Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Pokemon: Vinh Quang Nhà Huấn Luyện

Chương 5: Nguyện




Chương 5: Nguyện

Một người phụ nữ mù loà trở thành nhà huấn luyện Pokemon, cô ấy có thể huấn luyện chúng trong tình trạng này sao?

Long ngẩn người một chút, rất khó tin khi thấy người phụ nữ xinh đẹp như thiên thần này bị mù loà.

Nhưng mà, chỉ là bị mù loà, đâu đến mức phải bị người ta cô lập?

Ai cũng muốn sống một cách bình thường, không ai lại muốn bản thân bị khiếm khuyết cả.

Chỉ là, khiếm khuyết hay không không quan trọng, quan trọng là bản tính bên trong của mỗi người.

Dẫu cho bản thân bị thiểu năng trí tuệ, hay tay chân không lành lặn, hoặc thậm chí sở hữu một khuôn mặt xấu xí, cực kỳ đáng sợ. Nhưng tâm hồn và bản tính sơ khai của người đó lương thiện, thì đến cùng vẫn được người khác hết lòng yêu quý và giúp đỡ.

Phải chăng cô ấy có điều ẩn khuất gì đó?

Long nghĩ mãi vẫn chẳng thể biết được lý do, trừ khi trực tiếp hỏi cô ấy, mà anh lại không quá chú trọng đến những vấn đề này, trước mắt chính là làm sao kết bạn với cô ấy, tránh cho bản thân bị cô lập ở nơi xa lạ này.

Bấy giờ, người phụ nữ mù lòa né sang một bên, khuôn mặt có chút gì đó buồn bã khó nói, nhẹ nhàng lướt qua Long như thể không muốn nói chuyện với anh ta.

Nhờ vậy Long mới phát hiện, người phụ nữ xinh đẹp không hoàn toàn mù lòa, nhiều khả năng là mắt không nhìn được ánh sáng trắng.

Không từ bỏ, Long trực tiếp tiếp cận người phụ nữ, mở lời: "Chào cậu, mình là Long, mình mới vào học viện nên có nhiều điều không biết, chúng ta có thể làm bạn và giúp đỡ nhau không?"

Thành công chứ?

Khi nói chuyện với người phụ nữ, tim Long kêu lên thình thịch thình thịch liên hồi, cảm giác căng thẳng này trước nay chưa từng xuất hiện, anh thật sự rất trông chờ vào câu trả lời của cô ấy.

Người phụ nữ có chút luống cuống, liên tục xoay đầu, như thể đang quan sát xung quanh, vài giây sau mới bình tĩnh lại, giọng run rẩy nói: "X- Xin lỗi, mình chỉ muốn ở một mình..."

"Wahhhh, đây là Pokemon của cậu à? Mình cũng rất thích một số loài Pokemon hệ Ma, hơn nữa đó còn là Gengar, tuyệt thật!" Long bỏ qua sự ngại ngùng của người phụ nữ, tiến tới phía trước vài bước, vừa đi vừa nói khi nhìn vào Gengar.

Gengar rất khó thu phục, không chỉ vì sức mạnh của nó, mà còn ở việc nó chỉ ẩn nấp trong màn đêm, đừng nói là thu phục, đến nhìn thôi cũng rất khó khăn rồi.

Chẳng ngờ đến cô ấy lại có được Pokemon như Gengar, sau khi tiến hóa Mega nó sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ, mình có chút ghen tị với cô ấy...

Có điều, từ nãy giờ mình vẫn luôn cảm nhận được có ai đó đang rình rập phía sau lưng, cảm giác lạnh sống lưng này thật khiến cho người ta sợ hãi, nhưng Gengar vẫn đang ở phía trước, chắc chắn chuyện này không phải do nó gây ra.



Vậy ai đang giở trò?

Long hơi rùng mình, đôi lúc liếc nhìn về phía sau lưng mình, từng giây từng phút trôi qua càng khiến tim anh đập nhanh, chuyện này quá đáng sợ rồi!

Đột nhiên, một bàn tay mềm mại chạm lên vai Long, một cảm giác rùng rợn dâng trào trong cơ thể anh, anh giật mình nhảy về phía trước vài bước, cảm giác rùng rợn này đáng sợ đến nỗi anh không thể mở miệng hét lên được.

"L- Là mình..." Người phụ nữ nhẹ giọng nói, sau đó chậm rãi tiến về phía trước, quơ quơ tay lên trước mặt Long, vừa trấn tỉnh anh vừa lắp bắp nói: "X- Xin lỗi, mình, mình tên Nguyện, nãy giờ Pokemon của mình đang nấp sau bóng của cậu, nên mình mới cố kêu nó rời đi, cậu ổn chứ?"

Nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ, có phần ngọt ngào từ người phụ nữ, Long dần dần tỉnh táo lại, tim bớt đập mạnh hơn lúc đầu, liên tục thở dốc, vài giây sau mới hoàn toàn ổn định.

"Ha... Dọa c·hết mình rồi." Long thở nhẹ một hơi, nhìn thấy dáng vẻ run rẩy của Nguyện thì cảm thấy có chút khó chịu trong lòng, thở đều rồi nói tiếp: "Mình không sao, cậu không cần phải sợ hãi như vậy đâu, mà người nên sợ hãi là mình mới đúng, lần sau cậu nên nói trước rồi hãy chạm vào người ta, ngộ nhỡ họ bị yếu tim, vậy cậu sẽ gặp rắc rối đấy!"

Nguyện gật đầu, thở phào một hơi, nói: "Mình hiểu rồi, chẳng qua, mình thật sự muốn ở một mình, vậy nên cậu có thể tìm người khác..."

Sao cô ấy lại muốn ở một mình?

Vì trườc đây luôn ở một mình nên bây giờ vẫn muốn như vậy sao?

Chậc!

Long tặc lưỡi một cái, nhìn thẳng vào Nguyện, sau đó chỉ tay về phía đám người ở đằng xa, nói: "Cậu nhìn xem xung quanh ai cũng đều có cặp hết rồi, chỉ còn mình với cậu. Bây giờ mình không đến tìm cậu, chả lẽ phải mặt dày đến chen ngang vào chỗ của bọn họ sao? Cậu cũng cảm thấy chuyện này không được đúng không?" Anh xòe bàn tay đang cầm quả Pokeball của mình ra, "Vả lại mình chỉ có duy nhất một Pokemon, không thể để nó tự đánh chính nó được."

Nói đến vậy rồi, nếu không thể làm cô ấy lay động, vậy thì chẳng còn cách nào khác ngoài để cho Squirle tự đánh chính mình rồi...

Long cúi mặt nhìn xuống quả Pokeball, khuôn mặt hiện rõ vẻ bất lực, đầy chán nản.

Nguyện lưỡng lự một hồi, nghiêm túc nói: "Được rồi, chúng ta cùng luyện tập với nhau đi, nhưng nói trước, mình không kiểm soát được sức mạnh của Pokemon, đặc biệt là khi Pokemon chiến đấu với nhau, mình sợ chúng sẽ làm Pokemon của cậu b·ị t·hương nặng...!"

Không khống chế được sức mạnh của Pokemon?

Hừm, nghe có vẻ hơi khó tin, nhưng quả thật trường hợp này từng xảy ra rồi, có điều cũng tương đối bình thường, ngược lại càng kích thích Pokemon trở nên mạnh mẽ hơn.

Quan trọng chính là nhà huấn luyện có nhìn ra được điểm đó, bằng không khi nhìn thấy Pokemon của mình b·ị t·hương lại chẳng biết làm gì, rốt cuộc gieo rắc nỗi sợ trong tâm trí chúng.



Nếu giúp Pokemon vượt qua được chướng ngại tâm lý sau khi thất bại một cách nặng nề, vậy thì Pokemon đó sẽ được thúc đẩy tiềm năng lên một bậc, thậm chí việc học được chiêu thức mới là điều hoàn toàn có thể xảy ra.

Long mỉm cười nhìn Nguyện, vui vẻ nói: "Tốt quá rồi, cậu là người bạn đầu tiên của mình trong học viện, nếu có xảy ra chuyện gì mình cũng không trách cậu đâu, có trách thì trách bản thân mình không đủ mạnh để trở thành đối thủ của cậu mà thôi."

Nguyện kêu gọi Gengar tiến lên sàn đấu, đáp: "Tùy cậu, mình nói trước cho cậu biết là muốn cậu tự chịu trách nhiệm, đừng đổ lỗi lên đầu mình..."

Có chút gì đó khó chịu trong lời nói của cô ấy.

Chắc hẳn ai đó trong số đám người kia từng đối chiến Pokemon với cô ấy, kết quả Pokemon b·ị t·hương nặng, sau đó trách cô ấy không kiểm soát sức mạnh của Pokemon, để nó gây nguy hiểm cho đối phương.

Ngoài suy đoán này ra thì chẳng nghĩ được lý do nào đủ khả thi, hơn nữa bọn họ chẳng phải đứa trẻ năm tuổi, dù có thua cuộc di chăng nữa thì cũng nên chấp nhận và tìm ra phương pháp giành lấy chiến thắng mới đúng, thật khó hiểu!

Chẳng qua là, ngay khi bước lên sàn đấu, một loại cảm giác nguy hiểm xông thẳng vào tâm trí của Long, như thể báo cho anh biết nguy hiểm sắp sửa diễn ra trên người anh, hoặc là Pokemon của anh.

Trong khi đó, khuôn mặt của Nguyện bỗng chốc thay đổi, trở nên cực kỳ nghiêm túc, không còn dáng vẻ rụt rè, nói năng lắp bắp như trước, giống như thay đổi thành một người hoàn toàn khác vậy.

Pokemon Nguyện chọn là Gengar, dường như không muốn cho đối thủ có cơ hội chiến thắng, muốn triệt để hạ gục đối thủ.

Nhìn thấy Gengar, Long bỗng nhớ lại vài phút trước có cảm giác ai đó đang nấp sau lưng mình, sau đó lại nghe Nguyện nói có Pokemon đang đi theo anh, điều này có nghĩa cô ấy còn một Pokemon hệ Ma siêu mạnh, đến mức không thể phát giác hay nhìn rõ hình dáng của nó.

Chưa kể đến trên đai lưng của Nguyện còn ba quả Pokeball, không biết đám Pokemon đó còn mạnh cỡ nào nữa?

Long thở nhẹ một hơi, gọi Squirle ra, nó vẫn như vậy, vẫn tỏ ra mệt mỏi, vừa được gọi ra ngoài liền ngồi ịch xuống sàn, hai mắt đờ đẫn nhìn xuống, không hề chú tâm tới sự hiện diện của Gengar.

Anh nhìn về phía Nguyện, cô ấy không hề thay đổi sắc mặt, dù cho biết đối thủ của Gengar là một Squirtle yếu ớt, cô ấy chỉ quan tâm tới trận chiến và chiến thắng của bản thân!

Long rất khâm phục tinh thần này của Nguyện, bản thân anh cũng giống như cô, chiến thắng luôn là điều cần thiết, dẫu đối thủ yếu hơn mình, nhưng vẫn đưa ra quân bài đủ mạnh, đủ hữu dụng để đánh bại đối phương.

Lúc này, trên sàn đấu bất ngờ xuất hiện một tấm bảng bốn chiều, cho phép người ta nhìn thấy được thời gian đang đếm ngược từ bốn phía.

5...

4...

3...

2...



1.

Vù~

Trong nháy mắt, tấm bảng hoàn toàn biến mất, đồng thời màn chắn bảo vệ được dựng lên xung quanh sàn đấu.

Lập tức, Long chứng kiến một quả cầu bóng tối lao thẳng về phía Squirtle với tốc độ rất nhanh.

Mặc dù đã nghe hiệu lệnh của Long là tránh sang bên phải, thế nhưng Squirtle vẫn không nghe theo, dĩ nhiên nó đã trúng phải đòn t·ấn c·ông này từ Gengar, khiến nó bị thổi bay một đoạn, va vào màn chắn bảo vệ.

Đây là chiêu thức Shadow Ball, đa phần Pokemon hệ ma đều học được, nhưng có thể ra đòn nhanh như thế này thì rất ít Pokemon làm được, Gengar đã được Nguyện huấn luyện rất nhiều!

Nguyện chớp lấy thời cơ, kêu gọi Gengar sử dụng chiêu thức Lick, Gengar thè cái lưỡi dài của mình ra liếm vào Squirtle.

Khi Squirtle bị Gengar liếm lên người, nó không thể di chuyển một cách bình thường, chỉ thấy nó cố lay động cơ thể, lại có chút run rẩy, như thể vừa bị t·ê l·iệt.

Đối với loại tình huống này, cho dù là ai thì cũng sẽ ra đòn quyết định đánh bại đối thủ, dĩ nhiên Nguyện không bỏ lỡ, ngay tức khắc cô kêu Gengar sử dụng Shadow Punch.

Gengar lao tới chỗ Squirtle, vung cú đấm như được bọc thép của mình về phía trước.

"Squirtle, nhanh dùng Withdraw!" Long hét lớn.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, Squirtle thoát khỏi sự t·ê l·iệt, nó nhanh chóng co rút vào trong cái mai của mình, khiến cho cú đấm của Gengar v·a c·hạm vào mai rùa, lập tức đẩy lùi Gengar về sau, ngăn cản khỏi đòn t·ấn c·ông nguy hiểm.

Đồng thời, Squirtle cũng bị đẩy văng vào màn chắn bảo vệ thêm một lần nữa, nhưng nhìn chung nó vẫn bình an vô sự, còn Gengar thì có hơi đau ở bàn tay.

Dưới tình huống này, khuôn mặt Nguyện hiện lên chút hưng phấn, suốt cả năm trời cô chưa được thi đấu một trận chính thức nào, đa phần chỉ dùng Pokemon của mình đấu với nhau, lại chẳng dám tham gia giải đấu vì sợ sẽ làm Pokemon khác b·ị t·hương nặng.

Chính điều đó đã dần biến Nguyện trở nên nhút nhát, trầm tính và thích ở một mình hơn, bây giờ có thể chiến đấu một cách bình thường, đối phương lại không hề tỏ ra nao núng khi đối đầu với cô, thật sự cảm giác này rất tuyệt vời.

Ngay cả Long cũng trở nên phấn khích hơn, dù biết rất nhanh thôi Squirtle sẽ thua Gengar, nhưng thua thì sao chứ, phải có thất bại thì nó mới mạnh mẽ lên được, đặc biệt là một Pokemon có bản chất lười biếng như Squirtle của anh.

Trước khi chọn Squirtle làm Pokemon đầu tiên, Long đã nghĩ rằng, cách tốt nhất để giúp nó bớt lười chính là bị một đối thủ vô cùng mạnh đánh bại, đánh đến trầy da tróc vẩy, không ngóc đầu lên được nữa, như vậy sẽ khiến nó khó chịu, từ đó sinh ra ham muốn chiến thắng.

Sau khi tránh được Shadow Punch, Squirtle vẫn nấp trong mai của mình, bấy giờ Gengar lấy lại trạng trái hiếu chiến ban đầu, lập tức sử dụng Dark Pulse.

Một luồng khí bất ngờ bay tới chỗ Squirtle, thấm vào toàn bộ cơ thể nó, một tiếng kêu la thảm thiết từ Squirtle vang vọng khắp chốn, dường như có một nỗi sợ sâu thẳm đang dâng trào trong tâm trí nó, khiến nó vụt ra khỏi mai, kêu gào dữ dội.