Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 325: Đánh Giá: Biểu Hiện Rất Ưu Tú




Ưu điểm thứ nhất là, nó có thể không cần quan tâm đến việc cao thủ Tinh thần hệ có thể sử dụng Tinh Thần Phong Tỏa. Lần trước ở Nam Dư Thành, Tô Dương bắt được hai gã tín đồ của Thú Thần Giáo, ký ức của cả hai đã bị cao thủ Thú Thần Giáo phong tỏa, nên Nam Dư Thành Thành chủ không thẩm vấn được cơ mật của Thú Thần Giáo, chỉ có thể đưa đối phương đến Xương Vũ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Ưu điểm thứ hai là, cho dù kẻ địch đã chết, chỉ cần không chết quá lâu, Thất Thải Mê Huyễn Điệp vẫn có cơ hội chọn đọc một phần ký ức. Hiệu quả này cũng hết sức cường đại, bởi vì Ký Ức Chọn Đọc của Tinh thần hệ hung thú bình thường sẽ không đọc được bất kì trí nhớ nào một khi đối phương đã tử vong. ͏ ͏ ͏ ͏

Ưu điểm thứ ba là, tốc độ chọn đọc ký ức rất nhanh. Bình thường, một khi muốn chọn đọc ký ức chính là chuyện tốn thời gian nhất trên đời này, dù sao trong đầu mỗi một sinh vật đều chứa rất nhiều ký ức không có giá trị, nhưng Thất Thải Mê Huyễn Điệp lại có thể cấp tốc thăm dò. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở thời khắc mấu chốt, loại năng lực thu hoạch tình báo này rất quan trọng! ͏ ͏ ͏ ͏

Kỹ năng này nhất định là căn cứ theo tập tính của Thất Thải Mê Huyễn Điệp để chế tạo riêng cho nó. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến cảnh Thất Thải Mê Huyễn Điệp hấp thụ óc, Tô Dương liền có chút không thích ứng nổi, nhưng Tô Dương cũng biết, nếu bắt buộc thì hắn vẫn sẽ để Thất Thải Mê Huyễn Điệp sử dụng chiêu này. ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ toa tàu số 5 của đoàn tàu Nhuyễn Trùng đều bị Đại Đội Khẩn Cấp tạm thời trưng dụng, hầu hết các hành khách trong toa này bị dời sang toa khác đều lựa chọn ngoan ngoãn phục tùng, ngay cả vị hành khách tuyên bố mình bỏ tiền mua vé mình có quyền ban nãy cũng không dám tiếp tục quấy rối nữa. Chỉ là các hành khác hắn đều vô cùng hiếu kì, không biết rốt cuộc An Long Thành đã xảy ra chuyện gì, nhưng dù bọn họ hiếu kì đến mấy cũng không dám đi hỏi thăm, nhiều lắm là nhỏ giọng hỏi mấy câu với tổ nhân viên phục vụ của đoàn tàu Nhuyễn Trùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vươn tay, trực tiếp thả Bạo Phong Chi Ưng ra ngoài. Bạo Phong Chi Ưng bay lên trên cao, giám thị an toàn chung quanh đoàn tàu Nhuyễn Trùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi lĩnh ban thưởng của Hệ thống, khoảng cách đến Thần cấp của Thất Thải Mê Huyễn Điệp đã không còn xa nữa, nó còn lĩnh ngộ được một kỹ năng vô cùng thực dụng, điều này khiến tâm tình Tô Dương khá tốt, nhưng hắn vẫn duy trì cảnh giác như cũ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này tổ chức Hắc Vũ tổn thất nặng nề, còn bị bắt mất một nhân vật quan trọng làm tù binh cùng hơn trăm nhân viên nghiên cứu xuất sắc, nếu có cơ hội, không lý nào bọn chúng không cướp về, nên xem như đề phòng chút vẫn hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc theo đường đi không xảy ra nguy hiểm nào quá lớn, chỉ có một lần duy nhất suýt nữa đánh nhau với một con hung thú Tinh Diệu cấp, nhưng dưới sự nhắc nhở của Tô Dương, đoàn tàu Nhuyễn Trùng vẫn chọn ổn thỏa là đi đường vòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ không thể phát sinh xung đột với hung thú Tinh Diệu cấp, tuy đoàn tàu Nhuyễn Trùng không sợ hung thú Tinh Diệu cấp, nhưng cũng không thể va chạm với nó. Mỗi một vị trưởng tàu đều sẽ không lựa chọn chiến đấu, vì dù sao, nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ vẫn là đảm bảo cho hành khách và hàng hóa được an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Gần hơn hai mươi ngày sau, đoàn tàu Nhuyễn Trùng đã đến được Xương Vũ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhảy xuống khỏi tàu, trực tiếp mệnh lệnh cho nhóm quân binh đứng gác giúp đỡ bọn họ vận chuyển máy móc thực nghiệm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại Liễu Mộng Vân phụ trách việc giám sát quản lý, Tô Dương thì phối hợp với Liễu Mộng Vân trông coi các thiết bị thực nghiệm trong phòng nghiên cứu, số tù binh còn thừa thì bọn họ tống vào trong ngục giam của Đại Đội Khẩn Cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Trở lại Đại Đội Khẩn Cấp, Tô Dương gặp được Mã Văn Hồng, bắt đầu báo cáo tình huống xảy ra ở An Long Thành, ngay cả chuyện hắn trực tiếp đoạt quân quyền của Hồ Long cũng không hề giấu diếm. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng nghe xong Tô Dương báo cáo, chỉ là nặng nề thở dài một hơi, xoa trán một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là thư nhận tội của Hồ Long! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đưa thư nhận tội cho Mã Văn Hồng, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng mang thi thể của hắn về. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lẳng lặng ngồi xuống ghế, chờ Mã Văn Hồng đọc xong thư nhận tội. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi đọc xong, Mã Văn Hồng lại không đả động gì đến chuyện của Hồ Long, chỉ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 có tổn thất gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm vị Ngự Thú sư tử trận, trọng thương bảy người, những người trọng thương đều không bị nguy hiểm đến tính mạng, ta đã để bọn họ ở lại An Long Thành điều dưỡng, chờ đến khi Hách đội phó trở lại sẽ dẫn theo bọn họ về. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được câu trả lời của Tô Dương, rốt cuộc gương mặt đang buồn khổ của Mã Văn Hồng cũng nở nụ cười, đối với hắn mà nói, đây xem như là một tin tức tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được đấy, biểu hiện của ngươi lần này rất ưu tú. ͏ ͏ ͏ ͏