Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 1738: Cãi Nhau Trong Chăn




Rất nhanh, đầu Tiểu Điệp xuất hiện trong chăn. Hai người trong bóng tối, bốn mắt nhìn nhau.

- Đúng lúc Liễu Mộng Vân, Hạ Na cũng không ở đây, chủ nhân ~ Tô Dương có hơi khó xử.

Hắn là một người đàn ông tốt!

Nhưng kiểu tình huống như Tiểu Điệp khiến hắn trở nên có chút không tốt.

Tiểu Điệp rất đẹp, hầu như tìm không được tỳ vết nào, vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của Tô Dương. Tô Dương cũng phải thừa nhận mị lực của Tiểu Điệp.

Trên người nàng có một loại khí chất rất dịu dàng nhã nhặn, tựa như một cô em gái xinh đẹp tri tâm. ở cùng nàng, Tô Dương không cảm thấy bất kì áp lực nào.

Hắn không cần nói, có đôi khi chỉ cần một ánh mắt, Tiểu Điệp sẽ hiểu rõ suy nghĩ của hắn. Trong tất cả những sủng thú của Tô Dương, Tiểu Điệp tuyệt đối là người hiểu rõ hắn nhất.

So với Liễu Mộng Vân, Tiểu Điệp lại càng hiểu hắn hơn, giữa hai bên vẫn luôn tồn tại cảm ứng chặt chẽ với nhau.

Thử hỏi, Tiểu Điệp thích hắn, sao hắn có thể chịu nổi?

Sủng thú thì thế nào?

Sủng thú cũng chỉ là một loại chủng tộc mà thôi.

Sủng thú tiến hóa đến cao cấp, tiến hóa đến Thần cấp, hỉ nộ ái ố của bọn họ không khác gì nhân loại.

- Nhưng là...

- Không có nhưng nhị gì cả... Ta có điểm nào không sánh bằng con Tiểu Phượng Hoàng kia?

Tiểu Điệp tới gần Tô Dương, nhẹ nhàng ôm lấy hắn.

Tô Dương không có cự tuyệt.

Một chủ một sủng thú, nhẹ nhàng tới gần nhau. Tuy chẳng hề làm gì, lại hưởng thụ một sự ấm áp khó nói nên lời.

- Ô, các ngươi đang làm gì?

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu bọn họ xuất hiện cái đầu nhỏ của Mặc Y.

- Tiểu Điệp tỷ tỷ, chủ nhân, các ngươi là đang nói thầm gì sao?

Tiểu Điệp cười nói:

- Đúng rồi!

- Đang nói cái gì?

- Nói lúc nào nhốt Mặc Y vào, thả Dao Quang dịu dàng đáng yêu ra ngoài chơi!

- Tiểu Điệp tỷ tỷ, sao ngươi có thể như vậy chứ? Ta rất nghe lời, chắc chắn Dao Quang kém hơn ta!

- Ta vẫn cảm thấy Dao Quang đáng yêu hơn, kể từ khi các ngươi ra đời, Dao Quang liền hiểu chuyện nhất!

Vì vậy, Tiểu Điệp cùng Mặc Y bắt đầu cãi cọ trong chăn.

Tình huống hiện tại của ba người này khá khôi hài. Cả ba đều nằm trên giường, đều đang dùng chăn che đầu, cãi cọ nhau trong không gian đen như mực...

Tô Dương lặng lẽ lui ra khỏi ổ chăn, lộ cái đầu ra ngoài, hít thở không khí.

Hắn rất yêu thích hoàn cảnh hòa bình thế này, không cần suy nghĩ bất kì chuyện gì cả.

Tiểu Điệp cãi cọ với Mặc Y thật lâu vẫn chưa xong. Tô Dương nhìn ra được, Tiểu Điệp chỉ là muốn trêu chọc Mặc Y chút thôi, Tiểu Điệp vốn có chút xấu xa, trước khi biến thành hình người, nó đã xấu xa rồi.

Ban đêm, Tô Dương mang theo hai con sủng thú và Vân Thục Doanh đi trên đường phố Bát Bảo thành. Rất nhiều Ngự Thú Sư đều chú ý tới Tô Dương, cùng với Mặc Y cùng Tiểu Điệp.

Ổ Bát Bảo thành triệu hồi ra sủng thú là không được phép.

Chẳng qua không có người mắt mù nào dám mở miệng dị nghị chuyện này. Hầu hết sủng thú hóa hình đều sở hữu thực lực Thần cấp, huống chỉ Vân Thục Doanh còn đang đi phía sau Tô Dương.

Vân Thục Doanh cực kỳ nổi tiếng ở Bát Bảo Trai. Mặc dù Tô Dương không mặc chế phục trưởng lão Bát Bảo Trai, nhưng Vân Thục Doanh lại đi ở phía sau hắn như một người hầu, hiển nhiên không cần phải nói nhiều về thân phận của Tô Dương.

Nhất định là khách quý hoặc cao tầng của Bát Bảo Trai.

Tiểu Điệp cùng Mặc Y theo phía sau Tô Dương, giống như hai cô thiếu nữ bình thường, cứ nhìn bên này một chút, xem bên kia một chút, thích gì thì Vân Thục Doanh đều mua giúp các nàng.

Ăn một bữa no nê trong quán ăn, Tô Dương mới mang ba người trở lại biệt thự.

Trở lại biệt thự, Tô Dương nằm ở trên giường, đang lo lắng lúc nào nói lời từ biệt với Đàm Chỉ Thanh, liền phát hiện cửa phòng mình đã đóng tự động đẩy ra...

Tiểu Điệp mặc đồ ngủ, đẩy cửa bước vào, sau đó lại đóng cửa lại.

- Mặc Y ở sát vách...