Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tọa Độ Của Sự Dĩ Vãng

Chương 14: Hội Ngộ




Chương 14: Hội Ngộ

Tần Đạo đến lớp, hắn chỉ muốn tìm người quen, may mà hắn vẫn gặp được Lâm Kỳ.

"Ôi, Tần Đạo, lại gặp nhau."

Lâm Kỳ vẫy tay gọi hắn, hắn vẫn mặc đồng phục của trường, ngồi trong nhóm bạn giống như thường lệ, khuôn mặt vẫn như thế.

"Có gì mới không? Ngươi đi chơi về có mua đồ gì không? Đừng nói là đã hứa nhưng không mang đến."

Tần Đạo quàng tay qua vai Lâm Kỳ hỏi.

"À, ta đã mua được vài món quà lưu niệm, trong đó có một chiếc hộp có thể sáng, hộp trang trí hình ngôi sao, kéo dây có thể tự động hoạt động, có nhiều bài hát và sạc bằng năng lượng mặt trời."

Tần Đạo lắng nghe Lâm Kỳ tả về món đồ đó và cảm thấy món đồ này khá kỳ lạ. Lâm Kỳ giải thích khá chi tiết về chiếc hộp đó.

Hắn nhìn quanh thấy một số người quen ngồi bên cạnh Lâm Kỳ, có vẻ như họ cũng cùng lớp với hắn. Tập Khắc và Cửu Mũ, hai người này rõ ràng không cùng lớp với hắn từ lúc học lớp 11, nhưng giờ lại ngồi cùng lớp với hắn ở đây.

Cửu Mũ vẫn như thường, hừ lạnh, hắn và Tần Đạo không thân, còn Tập Khắc thì hôm nay có vẻ mặt mệt mỏi và chán nản, có lẽ có chuyện gì đó không vui.

"Sao vậy?" Hắn vỗ vai Tập Khắc bên phải hỏi.

"Ngươi có thấy thiếu ai không? Ngươi không biết tại sao ta buồn à." Tập Khắc đặt tay lên bàn, động tác nhếch nhác.

Tần Đạo nhìn xung quanh.

"Chắc là thiếu Nghi Phương đúng không?"



Hắn nhớ cô bạn gái của Tập Khắc, mỗi lần đi đều thấy cô ấy ở bên cạnh.

"Ta và nàng khác lớp, nên thời gian gặp nhau giảm đi." Tập Khắc giải thích, hắn lại trở nên buồn nữa rồi đấy, Tần Đạo không biết làm sao an ủi hắn cũng đành thôi. Chuyện của người khác không tốt cưỡng ép.

Trong khi đó, Tần Đạo vẫn bị ám ảnh bởi hình ảnh đám người lạ và những lời thì thầm gây rối, hắn vẫn đang nhảy những điệu nhảy kỳ lạ trong vô thức nên động tác của hắn trở nên cứng ngắc và lạ lẫm.

Hôm nay, buổi tổ chức nhận lớp diễn ra bình thường. Tần Đạo và các bạn học sinh chờ đợi trong hai giờ cho đến khi có thông báo từ cô giáo và nhận thời khóa biểu học kỳ mới từ giáo viên. Bên cạnh thời khóa biểu, Tần Đạo nhìn thấy tên của các giáo viên môn học. Một cái tên vẫn còn đó khiến Tần Đạo cảm thấy lo lắng.

Thức Tổ.

Tên ông ta vẫn nằm trong danh sách giáo viên môn toán.

Tần Đạo biết thời gian của mình không còn nhiều, chỉ còn vài tháng nữa là bắt đầu tính điểm kiểm tra lớp 12. Nếu hắn không qua, nhiệm vụ của hắn coi như thất bại. Vấn đề là Tần Đạo chắc chắn làm bài tốt, nhưng Thức Tổ chỉ cần tác động nhỏ là có thể thay đổi điểm bài của hắn. Sự áp lực lớn này đã che phủ hắn, hắn không biết phải làm sao. Hắn muốn suy nghĩ phức tạp hơn, nhưng suy nghĩ của hắn bị ám ảnh và trì trệ.

Những lời thì thầm trong đầu hắn ngày càng trở nên to lớn.

Sau khi hoàn thành buổi giới thiệu lớp.

Tần Đạo trở về cùng với mọi người. Hắn và nhóm bạn cùng là những người quen nhau, và bây giờ bắt đầu một việc mà hắn và nhóm đã lâu không làm.

Chơi tổ hợp chiến.

Ai là người đề xuất ý tưởng này chứ? Đó là Tập Khắc.

Đến cổng trường, hắn nhìn thấy Nghi Phương đang đứng đợi ở đó.



Cô ấy đang mặc một bộ đồng phục của trường, quần áo dài, lưng tựa vào bức tường đá gần cổng trường. Một tay cầm thời khóa biểu, tay còn lại đút vào túi quần. Khi cô ấy gia nhập vào nhóm, đội hình của họ đã đủ người chơi.

"Trông có vẻ có thêm một người mới. Đó là ai vậy, Nghi Phương?" Lâm Kỳ vừa mới đến đã nhìn thấy có người đứng sau Nghi Phương, chỉ bị che khuất bởi bức tường. Đó là một chàng trai tóc đen, gương mặt sắc sảo và trẻ trung, cũng mặc đồng phục trường.

Tập Khắc đã nhìn chàng trai này một vài lần.

"Ngươi có quen hắn ta?" Tần Đạo hỏi.

"Chắc chắn là không quen." Tập Khắc lắc đầu.

"Ta là Tâm Kiến, cùng lớp với Nghi Phương, hân hạnh làm quen." Chàng trai kia tự giới thiệu tên mình và ngay sau đó đã gia nhập vào nhóm.

Tần Đạo và Lâm Kỳ không phản đối, vì Nghi Phương không phản đối, chàng trai kia đã thành công gia nhập nhóm. Tập Khắc vẫn giữ thái độ im lặng, Tần Đạo nhận ra rằng có sự không ổn định xảy ra. Nhưng thực sự, hắn không muốn can thiệp vào chuyện của người khác.

Sau một đoạn đường, Tần Đạo nhận ra rằng quán nét mà hắn cùng mọi người từng đến đã đóng cửa. Cánh cửa sắt của quán đó đóng kín và có một biển bán nhà kèm số điện thoại dán trên đó.

Vì vậy, họ phải tìm một địa điểm khác.

Ở đây có một quán nét mới hơn, nhưng phải di chuyển xa hơn 100m. Máy tính ở quán này rất hiện đại, Tần Đạo có thể nhìn thấy có tới 60 máy tính và tất cả đều được trang trí với đường viền đẹp mắt. Tuy nhiên, giá thuê một giờ chơi đã tăng lên 1 đồng.

Tần Đạo bật máy tính, hắn kiểm tra cấu hình và nhận ra rằng máy tính này có cấu hình mạnh hơn so với máy ở quán cũ mà họ đã chơi trước đây. Trong khi máy ở quán cũ chỉ có 1GB RAM, thì máy ở quán mới này có tới 3GB RAM. Tuy Tổ Hợp Chiến chỉ yêu cầu 1GB RAM, nhưng nó sẽ hoạt động tốt hơn khi có 3GB RAM.

Trong trò chơi 5v5, sau khi nam sinh tóc đen đó tham gia, đội chơi đã có thừa một người. Tập Khắc ngay bên cạnh kéo tay Tần Đạo và thầm nói một vài câu: "Tần Đạo, ta biết ngươi chơi kém, nhưng ngươi hãy cứ tham gia và đuổi tên Tâm Kiến ra khỏi đội chơi, rõ chứ."

"Biết rồi." Tần Đạo gật đầu và trả lời một vài từ.



Sợ rằng Tần Đạo sẽ thay đổi ý, Tập Khắc tiếp tục nói: "Đừng lo, ta sẽ trả tiền cho ngươi ở quán net này, tiền cũ lẫn tiền mới trả hết, về đưa."

Tần Đạo lại gật đầu tiếp, hắn nghĩ rằng hắn có thể giúp đỡ Tập Khắc một chút, và đối với việc trả tiền, hắn không quan tâm nhiều, ít nhất là sau khi nhận tiền, Tập Khắc sẽ yên tâm hơn. Một phần khác, dù Tần Đạo chơi kém, nhưng hắn gia nhập trước Tâm Kiến, không dễ dàng nhường vị trí chơi cho đối phương. Hắn muốn để đối phương trở thành người xem.

Sau khi xin xong, Tập Khắc lại tìm thêm mấy người hỗ trợ, Tần Đạo chỉ lắc đầu, có cần thiết phải làm vậy vì một người phụ nữ không.

Bắt đầu trận đầu tiên, cả đám đã thua.

Do không chơi trong thời gian dài, Tần Đạo chơi rất kém. Thực tế, có lẽ hắn chỉ đi chơi với nhóm chưa đến 10 lần, nghe Lâm Kỳ nói, mỗi khi không có Tần Đạo, họ chỉ tạo đội 4 người và mời thêm 1 người từ kênh thế giới.

Trong một tình huống giao tranh ở đường giữa, Tần Đạo điều khiển nhân vật hỗ trợ lao vào giao tranh mà quên không bấm giải khống, Cửu Mũ và cả đội lao vào và bị tiêu diệt, toàn đội tan xác. Tần Đạo ngừng tay lại, nhìn vào màn hình máy tính khi nó trở nên tối tăm. Tâm Kiến đang đứng bên máy Nghi Phương và hắn ta bình tĩnh phi thường, chỉ nhắc mọi người cẩn thận, không nói tốt hay xấu, chắc muốn giả vờ không biết.

Trong tình huống như vậy, thường Cửu Mũ sẽ nhảy lên chửi Tần Đạo ngu, nhưng điều này không xảy ra. Rõ ràng, Tập Khắc đang sử dụng tiền để "thao túng" mọi người.

Liên tiếp thua 3 trận.

Sắc mặt mọi người vẫn bình thường.

Trò chơi kết thúc với chuỗi thua 3 trận và không có rắc rối nào xảy ra.

Tần Đạo và Lâm Kỳ tách nhóm và đi về, khi đến ngã rẽ, họ chia ra hai hướng để về nhà. Lâm Kỳ nói rằng ngày mai hắn sẽ mang hộp âm nhạc ánh sáng đến cho Tần Đạo. Khi hai người đang chuẩn bị tách ra, cả hai cũng nhắc đến chuyện của Tập Khắc.

"Ta thấy Tập Khắc có vẻ nghiêm túc, Tâm Kiến là một đối thủ lớn, hắn có thể c·ướp đi Nghi Phương." Lâm Kỳ nói.

"Chỉ lo Nghi Phương có thể đang dao động và thay đổi ý kiến, nếu không, cô ấy sẽ không đột ngột dẫn theo nam sinh kia và không phản đối việc anh ta gia nhập nhóm. Đây không phải là chuyện của chúng ta, tốt nhất là không can thiệp, sẽ bị người khác trách oan."

"Ta cũng nghĩ vậy."

Lâm Kỳ chào tạm biệt và đi, Tần Đạo cảm thấy trời tối sớm nên nhanh chóng về nhà.