Tôi Bị Hệ Thống Check In Du Lịch Trói Chặt

Chương 17




Sau khi cúp điện thoại, Đường Tư Kỳ càng hoảng.

Cô đã đứng nhất bảng vận động Wechat 5 ngày liên tiếp, chỉ cần kiên trì thêm 2 ngày là có thể giải khóa các loại đồ ngọt ngon lành rồi.

Cô nước mắt lưng tròng nhìn đồ ngọt được khuyến mãi hôm nay.

Bánh mochi nhân xoài (1) và bánh mochi nhân sầu riêng (2) thương hiệu của khách sạn năm sao XX…

(1) Bánh mochi nhân xoài:

chapter content



(2) Bánh mochi nhân sầu riêng:

chapter content



Đều chỉ mất 10 đồng vàng.

Aizzz!

Không được đổi.

Nếu hôm nay thất bại, vậy chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao?

Lần sau nếu lại có bánh kem, Haagen Dazs thì vẫn chỉ có thể vừa khóc vừa nhìn mà để lỡ chúng.

Đường Tư Kỳ nắm chặt tay, không thể!

Từ Thiên Ngưng đã làm xong bữa tối, Đường Tư Kỳ nhanh chóng giải quyết phần cơm của mình.

Lạc Tuấn Bảo hiếu kỳ nhìn cô: "Đường Tư Kỳ, dì lại muốn ra ngoài sao?"

Đường Tư Kỳ gật đầu: "Đúng!"

"Hôm nay dì định đi đâu chơi thế?" Tuấn Bảo rất muốn biết.

Vừa nhắc tới, Đường Tư Kỳ đã muốn khóc: "Không đi đâu, số bước đi ngày hôm nay của dì không đủ, còn không nhiều bằng cháu."

Lạc Tuấn Bảo nhìn trời: "À…Vậy dì đi đi."

Cô nhìn số liệu của bố, đã được 24.000 bước, thật không để lại đường sống cho cô mà…

Đường Tư Kỳ vì để tránh cho bố giận dỗi quyết tâm cướp vị trí đầu với cô, liền lần thứ hai dùng cách tắt mạng, hừng hực khí thế bước ra ngoài.

Nửa tiếng sau, Đường Tư Kỳ mới đi được 20.000 bước, cô xoa eo, thở hổn hển.

Aizzz…Mệt quá đi

Để phòng ngừa việc bố nhất thời nổi hứng, cô lại đi nhiều thêm mấy nghìn bước, cuối cùng đi đến 28.000 bước mới mệt bở hơi tai quay về nhà.

Một lần nữa mở bảng xếp hạng ra nhìn, quả nhiên cô đang xếp thứ nhất!

Mà bố cô xếp hạng hai, số liệu dừng ở 24.000 bước.

Đường Tư Kỳ đặt báo thức xong thì lăn ra ngủ.

Thực sự là quá mệt!

Rạng sáng hôm sau, Đường Tư Kỳ bị báo thức gọi dậy, cô tắt chuông định ngủ tiếp, bỗng nhớ ra cô đã đồng ý đi Phổ Đông ăn sáng với Nhạc Khả Khả.

Sau một hồi lăn lộn, cuối cùng cô cũng thành công thức dậy trước 6 giờ.

Cô vừa đứng trước gương đánh răng rửa mặt vừa nghi ngờ cuộc sống.

Tối qua đi 28.000 bước, ngày hôm nay lại thức dậy trước 6 giờ...

Những ngày tháng này…

Trước đây không lâu, ngày nào cô cũng thức đêm tới 3 giờ rồi ngủ thẳng đến giữa trưa hôm sau.

Đường Tư Kỳ nhổ nước súc miệng, than thì than, thịt dê di sản phi vật thể vẫn phải ăn.

Cô muốn thử xem món thịt dê được Khả Khả khen lên tận trời có vị như thế nào?

Giờ này đến Lạc Tuấn Bảo còn chưa thức, Đường Tư Kỳ khẽ khàng bước ra ngoài, mới vừa xuống lầu đã gặp nhạc Khả Khả.

"Ha ha ha, em đang định gọi điện thoại cho chị đây, em còn nghĩ chị không dậy nổi."

"Không phải chị dậy rồi đây à? Bọn mình đến đấy kiểu gì đây?"

"Giờ này hơi muộn rồi, chúng ta gọi xe đi."

Gọi xe…

Đường Tư Kỳ đau ví.

Có điều Phổ Đông cũng không xa mấy, hai người chia nhau tiền xe cũng không bao nhiêu.

Đường Tư Kỳ ôm ý nghĩ như vậy lên taxi, sau đó cô trơ mắt nhìn đồng hồ tính cước nhảy từ 20 tệ đến 30 tệ, sau đó là 40 tệ, 50 tệ.



"Còn, còn chưa tới nữa?"

Nhạc Khả Khả ngại ngùng sờ mũi, cười nói: "À…em cũng chưa đến bao giờ."

Tài xế taxi: "Sắp tới, sắp tới rồi."

Cuối cùng...

Hai người bỏ ra hơn 70 tệ tiền xe mới đến nơi.

Đường Tư Kỳ yếu ớt hỏi: "Không phải em bảo ở Phổ Đông à? Đây là chỗ nào hả?"

Nhạc Khả Khả chột dạ: "Hình như thông tin sai lệch, đây là khu Mẫn Hành"

Aizzz, tiền đã bay khỏi ví, Đường Tư Kỳ còn nói gì được đây?

"Chỗ này không sai đúng không?"

Nhạc Khả Khả nhìn hướng dẫn, nói: "Ở ngay phía trước!"

Hai người đi vài bước theo hướng dẫn, liền nhìn thấy hàng ăn buôn bán siêu tốt, những quán ăn khác hình như đều không mở quán trên con đường này nổi, chỉ có hàng này, không chỉ có mở cửa mà người tới còn đông như mắc cửi.

"Em đã nói nhất định phải gọi xe tới đúng không?" Nhạc Khả Khả vừa nhìn thấy cửa hàng buôn bán tốt đến vậy thì mắt sáng lên: "Chị xem kìa, bán đắt hàng đến vậy, hương vị nhất định vô cùng ngon!"

Đường Tư Kỳ nhìn, tiệm này bán tốt thật, nhưng vẫn ít hơn so với tưởng tượng của cô.

Lẽ nào đi một quãng đường xa như vậy tới đây lại chỉ ăn được sự cô đơn thôi sao?

Đường Tư Kỳ thấp thỏm bước vào cửa hàng.

"Hai cháu gái nhỏ ăn gì?" Ông chủ nhiệt tình tiếp đón.

Nhạc Khả Khả nhanh nhẹn tìm chỗ ngồi, sau đó mới gọi món: "Ông chủ, chúng cháu muốn một suất thịt dê lớn và hai suất canh thập cẩm dê."

"Cửa hàng của bác còn có mì trộn dầu hành cũng không tệ, các cháu muốn thử không?"

Nhạc Khả Khả nhìn Đường Tư Kỳ, Đường Tư Kỳ quan sát một vòng, thấy những người khác cũng gọi mì trộn dầu hành, nhìn trông thật sự không tệ bèn gật đầu.

"Vậy bọn cháu gọi một bát ăn thử trước, nếu ngon thì lại gọi tiếp sau."

"Được."

Ông chủ vừa trả lời, vừa nhanh nhẹn thái thịt dê.

Sau khi đồ ăn được bê lên, Đường Tư Kỳ thấy hơi bất ngờ, hóa ra hàng này bán thịt dê bạch thiết (3), trước giờ cô chưa từng ăn thử món này, lần này ăn thử cũng không tệ.

(3) Mình không biết dịch ra tiếng Việt sao nên để nguyên âm Hán Việt, các bạn có thể vào link này xem cách làm để dễ hình dung nhé: https://www.youtube.com/watch?v=Tzi9lKFqHB4

Thịt dê bạch thiết:

chapter content



Chỉ là gia vị thêm vào hình như chỉ có hành và nước tương, có vẻ hơi đơn giản quá mức.

Đường Tư Kỳ gắp một miếng thịt dê, chấm với chút nước tương rồi cho vào trong miệng.

Cô không ngờ thịt dê bạch thiết nhìn qua không bắt mắt này lại ngon ngoài sức tưởng tượng.

Vậy mà lại có cảm giác chất thịt mềm mại đàn hồi?

Đường Tư Kỳ quan sát thịt dê thật kỹ, phần mỡ dê trong suốt, ăn vào không hề thấy vị ngấy mà lại rất trơn mềm, có thể cảm nhận được hương vị thơm nồng của thịt dê lan tỏa trên đầu lưỡi.

"Ăn ngon chứ?" Nhạc Khả Khả nhìn Đường Tư Kỳ, mong đợi hỏi.

Đường Tư Kỳ gật đầu, trả lời chắc chắn: "Ăn ngon!"

Trong lúc các cô ăn, lại có không ít khách hàng liên tục tới cửa.

"Ông chủ bán đắt hàng quá."

"Ha ha ha, đã qua lúc đông nhất rồi đấy."

"Hả? Bây giờ mới 7 giờ mà đã qua giờ đông khách nhất rồi à? Lúc đông khách nhất là mấy giờ thế?"

"Cửa hàng 3 rưỡi mở cửa, hơn bốn giờ là lúc khách đến đông nhất."

Đường Tư Kỳ nghe xong lời này: "..."

Tiệm này thật trâu bò mà. Vốn cô còn nghĩ hai người gọi một suất thịt dê lớn sợ là không ăn hết, không ngờ sức chiến đấu của bọn họ cực kỳ đáng sợ, một đĩa thịt dê to nhanh chóng hết sạch.

Tiếp đó, mì trộn dầu hành (4) và canh thập cẩm dê (5) lần lượt trôi vào bụng, trong lúc vô tình bọn họ đã ăn no.

(4) Mì trộn dầu hành:

chapter content



(5) Canh thập cẩm dê:



chapter content



Đường Tư Kỳ thở dài: "Thật ra chị còn muốn ăn thêm một suất nữa… Tiếc là bụng không chứa nổi."

Nhạc Khả Khả cũng chưa hết thòm thèm, tha thiết mong chờ nhìn Đường Tư Kỳ: "Chị xem, hai chị em mình đi xa như thế mà chỉ ăn chút ít thì quá lỗ rồi, hay là chúng ta mua 1 suất đóng gói đem về, chia nhau mỗi người một nửa?"

Đường Tư Kỳ lắc đầu: "Không, nửa suất không đủ, chị phải mua 1 suất, ở nhà chị còn có 2 người nữa."

"Vậy chị mua 1 phần siêu lớn đi, chia cho em một chút, em chuyển tiền cho chị."

"Cũng được."

Vậy nên sau khi hai người ăn xong, lại mua thêm một suất nữa rồi chuẩn bị đi về.

Trước khi rời đi, Đường Tư Kỳ nghĩ hôm qua cô không check in, hôm nay đến hàng thịt dê này thấy khá tốt, hay là thử xem sao?

Cô mở điện thoại lên check in.

“Chúc mừng kí chủ check in "Thịt dê di sản phi vật thể Hoàng đại ca" thành công, đạt cấp A, hệ thống khen thưởng 24 giờ thời gian sống và 100 đồng vàng, tổng tài sản 337 đồng vàng, thời gian sống còn lại: 97 giờ.”

“Chúc mừng ký chủ, bài đăng của cô tính đến 7 giờ được tổng cộng 700 lượt thích, 552 lượt chia sẻ và 1069 người bình luận, hệ thống khen thưởng 680 đồng vàng, tổng tài sản 1017 đồng vàng.”

“Số đồng vàng hiện tại đã vượt 1000 đồng vàng, có thể tiêu 500 đồng vàng mở chức năng check in ở thành phố thứ hai, xin hỏi ký chủ có muốn mở ngay bây giờ không?”

Đường Tư Kỳ chọn không.

Vì sao phải mở thành phố thứ hai? Cứ ở Thượng Hải không tốt sao?

Ở đây có nhiều chỗ ăn ngon chơi vui như vậy, cô vẫn chưa đi đủ đâu.

Lại hoàn thành một lần check in cấp A, hơn nữa bài đăng trên mạng hôm qua được thưởng 680 đồng vàng, có thể thấy lượt thích, bình luận và chia sẻ tăng rõ.

Thật tốt!

Lúc về, Đường Tư Kỳ và Nhạc Khả Khả lựa chọn ngồi xe buýt tới trạm tàu điện ngầm gần nhất, sau đó ngồi tàu điện ngầm quay về.

Nhạc Khả Khả quay về trường học ngủ lấy sức, Đường Tư Kỳ cũng đã về đến nhà.

Đường Tư Kỳ cũng muốn ngủ bù, sau khi nằm xuống giường, cô mở Cửa hàng Đồng vàng ra xem.

"Trời ạ!"

Hôm nay cửa hàng đồng vàng vô cùng hấp dẫn!

Thực phẩm: Một con cua hoàng đế 2,5kg giá gốc 1800 tệ, cần 500 đồng vàng một con.

Đồ điện gia dụng: Máy rửa bát giá gốc 4000 tệ miễn phí lắp đặt, 1000 đồng vàng một cái.

Sản phẩm điện tử: Máy tính xách tay mỏng nhẹ, tính năng mạnh của hãng XX nổi tiếng giá gốc 5000 tệ, 1500 đồng vàng một cái

A a a a!

Đây cũng quá kích thích đi!

Tại sao...

Đường Tư Kỳ vừa mới cảm khái số đồng vàng của cô đã hơn 1000, nó đã lập tức tặng cô một màn kích thích như vậy.

Huhuhu…nghèo quá đi, sao cô lại có ít đồng vàng vậy…

Làm sao bây giờ… Rốt cuộc cô nên chọn thứ gì?

Cua hoàng đế không cần phải nghĩ, muốn!

Nhưng máy rửa bát nhìn cũng rất ngầu!

Tuy rằng chỗ ở hiện giờ khá là nhỏ, không lắp được máy rửa bát, nhưng bố cô đã muốn một cái máy rửa bát từ rất lâu, dù sao ở nhà là mẹ cô nấu cơm, bố cô rửa bát.

Càng đừng nói tới máy tính xách tay mỏng nhẹ, tính năng mạnh, máy tính xách tay cô đang dùng mua từ năm nhất đại học, đã sớm nên thay cái mới, tốc độ vận hành chậm, có lúc đang làm việc thì máy sẽ bị đơ rồi thoát ra ngoài, tuy không quá thường xuyên, thế nhưng đơ một lúc vào lại mất dữ liệu có thể làm cô tức chết.

Trẻ con mới chọn, cô muốn cả ba!!!

Đường Tư Kỳ lăn lộn trên giường, muốn hết, nhưng không đủ đồng vàng…

Bây giờ check in cấp A một lần chỉ được 100 đồng vàng, cấp A khó tìm, từ cấp A trở xuống thì thưởng càng ít.

Vẽ tranh, đăng bài đúng là biện pháp kiếm đồng vàng tốt, hôm qua đăng, hôm nay khen thưởng 680 đồng vàng, quả thực quá sướng!

Nhưng cho dù hôm nay vẽ, đăng topic thì cũng không kịp, sáng mai mới đến hạn kết toán.

Huhuhu, chẳng lẽ không có biện pháp nào khác sao?

Đường Tư Kỳ chán chường nằm trên giường, nghĩ thầm chỉ còn cách nhịn đau bỏ một thứ đi thôi, lại nghĩ cách kiếm thêm ít đồng vàng nữa, mua được hai trên ba thứ đã tốt lắm rồi.

Điện thoại kêu bỗng kêu “ong ong”.

Đường Tư Kỳ mở nhìn, là thông báo của app.

“Ưu đãi lớn có thời hạn! Nếu bây giờ ký chủ mở khóa quyền hạn check in thành phố thứ hai, giá gốc 500 đồng vàng giảm còn 300 đồng vàng, hơn nữa ký chủ còn nhận được tấm thẻ gấp ba đồng vàng, thời hạn hiệu lực: 48 giờ, ngoài ra: Những sản phẩm khuyến mãi hôm nay sẽ được giữ nguyên cho đến khi ưu đãi kết thúc.”