Một lát sau, rốt cuộc Cao Viễn cũng tới. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi chính là Tô Dương Tô Thiếu tá? ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin chào, Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã từng nghe nhắc tới tên của ngươi, đứng thứ nhất trong Tây Nam đại tái, không ngờ rằng ngươi lại có thể tìm được đầu mối nhanh đến thế! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn tin rằng người mà cấp trên phái tới, chắc chắn sẽ không nhàm chán đến mức trêu đùa hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chắc chắn là bọn họ đã tìm được đầu mối thật sự. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Duệ Lập cúi đầu, không biết nên nói cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ lực lượng Nam Dư Thành của bọn họ tiến hành tìm kiếm cả một tháng trời, cũng không tìm ra được thứ gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả là Tô Dương vừa tới, trong cùng ngày đã tìm được đầu mối quan trọng! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn nhìn về phía Chung Duệ Lập: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người của bên bảo an đã tới chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã dẫn đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai binh sĩ mang theo ba nhân viên công tác của bộ phận bảo an đi tới, đều là nam. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba nhân viên bảo an nơm nớp lo sợ, sắc mặt tái nhợt, bọn họ còn tưởng rằng bản thân đã phạm vào chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi nhìn thấy Cao Viễn, bọn họ lại càng sợ hơn, mém chút nữa là quỳ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn đưa tay túm lấy một người nhân viên bảo an có vóc dáng gần giống với mình, sau đó cả cơ thể hắn đều biến thành giống hệt với người nhân viên kia, ngoài bộ quân phục! ͏ ͏ ͏ ͏
Vị nhân viên bảo an nhìn thấy một người giống hệt với mình thì lập tức sợ hãi giống như gặp quỷ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Tô Dương cũng hơi chấn động. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rất muốn biết, vị Cao thành chủ này có thể biến thành phụ nữ hay không! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chỉ là kỹ xảo nhỏ thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng muốn học loại kỹ xảo nhỏ này. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thiếu tá, sao ngươi có thể tìm đến nơi này? ͏ ͏ ͏ ͏
- Mũi ta khá nhạy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi cùng ta có được không? ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỗ kia đều là người nhà của quân nhân sinh sống, ta không muốn gây nên động tĩnh lớn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi đưa tay đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn cầm lấy tay Tô Dương, đặt tay hắn lên vai của một nhân viên bảo an khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt, Tô Dương chỉ cảm thấy hơi ngứa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của đám người Từ Cửu Thiên thì Tô Dương lập tức biết ngay mình cũng giống như Cao Viễn, đã thay đổi tướng mạo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Những người khác, đứng tại chỗ chờ lệnh, tùy thời chuẩn bị thả hung thú phi hành hệ, cũng phải giám sát khu vực lòng đất! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ, thưa Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn cùng Tô Dương thay quần áo xong, theo một vị nhân viên bảo an đi vào khu chung cư. ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị nhân viên bảo an đã hiểu rõ sự việc, hắn biết bản thân phải phối hợp với thành chủ để bắt tà giáo đồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn rất yên tâm bởi vì Cao Viễn cam đoan rằng sẽ không để hắn gặp nguy hiểm! ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Nam Dư Thành đều biết thực lực của Cao Viễn ở mức nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lời hứa của hắn rất đáng tin. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương dẫn đầu, vừa đi vừa ngửi mùi hương nhàn nhạt của Vu Tú Tuệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngẫu nhiên đi ngang qua một hộ gia đình, bọn họ cũng chào hỏi với đám người Tô Dương, nhưng đều bị họ qua loa đáp lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lên lầu ba, Tô Dương dẫn theo Cao Viễn trực tiếp rẽ trái, dừng lại trước một cánh cửa nhô ra nhiều nhất và gần tường nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Không cần giải thích, Cao Viễn đã hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn kéo vị nhân viên bảo an đến phía sau mình, sau đó đặt tay hắn ta lên ổ khóa, cửa tự nhiên mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa đẩy cửa ra, đám người Tô Dương lập tức nghe thấy âm thanh phá cửa sổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn nhìn thấy cánh cửa sổ vỡ trước mặt ở trong phòng khách thì cười khẩy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trốn, trốn đi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Trốn, đương nhiên là không có khả năng chạy thoát. ͏ ͏ ͏ ͏
Có ít nhất mười vị Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư đang ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Kim cấp Ngự Thú sư đều khó thể phá vỡ vòng vây của bọn họ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắt hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhanh chặn hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể để hắn thoát! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghe thấy âm thanh hò hét của đám Ngự Thú sư đang lùng bắt giáo đồ Thú Thần Giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn đạp ba bước vọt qua cửa sổ, hắn muốn tự tay đi bắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không đi theo, chỉ cần Cao Viễn đi là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn lướt qua phòng khách, có hai bà lão đang nằm sấp trên ghế sô pha. ͏ ͏ ͏ ͏
Biểu hiện trên người bọn họ đều rất bình thường, người của Thú Thần Giáo cũng chưa sát hại bọn họ, chỉ để bọn họ ngủ mê man. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng điều này cũng hết sức bình thường, vào thời khắc mấu chốt, hai bà lão không chỉ có thể làm con tin mà còn có thể đi thám thính tình hình để ứng phó. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn khịt mũi vài cái, thuận tay mở cửa một căn phòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Một người phụ nữ xinh đẹp lọt vào mắt hắn, sắc mặt trắng bệch, tóc tai rối bời, lẳng lặng nằm ở trên giường, bất tỉnh nhân sự. ͏ ͏ ͏ ͏
Vu Tú Tuệ, nàng chưa chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây cũng là may mắn trong bất hạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thoạt nhìn, cái tên giáo đồ Thú Thần Giáo kia cũng chưa hẳn là kẻ đã mất đi lý trí. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoặc có thể là hắn cũng luyến tiếc Vu Tú Tuệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì tin tức ở bên ngoài bị xiết xao như vậy, chắc chắn bọn họ cũng không dám lộn xộn, có thể có được một phụ nữ như thế này cũng tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏