Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 267: Băng Sương Nữ Thần Liễu Mộng Vân




Chu Đại Hải không trả lời đối phương mà là trực tiếp đi vào trong, ánh mắt nhìn chằm chằm tấm poster treo trên vách tường! Trên poster là một vị thiếu nữ tóc trắng tướng mạo tuyệt mỹ với ánh nhìn lãnh khốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Không sai! ͏ ͏ ͏ ͏

Giống hệt cô gái đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc Chu Đại Hải ngẩn ngơ nhìn chằm chằm poster, người bạn kia liền đứng chắn trước mặt hắn, ngăn trở lại tầm mắt của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chu Đại Hải, ngươi muốn làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Người trên tấm poster là ai vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Là Nữ Thần của ta, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là muốn hỏi, nàng tên là gì! ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân nha! Ngươi không biết? ͏ ͏ ͏ ͏

Người bạn kia đứng tránh ra, chỉ vào poster nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Băng sương Nữ Thần Liễu Mộng Vân, là thiên tài Ngự Thú sư nổi tiếng, vậy mà ngươi cũng không nhận ra? Ngươi còn làm Ngự Thú sư cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nàng rất nổi tiếng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên rất nổi tiếng! ͏ ͏ ͏ ͏

Người bạn kia cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải người bạn tốt Tô Dương kia của ngươi là quán quân toàn Tây Nam Bộ lần này sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Đại Hải gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Băng sương Nữ Thần Liễu Mộng Vân là quán quân toàn Tây Nam Bộ kỳ trước Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Người bạn kia có chút mất mát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ba năm trước đây, ta lần đầu tiên xem qua ghi hình chiến đấu của nàng, đối thủ đều bị nàng đông thành khối băng... Nếu như không phải năm nay nàng đã quá tuổi, nói không chừng Tô Dương không sờ được đến chức quán quân đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không đúng, Tô Dương mạnh hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! Tô Dương cũng rất mạnh mẽ! ͏ ͏ ͏ ͏

Người bạn kia cũng không phủ nhận, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng nữ thần trong lòng ta vẫn là Liễu Mộng Vân. Chờ ta trở thành Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp, ta nhất định phải đi Xương Vũ Thành gặp nàng một lần! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi tiếp tục nằm mơ đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, ngươi còn liên hệ với Tô Dương không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói không chừng hắn biết Liễu Mộng Vân... ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Đại Hải cười đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta là bạn tốt, làm sao sẽ không có liên hệ? Không phải sắp đến sinh nhật ta sao? Vừa rồi nhận được lễ vật do Tô Dương sai người đem đến! ͏ ͏ ͏ ͏

Người bạn kia vừa ước ao vừa tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lễ vật gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạm thời không thể nói cho ngươi biết! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Đại Hải trở lại phòng của mình, trong đầu đều là lời của Liễu Mộng Vân nói với mình khi nãy. Hiện tại nàng là phó quan của Tô Dương, chuyên môn bưng trà đưa nước cho Tô Dương, là một chân chạy vặt! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Đại Hải không tin Liễu Mộng Vân lừa mình, bởi vì lấy thân phận của Liễu Mộng Vân thì không cần thiết! Hắn nhớ tới chuyện người bạn kia sùng bái Liễu Mộng Vân, vẫn là quyết định không nói chuyện này cho hắn biết. Chu Đại Hải sợ hắn nghe xong tin này sẽ trực tiếp hỏng mất... ͏ ͏ ͏ ͏

Thả Thanh Phong Lang đi, Chu Đại Hải đã không còn sủng thú, hắn đem chuyện này nói cho giáo viên, nói có người giúp hắn chuẩn bị sủng thú tốt hơn rồi. Giáo viên của Chu Đại Hải cũng hiểu, cho hắn mười ngày nghỉ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mười ngày sau, Chu Đại Hải gặp lại Liễu Mộng Vân lần nữa, cũng theo nàng rời khỏi sân huấn luyện. Hai người tìm một nơi vắng vẻ, Liễu Mộng Vân đem Trứng Thương Vân Chi Ưng đưa Chu Đại Hải: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bắt đầu đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Mười ngày nay, trứng Thương Vân Chi Ưng vẫn ở trong tay Liễu Mộng Vân. Gía trị của Thương Vân Chi Ưng không tầm thường, ngay cả Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp nhìn thấy cũng phải động lòng, Liễu Mộng Vân không muốn xảy ra bất kì sơ suất nào, nàng muốn xem Chu Đại Hải cùng Thương Vân Chi Ưng ký kết khế ước. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Ký kết khế ước với hung thú vô cùng an toàn. Quá trình diễn ra rất thuận lợi, Chu Đại Hải nhìn Thương Vân Chi Ưng nho nhỏ màu lam trước mắt, cảm thấy thật hưng phấn. Thương Vân Chi Ưng Bạch Kim cấp, trước đây hắn toàn nằm mơ mới thấy được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đưa cho Chu Đại Hải một cái máy quay hình xinh xắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là? ͏ ͏ ͏ ͏

- Giáo trình bồi dưỡng Thương Vân Chi Ưng, còn có nội dung chiến đấu quan trọng của Thương Vân Chi Ưng! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hy vọng lần sau gặp được ngươi, nó có thể giúp ngươi bay lên! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Đại Hải tiếp nhận máy quay hình, kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sẽ nỗ lực! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi, ta đưa ngươi về trại huấn luyện! ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đường đi, Chu Đại Hải đưa một bức thư cho Liễu Mộng Vân, hy vọng nàng chuyển nó cho Tô Dương, Liễu Mộng Vân trực tiếp đáp ứng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi tới cửa chính trại huấn luyện, Chu Đại Hải quay đầu trở lại thì phát hiện Liễu Mộng Vân đã biến mất. Hắn có chút mất mát, lại có chút vui vẻ sờ đầu Thương Vân Chi Ưng nho nhỏ, rồi sải bước đi vào trại huấn luyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Chu Đại Hải vào trại huấn luyện, thân ảnh Liễu Mộng Vân xuất hiện lần nữa, lại lóe lên một cái rồi biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ở trong nhà năm ngày, chỉ khi vào hoàng hôn, khí trời hơi mát mẻ hơn chút thì hắn mới tản bộ dọc theo con đường quanh biệt thự. ͏ ͏ ͏ ͏