Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 326: Nhiệm Vụ Nhỏ Đơn Giản




An Long Thành bị tổ chức Hắc Vũ xâm nhập, ngay cả Hồ Long cũng thành kẻ phản bội, lại có thêm một vị giáo chủ Thú Thần Giáo Bạch Kim cấp và ba vị cao thủ tổ chức Hắc Vũ Bạch Kim cấp... ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thật, thời điểm Tô Dương lãnh đạo Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 vừa tiến vào An Long Thành, đã hoàn toàn lâm vào hoàn cảnh xấu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 thật sự dựa theo mệnh lệnh của hắn, tiến vào An Long Thành chậm rãi điều tra mối quan hệ giữa Hồ Long và tổ chức Hắc Vũ, thì thời gian kéo dài, nhất định thành viên Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 sẽ bị tổn thất nặng nề dưới sự liên hợp của Hồ Long và tổ chức Hắc Vũ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Dương hết lần này tới lần khác vẫn quả quyết, chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ kể từ khi tiến vào An Long Thành, đã tập kết được chủ lực An Long Thành, lại cướp đoạt quân quyền của Hồ Long, trong vòng nửa giờ tiếp theo tra ra được cứ điểm thật sự của tổ chức Hắc Vũ, thế như vũ bão diệt trừ cứ điểm! ͏ ͏ ͏ ͏

Chính nhờ những điều đó mới khiến tổn thất của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 hạ xuống mức thấp nhất, và cũng vì vậy mà Mã Văn Hồng không thể trách tội Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Diệt trừ cứ điểm quan trọng của tổ chức Hắc Vũ, giết chết giáo chủ Thú Thần Giáo Bạch Kim cấp đỉnh phong, giết chết hai vị cường giả Bạch Kim cấp của tổ chức Hắc Vũ, trừng phạt kẻ phản bội Hồ Long, bắt một cao thủ quan trọng của tổ chức Hắc Vũ làm tù binh, mang về hơn trăm nhân viên nghiên cứu tinh thông kỹ năng bồi dưỡng sủng thú, thu được vô số khí tài nghiên cứu, báo cáo thực nghiệm, thành quả nghiên cứu, phát hiện ý đồ hợp tác giữa Thú Thần Giáo và tổ chức Hắc Vũ... ͏ ͏ ͏ ͏

Những công lao này đủ để kinh động cao tầng! ͏ ͏ ͏ ͏

Hồ Long có thể làm được Thành chủ An Long Thành là nhờ sự nâng đỡ không nhỏ của Mã Văn Hồng. Mã Văn Hồng biết, chỉ cần hắn báo cáo số công lao này của Tô Dương lên, những người khác sẽ không làm khó hắn quá mức. Xem như Tô Dương đã giúp hắn lấy lại thể diện. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng suy nghĩ một chút mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi giao thi thể Hồ Long cho Điền phó quan đi, tuy hắn đã làm rất nhiều chuyện sai lầm, nhưng vẫn nên được mai táng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi tốn chút thời gian viết báo cáo về lần hành động này, ta sẽ mau chóng để cho cao tầng định ra ra Thành chủ An Long Thành mới, rút đám người Hách Nhân về. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương giao thi thể Hồ Long cho Điền phó quan. Hắn trở lại phòng làm việc, tốn nửa giờ để viết báo cáo cặn kẽ về lần hành động này. ͏ ͏ ͏ ͏

Cách thức có sẵn, dựa theo là viết được, cũng không cần tài văn chương gì, chỉ cần trình bày mạch lạc, không có lỗi về ngôn từ là được. Đám người trong quân bộ đều là những kẻ ăn to nói lớn, bọn họ chỉ thích đọc đơn giản thẳng thắn. Nếu không phải Liễu Mộng Vân chưa trở về, Tô Dương còn định vứt chuyện này cho cô, chẳng qua đây là lần đầu tiên giao báo cáo hành động cho Mã Văn Hồng, nên ít nhiều gì Tô Dương vẫn có chút khẩn trương. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng đọc xong báo cáo hành động của Tô Dương, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, ngươi đi về đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến buổi chiều, Liễu Mộng Vân mới trở về. ͏ ͏ ͏ ͏

Số máy móc thực nghiệm kia được đặt trong một kho hàng gần đoàn tàu, cô còn phái mười thành viên Tiểu Đội Khẩn Cấp trông coi, chờ đến khi bên trên quyết định xử lý thế nào rồi tính tiếp, hiện tại xem như nhiệm vụ của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 bọn cô đã hoàn thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lười biếng dựa vào ghế sa lon, nhìn Liễu Mộng Vân đang pha trà cho mình, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá có chuyện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có cần xin nghỉ hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mới mới nhớ, từ lúc Liễu Mộng Vân gia nhập vào Đại Đội Khẩn Cấp tới giờ vẫn chưa từng đi đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không muốn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chắc chắn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân mặt không thay đổi trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chắc chắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm, vậy là tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thở phào, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hách Nhân không ở đây, nếu ngươi cũng muốn xin nghỉ, ta thật sự không tiện rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ly trà trong tay Liễu Mộng Vân lắc lư một chút, rất nhanh đã khôi phục bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện trong tiểu đội giao cho ngươi, ta muốn về nhà nghỉ ngơi vài ngày. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dặn dò: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, ngươi nhớ chú ý Trần Ly kia một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chạy đi xin Mã Văn Hồng nghỉ phép năm ngày, Mã Văn Hồng đáp ứng rất sảng khoái, Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 mới vừa trở về, hắn không có lý gì mà không đồng ý cả, trừ phi lại có nhiệm vụ khẩn cấp nào đó cần xuất động Đại Đội Khẩn Cấp quy mô lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc Tô Dương định rời đi, Mã Văn Hồng gọi giật lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có một loại dự cảm xấu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chuyện gì không Phó đại đội trưởng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Quả thực có một nhiệm vụ nhỏ cần ngươi tự mình đi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng cười híp mắt nhìn Tô Dương, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là một nhiệm vụ nhỏ rất đơn giản. ͏ ͏ ͏ ͏