Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 48: Vén Màn Kẻ Thù Thực Sự




Chương 48: Vén Màn Kẻ Thù Thực Sự



Bích ngọc huyền anh lấy nguyên liệu chính là Ty thạch anh, nhưng trên thực tế, nó đã được kết cấu thêm nhiều dị bảo khác, có cả thiên sứ quyền năng để tạo thành một tụ hồn bồn chứa mạnh mẽ nhất thế giới này. Còn phải nói, trải qua suốt hàng ngàn năm bên trong Thánh Thành kim sắc bảo vệ, dưỡng chất hấp thụ dù là thánh linh thổ nhưỡng, hay du hồn, hắc ám, tà quang, chỉ cần bên trong tòa thành chiến sự, bất cứ ai ngã xuống, kẻ đó chính là dinh dưỡng của Bích ngọc huyền anh.

Nếu phải đặt lên một bàn cân để tính, Tiểu nê thu cấp bậc liền chỉ như đứa trẻ tám tuổi nếu phải so với bích ngọc huyền anh hiện tại.

“Khoan đã, ta nhớ không lầm khi đó kết quả sau cùng là chín viên tội thạch, cũng không phải hết thảy, liệu có việc gì sai sót?” Mạc Phàm nói rằng.

Asha Corea tâm ý có chút không vui lắm khi phải trả lời câu hỏi của hắn.

“Ngươi cũng quên thật nhanh nha, sao không nhớ lại xem ở Thánh đình khi đó có bao nhiêu người sẵn sàng giúp mình?”

“Tâm Hạ, lão Triệu, lão sư Blanche, Tổ Hoàn Nghiêu… ít nhất bốn người đi!” Mạc Phàm ngây ngô trả lời lại.



“Ah!” Giữa lúc vẫn cảm nhận được ánh mắt trừng trừng của Asha Corea lên người mình, Mạc Phàm nhanh chóng nhận ngay ra vấn đề.

“Vì nhất định sẽ không ai tin rằng Tâm Hạ hay lão Triệu sẽ bỏ xuống viên đá đen cho ta, nếu cố tình dàn xếp một chút đá trắng như vậy, kết quả sẽ vẫn là án tử, nhưng đổi lại sẽ không có ai nghi ngờ, thậm chí đối với niềm tin của những người thân tín sẽ càng lung lay, cho rằng họ phản bội.” Mạc Phàm cảm thán chấn kinh.

Kẻ này thật sự không khỏi cũng quá đáng sợ rồi, liền một mạch dàn xếp như thế, qua mặt toàn bộ những người hôm đó tại Thánh đình, bảo quát cả Michael.

Nếu không có một Diệp Tâm Hạ vì tin tưởng mãnh liệt mà tiến tới lật lại ván cờ, rất có thể mọi chuyện đã hoàn toàn rẽ sang một hướng khác.

“Nhưng kể cả như vậy, tựa hồ muốn cùng tụ hồn bồn chứa giao tiếp, ít nhất phải tiếp xúc trên tay… hoặc là thông qua một cái dấu ấn nhận thân…” Asha Corea tiếp tục cất lời.

Nàng nhưng vừa nói vừa rút trên người ra thanh long nha, vẽ xuống mặt địa nguyên trên sơn động vài nét phác thảo của một vật phẩm quỷ dị.



Mọi người chăm chú nhìn theo từng đường từng đường như vậy, liền một mạch không có khai chớp mắt nửa cái.

“Thánh giá sao!?”

“Nhưng tại sao thánh giá lại thay bằng hình tròn ở trên đầu?”

Trong lúc ai ai cũng ngơ ngác, Mạn Châu Vu Hậu nhưng là tiến tới, nàng nở một nụ cười lãnh đạm, đối với tình huống coi như cũng đã chấp nhận câu trả lời của Asha Corea.

Bí mật này, xem ra muốn giữ lại, cũng không được nữa rồi…

“Mấy ngàn năm trước, từng có một cuộc đại chiến ở Quang Minh Thánh Thành đến nỗi trời long đất lở, một ưu tú nhất Đại thiên sứ phản bội lại thiên phụ của mình cũng như các thiên sứ khác, kết quả hắn khi đó đã thất bại, bị thu lại tụ hồn bồn chứa đã được ban cho, còn bị đem thân thể đánh chìm xuống vực thẳm Luyện ngục bên trong hắc ám vị diện, vạn kiếp bất dung…” Mạn Châu Vu Hậu nói rằng.

Nàng quay người một vòng thoáng đánh giá thái độ của Mạc Phàm, Ảnh duệ trưởng giả cùng Apase, rồi nhẹ nhàng phun ra một danh tự khiến ai nấy đều sững người.

“Lucifer! Đó là ký hiệu thiên thần bản ngã của hắn!”

Đại thiên sứ trưởng đầu tiên và cũng là mạnh nhất từng được biết đến, một kẻ mà trong sử thi điển tích tồn tại…

Kẻ duy nhất vượt qua được thiên sứ cảnh giới, là cấp bậc thiên thần tồn tại…

Tổng lãnh thiên thần Lucifer!!!

Mạc Phàm cố nhớ lại một thoáng lời Michael trước đây, Lucifer cũng như những thiên sứ khác, chỉ là một cái huy hiệu danh tự.

Michael bảo thiên sứ hồn của hắn trở lại nhân gian đầu thai, đồng dạng sẽ cảnh báo về thiên sứ chi hồn của Lucifer cũng đã tái sinh một lần nữa.

Vậy không phải nói, Michael chính là thiên địch của hắn, nếu Michael bị mình đem quăng cho một tên hắc ám vương nào đó cắn c·hết, thực sự càng dây mơ rễ má đến thành việc của bản thân rồi…

“Bất kỳ một tổ chức nào, dù cho cường đại cách mấy, bên trong nhất định cũng sẽ tồn tại dị nghị phân chia, điều này đúng với cả Quang Minh chi thành. Bao quát Thánh tài viện cùng Dị tài viện, Remiel dĩ nhiên không thể toàn quyền nắm rõ mọi chi tiết, quản lý hết thảy, ta đại khái có thể đoán được Lucifer là kẻ đằng sau giật dây để bọn chúng bỏ phiếu trắng cho ngươi.” Asha Corea nói rằng.



“Ngươi không nhắc tới, ta liền dễ hiểu, vì sao phải bỏ đá trắng cho ta, để rồi cuối cùng lại tự mình điều chỉnh về đá đen?” Mạc Phàm một mặt chẳng hiểu nổi lời lẽ của nàng.

“Ngươi nha, cũng đừng cho rằng mình là cái rốn của vũ trụ này. Ngươi cho rằng Lucifer đối với thiên sứ hồn ủy thác của hắn liền phải đi quan tâm một tiểu ác ma lương thiện ưa thích hành hiệp trượng nghĩa sao?” Asha Corea khoé môi phù lên.

“Thánh… Thành, hắn lẽ nào vì muốn trả thù lại chuyện trước đây…” Mạc Phàm một mặt nói rằng.

“Tiểu Tâm Hạ chỉ giúp ngươi tạm thời bảo toàn tính mạng, mà ngươi có c·hết hay không thì theo ta nghĩ hắn cũng chẳng quan tâm. Vấn đề trọng yếu, ngươi chính là một đòn bẩy mạnh mẽ nhất… là quân bài sau bao nhiêu vụ việc độ thế khắp nơi, có thể then chốt lật ngược bàn xoay dư luận, để nội bộ xâu xé nhau, mọi thứ quay lưng lại với Thánh Thành tín ngưỡng. Thậm chí, ta tin rằng kể cả Diệp Tâm Hạ không ra mặt, Lucifer khi ấy nhất định sẽ còn một lá bài để tự mình ra mặt, biến trắng thành đen, đưa đen về trắng, buộc Michael đối đầu với tất cả thế giới này.” Asha Corea quả quyết.

Mạn Châu Vu Hậu một bên đứng bên hơi cúi mặt xuống, nàng đối với số ít chuyện tự nhiên không tiện tiết lộ, cũng không muốn đánh giá sự việc.

Nhưng Mạc Phàm thì khác, hắn vỡ lẽ rồi…

Cái tên này, một mình hắn có thể xoay cả Thánh Thành, xoay cả dư luận, đem mười một tổ chức biến thành đồ chơi trên bàn cờ của riêng mình.

Kế hoạch của hắn, tầng tầng lớp lớp, mọi việc gần như không sai một khớp thứ tự nào tính đến thời điểm…

Diệp Tâm Hạ đứng ra lật mặt tráo đá vốn dĩ nằm trong tính toán của hắn,

Michael sát thương với thập đại tổ chức vẫn là trong dự định,

Khả năng cao kể cả Minh giới song phương xuất hiện trên bầu trời núi Alps cũng không nằm ngoài kế hoạch này…

Trương Tiểu Hầu cùng Cửu U Hậu đem Sát Uyên cùng Ai Cập Kim Tự Tháp đến phản chiếu ở quang minh, đối với mình là một điểm lợi lớn, nhưng càng là lợi tức khổng lồ hơn cho hắn…

Lấy Tiểu Nê Thu của Mạc Phàm làm thước đo đánh giá, vong linh c·hết đi, tử khí sinh ra… chưa nói tới việc còn một quốc gia lãnh khốc nào có thể bồi dưỡng bên trong Minh giới, chỉ riêng việc Bích ngọc huyền anh mỗi khoảnh khắc trôi qua hấp thụ tinh phách… đã là một tài nguyên vô hạn vô giá cho Lucifer rồi…



Michael bất quá chỉ là bị hắn lừa gạt trên đỉnh đầu như một kẻ tập sự.

Thánh Thành không thể c·hết đi…

Michael đã rơi vào nơi nào đó bên trong Hắc ám vị diện.

“Michael… hắn đã rơi vào đây cùng ta, có thể hay không cứu hắn ra?” Mạc Phàm nói rằng.

“Việc này gần như không thể, bên trong hắc ám vị diện này không phải nhỏ bé như nơi ngươi sống, khắp nơi đều được phân cấp thành thảm quốc gia riêng cho mỗi vị vương đế, còn chưa tính tới chừng ấy thời gian trôi qua, ta không bảo đảm được lắm một thiên sứ có thể bảo toàn tính mạng.” Mạn Châu Vu Hậu tin tưởng nói rằng.

“Dù là nhỏ nhất cơ hội, chúng ta vẫn cần hắn…”

“Mạc Phàm… ngươi trước sau mãi không thay đổi, có thể đi liền đi, ta bất quá một lần nữa sẽ để ngươi đi, làm chuyện mà mình cho rằng đúng đắn.” Mạn Châu Vu Hậu đột nhiên nở một nụ cười hiền lành với hắn.

Xung quanh nàng, bao nhiêu đóa hoa Bỉ ngạn ửng lên nửa muốn níu kéo, nửa tựa hồ quay lưng lại, đem đến một hồi day dứt lòng người, càng thấm đượm da diết từ vẻ bí ẩn của chủ nhân chúng tỏa ra.

“Bỉ ngạn hoa…” Mạc Phàm chằm chằm lấy Vu Hậu, hắn không có rõ ràng lắm tình huống.

Chỉ là có một chút gì đó quen thuộc, không thể tự mình diễn tả.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ quay lại.” Mạc Phàm nói rằng.

Sau đó, hắn bất giác nắm lấy tay Asha Corea xoay người biến mất.

Nhanh như vậy, dĩ nhiên thể hiện rõ suy nghĩ xáo trộn trong lòng Mạc Phàm…

Đại đạo Thánh Thành, chỉ còn loại duy nhất một kẻ toàn quyền chưởng khống…

Điều này mang ý nghĩa tính mạng của Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ cũng như đám Triệu Mãn Duyên liền như vậy từng người từng người mập mờ nổi lên trong con mắt đầy tơ máu của hắn.

C·hết tiệt!

Thằng chó!!!

.........