Chúc Hiểu Sương thấy Tô Dương trở về, bỏ tài liệu trong tay xuống: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào, trên đường đi an toàn không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hữu kinh vô hiểm, rất suôn sẻ, đã hoàn thành nhiệm vụ, không có thiệt hại về người! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là tốt, vậy là tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhiệm vụ bắt hung thú này hoàn thành hay không cũng không phải vấn đề lớn, quan trọng là không có thiệt hại về người là tốt nhất, mỗi Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư đều là tài nguyên quý giá của tiểu đội khẩn cấp chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, có lẽ gần đây ngươi phải bận rộn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương bất đắc dĩ thở dài một hơi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sử đội phó bên kia có chút vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vấn đề gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trên đường hắn dẫn đội đi bắt hung thú, gặp một con hung thú phi hành hệ Tinh Diệu cấp, hắn bị thương, bây giờ vẫn nằm trong bệnh viện, nhưng không nguy hiểm tính mạng, bởi vì hắn liều mạng bảo vệ nhưng vẫn tổn thất một thành viên của tiểu đội! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Quả thật trong quá trình vào Nhạn Đãng Sơn, Bạo Phong Chi Ưng phát hiện mấy con hung thú Tinh Diệu cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mấy con hung thú Tinh Diệu cấp đó hoặc là chỉ đi ngang, hoặc là được Bạo Phong Chi Ưng phát hiện trước, kịp thời thông báo cho tiểu đội của Tô Dương rút lui. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong môi trường dã ngoại, Thần Ưng Chi Nhãn quả thật rất thực dụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trải qua cuộc chiến phòng thủ Đồng Gia Thành lần trước, có lẽ sủng thú trên tay Sử đội phó vẫn chưa được bổ sung tốt, có thể thực lực vẫn chưa hồi phục. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nghỉ ngơi mấy ngày trước đi, ta bảo quân bộ tìm nơi tập trung hung thú thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, ta sẽ cố hết sức! ͏ ͏ ͏ ͏
Rời khỏi văn phòng của Chúc đại đội trưởng, Tô Dương về quân doanh, vừa vào nơi đóng quân, Tô Dương thấy trên quảng trường có một con Hắc Sâm Mãng cực lớn chiếm cứ trung tâm nơi đóng quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn mười thành viên của tiểu đội khẩn cấp vây quanh con Hắc Sâm Mãng kia, hai mắt phát sáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Cửu Thiên đắc ý vỗ vỗ lớp vảy cứng của Hắc Sâm Mãng Xà: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi xem này, đây chính là thu hoạch của ta, có phải to lắm không? Tô Dương nói to là tốt! To là đẹp! To là giỏi! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám thành viên của tiểu đội khẩn cấp ghen tị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão Từ, ngươi đúng là chó ngáp phải ruồi, vậy mà có thể đụng trúng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ra con Hắc Sâm Mãng này có thể đánh, có thể chịu đựng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, mang theo bên người cũng giúp ngươi an toàn hơn! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Đa số thành viên của tiểu đội khẩn cấp đều là nam. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ có ba sở thích to lớn: Sủng thú, phụ nữ, chém gió! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Cửu Thiên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này có đáng là gì, ta nói cho các ngươi biết, lần này tiểu đội chúng ta đi, hầu như ai cũng có thu hoạch lớn, không tin các ngươi đi hỏi mấy người khác, hung thú trong tay bọn họ cũng đều là loại rất to, rất mạnh... Trần Khắc, ngươi cho mọi người xem con Cự Lực Mãng kia đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Cửu Thiên bèn cất Hắc Sâm Mãng vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành viên khác của tiểu đội khẩn cấp nhìn về phía Trần Khắc, Trần Khắc hào phóng lấy con Cự Lực Mãng Hoàng Kim trung phẩm kia ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này lại khiến Ngự Thú sư khác ghen tị vô cùng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Khắc cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thị lực của Bạo Phong Chi Ưng kia của Tô Dương rất mạnh, hắn để Bạo Phong Chi Ưng tìm con lớn cho bọn ta, đa số hung thú của tiểu đội bọn ta đều lớn hơn cùng cấp bình thường! ͏ ͏ ͏ ͏
Có thành viên tiểu đội đồng ý: ͏ ͏ ͏ ͏
- To mới tốt, càng to càng xịn! ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra, không hẳn thân hình càng lớn thì càng lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dưới đa số tình huống, tiêu chuẩn này vẫn thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
Có thành viên trong tiểu đội quan tâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi vào Nhạn Đãng Sơn có gặp nguy hiểm gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Khắc lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, rất an toàn, dù bị thương cũng là bị lúc thu phục hung thú! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật hâm mộ các ngươi, biết sớm ta cũng đi cùng các ngươi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương về phòng, nằm trên giường không muốn nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần đầu dẫn đội, lưu lạc trong Nhạn Đãng Sơn hơn mười ngày, mỗi ngày đều ăn gió nằm sương, thần kinh hắn vẫn luôn căng như dây đàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ về đến quân doanh, mệt mỏi ập đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn mơ mơ hồ hồ ngủ mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi thức dậy, tinh thần tốt hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hình như chuyện khen thưởng nhiệm vụ hiện lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ hắn có thể chỉ một con sủng thú để thăng một cấp thiên phú. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêng về việc đề thăng thiên phú Tuyệt Thế cấp của sủng thú, tăng lên một cấp thì là Thần Thoại, có thể thăng cấp thực lực của sủng thú trên diện rộng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước mắt trong những thiên phú Tuyệt Thế cấp, có Khứu Giác linh mẫn của Đại Địa Bạo Hùng và Ngũ Giác huyễn thuật của Thất Thải Mê Huyễn Điệp! ͏ ͏ ͏ ͏
Đắn đo một chốc, Tô Dương chọn Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏
Khứu Giác linh mẫn Tuyệt Thế cấp, quả thật đã đáng gờm lắm rồi, hắn cũng không vội vàng nâng cấp khứu giác. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Ngũ Giác huyễn thuật Tuyệt Thế cấp của sủng thú Thất Thải Mê Huyễn Điệp của ngươi đã thăng lên Thần Thoại cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏