Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Dân Chuyển Chức : Ta Thành Vong Linh Thích Khách

Chương 30: Trên Chiến Trường Bóng Hình Người Thiếu Niên.




Chương 30: Trên Chiến Trường Bóng Hình Người Thiếu Niên.

Kujou doanh trại phía bên ngoài.

Biến dị hải thú quái vật, lúc này số lượng cực kì đông đảo, lít nha lít nhít từng bước một càn quét thành phố.

Chẳng những số lượng nhiều, mà bọn chúng kích thước cũng là vô cùng to lớn, con nhỏ nhất cũng đều đến 5m cao, mà có một số quái vật hình thể càng là vô cùng to lớn, 20m 25m gì đều có, giống như những căn nhà di động từng bước di chuyển.

Mỗi một bước chúng đi, mặt đất đều nứt vỡ, các tòa kiến trúc ầm ầm sụp đổ, mà dân thường các nơi thì theo lấy q·uân đ·ội binh lính hỗ trợ, trong cơn hoảng sợ nhanh chóng s·ơ t·án.

Cuộc chiến đã nổ ra, khói lửa bay khắp trời, không gian trấn động những t·iếng n·ổ lớn, tràng diện vô cùng hỗn loạn.

Bởi vì Hừng Đông quốc các thành phố cận ven biển đều là đã bị biến dị hải thú xâm chiếm, chính vì thế lúc này bọn chúng con đường chính là ầm ầm từ bên dưới lòng đất chui lên.

“Vận Nhi ! Vận Nhi !”

Trong đám người chạy đi s·ơ t·án, một cái thiếu phụ lại ngược dòng chạy về, trên mặt không thể kiềm được sự lo lắng và hoảng sợ, liên tục hét tên nữ nhi của mình.

Mà ở trong một cái công viên đổ nát lúc này, có một cái 5 tuổi nữ hài tử đứng trơ trọi một mình, không ngừng òa khóc, liên tục gọi mẹ.

Uỳnh !

Gào !

Đúng lúc này, cách nàng không xa, một tôn quái vật thân thể khủng bố to đến 25m từng bước nặng nề đi tới, bên dưới chân của nó là hàng trăm cái nhỏ bé hơn quái vật, trong mồm gầm lên từng tiếng đáng sợ.

Bọn chúng nghe thấy tiếng khóc của hài tử, nhanh chóng hướng về phía bên này phóng nhanh tới.

“Vận Nhi ! Thấy con rồi”

Thiếu phụ kia lúc này cũng đồng thời tìm tới đứa bé, nhanh chóng bế nàng chạy đi.

Thế nhưng là bổng nhiên nhìn thấy cảnh vô cùng đông đảo quái vật đang hướng đến bên này chạy đến, nàng trong lòng thập phần hoảng sợ, toàn thân không nhịn được mất đi khống chế, ngồi quỳ xuống mặt đất.

Tại giây phút này, nàng biết rõ mình đã không thể nào thoát được c·ái c·hết đang từ phía trước lao đến, nước mắt không kìm được chảy dài hai gò má.

Gào !

Một con quái vật trong số đó nhanh chóng vượt lên phía trước, nhanh chóng há to cái mồm như chậu máu, hướng về thiếu phụ.

Giờ này khắc này, người thiếu phụ toàn thân là run rẩy mạnh mẽ, đôi chân đã không còn sức lực di chuyển.

Dù vậy bản năng của người mẹ hiện lên mạnh mẽ, nàng dùng lấy chút sức lực cuối cùng ôm chặt đứa bé vào lòng, quay người đưa lưng về phía quái vật.

Quái vật trước mắt này thế nhưng là không có một chút nào ý thức cảm xúc, trong mắt chỉ có biết được 2 cái nhân loại trước mắt này là một miếng mồi béo bỡ, miệng càng há to ra hướng về thiếu phụ cắn tới.

Có điều là… đáng tiếc cho nó.

Ngay tại chỉ còn cách thiếu phụ 3m thời điểm, điều không ngờ đã diễn ra.

Xoẹt !

Thanh âm của một vật thể sắc bén cắt vào da thịt, thanh thoát mà dứt khoát vang lên.

Đến giây phút cuối cùng, con quái vật kia có lẽ đến việc bản thân mình c·hết cũng không biết được vì sao mình lại c·hết.

Trên bầu trời, một cái đầu lâu quái vật rơi xuống.

Chỉ có như vậy, nhưng lại làm cho hàng trăm con quái vật ở phía sau đó không nhịn được toát ra từ trong bản năng sợ hãi, không dám bước thêm một bước, khẽ gầm gừ, mắt nhìn chằm chằm vào cái thân ảnh phía trước.



“Không sao rồi, các ngươi đã an toàn” thanh âm trẻ trung, nhẹ nhàng của một cái thiếu niên vang lên, trấn an thiếu phụ.

Thiếu phụ lúc này mới dám quay lại nhìn về phía sau lưng, trong mắt không nhịn được toát ra vẻ mừng rỡ.

Không biết từ lúc nào, một cái thân ảnh của một nam thiếu niên trẻ tuổi đang đứng trước mặt nàng.

Thân ảnh người thiếu niên này so với phía trước thấp nhất đều 5m quái vật, lộ ra thập phần bé nhỏ, thế nhưng không hiểu vì cớ gì lại làm cho người thiếu phụ trong lòng cảm nhận được sự an tâm khó tả, cứ như thể phía trước mắt nàng tai họa dù có kinh khủng như thế nào, chỉ cần tại sau lưng thiếu niên này mọi chuyện đều sẽ ổn mà thôi.

Người thiếu niên này, không ai khác chính là Chu Dương.

Đã không còn như hơn một tháng trước yếu gà, nhìn lấy một tôn cấp 30 Thâm Uyên Ác Ma không có cách nào ngoài liều mạng chạy trốn.

Chu Dương giờ đây, có thể nói là đã bắt đầu bước trên con đường trưởng thành của một cường giả thực thụ.

Lấy thực lực của hắn bây giờ, coi như Địa Ngục cấp cấp độ 31, 32 quái vật, tuy rằng không nói là miểu sát, thế nhưng muốn đánh cũng không có khó khăn gì nhiều.

Đừng nói chi là trước mắt mấy con quái vật cao lắm cũng chỉ có cấp 35 bình thường quái vật.

Khó khăn lớn nhất chắc chỉ có mỗi số lượng bọn chúng hơi nhiều, nên đánh không tránh khỏi chút phiền phức mà thôi.

Khoảng thời gian vừa qua, thực lực của Chu Dương thế nhưng là trên diện rộng tăng mạnh, không chỉ ở cấp độ, mà còn là ở kĩ năng thực chiến, kĩ xảo, kinh nghiệm chiến đấu.

Một cái chỉ biết cắn tài nguyên thăng cấp Chức Nghiệp giả, so với một cái nằm trên thây xác, biển máu mà đi ngủ Chức Nghiệp giả, ở đồng cấp tình huống, chênh lệch là vô cùng lớn.

Tại thiếu phụ kia bế lấy hài tử rời đi thời điểm, Chu Dương lúc này mới lại càng bộc lộ ra mạnh mẽ Tử Vong chi khí.

Từ lúc còn bên trong Ám Ma phó bản cày cấp, Chu Dương đã phát hiện ra được, lúc bản thân mình tỏa ra nồng đậm Tử Vong chi khí, có thể tác động đến rất nhiều đến quái vật, khiến cho bọn chúng bị kích phát từ trong bản năng sợ hãi.

Sợ hãi c·ái c·hết !

Theo lấy Chu Dương Tử Vong chi khí càng khếch tán, đám quái vật trước mắt vốn còn đang tính liều mạng hướng về Chu Dương t·ấn c·ông, ảnh hưởng lấy Tử Vong chi khí mà cước bộ chậm rãi dần đi vì run sợ.

Vút v·út v·út !

Đúng lúc này, từ trên bầu trời, hàng loạt cái hoàng kim sắc ánh sáng mũi tên như mưa trút xuống lên đầu đám quái vật.

Các mũi tên sát thương không quá mạnh mẽ, nhưng thắng được ở số lượng khổng lồ cùng độ dày đặc, giống như thác nước đổ ập xuống.

Ở phía sau Chu Dương, trên tầng thượng một tòa nhà 10 tầng, có một cái thân ảnh đang đứng, áo choàng hoàng kim sắc lấp lánh, bay phấp phới trong gió, tay cầm trường cung hướng về phía bầu trời.

Đó chính là Xâm Lược, cùng với cái kĩ năng của hắn.

-Thiên Thánh Vũ Tiễn-

Đám quái vật đứng ở bơi dưới trận mưa tên, thế nhưng đôi chân lại run rẩy không thể di chuyển, chỉ có thể gào thét thống khổ mà hứng chịu.

Chu Dương nhìn lấy cảnh tượng trước mắt, khóe miệng nhếch lên mỉm cười.

Cái tình huống trước mắt cho hắn hai cái thông tin.

Thứ nhất, đó là Chu Dương dường như tìm ra được một cái tổ hợp kĩ năng mới, sử dụng Tử Vong chi khí khiến cho địch nhân ảnh hưởng tâm lý mà mất đi khả năng di chuyển, kết hợp với mấy cái khác kĩ năng của Xâm Lược và Chiến Tranh.

Thứ hai, trước mắt số lượng lớn quái vật bị g·iết c·hết bởi Xâm Lược, thế nhưng bên người Chu Dương tấm thẻ kia lại không ngừng truyền đến tín hiệu thông báo điểm cống hiến.

Có nghĩa là bất kể là Xâm Lược hay Chiến Tranh g·iết được quái vật, điểm cống hiến đều sẽ quy về cho Chu Dương.

Và một điều quan trọng nhất đó là kinh nghiệm.

Đúng vậy, bên trong đầu Chu Dương liên tục vang lên thông báo nhận kinh nghiệm.



-Kích sát Biến Dị Hải Thú cấp 30, +exp 40,000(x3)-

-Kích sát Biến Dị Hải Thú cấp 31, +exp 45,000(x3)-

-Kích sát Biến Dị Hải Thú cấp 30, +exp 40,000(x3)-

-Kích sát Biến Dị Hải Thú cấp 29, +exp 35,000(x3)-



Bởi vì là chỉ ngang bằng với Bình Thường cấp quái vật, vì thế điểm kinh nghiệm thu về không được cao như bên trong phó bản, nhưng bù lại ở chỗ đó là số lượng quái lại vô cùng nhiều, mà còn là chủ động bu vào chứ không cần tự bản thân Chu Dương đi tìm.

Uỳnh ! Uỳnh !

Ngay tại thời điểm đám quái vật cỡ “nhỏ” kia sắp c·hết hết, thì con quái vật cao hơn 25m kia lúc này cũng đang chậm rãi bước đến Chu Dương.

Có lẽ bởi vì cấp độ cao hơn, nên độ thông minh của nó có lẽ cũng cao hơn so với đám quái nhỏ… một chút.

Nhìn thấy Chu Dương cùng với bị Tử Vong chi khí ảnh hưởng, nó trong bản năng tiếp nhận Chu Dương chính là đại địch.

Nó rút thân thể lại, sau đó há to cái miệng khổng lồ gầm thét.

Ầm !

Đáng tiếc, tiếng thét còn chưa được cất lên, một cái thân ảnh không biết thủ sẵn bên cạnh từ lúc nào, đột nhiên nhảy thẳng vào một bên cự thú t·ấn c·ông mạnh mẽ.

Thân ảnh kia là nhỏ bé vô cùng so với tôn quái vật này, thế nhưng một cách không thể ngờ được, thân ảnh kia vậy một đòn t·ấn c·ông đã đẩy ngã quái vật khổng lồ.

Nói ra dài dòng, nhưng sự việc xảy ra rất nhanh.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy được thân ảnh kia to lớn hơn nhân loại không ít, sau lưng khoác lấy màu đỏ áo choàng vô cùng bắt mắt, tay cầm cự kiếm, đang đứng bên trên cự hình quái vật, không ngừng bổ lấy bổ để.

-Kích sát Biến Dị Hải Thú cấp 35, +exp 65,000(x3)-

Thông báo trong đầu Chu Dương lại một lần nữa hiện lên, khiến cho hắn không nhịn được lần nữa mỉm cười.

Thân ảnh kia, chính là Chiến Tranh.

Ngay tại thời điểm này, chỉ cần là đối đầu với cấp 40 trở xuống, Chiến Tranh có thể nói đã trở thành chân chính hình người xe tăng.

Trâu bò lì lợm nhưng sức phá hủy cũng đồng dạng là vô cùng cường đại.



Ở sâu bên trong thành phố, lúc này đã là tràn ngập khắp nơi quái vật, đang không ngừng tàn phá.

Mà ở một góc ở đó, có một đám mấy chục cái quân nhân, đang không ngừng liều mạng chiến đấu với đại lượng quái vật.

Họ xếp thành một vòng tròn bán kính tầm 10m, mà ở trung tâm vòng tròn lúc này có hơn 20 cái thường dân, nam có nữ có, già trẻ lớn bé đều có, đang không ngừng run rẩy sợ hãi tụm lại với nhau.

Nhóm người này chính là những người bị kẹt lại trong quá trình s·ơ t·án, mà bên phía q·uân đ·ội hiển nhiên sẽ không có chuyện đi bỏ mặc những cái này thường dân, vì thế ngay lập tức cấp lệnh một cái đại đội tiến tới giải cứu.

Thế nhưng là số lượng quái vật thực sự là quá đông, mà tốc độ càn quét lại nhanh vô cùng, các binh lính tuy rằng mạnh mẽ kháng cự, thế nhưng là đám quái vật số lượng quá mức đàn áp.

Số lượng binh lính vốn dĩ ban đầu là 200 người, thế nhưng giờ đây chỉ còn lại có hơn 30 người gồng mình gắng gượng.



Thậm chí bọn họ đội trưởng cũng đã hi sinh, khiến cho nhóm binh lính giờ đây càng là như rắn mất đi đầu.

“C·hết tiệt, viện quân vì sao chưa đến ?” một cái quân nhân sắc mặt dữ tợn, miệng gầm lên, trong khi trên tay súng vẫn không ngừng xả đạn.

Tuy rằng người kia giận dữ trách móc, thế nhưng binh lính nhóm không có một ai phản đối lời nói của hắn.

Quân lính đối diện sinh tử là chuyện hiển nhiên, vậy nên áp lực căng thẳng là không thể tránh khỏi.

“Cố lên, dù cho thế nào cũng phải cố mà kéo dài thời gian, một giây thôi cũng phải kéo cho bằng được” một cái khác binh lính lên tiếng động viên, thế nhưng chính bản thân hắn tâm trạng cũng chẳng có tốt lành gì, đều đã làm xong tâm lý chịu c·hết.

Bọn họ đại đội, không phải là nhóm quân chủ lực, chỉ là một nhóm bao gồm các Sinh Hoạt loại Chức Nghiệp giả tiến vào q·uân đ·ội mà thôi.

Mà nhóm quân chủ lực trong q·uân đ·ội chính là những Chiếu Đấu loại Chức Nghiệp giả, phía trước thời điểm từ Nguyên Chiến Trường trở về, đã sớm đi ra bên ngoài các thành phố ven biển đẩy lui đám quái vật.

Vậy nhưng không có ai ngờ được rằng, đám này quái vật thuộc về hải thú loại vậy mà còn có thể đào đường hầm chui vào, âm thầm tiến sâu vào đất liền lãnh địa.

Nhóm quân chủ lực ngay sau đó nhận được tin tức, đã rất nhanh cố gắng trở về.

Mà trong lời nói của bọn họ viện trợ, chính là những nhóm quân khác cũng như là các học viên vừa đến.

Nhưng vấn đề là, bọn họ lúc này đang bị kẹt sâu bên trong thành phố, chính vì vậy viện quân cần rất lâu mới có thể đến được.

Chỉ sợ đến lúc đó, toàn bộ quân lính cũng như là thường dân ở đây đều đã bỏ mạng.

“Chờ chút, hình như có gì đó không đúng” binh lính lúc nãy vừa mới trấn an đồng đội, cũng là người còn giữ vững tỉnh táo nhất, lúc này chợt nhận ra có gì đó.

“Hình như mật độ quái vật không còn dày đặc như trước nữa”.

“Ayamaru ! Cẩn thận !” một cái đồng đội hét lên, nhìn về cái binh lính vừa mới nói.

Gào !

Một con quái vật bất chợt hướng về phía Ayamaru xông đến.

“C·hết tiệt, bất cẩn rồi” Ayamaru chấn kinh, thế nhưng là cơ thể không thể kịp thời tránh né.

“Đến đây thôi sao ?” một cái ý nghĩ thoáng qua trong đầu Ayamaru, ánh mắt hắn lộ ra đầy vẻ không cam tâm.

Đúng lúc này, con quái vật kia bổng nhiên ngừng lại t·ấn c·ông Ayamaru, đôi mắt vẫn hiện ra nồng đậm khát máu, nhưng thân thể bọn chúng lại không ngừng run lẩy bẩy, không rõ là chuyện gì xảy ra.

Mà không đúng, chính xác mà nói thì là tất cả quái vật đang t·ấn c·ông bọn họ đều là bị cùng một cái tình trạng tương tự.

Sau đó, không biết từ nơi nào xuất hiện, một đạo màu đen thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, càng quét một lượt đám quái vật xung quanh.

Tốc độ này là vô cùng nhanh, khiến cho bọn họ con mắt đều không thể nào bắt kịp thân ảnh đó di chuyển.

Chỉ trong mấy cái hơi thở, toàn bộ quái vật đều là đổ gục xuống mặt đất.

Những cái t·hi t·hể không đầu to lớn, máu như suối đổ ra, tạo thành một cái vũng nhỏ hồ máu.

Sau đó, thân ảnh kia mới xuất hiện trước mặt mọi người.

Chu Dương lúc này trên người mặt lấy màu da nâu cũ kĩ Khuyển Nhân Vương áo choàng, tay cầm hắc sắc Tử Linh Huyền Kiếm, cùng với mái tóc đen nhuộm lấy vài tia màu đỏ của máu quái vật. phấp phới bay bổng, nhìn qua có thể đoán được đã g·iết không ít quái vật.

“Con đường phía sau ta đã thanh lý ổn thỏa, mọi người có thể trở về được rồi” nói xong Chu Dương lại một lần nữa phóng đi lên phía trước, tiếp tục chém g·iết quái vật.

Mọi việc chỉ xảy ra trong có vài giây ngắn ngủi, khiến cho đám người há hốc mồm ngạc nhiên, chưa kịp phản ứng.

Mà đứng tại phía trước Ayamaru, ánh mắt không rõ đang nghĩ cái gì, nhìn theo Chu Dương dần dần biến mất phía trước.

Có lẽ cả đời Ayamaru cũng sẽ không thể quên được cái khoảng khắc này.

Khoảng khắc mà hắn được một cái thiếu niên cứu lại một mạng.

Khoảng khắc mà hắn nhìn thấy bóng hình người thiếu niên kia như khiêu vũ, lướt đi trên chiến trường…