Chương 92: Quần Ma Loạn Vũ (3)
Chương 92: Quần Ma Loạn Vũ (3)
Quỷ Mực hiện tại cảm thấy rất là hoang đường.
Là 1 trong tồn tại sống sót từ cuộc chiến vĩ đại (Sự Kiện trong thế giới tâm linh) hắn đã từng chứng kiến rất nhiều thứ mà không 1 phàm nhân nào có thể tưởng tượng được.
Số lượng những cái tên mà tên ác quỷ này từng đối đầu có thể dùng để làm ra 1 cuốn sách dày tận 40cm. Cũng từ đó mà có thể thấy được kinh nghiệm sống của gã nhiều đến cỡ nào.
Thế mà...thế mà...
Ngày hôm nay hắn lại cảm nhận được có người sau khi nhìn hắn thứ đầu tiên liên tưởng tới chính là nguyên liệu nấu ăn.
Vãi cả c@t! Ngươi giấu số đá còn lại ở đâu?
Không...chơi đồ cũng không thể phê đến tận thế này được....
Mang trong mình nguồn sức mạnh khổng lồ có thể so sánh với các vị thần, không khó hiểu khi gã có khả năng biết được suy nghĩ của đối phương. Thậm chí nếu muốn hắn có thể tiến hành thao túng tẩy não biến đối phương thành con cờ của gã.
Chỉ là thứ trước mặt này thật sự không làm gã gợi lên hứng thú ấy.
Đôi mắt thèm ăn kia không hề che dấu mà nhìn trực diện hắn làm Qủy Mực không thoải mái.
''Đ!$!@$ Nhân loại đã ngươi muốn c·hết vậy thì c·hết đi...''
Nó truyền đi suy nghĩ của mình vào trong đầu Vũ, sau đó bắn ra 1 loạt chùm tia năng lượng từ những con mắt nằm ở xúc tu
Vũ thấy vậy liền nhanh chóng dựng tường bảo vệ, chỉ là bước tường đá kia căn bản không ăn nhằm gì với đòn lase kia.
Khỉ con cũng thừa biết điều này cho nên ngay khi vừa sử dụng [Ngự Thổ] tên cốt đột này liền nằm bẹp xuống đất. 2 tay ôm đầu, tư thế cực kỳ giống như trong sách phòng chống đ·ộng đ·ất.
''Bíu...rầm...rầm...''
Đúng như 2 bên dự đoán, bức tường đá không có cách nào ngăn cản được đòn ánh sáng kia. Tia lase chỉ nhẹ nhàng chiếu qua, khối đá liền biến thành 1 làn khói bụi.
Nhưng mà đồng thời đám khói bụi cũng che khuất Vũ khỏi tầm nhìn của Quỷ Mực...theo phương diện vật lý.
Chứ rada ki của con qủy kia vẫn là theo dõi sát sao từng cử động của Vũ.
Khỉ con cũng biết mình không có cách nào thoát khỏi ánh mắt của đối phương. Thế là liền chơi cứng, cả người nằm sát dưới đất liền dựa vào lực đẩy 2 tay mà lật lên. Miệng khỉ đột lúc này cũng mở to bắn ra luồng đạn ánh sáng hướng về Quỷ Mực.
''Chíu...rầm...rầm...''
....
Khung cảnh đánh nhau của quái vật khổng lồ được tường thuật trực tiếp ngay tại phòng chỉ huy, chú Út lúc này sờ vào đám râu như có như không trên cằm của mình. Tay còn lại xoa huyệt thái dương, làm dịu đầu mình.
''Đ2#!#!@ bây giờ muốn giấu cũng giấu không nỗi...''
Ban đầu chỉ nghĩ rằng khả năng biến hình đã là năng lực mạnh nhất của nhóc con này, nhưng mà càng nhìn về sau mọi thứ càng trở nên vl hơn a.
Kỹ năng đánh tay đôi cực kỳ điêu luyện không khác gì dân chuyên nghiệp, đã vậy còn sở hữu 1 thế võ kỳ lạ có thể mượn lực từ không khí gia tăng uy lực của đòn đánh.
Đã thế còn mang theo kỹ năng thao túng nguyên tố di truyền từ gia tộc, cùng rất nhiều kỹ thuật thao túng Ki mà chính chú Út cũng không biết là Vũ học ở đâu.
Làm cho mọi người trong phòng chỉ huy đều nhìn chú Út với ánh mắt khác lạ.
''Ngươi bảo đứa bé này chỉ là vừa mới điều khiển được sức mạnh? Hâhhaaaaa.......cmn...đúng là không hổ danh gia tộc quỷ..''
Đối mặt với những ánh nhìn như vậy, chú Út vẫn là không đủ mặt dày tiếp tục uy h·iếp mọi người như lúc trước. Dù sao, gia tộc của anh cho dù lớn đến mấy một hơi đắc tội 1 loạt gia tộc thế này vẫn là chịu không được.
Thế là giọng điệu của anh cũng trở nên mềm mỏm hơn, xen lẫn 1 chút cầu xin:
''Vẫn là mong mọi người có thể bảo mật chuyện ngày hôm nay trong vài tháng a.''
Thời gian này vừa đủ để gia tộc của cậu tìm ra cách xử lý khủng hoảng này.
Tổng tư lệnh cũng là đánh nhịp đảm bảo với chú út chuyện này sẽ không tiết lộ ra ngoài, cơ hồ khẳng định những người trong phòng sẽ không đem chuyện này truyền về gia tộc mình. Ít nhất là đến khi trận c·hiến t·ranh này phân ra kết quả, dù sao mọi người trong phòng cũng không thể khẳng định bản thân có thể toàn mạng trở về.
Đạt được điều này, chú Út cũng thở dài 1 hơi, sau đó nhìn về màn hình nơi trận chiến giữa cháu mình với ác quỷ đã lên đến cao trào.
Không muốn cháu mình b·ị t·hương quá nặng, chú Út liền cả gan thăm dò tổng tư lệnh:
''Hiện tại nên bắt đầu phản công rồi sao sếp...''
Tổng tư lệnh cũng không có để ý giọng điệu trong lời nói của chú Út, mà là chăm chú nhìn vào màn hình. Ngón tay gõ liên tục lên bàn, bộ dáng này làm cho mọi người liền biết đây là chuẩn b·ị đ·ánh nhau rồi a.
Hiển nhiên lời nói tiếp theo liền khẳng định ý nghĩa của bọn hắn:
''Đội 3-4 hiện tại đã đi tới đó đi, truyền lệnh cho bọn hắn bắt đầu phản công. Hơn nữa truyền tin tới đội 10 và 8 chuẩn bị hành kỹ càng bọn hắn sẽ là đợt tiếp theo....''
......
Ngay khi phòng chỉ huy bắt đầu ra đạt hiệu lệnh.
Thì bên chiến trường của Vũ cũng đã lên tới cao trào. Sau 1 loạt vật lộn cùng đánh đổi, khỉ con rốt cuộc cũng áp sát lại gần được Qủy Mực.
Để làm được điều này,
Khỉ con đã phải ăn chọn rất nhiều vết bắn từ Quỷ Mực, cơ mà bằng 1 cách nào đó cậu vẫn còn sống được để tiếp cận con quỷ.
Ngay khi khoảng cách được rút ngắn lại, lợi thê của Vũ lúc này mới hiện ra.
1 loạt các kỹ thuật cận chiến mà cậu có được từ việc gacha bây giờ được phát huy hết công xuất.
Mỗi 1 cú đấm được tung ra, liền sẽ có 1 con mắt bởi vì đó mà nổ tung.
Mỗi lần thi triển những cú quét chân thì lại sẽ có 1 cái xúc tu bị cắt đi.
Đối mặt với những giọt máu ô uế vấy bẩn lên người mình, trong lòng Vũ không hiểu lại nổi lên 1 cơn thèm ăn.
Máu bắn ra càng nhiều nước dãi từ trong miệng khỉ con cuối cùng nhịn không được mà tuôn ra như suối.
''Grào...''
Bây giờ cậu giống như biến thành 1 con khỉ đột, quên đi cách nói chuyện mà chỉ dùng tiếng rống để giao tiếp.
Quỷ Mực phía bên kia khi nghe được tiếng rống của cậu, khuôn mặt trắng bóc gắn nhiều cái xúc tu của hắn liền bắt đầu di chuyển loạn xạ. Đây chính là biểu hiệ tứnc giận của gã, bởi vì hắn nghe hiểu được tiếng rống của của Vũ. Dịch ra theo tiếng nhân loại sẽ là:
''Mày chỉ có nhiêu đây thôi sao? Vậy thì chuẩn bị trở thành bữa ăn của tao đi!!!!''
''Loài người ngu xuẩn, ngươi dám nói như vậy với ta!!!"
Đã được xem là những sinh vật có sức mạnh ngang với 1 vị thần như hắn, vậy mà giờ đây lại bị 1 tên con người rác rưởi sỉ nhục đã vậy đối phương còn không hề che dấu nhục vọng muốn ăn hắn.
Đây không khác gì là cú tát vào thẳng lòng tự tôn của Quỷ Mực, khuôn mặt nó lúc này đã cực kỳ âm trầm.
Không khí xung quanh cũng vì vậy mà hạ xuống,
1 bên khác phòng chỉ huy khi nhìn thấy tình cảnh này liền trở nên nghiêm trọng, Tổng tư lệnh thấy vậy liền ngay lập tức nói:
''Mau thông báo Alex cùng Giang ngay lập tức hành động, đội 3 -4 tiến hành tổng tiến công.''
Ngay khi cảm giác được không khí có chút lạnh, cái đầu nóng của Vũ ngay lập tức tỉnh táo lại.
Cảm giác được điều bất thường, Vũ ngay lập tức bật lên giao diện hệ thống.
Ngay khi nhìn thấy level của tên quỷ trước mặt biến từ 40 lên tới 60. Vũ kém chút đái ra quần...
''đ@ má cc j vậy...r3r!@%@!%''
1 loạt tiếng chửi thề từ trong đầu cậu phát ra, nhưng mà khỉ con lúc này không thể chạy được.
Chưa nói đến xung quanh cậu giờ đây đã bị bao vây bởi đám xúc tu, cho dù là Vũ có thể chạy được đi thì đám bạn cậu làm sao đây. Tốc độ của cậu không nhanh bằng những phát đạn ánh sáng kia.
Vì vậy mà Vũ lúc này chỉ có thể lựa chọn tiếp tục đánh nhau, cho dù điều này đồng nghĩa với việc t·ự s·át.
''D!$@!$ lại chơi ngu 1 lần nữa.''
Vũ chỉ có thể chửi bậy 1 tiếng sau đó tung ra 1 cú [Karakusa Gawara Seiken] đất bật đám xúc tu để bọn nó không bò loạn khắp nơi.
Ở phía xa nhìn thấy khỉ con mang trên người v·ết t·hương trằn chịt nhưng vẫn lựa chọn ở lại chiến đấu, Alex không khỏi xúc động:
''Giới trẻ bây giờ đều là hăng máu như thế sao!....''
Giang ở 1 bên cũng không tiếp lời hắn mà nói vấn đề khác:
''Hành động đi, nếu còn đứng nhìn thì thằng nhóc kia c·hết mất..''
''Được rồi..''
Sau đó chỉ thấy Alex lấy ra 3 quả cầu màu đỏ trắng (bửu bối thần kỳ) ném ra ngoài.
Ánh hào quang màu đỏ từ quả cầu toát ra tiếp đến là sự xuất hiện của 3 con quái thú (pokemon)
1 con với làn da xanh ngắt, trên đầu có cặp sừng được chia thành 1 nhánh. 1 con khác thì lại có làn da vàng, đầu rất giống 1 con hổ răng kiếm. Con còn lại mang trên mình bộ lông dày, ngay khi ra ngoài liền khiến nhiệt độ xung quanh trở nên ấm áp.
''Suicune, Entei, Raikou...chật...chật.chơi tất tay sao...'' Giang nhìn thấy đồng đội tung ra 3 con pokemon huyền thoại liền không khỏi chặt lưỡi.
''Đối phương là tồn tại có thể ngang hàng với thần thánh đấy!''
''Ngươi tin điều đó thật sao???''
Giang mang giọng điệu khinh bỉ khi nói ra câu này, cậu thấy đây chỉ là do đám dị giáo điên cuồng dùng mạng để tuyên truyền mà thôi. Chứ nếu đám kia thật sự đều là tồn tại ngang hàng với thần linh thì đã không cần phải đánh tới bây giờ.
Từ trong chiếc khăn mùi xoa lấy ra 1 thanh lưỡi hái, Giang liền dẫn đầu đi trước xông về phía Quỷ Mực kia:
''Nếu vậy thì xem thử ngày hôm nay chúng ta có thể đem vị thần kia lưu lại tại nơi này không nào!''