Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tọa Độ Của Sự Dĩ Vãng

Chương 29: Địa Điểm




Chương 29: Địa Điểm

Thuyền bắt đầu khởi hành, Tần Đạo ngồi trong khoang lái nhìn ra biển qua cửa kính. Thời tiết hôm nay khá đẹp, có mặt trời tỏa sáng, gió biển thổi rất mạnh. Thời tiết gần bờ mát mẻ, nhưng thời tiết ở ngoài biển lại khó nói trước. Trên biển tất nhiên sẽ có sóng lớn và gió mạnh, còn có những nguy hiểm không thể đoán trước. Tần Đạo tin rằng cha hắn đã chuẩn bị sẵn sàng và tránh xa những vùng biển nguy hiểm. Kinh nghiệm trước đây của ông ấy sẽ giúp ông ấy xoay sở dễ dàng.

Mở buồng.

Nhờ lực của gió, con thuyền bắt đầu lao đi. Tần Đạo ra ngoài, hắn có thể cảm nhận được hơi gió biển mát mẻ thổi vào mặt.

Địa điểm mà họ muốn đến hiện tại là đảo Gramp, nằm cách biển 500 hải lý về phía đông. Đảo này khá nhỏ, diện tích chỉ khoảng 3km². Nó chỉ là một trạm trung chuyển nhỏ cho các tàu cá trú ẩn tránh bão.

Khu vực đó hiếm khi có bão, nhưng vì ít cá nên ít người qua lại khu vực Gramp này, có lẽ chỉ có vài người ở đó hàng năm. Mọi người thường tìm kiếm những vùng biển sâu hơn, có nhiều cá hơn để đánh bắt. Đáy biển bên kia rất phong phú đấy.

Tần Đạo đứng ngoài tàu một thời gian dài, ngồi đấy và cảm nhận thời tiết yên tĩnh của biển. Mặt biển trôi rất nhẹ nhẹ, những con sóng nhỏ lách tách và thuyền vẫn tiếp tục chạy. Không biết từ bao giờ, dù mạnh mẽ, hắn vẫn cảm thấy sợ hãi trước biển khơi sâu thẳm này. Ước tính, độ sâu của biển ở những vùng nước sâu có thể lên tới 17.000-18.000 mét. Chỉ cần hắn chỉ cần chìm xuống đáy, dù có 4.000 cân lực, hắn vẫn sẽ c·hết.

Nhưng may mắn.

Đảo Gramp mà hắn đến chỉ là một vùng biển nông, độ sâu chưa đến 1.200 mét.

Tần Đạo nhìn xuống mặt nước, nước chảy lênh đênh trong lòng bàn tay hắn, êm đềm và yên bình. Hắn thấy bàn tay mình hơi run rẩy, khung hình/giây trong mắt hắn giảm dần từng giây.

Hắn đang bị say sóng.

..................................................

"Chúng ta chỉ còn cách đảo Gramp 1 kilomet."



"Cha, sao nơi này yên tĩnh vậy." Tần Đạo nhắc đến điều kỳ lạ với Tần Hổ.

Con thuyền dừng cách đảo Gramp chỉ còn 1 ki-lô-mét. Tần Đạo nói với cha mình về suy nghĩ của mình. Nếu những thương nhân nói đúng, khi tới gần như vậy thì phải có cá. Tuy nhiên, dường như Tần Hổ không để ý những gì Tần Đạo nói.

"Haha, con trai, ngươi sắp sẽ thấy sự sôi động ấy. Chúng ta đã gần đến đảo Gramp rồi đấy." Tần Hổ lấy ra một tấm bản đồ đánh dấu các địa điểm, và Tần Đạo tò mò nhìn vào.

Tấm bản đồ giấy có biển và đất liền, chia thế giới này thành 6 châu lục và 4 đại dương. Dựa vào nhớ của hầu hết mọi người trên thế giới này, Tần Đạo đang ở một quốc gia gọi là Phi Điểu liên bang, trải dài trên lục địa. Bên cạnh Phi Điểu liên bang, còn có 4 quốc gia khác chiếm giữ 4 lục địa còn lại. Trừ một lục địa bị băng phủ, nơi đó chỉ toàn băng.

Đảo Gramp nằm ở Địa Trung Dương, đại dương gần nhất với Phi Điểu liên bang, cách bờ biển New Ocean 500 hải lý. Cha hắn đã đánh dấu vị trí không ở trực tiếp trên đảo mà cách đảo 1 đoạn, chắc chắn đây là nơi có cá đi.

Cha hắn không nói gì thêm, nên Tần Đạo không hỏi nữa.

Tần Đạo chạm tay xuống mặt nước, quyết định đợi một chút. Hắn nằm dựa vào tấm gỗ, thở mạnh, tầm nhìn rung lắc liên tục. Thật dễ hiểu rằng dù có sức mạnh 4000 cân như hắn, hắn vẫn bị say sóng. Nhờ cơ thể vô địch, hắn vẫn không mệt mỏi, nhưng việc quan sát bị nhiễu nặng.

Tần Đạo quan sát xung quanh và nhận thấy có một số con thuyền lạ đang cùng hướng đi với thuyền của mình. Một suy nghĩ thoáng qua đến trong đầu hắn rằng có lẽ họ cũng đang theo đuổi cùng một mục tiêu giống hắn.

"Sắp tới rồi, trước mặt là đảo Gramp, cận kề rồi đấy." Một ngư dân trên thuyền hô to, làm cho mọi người trở nên hồi hộp. Tần Đạo thấy họ đang chuẩn bị lấy lưới, sẵn sàng cho lần thả lưới đầu tiên.

"Đến rồi à."

Tần Đạo đứng dậy từ chỗ ngồi của mình, tầm nhìn xoay mòng mòng, cảnh vật dần trở nên rõ nét sau khi bị nhiễu. Tiếng còi thuyền xung quanh ồn ào, các ngư dân đang sẵn sàng đi thả lưới.

Tần Đạo nghĩ vậy.



Hắn kìm nén cảm giác không khỏe để đến gần ngoài thuyền, tiếng sóng biển ồn ào phía dưới thu hút sự chú ý của hắn.

Đó là gì?

Một ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Tần Đạo.

Cá.

Thật nhiều cá.

Dưới mạn thuyền, một đám cá bạc lớn nhảy nhót, nổi lên mặt biển và đuôi chúng vẫy vùng. Chúng tụ lại thành một đàn, đa dạng với nhiều loại cá khác nhau, chúng v·a c·hạm vào nhau liên tục và ồn ào. Mặt biển bị chúng va đập tạo ra những sóng cuồn cuộn. Bằng đôi mắt sắc bén, Tần Đạo nhìn thấy một số con cá xưa Tần Hồ mang về nhà.

Cá Phược đắt đỏ.

Cha hắn nói đúng, ở đây có cá. Lũ cá không di chuyển phân tán, chúng tụ lại một chỗ.

Tần Đạo cảm thấy rằng những con cá này không bình thường, vì chúng thuộc về các loài khác nhau mà lại tụ lại chung một nơi, điều đó không hợp lý. Hơn nữa, không gian chúng bơi gò bó có thể khiến một số con cá phải c·hết. Sao chúng chỉ xoay quanh một khu vực nhất định nhỉ?

Liệu chúng có bị điên không?

Vì mắt cá không có biểu cảm, Tần Đạo không biết chúng bị ảnh hưởng bởi thứ gì. Chúng gây cho Tần Đạo cảm giác như là những kẻ điên, như đang uống t·huốc p·hiện và trở nên điên cuồng. Đúng, đây phải là cảm giác của một người uống t·huốc p·hiện đang giải khát.

Tại sao? Điều gì đã làm cho chúng trở nên điên cuồng đến mức bỏ qua nguyên tắc sinh tử? Nhiều câu hỏi quay xung quanh đầu Tần Đạo?



Những ngư dân xung quanh sẽ không trả lời hắn.

Bọn họ chỉ quan tâm hải sản và tiền.

Các ngư dân tung bao lưới xuống nước, lưới lớn chìm sâu trong đám cá, hạn chế chúng trong một khoảng không gian nhất định.

Chúng quá đông đến nỗi chúng ép lên nhau và nhảy lên mặt nước.

Mọi người trên thuyền bắt đầu thả lưới xong, Tần Đạo đứng quan sát đội ngũ làm việc, chờ đợi cho lưới lớn chìm xuống đáy biển. Dựa vào độ sâu của nước và ước tính, chỉ cần thả xuống một đoạn là đủ.

"Kéo lên!"

Việc kéo lưới và cuộn từ từ là khó nhất vì nó rất nặng. Cha hắn hô lớn, mọi người tụ vào kéo lưới lên, Tần Đạo cũng tham gia đóng góp sức lực. Với sức mạnh 4000 cân của mình, Tần Đạo phải giả vờ yếu đuối trong quá trình kéo, sử dụng lực chỉ tương đương với một người bình thường để tránh sự nghi ngờ.

Mất khoảng 15 phút.

Họ kéo lưới cá lên khỏi mặt nước. Lưới cá rất nặng, ít nhất là khoảng 200 cân. Ngay khi vớt lên, lưới đã tràn đầy cá, mọi người cùng nhau cùng, họ xúc cá và ném chúng vào khoang thuyền. Quá trình làm việc với Tần Đạo khá nhẹ nhàng, chỉ có một chút hương vị tanh của cá khiến Tần Đạo cảm thấy hơi khó chịu.

Họ tiếp tục tung lưới vài lần nữa vào đến khi trời mờ dần, lâm vào chiều tối. Tần Đạo đứng trên mạn thuyền, nhìn xuống cá trong khoang đã sắp đầy đến miệng.

"Chuyến này ngắn thật, chỉ cần đi một ngày là đã bắt đủ." Cha hắn, Tần Hổ, đứng ở khoang nói.

"Cha, công việc này làm một ngày thật vất vả, nhưng chỉ cần đi một ngày là xong sao?" Tần Đạo hỏi.

"Con trai, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi. Muốn có lãi, chúng ta phải lấy nhiều hơn chút. Chúng ta sẽ nghỉ qua đêm, rồi vào sáng mai chúng ta sẽ trở về. Nghỉ một ngày, ngày hôm sau lại tiếp tục đi."

"Ra là thế."