Chương 31: Hành trình đến trường.
Chương 31: Hành trình đến trường.
''Tình tịch...tình tịch...''
Tiếng xe lửa chạy trên đường ray không ngừng vang lên trong đầu Vũ, đôi mắt của cậu lúc này lờ đờ, đang muốn chìm vào giấc ngủ. Thì đột nhiên, 1 tiếng heo ngáy phát lên kế bên tai cậu.
Nhìn lại mới thấy con lợn này không ai khác chính là Hoàng, tên đấy đeo 1 miếng bịt mắt ngủ hình con ếch. Miệng thì mở ra, nước dãi từ trong đấy đang không ngừng tuôn ra như suối chảy xuống áo của cậu.
Vũ kém chút đứng lên đấm vào mặt Hoàng, nếu không thấy khung cảnh xung quanh đang cực kỳ yên tĩnh. Mọi người trên chuyến tàu này đều đã chìm vào giấc ngủ, ngay cả ba của cậu người đang ngồi đối diện toa ghế.
Hết cách không thể ngủ cùng làm gì, tâm trí Vũ bắt đầu chìm vào không gian hệ thống. Mở bảng chỉ số của mình ra, cậu không ngừng tấm tắc.
[Tên: Đinh Nguyên Vũ.
Điểm linh hồn: 13000.
Chủng tộc: con lai Saiyan
Trang bị: rìu [phổ thông] nỏ [phổ thông]
Tổng chỉ số sức mạnh: 120.
Sức mạnh: 40
Tốc độ: 24
Sinh lực: 30
Ki: 26
Chiêu thức: '[Cảm nhận Ki: Cơ bản]'' [Phóng xuất Ki: Cơ bản]'' [Devilmite Beam]'' [Thái Dương Hạ San]'' [Sát Lang Quyền]'' [Sōkidan]'' [Khí Công Pháo] [Zanzōken] (Tàn ảnh)' [Quả cầu năng lượng: Sơ cấp]''.....
Đây là tất cả những gì cậu đạt được sau gần 1 tháng sống xót tại đợt tập huấn kia, hơn nữa từ lần chơi lớn tiêu tận 5000 cho lần gacha kia. Số lượng đồ vật cậu đạt được cũng không ít, nhưng thứ tốt nhất vẫn là đậu thần Senzu loại mới.
[Đậu thần Senzu: Chữa trị tất cả v·ết t·hương (ngoại trừ b·ị c·hém đứt cùng bị bệnh) cho dị nhân cấp 8 trở xuống.]
Đây là thứ mở ra từ hòm đồng, và nó tiêu tốn của cậu 1000 điểm tích luỹ cho 1 lần quay. Hệ thống càng lúc sống càng chó kể từ khi nâng cấp, Vũ không hiểu bằng phép màu gì mà có thể từ 10 điểm cho 1 lần nhảy lên tận 1000 điểm. Tư bản cũng éo dám làm như thế =))).
''Vẫn là quay hòm sắt đi,...''
Thế là 1 đêm không ngủ của 1 con nghiện gacha lại bắt đầu.
----------------
Sau 1 đêm khởi hành, cuối cùng ba người bọn họ đã đến được Thành Gia Định. Nơi phồn hoa bật nhất miền Nam Âu Lạc, vừa xuống tàu không khí nhộn nhịp bởi tiếng rao bán cùng dòng người lũ lượt đi lại trong nhà ga đã thu hút Vũ cùng Hoàng.
Đây là lần đầu bọn hắn Nam tiến, với lại khung cảnh nơi đây thật sự mở rộng tầm mắt của bọn hắn. Đường xá, công trình nhà cửa, phương tiện đi lại đều hoàn toàn nằm ở 1 đẳng cấp khác so với Diêm Thành.
Hơn nữa điều làm cho bọn hắn chú ý, chính là các dị nhân đi thong thả trên đường. Bọn họ không hề che dấu năng lực hay đặc điểm của họ, 1 số người còn sử dụng năng lực để biểu diễn trên các con phố.
Mặc dù Diêm Khánh cũng đã nới lỏng các quy định cho dị nhân, nhưng đó chẳng là gì so với nơi này. Nếu không phải có bố của Vũ đi cùng, không biết 2 ông nhõi này phải mất bao lâu mới tới được nhà trọ.
.........
Sau khi chuyển vào phòng trọ xong xuôi, ba của Vũ mang theo 2 đứa bọn hắn đi mua 1 chút đồ dùng cá nhân. 2 tên này lại mất 1 lúc mới bình tĩnh lại được, bởi vì siêu thị trước mặt bọn hắn giống như mới từ truyện khoa học viễn tưởng đi vậy.
Từ bảng quảng cáo hình ảnh 4D ở ngoài làm cho bọn hắn không phân biệt được thật giả. Cho tới bên trong là hệ thống giúp việc tự động hoàn toàn, cùng các vật dụng mà bọn hắn không biết tên.
Vũ lúc này mới hiểu cảm giác ''2 lúa lên tỉnh'' là như thế nào, sau 1 hồi quằn quại 3 người bọn hắn cuối cùng cũng mua xong đồ đạc cần thiết. Trên đường về 2 tên vẫn là không ngừng ngắm nhìn cảnh đường phố nơi đây.
........
Trên giường, trong khi ba của Vũ chìm vào giấc ngủ.
Hoàng và Vũ thì lại háo hức đến không ngủ được, 2 đứa cứ ngẩn ngơ nhìn lên trần.
''Moá tao không ngủ được.''
''Tao cũng thế.''
''Không biết ngày mai tao với mày có học cùng nhau không nhỉ.''
''Bên tuyển sinh mời tao vào lớp chọn, mày thì sao??''
Hoàng nghe vậy liền im lặng, cậu quên mất cái tên kế bên mình đã là dị nhân chứ không phải người bình thường nữa. Chẳng qua tên này hay quấn đuôi ngay bụng, sau đó trùm áo rộng lên che mất phần đấy nên nhìn bề ngoài không khác gì người bình thường.
''À!....tao không nhớ nữa....không còn sớm nữa...đi ngủ thôi.''
''Haha...'' Vũ nghe giọng nói ngập ngừng của Hoàng liền không nhịn được cười khẻ, cơ mà chẳng mấy chốc cậu bị cơn buồn ngủ ập tới lúc nào không hay.
Sáng ngay hôm sau,
Hoàng và Vũ đứng trước cổng trường Quạ Đen, nhìn vào cái biểu tượng Quạ 3 đầu của trường. Bọn hắn liền có cảm giác bản thân như bị ai đó tra xét từ đầu đến cuối.
Rùng mình 1 chút đi qua cổng trường về sau, cảm giác này mới nhanh chóng biến mất. Vũ ngay lập tức chú ý tới danh sách nhập học được treo trước bảng thông báo, ở đó hiện tại cũng tràn ngập học sinh đứng xem.
Nhưng điều làm cậu chú ý chính là 1 nhóm học sinh ở góc hành lang. Mặc trên mình 1 bộ quần áo với những hoạ tiết ngọn lửa ở 2 bên ống quần cùng tay áo, bên ngoài là áo khoác Jacket màu đen hở khuy, cùng bộ tóc Mullet chất chơi.
Nhìn thế nào cũng biết đây chính là các con báo của trường, Hoàng cũng nhịn được vuốt bộ tóc Mullet xem ra các con báo đã gặp phải đối thủ. Vũ thì đang nghĩ trong đầu rằng: ''Danh xưng trường b·ạo l·ực nhất Âu Lạc'' không phải hư danh.
Nhìn cái bề ngoài bặm trợn cùng giang Lake kia, Vũ lại bắt đầu suy nghĩ về cái giá mà mình được trả để đến đây học. Chỉ là suy nghĩ của cậu nhanh chóng bị dập tắt, ngay khi tiếng trống trường vang lên.
Bọn hắn đã nhận được thông báo tập trung tại sảnh chính từ trước, nên 2 thằng vẫn là thong thả quan sát ngôi trường mà mình sẽ học. Chỉ là càng đi vào sâu, khuôn mặt bọn hắn càng là trở nên đặc sắc.
Bàn ghế bị ném ra vương vãi khắp nơi, kính cửa sổ bể chưa được sửa lại. Học sinh đứng ngoài hành lang h·út t·huốc cùng uống bia nhưng không hề có giáo viên nhắc nhở, thậm chí là cứ đi qua 2 phòng học là có 1 phòng đang trong tình trạng đánh nhau khốc liệt.
''Dou má! Đây có phải thật sự là trường học không vậy, nói là nhà tù thì tao thấy còn đáng tin hơn.''
''Ngôi trường b·ạo l·ực nhất Âu Lạc, bọn họ có nhầm với từ ''hỗn loạn'' không.''
2 tên không khỏi cảm thấy hoang mang khi đã tới sảnh chính, mặc dù nơi đây đã được quét dọn sạch sẽ. Nhưng cả 2 vẫn nhìn thấy ở phía trên khán đài, đang có 1 nhóm học sinh đang giải quyết mâu thuẫn trên đấy.
Chỉ đến khi có giáo viên đi tới, đám người ấy mới nhanh chóng giải tán. Mà tình cảnh ấy cũng là cho Vũ thở phào ra 1 hơi, nam mô ít nhất bọn chúng vẫn còn sợ giáo viên vẫn tính là học sinh đi.
Đặt mông xuống ghế về sau, 2 thằng bắt đầu quan sát những học sinh xung quanh. Đa số vẫn là người bình thường theo bề ngoài là vậy, ngoại trừ Vũ ra Hoàng chỉ nhìn thấy được 3 người có vẽ bề ngoài biến hoá mà thôi.
Điều này làm cho Hoàng trở nên tự tin hơn 1 chút, dù sao cậu cũng gần đạt đến [cơ thể hoàn hảo] rồi. Chỉ cần cho cậu chút thời gian cùng tài nguyên, Hoàng vững tin mình sẽ trở thành dị nhân.
Chỉ là sau 1 khoảng thời gian chờ đợi,
Các học sinh liền nhận thấy điều không thích hợp, ngoại trừ lần giáo viên đi ra giải tán v·ụ đ·ánh n·hau kia. Bọn hắn vẫn chưa hề gặp thêm 1 giáo viên nào khác, hơn nữa bọn hắn cũng không chắc người đó có phải là giáo viên hay không chỉ là ngoại hình có chút già dặn mà thôi.
Vũ lúc này cũng cảm giác không ổn, giống như mình đã đi vào bẩy của 1 ai đó. Cảm giác này càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn trước, ngay khi cậu nhìn thấy 1 nhóm học sinh mặc trên người đồng phục của trường đang tạo thành hình vòng tròn bao vây bọn họ.
Trên tay bọn hắn cũng cầm không ít v·ũ k·hí, như kiếm gỗ dây xích các loại. Vũ và các học sinh sao còn không biết bọn hắn đã dính phải cú lừa từ các khoá trên cơ chứ.
Ngay lúc này phía trên hội trường đột nhiên xuất hiện bóng người, 1 anh chàng với mái tóc màu bạch kim đi từ từ lên bục giảng. Cậu ta ấn ngón tay vào đầu Mic xem có hoạt động không, tiếng rò rè từ đó phát ra làm khó chịu 1 vài người.
Xác định Mic vẫn hoạt động, anh chàng đó mới tiếp tục nói:
''Chào mừng các tân sinh đã đến theo học ở trường Quạ Đen, nơi giá trị bản thân của bọn bây phụ thuộc vào nắm đấm chứ không phải việc học hành. Mà để tụi bây hiểu được ý nghĩa của lời nói ấy, bọn anh đã dày công tổ chức buổi lễ gặp mặt ngày hôm nay. Hi vọng mấy nhóc sẽ có trải nghiệm vụ vào buổi học đầu tiên. Và bây giờ, đập c·hết tụi nó thôi bọn bây..''
''Giết....''
Tiếng hét lớn từ các học sinh trường con Quạ vang lên, cùng với đó là tiếng rít gào khi 1 ai đó b·ị đ·ánh trúng. Vũ và Hoàng nhanh chóng đứng máy khi khi chưa kịp load, cho đến khi có 1 tên ngã xuống đang không ngừng rên rỉ ngay trước mặt bọn hắn 2 gã mới cùng đồng thanh hô:
''Ôi v@i l@n ngày đầu tiên đi học..''
--------------
=))))) deadline trường dí quá, từ từ ta buff chương.