Hắn vẫn rất tôn kính Chúc Hiểu Sương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước bỏ qua lỗi lầm này của Liễu Mộng Vân thì từ những phương diện khác Liễu Mộng Vân được xem như hết sức ưu tú. Năm đó Mã Văn Hồng, Mã phó đại đội trưởng đã từng mời Liễu Mộng Vân gia nhập vào Đại Đội Khẩn Cấp, nhưng nàng cự tuyệt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu Long tự mình đưa thủ cấp Ngự Thú sư cấp bậc Tinh Diệu truy sát ngươi tới, đền bù Tây Nam Quân Bộ ba quả trứng hung thú tiềm lực Hoàng Cấp, mười quả trứng hung thú tiềm lực Vương Giả, 50 quả trứng hung thú cấp Tinh Diệu, 100 trứng hung thú Bạch Kim cấp... Chỉ hi vọng Tây Nam Quân Bộ chúng ta tha cho lỗi lầm lần này của Trân Bảo Các, tha cho nữ nhi hắn một mạng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương còn dám nói sao nữa? ͏ ͏ ͏ ͏
Trân Bảo Các... Thật mẹ nó có tiền! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn quay đầu nhìn Liễu Mộng Vân, Liễu Mộng Vân lúc này đang cúi đầu. Hai bàn tay trắng tinh nắm chặt lấy nhau! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thị trường, một quả trứng hung thú tiềm lực Vương Giả có giá trị cao hơn so với một con hung thú thành niên cùng cấp bậc. Ngự Thú Sư trẻ tuổi ký kết với sủng thú tiềm lực cấp Vương Giả có thể giúp họ tăng tốc độ phát triển. Chỉ Liễu Mộng Vân mới biết, lần này Tây Nam Bộ Trân Bảo Các đến cùng trả giá lớn cỡ nào! Nếu như cha nàng Liễu Long không phải Ngự Thú sư cấp Vương Giả, nói không chừng đã bị mang tới tổng bộ vấn tội! ͏ ͏ ͏ ͏
- Dù là Tần tướng quân, cũng không tiện cự tuyệt! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương bất đắc dĩ nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý là... Bọn họ cho nhiều lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tây Nam Quân Bộ, quân đội cao tầng cũng muốn đám trứng hung thú này. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này ta có thể lý giải, nhưng mà có thể điều nàng đi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vốn Tần tướng quân tính xử giam nàng suốt đời, nhưng Mã phó đại đội trưởng cảm thấy thiên phú và năng lực của Liễu Mộng Vân cũng không tệ, bỏ trong ngục giam cũng hơi phí... ͏ ͏ ͏ ͏
Phó đại đội trưởng Đại Đội Khẩn Cấp Mã Văn Hồng? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhớ tới vị đội phó hòa ái kia... ͏ ͏ ͏ ͏
Là nhận tiền rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Chắc là lấy tiền rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cách xử lý của Tần tướng làm Tô Dương khá bội phục. Thu Liễu Long nhiều thứ tốt như vậy, liền sửa án nữ nhi của hắn thành giam giữ suốt đời! Đây mới là tấm gương của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, sau khi Mã Văn Hồng được Diêu đại đội trưởng cùng Tần tướng quân đồng ý thì quyết định cho Liễu Mộng Vân một cơ hội! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cơ hội gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nàng gia nhập vào tiểu đội số 7 của Đại Đội Khẩn Cấp, đảm nhiệm phó quan của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phó quan của ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương trực tiếp nhảy dựng tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan, trong quân đội liên bang Vân quốc, hầu hết quân hàm đều rất thấp, cơ hồ không có thực quyền. Nhiệm vụ chủ yếu chính là giúp đỡ viết văn kiện, truyền đạt mệnh lệnh, bưng trà đưa nước, chạy vặt cho lãnh đạo. Giống như chức vị thư ký trong cơ quan hành chính. Bất quá trong quân, chỉ có phó quan, không có thư ký! Hầu hết đa số sĩ quan - phó quan trong quân đều là cùng giới, Tô Dương chưa từng thấy qua cặp nào khác giới! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà ta đâu có có tư cách có phó quan đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhổ nước bọt nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có quân hàm Thiếu Tá, có tư cách! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không có thực quyền, chỉ là một binh lính, không cần phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương chỉ lên trên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lệnh của phía trên! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi hỏi Mã phó đại đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói xong liền chạy đi, Chúc Hiểu Sương có gọi cũng không được. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nhìn bóng lưng Tô Dương, ánh mắt có chút mơ hồ. Nàng có thể cảm giác rõ ràng sự ghét bỏ của Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương tùy ý lật văn kiện, cũng không để ý đến Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Mã Văn Hồng nhiệt tình tiếp đãi Tô Dương, còn sai phó quan rót trà cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngồi, không nên khách khí! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cung kính ngồi lên ghế. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại đội trưởng, Liễu Mộng Vân kia... ͏ ͏ ͏ ͏
Mã Văn Hồng cười híp mắt thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất không tệ chứ? Là ta an bài cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngữ khí của Mã Văn Hồng dường như muốn nói: “Tô Dương, ngươi xem, ta rất chiếu cố ngươi không phải sao?”. Điều này làm cho Tô Dương nháy mắt quên hết mấy cái lý do thoái thác đã nghĩ ra trên đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy hình như không tốt lắm? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ có vậy mới là an bài tốt nhất, nếu như chúng ta tùy tiện xếp nàng vào một bộ phận ngẫu nhiên, Diêu đại đội trưởng cùng Tần tướng quân lo lắng ngươi có thành kiến! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có thể có thành kiến gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Mã Văn Hồng cười híp mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này khó nói, khó nói! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thầm mắng trong lòng: ͏ ͏ ͏ ͏
“Đám lão hồ ly này!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Nghĩ lắm chuyện!” ͏ ͏ ͏ ͏
Đơn giản là lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử! Tô Dương hắn sao lại là hạng người bụng dạ hẹp hòi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoặc là... Như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏