đau truyền từ bụng làm hắn thức tỉnh trong giây lát.

Đinh đinh đinh ~~~



Tiếng chuông đồng hồ báo thức...?

*Hồng hộc*

Giờ hắn mới nhận ra thì bản thân gần như đang thiếu không khí trầm trọng, mà hơi thở đã không còn là hắn kiểm soát mà giờ là "bản năng".

Phù phù---

Sau một hồi thì hắn đã lấy lại tỉnh táo, hồi tưởng lại giấc mộng thì hắn bắt đầu nghi vấn.



Lỡ đâu hệ thống có trí tuệ?

Ý thức độc lập của bản thân?

Bản chất là đang lợi dụng hắn?

Khoang khoang... Càng nghĩ hắn càng cảm thấy bản thân như đang dần điên lên vậy!

Nhưng giấc mộng đó... Nó giống như khi đang nhặt được tiền trong mơ thì tỉnh lại thì nhận ra toàn bộ là hư ảo...

Hắn có điềm xấu về việc này.

Nhưng cũng mong đây chỉ là suy đoán sai... Mong là vậy...

-+-+-+-

Ngày mười một Tháng ba năm 20XX

8h 16' AM

Một ngã tư giao thông nào đó...

" Cảm ơn cậu trai trẻ "

" Dạ, không có gì đâu, thưa bà "

" Chỉ là lần sau cháu mong bà sẽ nhìn rõ đèn giao thông để bước qua đường ạ " Ashako dặn thật kỹ với bà lão.

" Haizz... " Thở một hơi thật dài, bà lão nói với Ashako: "Ta cũng có điều muốn nói với cậu" Lão bà thì thầm vào tai hắn và đi xa dần.

" Chỉ mong, trên thế giới này vẫn còn nhiều người tốt như cậu" Trong đầu hắn vẫn văng vẳng câu nói đó.

Nhưng...

[Giá trị người tốt +1] [Vận mệnh giá trị +1]?

Nó đâu?

Hô hoán ' Triệu hồi ' ' Khoá lại ' trong đầu một hồi hắn chỉ đành chấp nhận bản thân không có cái gì là "Hệ Thống Người Tốt".

Vậy còn " Nữ Nhân "?

Cái này... Có chút không tôn trọng Phụ Nữ...

Nhưng... Cái này có thể cứu được mạng người thì Hội Chị Em sẽ tha nhỉ?

Hắn không thể yêu cầu vô lí hay trực tiếp thò mặt vào váy của người khác được vì nếu như vậy sẽ vào tù mất.

"..." Mong là có gió thổi mạnh mạnh xíu, đủ tốc váy là được.

9h 20'

Ựa...

Đã một tiếng trôi qua...



Vẫn không có vụ tóc váy nào xảy ra, mà ngược lại thấy nhiệt độ trong không khí dần tăng cao.

Hắn bây giờ đang ở công viên vì nghĩ rằng ở đây có rất nhiều Flag.

Mà có vẻ như mấy chuyện đó chỉ xảy ra trên phim, đây là thực tế nên xác xuất xảy ra rất thấ-

"Ahhh! " Tiếng thét chói tay vang lên cắt đường ngang dòng suy nghĩ của hắn, nhìn lại thì thấy một cô gái đã bị một con mèo cào cho rách váy.

Phần váy bị rách lộ phần bắp đùi nhưng không mềm mại như tưởng tượng lại cứng cáp, săn chắc hơn vẻ ngoài của một người phụ nữ để hắn không khỏi nghĩ đến hai chữ 'Nữ Cường'.

Hắn không nghĩ đến việc đây là một đứa con trai giả gái vì hai 'trái dưa' lủng lẳng đã chứng minh người ta là con gái.

Vừa lúc đó ánh mắt cả hai vô tình chạm nhau, cô gái thét lên: " Biến thái! Đã người ta bị như vậy mà còn ngồi ở đó nhìn chằm chằm".

Chát!

Hầm hực quấn chiếc khăn ngang hông che đi phần bị rách.

"Tên là gì? " Cô gái hỏi.

Đã b·ị đ·ánh rồi còn phải nêu tên? Xoa xoa một chút khuôn mặt bị in lên năm ngón tay tuy vậy hắn vẫn trả lời: " Ashako Kagawa! Mà cho tôi xin lỗi thưa quý cô! "

"Coi như ông chú biết điều! "

Haizz! Lại bị nhầm thành một ông chú...

"À mà thưa quý cô? Tại sao cô hỏi tên tôi? " Hắn thắc mắc.

"Là một quân nhân hỏi tên người dân là chuyện bình thường! " Trả lời với chất giọng dõng dạc làm hắn thấy khác hoàn toàn với tiếng 'Ahhh' đầy sự nữ tính khi nãy.

"Là một nhân dân tôi cũng muốn biết tên người lính hằng ngày lo cho đất nước! " Bắt trước chất giọng của cô gái, Ashako hỏi.

Uhm... Ông chú này nói cũng đúng nhỉ?

"Tên tôi là Shino Kuribayashi, một quân nhân! " Cô ta nói.

Cái này... Có vẻ như cô gái khá hoạt bát?

"Cảm ơn, giờ tôi xin rời khỏi nơi này! "

"Khoang đã ÔNG CHÚ! "

Quay đầu lại như máy móc hắn có chút run rẩy trả lời vì thấy chuyện này hơi không ổn: " Có, có chuyện gì thưa cô Kuribayashi-san? "

"Nhớ kỹ lần sau nếu gặp mặt thì ông chú nhớ cẩn thận với tôi đấy! "

"Vâng,vâng,... " Hắn thì thầm trong lòng Chị là nhất!

-+-+-+-

Trong lúc nói chuyện với Kuribayashi thì hắn cũng đã nhiều lần kiểm tra coi bản thân có đạt điều kiện kích hoạt hệ thống gì không, thì y hệt lần trước không có chuyện gì xảy ra.

Có vẻ như cách này không được vậy thì...

Đánh Quái Thăng Cấp?