Trong thế giới này, mạng người chẳng đáng giá bao nhiêu cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Chết trận! ͏ ͏ ͏ ͏
Chết đói! ͏ ͏ ͏ ͏
Mệt chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Bị hung thú giết chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Không chịu nổi tự sát... ͏ ͏ ͏ ͏
Thực sự nhiều lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không đồng ý nhưng cũng chẳng phản đối sự lựa chọn của Hồ Long, chỉ có thể dành cho Hồ Long một sự tôn trọng nhất định, xem như nể tình đối phương đã từng là một gã quân nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Dẫu sao, Tô Dương cũng thường thấy chuyện sống chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với vấn đề sợ tội tự sát, Tô Dương không định làm bất kì điều gì để bao che cho Hồ Long, hắn sẽ báo cáo đúng như sự thật, đây cũng là trách nhiệm mà Hồ Long nên gánh chịu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn ngoài cửa sổ, con Thương Vân Chi Ưng kia lại xuất hiện, nó theo sát đoàn tàu Nhuyễn Trùng, nhưng lại không dám tới gần. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chuyện gì xảy ra với con Thương Vân Chi Ưng kia vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Là sủng thú của Hồ Long, trước khi chết hắn đã thả chúng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân gật đầu, trực tiếp rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Tô Dương nhìn xuyên qua cửa số, thấy được một con Hắc Hổ Ưng, một con Thương Vân Chi Ưng và Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai con Bạch Kim trung phẩm sủng thú cùng nhau vây công Thương Vân Chi Ưng của Hồ Long. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn tàu Nhuyễn Trùng chạy mãi, ba con sủng thú Bạch Kim cấp cũng biến mất khỏi tầm mắt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa giờ sau, Liễu Mộng Vân tiến vào toa tàu, bưng theo một ly nước đá cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đâu vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân bình thản đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vốn là muốn kiếm một viên tinh thạch hung thú Bạch Kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lấy được sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã để nó chạy mất! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười đáp, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao cả, sau này còn rất nhiều cơ hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Có một số việc, trong lòng mọi người biết là được rồi, không nên nói ra làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Liễu Mộng Vân không ra tay, rất có thể trưởng tàu sẽ ra tay, mà nếu để trưởng tàu ra tay, con Thương Vân Chi Ưng kia đại khái là không thoát nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng tàu của đoàn tàu Nhuyễn Trùng có thực lực mạnh hơn các Thành chủ của những thành trì lớn rất nhiều, bởi vì Thành chủ chỉ cần phụ trách việc phòng ngự cho thành trì, mà trưởng tàu hàng năm lại phải chuyên chở vô số hàng hóa cùng hành khách, phải liên tục ghé qua các thành trì khác nhau, nếu không có thực lực mạnh mẽ, căn bẳn không có tư cách đảm nhiệm chức trưởng tàu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lấy ra thư nhận tội của Hồ Long, cẩn thận đọc. Nội dung thư rất dài, có thể nhìn ra được lúc viết nó Hồ Long đã nghiêm túc đến mức nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đầu, sau khi con gái bị bắt cóc, quả thực Hồ Long có ý cầu Tây Nam Quân Bộ cứu viện, nhưng lúc ấy hắn lại xem thường thực lực tổ chức Hắc Vũ ẩn nấp bên trong An Long Thành, người hắn phái đi ra ngoài nửa đường đã bị giết. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoại trừ gửi lại thi thể người đưa tin cho Hồ Long, tổ chức Hắc Vũ còn kèm theo một cách tay của Hồ Mẫn, con gái hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồ Mẫn là thân nhân duy nhất của hắn, quả thực lúc ấy Hồ Long đã rất sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Khi phối hợp với tổ chức Hắc Vũ bắt đi từng nhóm nhân khẩu một, Hồ Long đã từng cảm thấy hổ thẹn, nhưng chính cảm giác áy náy và lo lắng cho con gái đã khiến hắn từng bước sa lầy... ͏ ͏ ͏ ͏
Thay vì nói đây là một lá thư nhận tội, còn không bằng nói đó là thư tự bạch nội tâm của Hồ Long. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương càng đọc càng phiền não, hắn nhịn không được mà đặt bản thân vào trong vị trí và hoàn cảnh của Hồ Long, nhớ lại muội muội và mẹ hắn, đó là hai người thân duy nhất của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả càng nghĩ càng phiền! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gần như không có ấn tượng gì với cha, ông nội hay bà nội. Mẹ hắn là Trương Tú Như, chính là một cô nhi, sau này được ông nội và bà nội thu nuôi, có chút giống con dâu nuôi từ nhỏ. Cha và bà nội hắn đã chết trong một lần thú triều, còn ông nội thì có người nói ông ra đi rất đột ngột, mới hơn bốn mươi tuổi đã chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng qua đây là chuyện hết sức bình thường, vốn dĩ dân thường ở thế giới này đều có tuổi thọ không cao, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, số thành trì bị hung thú công hãm mà Tô Dương tận mắt thấy đã hơn hai tòa. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đọc số liệu của Tây Nam Quân Bộ, hai trăm năm trước, thành trì dưới sự quản lý của Tây Nam Quân Bộ có tổng cộng 667 tòa, một trăm năm trước, số thành trì do Tây Nam Quân Bộ quản lý giảm xuống còn 316 tòa, mà bây giờ, Tây Nam Quân Bộ chỉ còn lại có hơn 270 tòa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu dựa theo tỉ lệ số lượng thành trì giảm xuống, có thể thấy chí ít nhân loại đang từng bước ổn định thế cục! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng từng nghĩ tới, bản thân sẽ làm một người hoang dã, tự do tự tại mà sống, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn sau khi gia nhập quân đội, Tô Dương lại đột nhiên cảm thấy thật ra ở trong quân đội cũng không tồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần hắn còn ở Tây Nam Quân Bộ một ngày, Tây Nam Quân Bộ sẽ bảo vệ người nhà hắn thật tốt. Điểm ưu việt của Tây Nam Quân Bộ chính là, một chỗ dựa vững chắc! ͏ ͏ ͏ ͏