Chương 91: Quần Ma Loạn Vũ (2)
Chương 91: Quần Ma Loạn Vũ (2)
Càng quét không ít quỷ dữ trong khu trung tâm thương mại,
Vũ cuối cùng cũng phải dừng lại việc cà điểm kinh nghiệm, bởi cậu đã vô tình triệu hồi ra 1 con quỷ.
Mong muốn đối phó với khỉ đột, đám quỷ cùng thây ma trong trung tâm đã quyết định hiến tế cơ thể bản thân để triệu hồi sinh vật từ địa ngục (các tạo vật có sức mạnh khổng lồ không nhận sai khiến từ các vị thần hỗn mang)
Máu và xác thịt của bọn chúng liền bắt đầu trộn lẫn vào nhau đắp nặn ra cơ thể cho thứ quái quỷ bọn hắn triệu hồi.
Lông tơ của Vũ dựng thẳng lên mặc dù đối phương còn chưa xuất hiện, cơ mà cậu cũng không tự phụ đến nỗi cho quân địch sử dụng át chủ bài của mình.
Cậu đang đi cày điểm kinh nghiệm, chứ không phải đi đánh boss.
Cho nên đánh nhỏ có thể, lớn không được.
''Đã hỏi qua ta chưa mà dám làm vậy?''
Vũ tung ra cậu thoại của nhân vật phản diện về sau, liền dùng hết khí lực tung ra tuyệt chiêu.
Thằng khỉ này mặc dù mang trong mình dòng máu người saiyan, nhưng từ trước đến giờ vẫn chưa nghiêm túc tập luyện võ thuật trong dragon ball. Ngoại trừ 1 vài kỹ năng cơ bản như zanzoken cùng vũ không thuật ra, thì chiêu thức t·ấn c·ông duy nhất mà thằng này có chính là sokidan.
Không hề luyện qua kamehameha hay galick ho (quay gacha không trúng).
Cơ mà thằng này lại có duyên phận với các kỹ thuật trong một mảnh. Lục thức học được 5 chiêu, võ thuật của người cá (Fish-Man Jujutsu, Fish-Man Karate). Võ thuật của hải quân, cùng haki vũ trang.
Những kỹ năng cận chiến tốt nhất trong 1 mảnh đều được hắn học được, chỉ là ở thế giới này lại không phát huy được bao nhiêu a.
Con mẹ nó ngươi võ công đầy mình có thể né được đạn từ gatling sao.
Đã thế quân địch toàn xuất thân từ thế giới phi vật chất, ngươi dùng võ đánh chúng kiểu gì?
Bởi vì như thế mà Vũ gần như bị khắc chế khi đối đầu với đám quái vật sử dụng chủ yếu ác đòn tầm xa. Kỹ năng duy nhất hắn có thể dựa vào khi gặp tình huống này chính là [Ngự Thổ].
Cũng vì vậy mà hắn đã luôn rèn luyện kỹ thuật này từ lúc còn nhỏ đến nhờ, bởi vì ở thế giới này không hề có thế thần hay các ngự nhân. Cho nên khỉ con không biết kỹ năng của mình đã đạt đến trình độ nào.
Dù vậy Vũ vẫn tự tin trình độ của cậu ít nhất đã gần 1 nữa (1/2 của 1 nữa) idol toph beifong .
Chí ít là thằng này đã có thể dựng lên 1 quả núi mà không thở hồng hộc.
''Lên cho tao....aa..aaa...''
Bởi vì trong hình dạng Great-ape, sức mạnh của Vũ được tăng cường 1 cách đáng kể. Trong đó có các chỉ số cũng như uy lực các chiêu thức của cậu, vì thế mà tầm sử dụng [Ngự thổ thuật] của Vũ cũng tăng lên không kém.
Toàn bộ phạm vi mặt đất của khu trung tâm đều nằm dưới sự điều khiển của cậu, theo cái dậm chân của Vũ. 1 khối đất...không phải gọi là 1 quả núi từ đó sinh ra.
Không đợi những thứ bán bổ kia biểu lộ cảm xúc, Vũ dùng hết sức bình sinh đem ngọn núi khổng lồ kia đập xuống.
Nhìn thấy cảnh này Trung không khỏi hoảng sợ hét lớn:
''Mau nằm xuống hết!''
Cùng lúc tay cậu xuất hiện những luồng điện hướng về phía những bức tường. Bị những tia điện chạm vào, những bước tường như thể được sống lại chúng hóa thành 1 dạng chất lỏng xông về phía trước 3 người bọn hắn hình thành 1 màn chắn.
Chiêu này của Minh là 2 tên đồng bạn mắt to mồm chữ O, cơ mà không đợi 2 đứa nói chuyện.
Cơn dư chấn từ đòn t·ấn c·ông của Vũ đã truyền tới,
Nhà cửa hay bất kỳ 1 công trình nào nằm quanh trung tâm thương mại đều bị thổi bay, xe cộ cùng đường phố đều là bị đòn đánh này cày nát hóa thành đất vụng.
Nhóm của Hoàng cho dù là đã chuẩn bị kỹ nhưng cũng bị đòn đánh này làm trầy xước không ít.
Wibu kém chút thủ không được, nếu không phải có Hoàng cùng Vinh ra tay hỗ trợ thì 3 đứa đã bị thổi bay.
Lúc này cả nhóm mới biết được năng lực của gym chúa là gì, đúng như biệt danh của nó. Chỉ thấy cơ thể thằng này trở nên to lớn, làn da biến thành đen sẫm như sắt thép hơn nữa còn là sáng bóng có thể soi được cả mặt.
Nó đi lên trước mặt 2 đứa, áp bàn tay vào bước tường hét lớn.
''1..2.3...ĐẨY....''
Trung cũng hiểu ý bạn mình, điên cuồng theo túng tia điện truyền vào mặt đất xung quanh. Hoàng ở phía sau tựa lưng vào bức tường cùng bạn mình chống đỡ.
Cũng may cho 3 đứa, con rung chấn không kéo dài quá lâu. Ít nhất là khi Trung sắp ngất thì nó đã dừng lại, Vinh ngã người ra đằng trước cơ thể đầm đìa mồ hôi mệt nhọc thở ra từng ngụm.
Dù là thở cũng cực kỳ khó khăn, nhưng 3 đứa đều không có ý định rời đi nơi này. Trung lấy ra 1 cái camera mini nhét nó ra ngoài bức tường để quan sát tình hình.
Khung cảnh từ camera được truyền vào máy tính hiện ra trước mắt 3 tên.
Thật là hoang tàn,..
Trong đầu cả 3 đều là nghĩ như vậy, khu phố nhộn nhịp với các siêu thị nhà hàng nằm xát nhau lúc này đã hoàn toàn biến mất. Chỉ còn lại 1 lỗ hổng thật to lấy trung tâm thương mai làm mục tiêu.
Khỉ con cùng con quái vật đối đầu với nó đều là đứng tại chỗ đó.
Vật liệu dùng để hiến tế triệu hồi nó đã bị Vũ biến thành thịt nát chôn xâu vào trong đất cát, nhưng cho dù là vậy cậu vẫn không thể thành công đánh gãy cuộc triệu hồi được.
Con quái vật vẫn được đem vào thế giới thực tại, chỉ là kích thước nhỏ hơn rất nhiều nếu so với hình tượng ban đầu cậu thấy được.
Đây cũng là tin vui đồng thời là tin xấu đối với cậu.
Tin vui: Vũ có khả năng hạ được con quái vật này.
Tin xấu: Phần trăm cậu hạ được chỉ nằm khoảng 30%.
Dù là hệ thống cho thấy con quái vật này chỉ có level 40.
Cơ mà đó chỉ là sức mạnh hiện tại nó có thể phát huy ra được trong thân xác kia thôi a, mấy gã này đều là lũ quỷ dữ đều là những tồn tại lâu đời từ nhiều thiên niên kỷ. Ngươi thật sự nghĩ rằng bọn sống bằng đó thời gian chỉ với cấp độ này thôi sao?
Chưa kể đến lượng kiến thức bọn nó có được sau từng ấy năm, chỉ cần nghĩ đến thôi cả người Vũ liền không dễ chịu.
Không phải cậu hèn nhát, mà chỉ là trận đánh sắp tới thật quá khó khăn. Vũ không hề nghĩ chỉ dựa vào mình cậu liền có thể hạ được tồn tại này, chưa nói đến sau lưng cậu còn có đồng đội. 3 thằng kia lúc này còn chưa hề có ý định chạy trốn mà ở núp ở phía sau quan sát.
Điều này là cho Vũ nhứt cả trứng, chỉ dựa vào quan sát ki Vũ liền có thể phát hiện ra thì đừng nói đến thứ mà cậu đang đối đầu kia. Chỉ thấy những con ngươi từ xúc tu của nó liền đình chỉ di chuyển loạn xạ mà tập trung nhìn về phía khỉ con.
Lông tơ của Vũ đều dựng ngược lên, bản năng của cậu đang kêu gào hãy cuối đầu xuống.
Diễn nhiên là Vũ nghe theo...
''Rầm......''
Khu đất sau lưng Vũ lại 1 lần nữa được đào bới lên, lần này càng là sâu hơn lần trước. Cái hố đều đã sâu tới mức ánh sáng đã không thể soi sáng nó được nữa. Cùng với đó là mùi hôi từ cái hố bốc lên làm bụng của Khỉ con cồn cào, nhưng thay vì là cảm giác ghê tởm. Bụng của Vũ còn cào là bởi cảm giác đói bụng a.
Quỷ thần chứng giám, cậu không hề bị điên. Nhưng khi nhìn thấy hình dạng thật sự của con quỷ kia, trong đầu Vũ lại xuất hiện sự thèm khát được cắn 1 miếng vào cái xúc tu múp mít với đầy con mắt kia a.
Nước dãi từ miệng khỉ con tiết ra 1 cách đột ngột ngay cả cậu còn không để ý đến, trong đầu Vũ lúc này chỉ còn 1 suy nghĩ:
''Tên trước mắt này làm sao nhìn ngon thế nhỉ, muốn cắn hắn 1 miếng quá. Cái xúc tu kia nướng sốt cay lên thì hết nước chấm mất, mlem mlem..''