Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Tận Thế: Bắt Đầu Từ Thu Hoạch Người Saiyan Năng Lực

Chương 74: Cần cù bù siêng năng




Chương 74: Cần cù bù siêng năng

Chương 74: Cần cù bù siêng năng

Cứ tưởng sẽ là 1 cuộc chiến gây cấn,

Nhưng hóa ra lại biến thành 1 bên đồ sát, đám ong mặc dù khí thế hung tàn nhưng thực lực lại gần như bằng 0. Bọn này chỉ có 1 bài đánh duy nhất đó chính là dùng ngoài chích dưới mông mình, 1 khi sử dụng cũng ngay lập tức bỏ mình. Không khác gì 1 con ong bình thường, thế là với kỷ năng dựng tường đá của mình.

Vũ dễ dàng hóa giải đòn t·ự s·át của bầy ong, hơn nữa còn từ trên người bọn nó lụm không ít các bộ phận quan trọng. Dù sao đám này là sinh vật từ hầm ngục ra, nên 1 vài bộ phận của chúng sẽ có công dụng khác thường.

Dù bên đối phương cũng không phải không có kẻ mạnh chấn thủ,

Là 1 con ong bắp cày màu đen với cặp cánh cực kỳ sắt nhọn, hơn nữa còn có thể phóng ra 1 loạt kim châm từ cặp cánh đấy. Đây cũng là đối thủ mà khiến Vũ phải tiến thủ ít nhiều, nhưng cũng chỉ là nhiêu đấy.

''Phù...Vậy là xong, không nghĩ tới lần này lại kiếm lời nhiều đến như vậy.''

Nhìn quanh đống xác c·hết đã được mình xử lý xong xuôi, Vũ không khỏi cảm thấy có chút tự hào. Có thợ săn nào lại có ý thức tốt như mình chứ, vừa g·iết xong đã bắt đầu đi đào hố chôn cất dọn dẹp vệ sinh bãi săn rồi.

Điểm tích lũy hiện tại của Vũ cũng đã đạt tới con số 2500, vừa đủ để mở 1 lần rương đồng. Không suy nghĩ nhiều, Vũ ngay lập tức sử dụng, cậu dự định sau lần mở này cũng bắt đầu quay về nhà trẻ mồ côi để mang đám bạn mình ra ngoài luyện tập.

''Hệ thống rút hòm đồng.''

[Điểm tích lũy: -1500]

Lần này Vũ không quan tâm phần thưởng mà hệ thống mang tới là gì, cậu chỉ rút bởi vì đam mê mà thôi. Nín ít nhất 6 năm rồi, bây giờ mới có tiền để mở thì tội gì không vung. Hơn nữa bây giờ tiền còn đang đi bộ khắp nơi, kiểu gì cậu cũng kiếm lại được.

Đang bắt đầu xem đường về nhà, thì hệ thống cũng thông báo phần thưởng rút được.

[Chúc mừng bạn đã rút được kỹ năng màu trắng ''Cần cù bù thông minh'': gia tăng tốc độ thành thạo 1 thứ khi không ngừng chú tâm vào chúng.]

''Ồ! Không tệ, dù chỉ là màu trắng nhưng là rất cần cho 1 tên đần như mình a.''

Vui vẽ bởi nhặt được thứ tốt, Vũ gần như quên đi mình đang ở trong 1 nơi cực kỳ nguy hiểm sơ sẩy 1 chút là có thể m·ất m·ạng. Vừa đi trên đường vừa ngân nga câu hát, hành động của cậu ngay lập tức liền mang đến sự chú ý của 1 nhóm thợ săn đang ở gần đấy.

''Ê! Thấy đứa bé kia không?..''

''Sao? Có vấn đề gì à..''

1 tên gõ vai đồng đội trong lúc nhóm hắn đang nghĩ ngơi, người kia thì chỉ liếc nhìn Nguyên Vũ 1 chút rồi cũng không nói gì.

''Nhà ai đem con mình quăng ở nơi như thế này?Mà đứa trẻ kia cũng là gan mập, còn vừa đi vừa hát nữa chứ.''

''Lần đầu làm nhiệm vụ ở thành phố sao?''



''Sao ngươi biết?''

Người kia nghe vậy cũng liền giật mình hỏi lại, dù sao nhóm bọn hắn là từ nhiều nơi gộp thành. Không phải 1 nhóm chính quy, cho nên thành viên các bên cũng không biết gốc gác của nhau. Hơn nữa, gã rất tự tin là mình đã bảo vệ thân phận của mình rất kín, đến cả việc đây là lần đầu làm nhiệm vụ quét dọn ở thành phố của gã cũng như vậy.

''Từ cách nói của người là biết rồi, thường xuyên làm nhiệm vụ ở miền Trung hoặc là vùng thôn quê phải không? Mấy nơi đấy thì đúng là hiếm khi nhìn thấy 1 đứa trẻ đi lạc trong thành phố như thế này, nhưng ở nơi này thì khác lắm. Cũng không phải điều quá thường xuyên đâu, nhưng mà vẫn có những đứa dám đi ra ngoài săn bắn bọn quái vật này đấy. Hơn nữa ngươi nghĩ thằng nhóc kia đi 1 mình sao, đầu óc có vấn đề à. Không nhìn thấy xa bên kia có 1 tên người áo đen đang ra hiệu với đội trưởng chúng ta sao..''

Gã vừa nói vừa chỉ, làm cho tên đồng đội nhìn ở góc bên kia thành phố. Đúng là có 1 tên người áo đen đang đứng ở phía đấy, hơn nữa gã đang cầm 1 cái điện thoại nói chuyện. Trùng hợp thay đội trưởng của gã cũng là đang nói chuyện điện thoại, vừa nói khuôn mặt của anh ta liền lộ ra nụ cười như vừa trúng xổ số vậy.

''Nhìn rõ chưa! Nơi này là 1 trong 2 thành phố lớn nhất cả nước đấy, không thiếu cái lạ đâu. Nên đừng có phát biểu lung tung kẻo lộ thân phận của mình.''

''Hì..hì..'' Gã không biết phải làm gì ngoại việc cười trừ cho qua chuyện.

Trở lại với Nguyên Vũ,

May mắn thiết bị định vị của cậu đã hoạt động bình thường, nên tên khỉ con lúc này đang chạy chân sáo về nhà. Ngày đầu tiên của chuyến săn, đã thu hoạch 3 cái kỹ năng hơn nữa đều còn là kỹ năng cần thiết nữa, quá tuyệt vời rồi còn gì.

Đang trong lúc chạy về, thì Vũ đột nhiên nghe thấy 1 tiếng hét thảm. Từ giọng điệu nghe ra thì đây có thể là 1 đứa trẻ.

''Oh shit! Có người g·ặp n·ạn ư..''

Vũ nhanh chóng leo đại lên tần lầu của 1 toàn nhà, sau đó đi theo ven mép tường tới gần chỗ phát ra âm thanh.

Phía bên kia đang có 1 cuộc giao tranh cực kỳ căng thẳng, 1 tên với cơ thể đầy lông lá màu trắng đang đánh nhau với 2 con sói màu đen, trên người chúng còn đang bùng cháy 1 ngọn lửa màu xanh tuyền phía sau gáy.

Tên với cơ thể đầy lông lá kia lúc này đang ở thế hạ phong, bởi 2 con sói kia đánh nhau rất có quy cũ. 1 con thì đang không ngừng phun ra 1 ngọn lửa màu xanh đen t·ấn c·ông về phía đầy lông, 1 con khác thì lấp ló trong đám lửa chỉ cần gã địch nhân vừa sơ hở thì ngay lập tức lao ra táp 1 pháp.

Mà 1 khi gã đầy lông xông tới con phun lửa, thì 2 con sẽ ngay lập tức đổi vị trí cho nhau. Khiến cho tên kia phải tìm đường né tránh, thế trận cứ giằng co liên tục trong trên người gã đầy lông đã xuất hiện rất nhiều v·ết t·hương. Ở 2 bắp chân còn đang có 2 vết cắt cực dài đang không ngừng đổ máu ra.

''Từ! Cái lông trắng, cái đầu giống như cắt moi..Không phải thằng khỉ sao?? Nó làm gì ở đây.''

Vũ lúc đầu còn không biết là ai do v·ết m·áu và bùn đã che lấp thân thể của gã kia, nhưng khi cậu chí ý tới phần đầu nhô lên giống như cắt moi cùng bộ lông màu trắng tuyết đặc trưng. Trong đầu cậu chợt hiện lên khuôn mặt gầy gò, đôi mắt sâu cùng cái miệng không bao giờ ngừng nói.

Mặc dù không chắc, cơ mà thừa còn hơn thiếu.

Thế là Vũ chuẩn bị tới trợ giúp, thừa cơ 2 con chó sói kia còn chưa để ý. Vũ liền dùm nỏ cung bắn vài phát, tên vừa ra liền lấy tốc độ xé gió đến thét gào, âm thanh như hổ gầm lao tới.

Thằng Khỉ còn đang đau khổ chèo chống, trong đầu nó còn không ngừng cảm thán vận mệnh của mình:

''Đ@ má! Xui vcl, làm sao gặp phải 2 con chó hoang này. Thằng Tuất không biết có trốn kịp không nữa, đm mấy thằng giang hồ mất dạy dám đem 2 đứa mình ra làm khiên. Tao mà thoát khỏi đây được thì về xiên c·hết bọn mày..''



Đang nghĩ cách thoát khỏi tình huống này, thì đột nhiên cậu phát hiện ở đâu bay tới vài mũi tên hướng tới mấy con sói. Mà mũi tên này cũng không bình thường, còn chưa chạm đến thân đám sói. Thì thứ này đột nhiên nổ tung, chất dung dịch d·ập l·ửa bay tới chạm vào làn da đám sói.

''Ấu...''

Chất lỏng này ngay khi vừa chạm vào da liền khiến cho bọn sói không khỏi kêu rên, cơ thể của chúng còn bốc lên 1 luồng khói, ngọn lửa sau lưng càng là yếu đi vài phần. Làm cho trận hình vây khốn khỉ trên nên lạc lỏng, nhìn thấy cảnh này Khỉ làm sao có thể buôn tha cơ hội này chứ.

Thế là cậu cắn răng chịu đau, gồng hết cơ chân phóng mình lao thẳng tới con sói đảm nhiệm vị trí khè lửa. Còn đang bởi vì vụ đánh lén mà chưa kịp phản ứng, con sói liền rít lên 1 tiếng như muốn ngăn cản. Nhưng đáp lại nó, là 2 quyền vào mặt vào bụng, con sói bị khỉ b·ạo l·ực đánh văng ra nhưng cậu cũng không có dễ dàng gì.

Bởi con sói đảm nhiệm vị trí đánh lén đã ngay lập tức phun lửa đánh vào phần lưng của cậu, nhưng khỉ không có ý định tránh né. Cậu rên rỉ bay mình về phương hướng bắn mũi tên, xem như là 1 cuộc đánh cược. Cược người này là người quen của cậu mới tới cứu, và cậu đã cược đúng.

Vũ nhanh hiện thân gần đấy ôm lấy cậu, trong tay còn cầm lấy vài bình chửa thương nhanh chóng đút vào mồm cậu. Hơn nữa còn lật người khỉ ra phía sau, sử dụng thuốc xịt bắn vào lưng cậu, Khỉ rên lên 1 tiếng sau đó mới tỉnh táo trở lại.

''Vũ..mày...mày....đó à...''

''Giữ sức đi, tí nữa nói chuyện.''

Nói xong Vũ đặt khỉ dựa lưng vào 1 tảng đá, hơn nữa còn dúi cho cậu cây nỏ cùng bộ cung tên. Cũng may Khỉ vẫn có thể hoạt động cơ thể của mình được nên Vũ không cần lo.

Làm xong mọi việc, Vũ liền xách cây rìu lao tới đám chó sói.

2 con này còn bởi vì v·ết t·hương trên người mà chưa kịp phản ứng, nhìn thấy Vũ xông tới huyết tính của chúng lại 1 lần nữa bộc phát. 1 con gầm rú hét ra bãi lửa sáng rực, nhiệt độ cực kỳ khủng kh·iếp khiến cho cả sắt thép gần đấy như muốn tan chảy. Con còn lại thi lao thẳng vào trong đ·ám c·háy đấy ẩn đi bản thân, chờ đợi Vũ sơ xuất liền cho cậu 1 đòn trừng phạt

Đối mặt với thế vây công như vậy, Vũ bình tĩnh sử dụng [Thổ Thuật] tạo nên 1 gờ đá chắn ngay phía sau bản thân, sau đó lại tạo ra 1 cài đường hầm đất ngay dưới chân cậu. Làm xong Vũ liền rút từ trong người ra 2 quả bom ném chúng vào trong đ·ám c·háy.

''Bùm!!!!''

Ngay lập tức chất lỏng chứa trong đ·ám c·háy bắn ra khắp nơi, làm cho ngọn lửa hừng hực của con sói bị yếu đi rất nhiều. Sau 2 đòn công kích mang tính trí mạng, con sói lúc này đã yếu đi rát nhiều. Nhiệt độ từ trên người bọn chúng phát ra cũng không còn lớn như trước.

''Grào....''

1 con bởi vì đau đớn hét lớn 1 tiếng, nhưng vẫn cắn răng lao tới dự định đồng quy vu tận. Mà Vũ nào cho phép nó thực hiện điều đó, cậu ngay lập tức chui xuống đường hầm mình đào sẵn trước đó.

Con sói vồ hụt liền lao thẳng bức tường phía, ngay khi nó vừa vào Vũ liền ngay lập tức đóng cổng. Bởi vì thực lực bị tiêu hao khá nhiều, con sói không thể thoát ra ngay lập tức.

Vũ sau đó trồi lên từ đống đất, trên người thì khoác 1 bộ giáp đá. Cậu sử dụng [Sắc bén] Cường hóa cánh tay trái cùng lười rìu đang cầm, rồi lao vào giáp lá cà với con sói.

Dù b·ị t·hương rất nặng, nhưng hổ b·ị t·hương vẫn là hổ. Con vật này vẫn mang đến cho cậu cảm giác cực kỳ nguy hiểm, Vũ không thể không kéo căng hết sự chú ý của mình về đối thủ này. 1 con phía sau con đang điên cuồng công phá bức tường đá, thời gian không đứng ở phía Vũ.

Nghĩ như vậy Vũ liền điên cuồng xông tới, con sói ngay lập tức khè ra 1 đám lửa đánh tới cậu. Đã dự đoán từ trước, Vũ ngay lập tức dựng ngay 1 bức tường chắn ngay trước mình, cây rìu trong tay thì ném tới con quái.

Nhìn thấy ám khí Vũ phóng tới, con sói ngay lập tức cuối gập người xuống để tránh né. Bắt được cơ hội, Vũ gầm thét dồn lực xuống dưới chân rồi phóng mình thẳng tới đối phương. Khoảng cách 2 bên đã rất gần nhau, cho nên con sói không kịp sử dụng phun lửa.

Vũ nhanh chóng 1 tay chém xuống, có [Sắc bén] gia trì nhưng đòn đánh không thể cắt đôi đối phương được mà chỉ để lại v·ết t·hương sâu trên bả vai. Vũ thấy vậy càng trở nên tức tối, cậu điên cuồng tung ra các đòn đá, đánh móc vào con vật ý đồ giải quyết nhanh chóng.



Cơ mà con sói dựa vào 1 thân da thịt dày ngạnh sinh đón đỡ hết đòn t·ấn c·ông, nó còn thưa cơ đánh cho Vũ vài đòn khiến cho cậu trở tay không kịp. Cũng may có bộ giáp trước người cho nên Vũ không gặp quá nhiều thương tích, cả 2 đều trở nên điên cuồng 1 người 1 thú cứ thế lao vào cuốn lấy nhau.

Đợi đến khi 1 phần giáp tay bị con sói đập nát, Vũ liền nhanh chóng bắt lấy bàn tay của nó. Sử dụng [Cơn đói vô tận] hung hăng hút lấy sức lực đối phương, con sói ngay lập tức cảm nhận được 1 phần năng lượng của mình bị sói mòn, liền trở nên hung hăng hơn nữa. Nó há mồm thật to muốn cắn nát bàn tay Vũ.

Nhưng Vũ nào cho phép, ngay khi hút được 1 tí thì cậu ngay lập tức sử dụng hết đống năng lượng đó vào [Sắc bén]. Nguồn ánh sáng trên cánh tay vũ trở nên sáng trói hơn bao giờ hết, không chờ đợi Vũ tung đòn đánh vào thẳng miệng đối phương.

''Phập...''

Miệng con sói bị đòn đánh của Vũ xé nát phần đầu trên của nó bị xoắn thành thịt vụn, máu cùng óc bắn tung tóe vào mặt Vũ. Cơ thể con sói cũng trở nên mềm nhũn, làm cho áp lực trên người Vũ biến mất.

[Điểm linh hồn: +100]

''Mẹ nó thực lực ở cấp 9 lận sao, làm sao thằng khỉ sống sót đến giờ hay vậy.''

''Rầm!!! rầm...''

Con sói còn lại lúc này đã phá được tường thoát ra ngoài, nhìn thấy xác của đồng bạn mình nằm vất vưỡng trên đất. Nó điên cuồng rú to lên 1 tiếng, nhìn chằm chằm Vũ với ánh mắt tràn đầy oán độc.

Vũ hít 1 hơi thật sau, rồi kéo cái thân thể của mình. Nhanh chóng bổ sung những phần đã nát của bộ giáp bằng những tảng đá mới, Vũ lúc này mới cảm thấy an tâm hơn 1 chút.

Rồi cả 2 lại lao vào đánh đấm nhau 1 lần nữa, con quái vật kia khác với con sói cậu vừa g·iết lúc nãy. Con này đã hồi lại sức lực nhiều hơn, cho nên Vũ gặp rất nhiều khó khăn trong việc đè ép nó.

Có vài lần con sói còn vùng lên cắn vào đầu Vũ, nhưng cũng may mạng cậu đủ cứng để vượt qua. Vũ sau đó tung vài cú đấm được cường hóa bởi [Sắc bén] vào bụng con quái. Nhưng vết cắt hình tròn ngay lập tức xuất hiện trên bụng nó, máu cũng chảy ả. Cơ mà con sói nào quan tâm, lúc này mục tiêu của nó chỉ là đầu Vũ.

Nó sau đó chấp nhận 1 đòn toàn lực của Vũ vào vùng bụng xé nát cơ thể của nó, cơ mà nó cũng thành công khè lửa vào thẳng mặt Vũ. Đối mặt với điều nguy hiểm như vậy, Vũ không sợ hãi sử dụng [Sức mạnh tâm linh] cường hóa đầu mình, sau đó sử dụng ngự thổ kéo lượng đá đang ở trên lên thẳng đầu làm giày lớp giáp. Với việc bị che kín mặt, Vũ lúc này đều dựa vào [Cảm nhận địa chấn] để quan sát xung quanh.

Cơ mà 2 bên đã quá gần nhau cho nên khó mà có thể trượt được nữa, Vũ biết lúc này là thời khác quan trọng nên cũng trở nên táo bạo hơn trước. 1 tay cầm lấy chân con quái hung hăng hút sinh lực con sói, tay còn lại tăng cường uy cho nắm đấm hướng thẳng vào cổ mà nệm.

Con sói thì lúc này đang dùng hàm răng cắn chặt vào đầu vũ, nó cũng liều mạng hi sinh khoang miệng mà khè lửa thẳng vào. Vũ có thể cảm nhận được nhiệt độ đang tăng trên đầu mình, nếu cậu không giải quyết sớm thì đầu Vũ sẽ trở thành món thịt quay mất.

''C·hết đi!!!!"'

Cậu rống lớn 1 tiếng, rồi b·ạo l·ực xé nát khoang cổ của con sói. Còn chưa hết, bởi vì liều mạng nên cậu hút sinh lực của nó cũng rất nhiều, giờ đây cơ thể còn dư giả không ít. Nên Vũ tiện tay tặng nó luôn 1 đoàn đấm toàn lực, cú đánh khiến 1 phần cơ thể nó bị phá nát chỉ còn lại tứ chi đang co giật theo bản năng.

Giải quyết xong xuôi, Vũ liền tháo bộ giáp đầu. Ngồi bệch xuống dưới đất thở hỗn hển, còn thẳng khỉ đã hôn mê ngay khi thấy Vũ g·iết đi con sói còn lại. Trên tay còn nắm chặt cây nỏ mà Vũ đưa, khi nãy nó đã sẵn sàng bắn nếu Vũ không kịp g·iết đi con sói. Cũng may không có gì tệ xảy ra, Vũ sau khi thanh lý 2 con liền mang theo khỉ 1 thân b·ị t·hương rời đi nơi này.

Vác nó vào 1 cửa tiệm không người, Vũ mới lấy ra 1 ít thuốc cầm máu cho mình uống, sau đó là Khỉ. Lấy băng gạc che lại các v·ết t·hương trên da của nó, rồi lại dùng bình xịt xử lý vết bỏng lần nữa.

Xong xuôi hết, thì Vũ liền sử [năng lực tâm linh] kích thích cho thằng khỉ tỉnh lại, thứ năng lực này mặc dù chỉ là màu xanh lá cây. Nhưng công dụng của nó có rất nhiều a, nó đã được Vũ nghiên cứu 6 năm và chơi ra hoa với thứ này.

Khỉ đang chìm trong 1 giấc mơ, nơi nó đang làm 1 tên đầu bếp quán ăn đêm. Còn đang rót rượu mời khách, bổng nhiên nó cảm nhận 1 thứ gì đó đang kéo mình. Choàng tỉnh dậy đã thấy mình nằm ở 1 cửa tiệm, cơn đau từ cơ thể ập tới làm nó không thể rên rỉ 1 tiếng. Vội vàng nhớ lại chuyện gì xảy, nó quay đầu nhìn về phía Vũ nói:

''Mau cưới thằng tuất, nó còn đang ở bệnh xá....''