Tô Dương nhìn đoàn nhuyễn trùng biến mất, mới về biệt thự nhỏ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa bước vào trong biệt thự nhỏ, Tô Dương còn ngửi được mùi vị thịt thơm mê người. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai cô hầu gái tiến lên đón, một dâng trà, một người khác pha trà cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ nhân, cơm sắp chuẩn bị xong rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ngửi một cái, đưa mắt đặt ở ngoài miệng hai người hầu gái. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người hầu gái bị Tô Dương nhìn đến có chút ngượng ngùng, khuôn mặt mắc cỡ đỏ bừng cúi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như Tô Dương nói muốn, các nàng thật đúng là sẽ không cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Các nàng đã biết thân phận của Tô Dương rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên tài Ngự Thú sư đệ nhất Tây Nam Bộ, nhân vật mà tướng quân Tần Bằng Trình tán thưởng. Tuổi còn trẻ, tiền đồ vô lượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Danh phận, các nàng không dám nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần có thể đi theo bên người Tô Dương cả đời, làm người hầu, làm tình nhân, an ổn sống hết đời các nàng đã thỏa mãn lắm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, nếu như có thể có thai, vậy thì càng tốt hơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không biết trong đầu hai người hầu gái này nghĩ cái gì, chỉ cười nhạt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai người các ngươi mới ăn vụng gì đó? ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể nói không khoa trương chút nào rằng bây giờ mũi Tô Dương còn thính hơn so với mũi chó! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người hầu gái nhỏ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tô Dương, sau đó ngay lập tức quỳ gối trước mặt Tô Dương nhận sai: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin lỗi chủ nhân. Vừa rồi chúng ta chẳng qua là nhịn không được. Đã lâu rồi chúng ta chưa từng ăn thịt... Cầu xin chủ nhân đừng đuổi chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này bỏ qua, sau này đừng có ăn vụng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn chủ nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên hết đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn chủ nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người hầu gái ngoan ngoãn đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai người đi làm việc đi. Đứng trước mặt ta, ta không quen. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vốn không có dự định làm khó dễ hai người hầu gái trẻ này. Tô Dương chỉ muốn chỉnh đốn một chút, để cho hai người họ biết điều chút xíu. ͏ ͏ ͏ ͏
Mẫu thân và muội muội cũng không đến. Về sau, Tô Dương không có ở nhà thời gian dài, ai mà biết lá gan của những người này càng lúc càng lớn, rồi sẽ làm ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này cũng là tốt cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người hầu gái chạy vào một góc khuất trong biệt thự, sắc mặt bối rối. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ nhân làm sao biết chúng ta ăn vụng? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết, chúng ta đều súc miệng mà! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói có vài Ngự Thú sư đại nhân năng lực vô cùng thần kỳ, bọn họ thậm chí có thể nhìn thấu lòng người! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào... ͏ ͏ ͏ ͏
- Về sau vẫn là biết điều chút xíu. Chủ nhân chúng ta là thiên tài đó! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Rảnh rỗi ở trong biệt thự một ngày, rốt cuộc Từ Vân cũng xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn lái xe đưa theo Tô Dương rời Xương Vũ Thành, đi đến chỗ nghỉ của Đại đội Khẩn cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đường, hắn ta giới thiệu đơn giản cho Tô Dương một chút về Đại đội Khẩn cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại đội Khẩn cấp, có mười ba tiểu đội, mỗi một tiểu đội có khoảng chừng 100 người. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành viên Đại đội Khẩn cấp chí ít đều là Ngự Thú sư Hoàng kim cấp. Trong đó Đại đội trưởng Diêu Tinh của Đại đội Khẩn cấp, Phó Đại đội trưởng Mã Hồng Văn, đều là Ngự Thú sư Vương giả cấp cường đại. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội trưởng, đội phó mười ba tiểu đội đều là Ngự Thú sư Bạch kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Trừ những điều này ra, dưới Đại đội Khẩn cấp, còn có một tiểu tổ hành động đặc biệt được hợp thành toàn bộ từ Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp. Bọn họ rất ít khi ở Đại đội Khẩn cấp, đều có nhiệm vụ của riêng mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Tương ứng với nhiệm vụ thì không thể nghi ngờ, tiểu tổ khẩn cấp này được coi là đội Ngự Thú sư mạnh nhất Liên Bang Tây Nam Bộ Vân quốc. Có điều nhiệm vụ của bọn họ cũng vô cùng nguy hiểm! ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ yếu chính là kích sát Hung thú cường đại, nguy hiểm. Tùy thời chuẩn bị tiếp viện cho các thành phố lớn ở Tây Nam Bộ vào lúc nguy hiểm... ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc tiến vào Đại đội Khẩn cấp, Đại đội trưởng Diêu Tinh đã ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, Đội phó Mã Hồng Văn chính là người tiếp đãi cả hai. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi chính là Tô Dương à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Mã Hồng Văn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cháu của ta có nhắc đến ngươi, nói thực lực của ngươi rất mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cháu trai của ngươi là... ͏ ͏ ͏ ͏
- Mã Hồn đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhớ lại đối thủ bị mình đánh một trận tơi bời kia, có chút lúng túng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao. Trên đại hội đấu võ, hai ngươi là đối thủ mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Mã Hồng Văn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Với lại, Mã Hồn nói, lúc đánh nó, ngươi vẫn còn giữ lại chút sức lực. Nghe nói quả đấm của ngươi rất lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạm được thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói chuyện một hồi, Tô Dương được phân đến Tiểu đội số bảy. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Vân hoàn thành nhiệm vụ, cứ vậy rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương Tiểu đội trưởng của Tiểu đội số bảy, Ngự Thú sư Bạch kim cấp, là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng cắt tóc ngắn, không biết còn tưởng nhầm là đàn ông! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc bắt tay với nàng, Tô Dương phát hiện nàng rất mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏