Chương 1381: Vây hãm Triều Ca
.............
Mục Bạch cũng biết chuyện của Bee và Lucifer, đây là nhất mực từ thiên sứ đến ác ma đều sẽ cùng nhau kết nghĩa sống c·hết huynh đệ. Ngày Bee c·hết, lúc đó, ai ai cũng tin chắc rằng Lucifer sẽ thống hận Cổ Nguyệt Đế đến cực điểm, mà những gì xảy ra ở Hắc Ám Vị Diện rõ ràng là càng chứng minh cho luận điểm ấy. Cho nên Mục Bạch kết luận Lucifer không thể nào là bè phái của Cổ Nguyệt Đế.
Tuy nhiên, tỉ mỉ nghĩ lại, Lucifer bước qua Siêu Duy Vị Diện, tuyệt đối gặp phải trở ngại quy củ. Siêu Duy Vị Diện pháp tắc chế tài làm cho ảnh hưởng đến rất nhiều ký ức, mệnh cách Đế Hoàng cao thâm quy về mệnh cách Đế Hoàng cao thâm, trong trí nhớ dung lượng vẫn sẽ như cũ bị ảnh hưởng so với người bình thường không kém hơn bao nhiêu, thậm chí, bởi vì mức độ nguy hiểm của Hắc Ám Sa Đọa chúa tể, khả năng sự chế tài càng thăng cấp mãnh liệt. Không đi nghiêm túc cải tạo tốt thật muốn nhớ cũng không nổi, nói không chừng còn có khả năng ký ức lẫn lộn, cho nên càng cố nhớ ra, càng dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.
Thật giống Mạc Phàm và Vĩnh Dạ Ma Kiếm dạng này thâm cừu đại hận rốt cục bởi vì nghiệt duyên quy củ mà hóa cừu thành bạn, bị tẩy đen thành trắng, rốt cục ngồi cùng một chiếc thuyền, quan hệ khăng khít gắn kết. Tình huống như thế, đã có tiền lệ.
“Nhân huynh, ngươi làm sao đối với ta quên đi, trăm năm trước ngươi áp chế diệt Thánh Thành Thiên Sứ bọn cẩu vật, nếu không có trợ giúp của ta, ngươi cũng không thể dễ dàng gì đánh bại bọn hắn. Chúng ta vốn là qua lại quen biết chỗ đồng đội cũ”. Mục Bạch đầu óc tương đối tỉnh táo, đối mặt vị này tồn tại vượt xa mình nhìn chằm chằm, trên gương mặt gạt ra một cái nhẹ nhõm mà trấn định dáng tươi cười.
Mục Bạch tự nhiên là lấy không đắc tội phương thức đi trò chuyện, sau đó lại một chút xíu thăm dò đối phương đến tột cùng đang ở đây làm chuyện gì.
Dù sao đi nữa, còn sống mới là thượng sách, tuyệt đối không có khả năng động thủ.
“Ồ, ngươi là??” Lucifer thật đúng là bị Mục Bạch đặt trúng câu hỏi, mi tâm có chút co lại, cố gắng trở về nghĩ tới quá khứ sự tình.
Trăm năm trước sự tình...
Phản chiếu Thiên Không Thánh Thành, một tòa trên trời lơ lửng thiên sứ, thánh ảnh giả, thánh tài máu nhuộm lan tràn, ác ma tuyệt diệt sinh linh, việc này thật đúng là do hắn Lucifer làm, đó là hắn một trong những ký ức vụn vặt chắp vá thỉnh thoảng sẽ có nhớ đến.
Chỉ là Lucifer ngược lại nhớ không rõ, chẳng lẽ lúc đó đúng là có một ít đạo hữu giúp mình bày mưu tính sao?
Có thể bộ nhớ thùy não của hắn hiện tại không tốt, những người kia sớm đã không còn kết giao, quên mất không còn một mảnh.
“Thật không nhớ rõ, quý nhân hay quên sự tình cũng không phải vấn đề nghiêm trọng, nhân huynh đã tu vi như vậy cao cao sánh với Thần Minh, ta vẫn còn đơn thuần là một cái tiểu họa sĩ nài lưng ở đầu hẻm thôn vẽ vời kiếm tiền, hôm nay hữu duyên ở chỗ này gặp phải cố nhân, tâm ta cảm khái vạn phần”. Mục Bạch nói tiếp một chút lời nói khách sáo.
Mục Bạch là đang câu cá trên bờ vực thẳm.
Không cẩn thận một chút, cá sẽ giật mạnh lưỡi câu đồng thời đem chính mình cho rớt xuống vạn trượng long xà.
“Chúng ta thân lắm sao?” Lucifer cười lạnh hỏi.
“Không tính là thân, không phải loại có thể hàn thuyên tâm sự. Nhưng là đứng trên một tảng núi đá tương hỗ lẫn nhau, hữu nghị không tệ”. Mục Bạch ngụy trang bối cảnh trả lời.
“Trăm năm trước sự tình, xác thực không dễ dàng nhớ”. Nhìn thấy vị này thương mang hắc ám quấn quanh người làm ra một bộ rất ngờ nghệch dáng vẻ.
Thấy được thái độ của Mục Bạch cực kỳ hòa hoãn, buông xuống khí tức, ép cả người lâm vào trạng thái bình thường đến tầm thường, tránh cho bất cứ sát khí gì đó vô ý phát sinh.
Có hai trường hợp.
Một là, Lucifer bây giờ tin lời hắn nói, hoặc ít nhất là có cân nhắc suy nghĩ, đồng nghĩa còn tốt cái tên đọa lạc này chưa bị Dạ Du Thần thừa nước đục thả câu xâm nhiễm bộ nhớ.
Ngược lại Lucifer nếu không tin lời hắn, lấy phương thức trực tiếp đánh, không có động cơ rõ ràng cũng đánh, liền mang ý nghĩa Dạ Du Thần đã thành công dụ hoặc, Mục Bạch mọi lời nói sau đó lập tức sẽ trở nên phản tác dụng.
Lúc này đây, Lucifer thấy đối phương ăn nói trấn định cùng như thế bình tĩnh, lại dò xét người này, gặp hắn dung nhan cực non, đặt ở Siêu Duy Vị Diện, cùng đám thanh thiếu niên mới lớn đồng dạng, bực này ngây ngô tiểu sinh lại có thể nói ra chính mình trăm năm trước đã làm sự tình, tuyệt đối không phải một nhân vật đơn giản.
Hắn hỏi: “Thế gian có Mạn Châu Bỉ Ngạn, cũng có Mạn Đà La Bạch Hoa, một trắng một đỏ trong vườn. Ngươi nói ngươi có thể cùng đứng một chỗ với ta, ngươi hẳn phải biết, ngươi sẽ chọn cắt đi hoa gì mang về?”
Chuyện của Lucifer, Mục Bạch nghe lại truyền ngôn qua mấy lần, cứ việc không thể xác định tính đúng sai, nhưng truyền thuyết Mạn Đà La Hoa liền không thể phủ nhận là một hồi rung động lòng người bi ai tình duyên.
Mục Bạch nhãn tình sáng lên, không chần chừ liền mở miệng nói: “Vườn của Bỉ Ngạn đỏ, Bỉ Ngạn trắng. Ta chọn Bỉ Ngạn đỏ, Mạn Châu Bỉ Ngạn là thứ ta sẽ cắt mang theo”.
“...”
Đột nhiên, chỉ nhìn thấy cả người của Lucifer bỗng chốc diễn hóa ra ngọn lửa Xích Quỷ cực kỳ khổng lồ.
Lừa thành tầng tầng trùng điệp, trong lửa cháy hừng hực giống như có Cuồng Long thức tỉnh, ngâm lên một tiếng vang vọng bầu trời.
Hù hù hù hù hù hù ~~~~~~~~~~~~~~~~
Giữa thiên không lửa cháy như điên dại, một cái Ma Đồng Tái Thế bất thình lình từ trong ngọn lửa mở mắt ra ngay tại bên cạnh Lucifer, Cuồng Long giao thế nhập vào đầu Ma Đồng này, sau đó phát sinh dữ dội biến hóa.
Mục Bạch bị dạng này kinh khủng lực lượng đè ép làm cho cơ thể trong lúc nhất thời căng cứng, chân tay đều run rẩy khó mà di chuyển.
Sở dĩ hắn cảm thấy kinh hãi như vậy, đó là bởi vì trong ngọn lửa bừng bừng kia, Ma Đồng Tái Thế đi ra, chính là Vĩnh Yên Vương!!!
Cuồng Long Ma Thân, Tà Phượng chi hồn, Quang Thôn Thiên Phú, Ác Ma Huyết Văn.
Đó là trước kia Vĩnh Yên Vương trong ấn tượng của Mục Bạch. Còn bây giờ, nó cơ thể toàn bộ đều là Luyện Ngục Diêm Hỏa.
Huyết sắc viêm diễm cuồn cuộn quay cuồng, thống trị tất cả tà ác. Tay, chân, khuôn mặt, hốc mắt, hào quang chung quanh người tên này, ma diễm màu đỏ thẫm như máu b·ốc c·háy hừng hực đốt lên, khí tức tà ác dày đặc khiến cho Mục Bạch dạng này cảnh giới đều cảm thấy tương đối khó chịu.
Kĩ năng này Mục Bạch là quen thuộc.
Tà Hỏa Hiệu Lệnh, Hoàng Đế Thống Trị!!!
“Vĩnh Yên Vương đều trở thành nô bộc vong hỏa của hắn”.
Mục Bạch nhìn vào biển lửa ở phía trước mặt, lúc này hắc ám vật chất trên người hắn từ từ tràn ra bay về phía đối diện để kháng cự lại hỏa diễm của Vĩnh Yên Vương. Bất quá, Vĩnh Yên Vương mặc dù mất đi kỹ năng làm nên tên tuổi, nhưng nó tồn tại dưới trạng thái này, cường độ thân thể cùng man lực càng giống như đã tăng trưởng đến một cảnh giới khủng bố hơn, đã bao nhiêu lâu không gặp, có thể bây giờ đều đã đạt đỉnh phong trong nửa bước Đế Hoàng.
Làm Hình Thư La Sát, Mục Bạch vậy mà khí tức có chút bị nghiền ép, là muốn dung nhập vào chung một chỗ với biển lửa của Vĩnh Yên Vương.
“Vĩnh Yên Vương, công kích!”
Lucifer phát ra mệnh lệnh.
“Ke ke ke ke ke ke ~~~~~~~~~~~~~~”
Vĩnh Yên Vương cười tà, bàn tay buông thả ác hoa huyết diễm ra, huyễn hóa ra một thanh Không Gian hỏa nhận khổng lồ.
Không Gian hỏa nhận từ hai tay Vĩnh Yên Vương bay ra đâm về Mục Bạch bên dưới.
“Xẹt ~~~~~~~~~~”
Không Gian hỏa nhận quét ngang một đường, bầu trời trên đầu và trước mặt Mục Bạch lập tức xuất hiện vết nứt ác diễm thứ nguyên kinh tâm động phách.
Mục Bạch nhanh như chớp niệm ra không gian cấm chú trốn vào trong họa tranh quyển trục của mình bố trí ban nãy. Nếu không phải hắn cẩn thận kéo dài thời gian đấu với những tên kia đủ lâu, nói không chừng chính mình vừa rồi muốn ăn thua thiệt.
Mục Bạch không lợi thế cận chiến giao đấu.
Đối mặt với Diêm Hỏa Vĩnh Yên Vương như vậy, trên hết hơn cả là nó có cái đầu tựa hồ robot được lập trình, vô cảm vô giác, cuồng điên bất chấp, đánh không c·hết không thôi. Mạnh như Mục Bạch nói thật cũng không phải loại mất não mà cùng kẻ này giao đấu, bất đắc dĩ phải nhượng bộ lui binh.
Roẹt một tiếng.
Quay đầu đánh hụt, không nhìn thấy Mục Bạch đâu. Nhưng Vĩnh Yên Vương vẫn có thể dựa vào không gian ba động để cảm giác tới.
Nó lần nữa dùng man lực Viêm Ngục xé ra mảnh này không gian họa trục, bắt đầu lao vào trong họa cảnh truy đuổi Mục Bạch.
Nhìn thấy bừng bừng vô tận suối lửa mà giật mình, lửa như hà giang, từ phần hỏa huyết trên người Vĩnh Yên Vương nương theo chuyển động cơ thể của hắn đồng thời tiến nhập họa cảnh, vô tận hỏa rót vào trong bức tranh không gian quyển trục kia cho truy đuổi.
Mục Bạch có thể cảm giác được, vô luận mình vẽ nhiều như thế nào trận đồ bỏ chạy, cũng luôn luôn sẽ cảm thấy phía sau lưng có một cơn đ·ại h·ồng t·hủy s·óng t·hần hỏa diễm vỗ tới, miên man bất tận, không đập nát không thôi.
Ở phía ngoài, Lucifer cũng không có bận tâm đuổi theo Mục Bạch.
Hắn ngược lại có chút hờ hững khoái thác nơi đó, giao phó mọi thứ cho Vĩnh Yên Vương liền được.
Chính mình tại ngoại một chút, nghe thấy âm thanh lặc lặc bên cạnh.
Một đầu toàn thân nấm gai Tinh Quái Mộc Đế -- Đế Hoàng Mộc Quái Tổ, vị này đã từng là Thiên Đạo Đế Hoàng của Trung Châu lãnh địa vô tình biến mất đoạn thời gian trước, nó từ dưới lòng đất đâm trồi lên, đồng dạng đứng ở Lucifer trước mặt.
“Ha ha ha, Lucifer đệ, tình huống bên đệ thế nào rồi. Chúng ta động tĩnh đủ lớn, nhờ có đệ viện trợ, ta có thể an toàn qua mặt Sở Giang, đem toàn bộ Triều Ca kho tàng của Triệu Hoàng cho đánh dấu cuốn lên vị trí, bây giờ chỉ cần chờ đợi Dạ Du Thần hắn cùng gã Sa Đọa Đế Hoàng đang lẩn trốn dưới lòng Triều Ca bên trong nội ứng, bắt được thằng nhóc nghiệt tội kia liền xong. Sở Giang có nhìn ra, cũng là đã quá muộn”. Mộc Quái Tổ mở miệng nói, rất là hào hứng.
Không thể thua được.
Ván cờ này, bọn hắn đã đem nện hết vốn lẫn lãi, nhiều đến nỗi Hạo Nhiên Sở Giang đều chưa chắc có thể quy ép được bọn hắn.
Bốn đầu Đế Hoàng trong ứng ngoại hợp!
Đọa Lạc Viêm Quân Lucifer càng là có năng lực ngạnh kháng với Sở Giang.
Thua...
Không có khả năng thua ! !
Trừ phi là Lê Minh, Hạ Băng tới.
Mà mọi người nghe từ trong tông giọng của Mộc Quái Tổ, hắn giống như rất muốn Lê Minh, Hạ Băng cùng tới để thêm phần sinh động, náo nhiệt.
Triều Ca một chuyến này, Thiên Đạo Thần Mẫu đều độ không nổi ! ! !
..............