Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1476: Quang hệ bản chất




Chương 1476: Quang hệ bản chất

.............

Ông ông ông ! ! ! !

Hết thảy 20 vạn tinh tử bay ra, lấy một mảnh Tinh Tượng kim sắc sặc sỡ mở rộng bầu trời làm trung tâm, sau đó lần lượt bốn cái Tinh Cung hoàng đạo bắt mắt theo thứ tự sắp xếp rèn đúc vào. Phong Nguyệt Cát không có nhất tâm ngũ dụng, đồng thời hắn cũng không cần, bởi vì năm hệ ma pháp của hắn đều là Quang Hệ, tất cả móc nối dùng chung, có thể dùng xong một cái ma pháp lại đến một cái ma pháp theo thứ tự huy động kiến trúc tổ hợp lại.

Một cấm chú, bốn siêu giai đồng thời ngâm xướng.

Bốn cái cực lớn Tinh Cung xuất hiện tại trên bầu trời, bốn cái hoàng sắc khác nhau Tinh Cung, đại biểu cho Quang hệ ma pháp phân biệt cũng có chỗ khác biệt, giờ khắc này, chúng tề tựu về một chỗ bổ sung kiến trúc cho mảnh Tinh Tượng khổng lồ trở thành một thể thống nhất.

Cấm chú của Phong Nguyệt Cát không phải tùy tiện sáng tạo ra, càng không phải mới bắt đầu suy nghĩ đến, mà trên thực tế, vốn dĩ ngay từ nhỏ bị cha mẹ đặt trong đại sảnh thư viện, hắn ngày ngày ở nơi đó chẻ củi đun thuốc lớn lên, đã sớm có khắc sâu ấn tượng với hình ảnh một vị á thánh pho tượng nằm trong thư viện huyện Phúc Lộc.

Người này trên tay cầm lấy một thanh nho nhã quân tử kiếm, thân hình gầy gò, khí chất đạo tiên.

Phong Nguyệt Cát nhớ kĩ hắn, thuở còn nhỏ còn đem lòng si mê hình tượng nhân vật thiên kiêu này của Nho gia triều đại.

Tê tê tê tê ~~~~~~~~!

Quang mang lập lòe, Ngũ Thải Tinh Quang bị hất ra bốn phương tám hướng, đồng thời nhìn thấy từ dưới chân thiếu niên đột nhiên dựng đứng lên một cột sáng chói mắt không thể nhìn thẳng, từ cột sáng này, triệu hồi đi ra một cái quang ảnh thần thánh thủ hộ chi thần!!!

Nguyên bản lưu ảnh thủ hộ giả vốn là ngũ thải tinh quang tập hợp mà tạo thành, giống như cổ đại tinh linh vậy, nó là không có hình dáng. Song, theo Phong Nguyệt Cát trong đầu thủ hộ giả của mình, số lượng tinh quang này lấy ban đầu dáng người giáng lâm tái hiện ra, đúng hình dạng của vị Kiếm Thánh tọa trấn Nho gia, là học trò đời thứ ba của Khổng Tử ---- Phục Niệm.

Tinh quang chân hồn, Thánh Vương Nho Kiếm Phục Niệm!

Đây chính là cấm chú ma pháp của Phong Nguyệt Cát.

Lần trước trốn chạy phản kích, Phong Nguyệt Cát hồn ảnh hiện lên trảm đám cấm chú, đồng dạng chính là cái này, Quang Ảnh Phục Niệm Chân Hồn.



Lóe lóe lóe ~~~~~~~~~~~!

Làm vị viễn cổ Thánh Vương Nho Kiếm trong truyền thuyết xuất hiện, Phục Niệm Quang Ảnh vừa hiển linh trước mắt một màn, nó thậm chí còn chưa cần rút kiếm ra, toàn bộ bầu trời băng lạc chim cánh cụt như mưa trút xuống của Lãnh Nguyên Thánh Hùng vậy mà đều bị một loại nào đó Kim Quang quân tử trên người nung chảy tịnh hóa trọn vẹn.

“Kỳ quái, cảm giác hắn vừa rồi chưởng khống tận gần 20 vạn tinh tử chấm nhỏ, chúng ta chưa từng nghe nói qua thế gian này quang hệ ma pháp lại có kiểu biến hóa cùng lực lượng vượt ngưỡng như thế, có chút vi diệu không hợp quy củ. Bạch tạng Panda thúc thúc, ngài vẫn là nên cẩn thận”. Thiên Hy nghiêm túc nói.

Nàng nghi ngờ không phải là không có cơ sở.

Chẳng qua, cơ sở học thuật của nàng nếu là phải so với vị kia phía sau lưng của thiếu niên trẻ tuổi trước mắt... nói thẳng đừng buồn, chíp hôi, còn quá thấp.

Phong Nguyệt Cát không giống pháp sư bình thường, pháp sư bình thường là không có khả năng thức tỉnh một hệ ma pháp hai lần trở lên. Sở dĩ Nguyệt Cát có thể nắm thần kỳ như vậy tinh tử vượt qua giới hạn chưởng khống, đơn giản là do hắn hoàn toàn nhờ vào Đại Thần Bàn Cổ chỉ dạy cùng hỗ trợ giác tỉnh.

Bàn Cổ là một trong những Thiên Phụ sáng tạo ra ma pháp, trực tiếp sáng tạo bảy đại nguyên tố pháp môn vào trong không gian thức tỉnh tinh thần cho nhân loại.

Ma pháp nhân loại mạnh như thế, có thể giúp nhân loại yếu ớt cùng nhỏ bé đến tội nghiệp đủ sức đối kháng với yêu ma suốt mấy ngàn năm nay, dĩ nhiên trên cơ sở đều là tam đại thiên phụ chắt lọc tinh hoa công lao. Văn Thái nhờ Athena mà có thể nghiên cứu ra bạch hệ ma pháp giác tỉnh, Chaos thì là người đưa thứ nguyên ma pháp vào. Hắc ám ma pháp, nôm na mà nói cũng là hắn một thân phận diễn kịch đưa vào.

Bàn Cổ mặc dù ở thế giới ma pháp thì là người đầu tiên thủy tổ của bảy nguyên tố ma pháp. Tuy nhiên, trên thực tế, hắn là Quang Vương chi vương, cho nên ngoại trừ quang hệ ma pháp ra, sáu cái ma pháp khác đều không phải sở trường chân chính của Bàn Cổ.

Quang hệ ma pháp đặt ở Quang Minh Vị Diện, đúng thậm chí có thể bóc tách làm một hệ sinh thái ma pháp riêng, Cửu Thải Thần Quang, chín loại quang hóa biến thể..

Về phần thuần túy quang hệ, như Mạc Phàm, như Quang Chi Tử Aliénor, rõ ràng chỉ nắm giữ một loại, cũng là loại phổ biến nhất, tịnh hóa mãnh liệt nhất, rất có hiệu quả cả phòng ngự lẫn t·ấn c·ông cho pháp sư là nhân loại nhục thể yếu đuối, cho nên Bàn Cổ mới lựa chọn loại này để nhân loại đi thức tỉnh. Mà hiện tại Phong Nguyệt Cát, hắn tối đa có thể đạt tới năm loại quang hệ khác nhau, chính là Ngũ Thải Quang Mang, tương lai nếu toàn bộ cấm chú thì sẽ là cái cấp độ gì không ai đoán biết được rồi.



“Có ý tứ ây”. Lãnh Nguyên Thánh Hùng một bụng ác ý cười gằn.

Bao nhiêu lâu bao nhiêu lâu rồi.



Hơn 10 năm nay, nó tại đỉnh cao núi tuyết ăn hải sản, chính là cảm thấy mình thật mạnh, mạnh đến nhàm chán cái loại kia.

Hiện tại đến thật tốt, có cái cao minh tiểu tử muốn đến thử, nó không ngại!!

Hống một tiếng. Lãnh Nguyên Thánh Hùng trong bụng phát ra âm thanh gầm thét chấn động tần suất thật nhanh, dồn dập tiếng gào luân chuyển âm luật tạo thành một đạo lại một đạo khuếch trương sóng âm, đồng thời không ngừng chồng chất lên nhau.

Lãnh Nguyên Thánh Hùng nương tựa theo chính mình âm sát lĩnh vực trực tiếp đem mảnh đại địa này hóa thành Bắc Cực âm phủ, để cho Phong Nguyệt Cát có một loại không rét mà run, rõ ràng thân ở Quang Minh Ngũ Thải bên trong, lại toàn thân phát lạnh run rẩy.

Coong coong coong coong ! ! ! ! ! ! ! ! !

Không đầy ba giây sau, sóng âm biến thành âm khiếu, hàng vạn đạo âm khiếu dài hàng km cuối cùng vọt tới Phong Nguyệt Cát cùng Phục Niệm Quang Ảnh Chân Hồn của hắn vị trí, những rừng cây thảm thực vật, rừng ngập mặn hết thảy xung quanh bị oanh thành bột phấn.

Âm khiếu là vô hình, nhưng có thể thông qua cái kia tan nát thân cây, lá rách, hoa tàn, vết nứt đại địa, cát bụi phun trào thì đều có thể nhìn thấy nó phạm vi phi thường bao quát toàn bộ.

Cỗ lực lượng này, ngay cả cấp bậc Đế Vương nếu có thì cũng là vậy, đều hứng chịu tác động đến, một chút vũ trang đầy đủ Đế Vương nếu không thể tránh thoát loại lực lượng này, thân thể tuyệt đối cũng trực tiếp bị chấn động đến huyết nhục văng tung tóe.

Trong kim quang bao phủ, Phong Nguyệt Cát cả người thế nhưng vẻn vẹn là đứng đó nhìn ngắm. Mà sau lưng thiếu niên gầy gò nhỏ bé, Thánh Vương Nho Kiếm quang ảnh to lớn không khác gì một tòa hồn sơn che phủ thân thể thiếu niên lại.

Thánh Vương Nho Kiếm Phục Niệm một tay chấp sau lưng, một tay cầm kiếm giương lên trước mặt, miệng lẩm bẩm cái gì đó, nhìn thấy kiếm càng lúc càng phát sáng, giống như Kim Ô vậy.

Kiếm rung ba, bốn hồi, sau đó, ngũ thải thần thánh kim quang như từng đạo nặng nề tường thành lan tỏa ra xung quanh, liên miên uốn lượn ở trên mũi kiếm hợp thành một đạo màu vàng cam phòng tuyến, âm khiếu tuôn đi qua thời điểm, vậy mà bị tầng phòng ngự này dễ như ăn bánh chặn lại.

Ngay sau khi vừa chặn lại, Phục Niệm Quang Ảnh liền thi triển ra Thương Kim Nho Kiếm, bắt đầu liên tục múa ra Thái A, Lăng Không, Tuân Tử Kiếm Pháp của Nho đạo.

Đom đóm tinh quang ánh sáng vẽ rơi đầy trời, lại quay quanh thành một đầu kình thiên hoàng long, theo trình độ Thương Kim Giả cùng ma năng của Phong Nguyệt Cát có thể giao phó cho Hồn Thể này phục khắc. Nho Kiếm biến hóa trong tay của Thánh Vương Phục Niệm trong nháy mắt tăng lên gấp 10 lần có thừa, lập tức hơn 18 đầu Nho Thánh Kiếm Long từ kiếm xuất ra cộng đồng uốn lượn, tạo thành một cái càng thêm to lớn cự hình kiếm chi Bàn Long, điểm điểm đom đóm tinh quang như là con đàn cháu đống đồng tộc huy động cổ vũ.

Lãnh Nguyên Thánh Hùng tu luyện ra một bộ võ thú, một chân tấn, một chân hơi co gối nhấc lên, hai tay bọc Thứ Nguyên che lại, tư thế Kungfu tổng hợp đỡ đòn.



Ầm vang rung trời không bao lâu, Lãnh Nguyên Thánh Hùng trên lông dày màu trắng đã xuất hiện lít nhít trầy trụa rỉ máu, kim quang ngũ thải nồng đậm còn có không ít bám trên người, long nha vết kiếm cũng còn in lại vào tứ chi.

Nhưng như thế không hề gì.

Lãnh Nguyên Thánh Hùng vận dụng bình sinh cường đại cùng bạo liệt, đủ loại võ thuật Nhu Đạo, Quyền Anh, Karate, Muay Thai để trực diện quần công với Phục Niệm Quang Ảnh, đôi lúc còn có trảo quyền, khạc đờm hàn khí, Hùng Tức Hùng Viêm đủ loại lĩnh vực, nhìn thấy kia quét sạch thiên địa giao chiến, càng về sau, Phục Niệm Quanh Ảnh múa ra tất cả kiếm pháp nho đạo có rất nhiều đều là chệch hướng nguyên bản phi hành quỹ đạo, giống như là gió xoáy lá rách đồng dạng chiếu xuống trên mặt đất, đối kháng ngang tài ngang sức.

Đương nhiên, trúng vẫn là có, nhưng theo thời gian bị giảm dần, thậm chí ngược lại, có mấy lần bị Lãnh Nguyên Thánh Hùng quyền anh đấm trúng, tản đi vô số quang ảnh trên chân hồn Phục Niệm, làm nó mờ nhạt đi mấy phần.

Phong Nguyệt Cát âm thầm kinh hãi, cái này Kungfu gấu mùa đông làm sao thấy có vẻ càng đánh càng hung mãnh, càng mạnh mẽ vô thường, cảm giác tiếp tục đi xuống tới không bao lâu, nhất định là mình chịu thiệt.

Ngược lại là Lãnh Nguyên Thánh Hùng, trong lòng nó cảm nghĩ, có thể chính diện cùng mình đối kháng cũng chỉ có dạng này không rõ quang hệ ma pháp lực lượng, hơn nữa, còn là lần đầu tiên nó nhìn thấy kiếm thuật cao siêu như vậy, một mực có lòng dạ muốn yết kiến.

“Hung mãnh điểm tốt, lâu rồi có đối trọng đánh sảng khoái như vậy”. Lãnh Nguyên Thánh Hùng xuyên qua cái kia một chỗ Nho Kiếm vẽ múa, từ ngàn vạn thanh lợi kiếm bên trong tìm được sơ hở, một cú chụp đầu lên gối đúng chuẩn Muay Thái được nó thi triển ra.

Thứ nguyên chi lực từ đầu gối súc tích đâm phá vào Phục Niệm Quang Ảnh.

Ầm một tiếng.

Thứ nguyên phá nát toàn bộ kiến trúc quanh ảnh chân hồn, đem vị Thánh Vương Nho Kiếm Phục Niệm đánh cho tiêu tan không còn lại gì.

Phong Nguyệt Cát nôn ho ra máu, mất đi thần thánh hồn ảnh thủ hộ, nhưng thiếu niên như cũ trên khuôn mặt không biểu hiện ra cảm xúc của mình, một tay lau đi máu trên miệng.

Một tay chắp sau lưng.

Cái tay này, thiếu niên cầm lấy một thanh chuôi kiếm chỉ có cán chứ không có lưỡi.

Giữa chuôi kiếm có khảm một viên ngọc, viên ngọc ảm đạm không có quang mang tự nãy giờ, thời khắc này lại đột nhiên lóe sáng lên, nhìn thấy mực in rõ ràng tì bút hai chữ ‘Hạo Thiên’.

Rõ ràng là vừa hạ gục xong ma pháp đối phương, nhưng chẳng biết vì sao, Lãnh Nguyên Thánh Hùng đột nhiên giờ khắc này ngược lại liền cảm giác thấy có chút gì đó không ổn...

............