Chương 32: Ẩu đả
Chương 32: Ẩu đả
Vũ theo bản năng đưa tay ra cản.
''Keng.''
Tiếng chày sắt vang lên, cùng với đó là khuôn mặt bất ngờ của tên đàn anh kia. Hắn còn chưa kịp phản ứng, thì trong nháy mắt thứ còn lại mà gã có thể thấy. Là nắm đấm của Nguyên Vũ.
''RẦM!!!''
Những học sinh lớp trên khác còn đang đ·ánh đ·ập các học sinh mới tới, nhanh chóng bị t·iếng n·ổ lớn làm phân tâm. 1 lỗ thủng lớn được tạo ra trên vách tường, sau khi bụi mù tán đi tất cả mới nhìn thấy được gã học sinh.
Tên đàn anh đã mất đi ý thức, đôi mắt trắng dã cùng miệng không khép lại gây nên sự chú ý của mọi người.
Mấy tên học sinh khác từ vị trí ngã xuống của đồng bọn, nhanh chóng tìm ra được thủ phạm. Nguyên Vũ sau khi đánh bay đàn anh, thì không hề di chuyển vẫn như cũ đứng đó.
Trong khi Hoàng lúc này đã vội vàng nhặt cây gậy bóng chày lên, cậu không biết là sẽ có đánh nhau vào ngày nhập học. Nên cậu đều vứt hết đống v·ũ k·hí ở trọ rồi, chỉ mang theo giấy bút cùng điện thoại để phục vụ cho ghi chép ngày hôm nay thôi.
''Mợ nó! Vũ mày ra tay có mạnh quá không vậy, lỡ c·hết người thì sao.''
Vũ nghe vậy chỉ lắc đầu không hề lo lắng, bởi vì giác quan hơn người cùng với khả năng cảm nhận ki học được từ hệ thống.
Nên ngay lúc nắm đấm của cậu chạm vào người tên đàn anh kia, thì Vũ đã cảm nhận được 1 nguồn năng lượng mờ ảo xuất hiện bao bọc lại phần thân kia bảo vệ hắn ta khỏi sát thương từ cú đấm.
Vì vậy Vũ mới không sợ mà bật full sức tung quyền ra, cốt là để kiểm tra độ cứng của lớp bảo vệ kia.
Thật không nghĩ tới thứ kia lại có thể nhẹ nhàng đón đỡ đòn t·ấn c·ông của cậu mà không hề hấn gì, hơn nữa còn có thể triệt tiêu lực xung kích xuống mức an toàn.
Đó cũng là lý do tại sao tên đàn anh kia chỉ ngất, mà không có trở thành pháo hoa.
''Đám này có áo giáp, đừng có sợ đ·ánh c·hết bọn này, g·iết không nỗi đâu..''
Nói xong Vũ cũng lao vào cuộc hỗn chiến bỏ lại Hoàng đang há hốc mồm khi nghe tin. Chấn tỉnh lại 1 chút, Hoàng cũng nhanh chóng gia nhập vào.
2 người bởi vì không muốn đánh nhầm phe mình, liền lựa chọn tiến công thẳng vào nhóm sinh viên khoá trên đang đứng ở ngoài.
''Mẹ nó ở đâu ra 2 thằng ngu..''
''Mấy thằng l kia làm ăn kiểu gì thế để loạt lưới 2 thằng..''
Tiếng chửi rủa vang lên, sau đó từ trong nhóm đi ra 4 tên học sinh. Diện mạo mỗi người đều cực kỳ nỗi bật với đầu mào gà, cùng cách ăn mặc ca sĩ nhạc rock.
1 tên hướng về phía Nguyên Vũ, năng lượng bộc phát ra bao trùm bản thân. Nhanh chóng áp sát tung ra 1 cước vào mặt cậu, Vũ vội vàng cúi đầu mình xuống để tránh né.
Cùng lúc đó 1 người khác trong 4 tên lại thi triển ra siêu năng lực của mình, 2 cánh tay của gã bổng chốc b·ốc c·háy dữ dội. 2 q·uả c·ầu l·ửa nhanh chóng hướng tới Hoàng trong lúc cậu đang giao đấu với 1 người khác.
''Clgt??''
Hoàng nhanh chóng chửi mợ khi mình được dành nhiều sự chú ý đến vậy, cậu nhanh chóng cúi người xuống cùng lúc đó tung ra 1 đòn quét bằng gậy sắt.
Tên đàn anh kia không hề nhảy lên mà là tung 1 cước đối cứng với Hoàng, thanh âm v·a c·hạm vang lên cùng với là cây gậy bị bẻ cong trong ánh mắt bất ngờ của Hoàng.
Ngay tiếp sau đó là cảm giác nóng rát ở phía sau lưng, không biết từ lúc nào tên dị nhân có năng lực tạo ra lửa kia đã áp sát tới câu. Hai tay b·ốc c·háy đang đặt trên lưng Hoàng, làm cho 1 phần da của cậu bắt đầu có mùi khét.
''Ahhh!!!!''
Cơn đau đớn làm cho Hoàng cất tiếng hét thảm, Vũ đang đánh nhau với 2 tên khát nghe được âm thanh của đồng đội mình. Liền trở nên vội vàng, hơn nữa là nhìn thấy khung cảnh Hoàng bị 2 tên kia đ·ánh đ·ập đến mức ngất đi.
''Đ@t m@ tụi mày..''
Vũ bị cơn giận dữ khống chế liền trở nên cực kỳ bạo ngược, làm cho mỗi đòn đánh của cậu càng trở nên nguy hiểm cùng c·hết chóc. Mỗi chiêu đúng nhắm vào tử huyệt mà không chút do dự, tên học sinh đang đối với Vũ lúc này cũng đã toát mồ hôi hột.
''VL 2 con chó kia bị điên à, đánh nữa thì thằng nhóc kia c·hết mất..''
Mấy tên đàn anh khác cũng thấy tình huống không ổn liền vội vàng chạy tới can ngăn 2 gã kia, chỉ là khi khống chế 2 tên này. Thì phát hiện tròng mắt của bọn hắn lúc này đang phát ra ánh sáng màu tím, giống như là bị che mờ đi.
Hành vi cử chỉ càng giống như 1 con chó, khi miệng không ngừng thè lưỡi ra ngoài. Khuôn mặt cả bọn liền trở nên đen lại, nhưng còn chưa đợi bọn hắn đưa ra phản ứng.
Thì 1 tiếng hét thảm khác lại vang lên, lần này là tên học sinh đang đối đầu với Vũ. Khuôn mặt hắn lúc này đã tím tái, miệng sùi bọt mép, 2 tay càng là không đung đưa.
Gã không thở được, trong khi đó cả người còn là bị Nguyên Vũ xách lên như 1 con gà. Tâm trí hắn càng lúc càng mờ đi, âm thanh hô hào của đồng đội xung quanh cũng càng ngày nhỏ dần.
Sức phản kháng của tên đàn anh càng yếu, nguồn năng lượng bảo vệ của bọn hắn càng lúc càng phát sáng mạnh hơn. Chỉ là không may, thứ thiết bị bảo vệ của tên đàn anh này lại bị Nguyên Vũ phát hiện.
1 thiết bị nhỏ như 1 con chip từ túi áo trước của tên học sinh bị móc ra, con chip ấy đang không ngừng phát ra tiếng quạt quay cùng nguồn năng lượng dùng để bảo vệ tên học sinh kia.
Nguyên Vũ thử dùng sức bóp nát nhưng không được, còn đang dự định dùng chiêu khác. Thì tầm nhìn của Vũ bổng nhiên trở nên chệch lệch, hơn nữa eo cùng bụng của cậu liền truyền đớn đau đớn, khiến cho cậu bay ra ngoài hơn 10m.
Gã đàn anh bị Vũ b·óp c·ổ lúc này đang được đồng đội cứu chữa, cũng may bọn hắn cứu kịp thời nếu trễ hơn tí nữa thì có lẽ đã có án mạng ở đây.
Vũ làm như không nghe thấy lời giải thích từ mấy tên lớp trên, mà băng băng bày vào của gã để giải quyết. Sau đó liền là bắt đầu hành trình đồ sát, mặc dù thân thủ của mấy tên này không tệ.
Chỉ là kẻ mà bọn hắn đang đối mặt lúc này không phải là người bình thường, càng không phải là 1 tên dị nhân mới có sức mạnh. Mà là kẻ có dòng máu từ bộ tộc khát máu nhất, hơn nữa bản thân càng là có kinh nghiệm đánh nhau với quái vật.
Chẳng mấy chốc tên rên rỉ bắt đầu vang lên, 1 lượng lớn học sinh đề đổ gục trước 1 đòn t·ấn c·ông của Vũ. Mặc dù liên tục sử dụng v·ũ k·hí cùng các chiêu trò bẩn để đánh bại Vũ, nhưng dựa vào [Zanzōken] (Tàn ảnh) để lướt trên chiến trường.
Vũ nhanh chóng tránh được gần hết các đòn tầm xa, sau đó từ phía sau đánh lén. Cố gắng không ngừng thì thầm trong đầu rằng có đậu thần senzu, Vũ lúc này mới kiềm chế được sát ý trong lòng.
Nhanh chóng né được q·uả c·ầu l·ửa từ tên đầu mào gà kia, Vũ thoát ẩn thoát hiện xuất hiện ngay trước mặt hắn.
''Hí...''
Tên này cũng mới vừa trong cơn thôn miên tỉnh lại, nhìn thấy những gì mình là gã cũng là không khỏi hoảng sợ. Mặc dù ngôi trường này cho phép bọn hắn đánh nhau thoải mái theo ý thích, nhưng cũng là có vài quy định không được phá vỡ tại nơi này.
Nằm trong đó chính là không sử dụng năng lực của mình lên các đàn em, cùng với đó là điều luật quan trọng nhất là không được g·iết người trong trường.
Hắn vừa vặn phá vỡ quy định đầu, nhưng từ v·ết t·hương của tên kia. Nếu không đi c·ấp c·ứu ngay bây giờ, rất có thể tên đấy sẽ về chầu ông bà a. Chỉ cần xảy ra điều đó, vậy hắn đừng nghĩ cuộc sống của hắn sẽ bình thường như trước.
Đang trong tình trạng hoảng loạn cộng những đòn đánh hiểm hóc của Vũ. Tên đầu mào gà càng trở nên kích động, ngọn lửa trên tay hắn cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu mất kiểm soát.
Nhiệt độ càng lúc càng lớn, làm cho đồng bọn xung quanh cảm giác không thích hợp. Cho đến khi q·uả c·ầu l·ửa do gã tạo ra còn lớn hơn kích thước cơ thể, mấy tên này mới hiểu được sự nghiêm trọng của vấn đề.
''Vc chạy thôi bọn bây, mấy thằng này điên rồi...''
---------------
chương còn lại chuẩn bị lên