Hắn càng chú ý chọn mấy con có hình thể to lớn, chỉ nhìn một cái đã cảm thấy hình thể của chúng tương đối vượt trội trong loài. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở thế giới hung thú, hình thể to chính là ưu thế! ͏ ͏ ͏ ͏
Lực quan sát của Bạo Phong Chi Ưng quá mạnh mẽ, bay lên không trung có thể nhìn thấy rõ phạm vi trong vòng mấy trăm km, có một đống hung thú giống trăn để cho hắn chọn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng, thật sự cảm ơn ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, ta rất hài lòng với con trăn khổng lồ kia! ͏ ͏ ͏ ͏
- Con Hắc Sâm Mãng của ta cũng rất khá! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng, ánh mắt của ngươi tốt thật đó, ngươi nên đi làm Giám Định Sư đi! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Không thể nói đám Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư của tiểu đội khẩn cấp đều chưa trải sự đời, chưa từng gặp sủng thú Hoàng Kim cấp xuất sắc bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là bọn họ thường hay chiến đấu với cường độ cao, sủng thú trong tay tổn thất rất nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là sủng thú sở hữu thiên phú đi nữa, vào tay họ rồi cũng có khả năng chết trận bất kỳ lúc nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tay bọn họ thường chỉ có một hai con ưu tú như thế thôi, những sủng thú còn lại thường xuyên bị thay đổi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương có thể giúp bọn họ tìm được một vài sủng thú thiên phú không tệ, đúng là rất quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào thời điểm mấu chốt, có thêm một con sủng thú ưu tú thì bọn họ có thêm phần bảo đảm cho tính mạng của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chắc chắn không có tư cách để làm Giám Định Sư, chỉ là các ngươi vừa lúc gặp may thôi, xung quanh gần đây đều là mấy con trăn lớn Hoàng Kim cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dù sao ta đã nói với Bạo Phong Chi Ưng, bảo nó tìm con nào to to, càng to càng tốt... To thì đẹp, to thì tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Cửu Thiên cười ha ha trêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đội trưởng nói đúng, to chính là đẹp, to thì tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là chúng ta thích con to! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng, con chim kia cũng rất to đó! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương truyền thụ lại bí quyết mà hắn chọn hung thú cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Những thành viên trong tiểu đội đều thừa nhận, lực quan sát của Tô Dương rất mạnh, nhưng không mạnh đến mức đến thái quá. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao bọn họ cũng hiểu hình thể càng to thì sức chiến đấu cũng mạnh hơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là bọn họ không có sủng thú có lực quan sát mạnh như Bạo Phong Chi Ưng, rất khó tìm được những sủng thú có hình thể to như kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Trái lại bọn họ có thể nhìn ra được Tô Dương đã rất nghiêm túc tìm chọn sủng thú giúp bọn họ, thậm chí là lựa chọn một cách khắt khe... Chỉ chọn cho bọn họ con to! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng mười Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư đều rất biết ơn hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa theo các thành viên của tiểu đội rời khỏi Nhạn Đãng Sơn, trước mặt bỗng nhiên có một con Thiết Chủy Hạc Bạch Ngân cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lấy ra một đống tinh hạch Bạch Ngân cấp từ trong túi không gian, ném mạnh về phía Thiết Chủy Hạc! ͏ ͏ ͏ ͏
Thiết Chủy Hạc bị Tô Dương ném tinh hạch như ném lựu đạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng “Ầm!” Vang lên, Thiết Chủy Hạc Bạch Ngân cấp bị tinh hạch ném trúng biến thành đống thịt rơi xuống bên dưới! ͏ ͏ ͏ ͏
Thương Vân Chi Ưng được Tô Dương cưỡi dưới chân nghe theo lực phản ứng mà hắn truyền tới bay thấp xuống mười mét, suýt nữa thì rơi thẳng từ trên không xuống! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đã giết chết Thiết Chủy Hạc Bạch Ngân trung phẩm, điểm kinh nghiệm + 100000!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi thăng cấp lên Hoàng Kim thượng phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy tiếng thông báo này, Tô Dương rất hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có một tí điểm kinh nghiệm nữa là thăng cấp, điều này khiến trong lòng Tô Dương chộn rộn. ͏ ͏ ͏ ͏
Con Thương Vân Chi Ưng của Từ Cửu Thiên quay đầu lại nhìn thoáng qua Tô Dương cưỡi trên lưng mình, sau đó nó dùng ánh mắt đáng thương nhìn Từ Cửu Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy cảnh tượng Tô Dương dùng tinh hạch ném nổ tung một con hung thú Bạch Ngân cấp vừa nãy, Thương Vân Chi Ưng cảm thấy nó chắc chắn không thể trêu vào người này! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Cửu Thiên sờ sờ lông an ủi Thương Vân Chi Ưng, khiến nó không quá tủi thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thương Vân Chi Ưng được Từ Cửu Thiên an ủi nên tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều, đập cánh bay đến trước mặt đại đội. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại vượt qua mấy con hung thú nguy hiểm, Tô Dương dẫn mười thành viên tiểu đội khẩn cấp bay ra khỏi Nhạn Đãng Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy từng mảnh từng mảnh ruộng và thôn làng lác đác, mười thành viên của tiểu đội khẩn cấp mới thả lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu lạc trong Nhạn Đãng Sơn hơn mười ngày, thần kinh bọn họ đều căng như dây đàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Về đến nơi đóng quân của tiểu đội khẩn cấp, bước trên nền xi măng kiên cố dưới mặt đất, tất cả thành viên của tiểu đội đều nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hỏi quân sĩ gác cổng, Chúc đại đội trưởng đã quay về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nói với thành viên khác của tiểu đội: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi về nghỉ ngơi, ta báo cáo với đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏
Các thành viên đi rồi, Tô Dương gõ cửa phòng làm việc của Chúc Hiểu Sương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi về rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏