TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON

Chương 158




Chương 158: Nhật kí của Namari 2

Ngày XX tháng XX

Tôi nhận được một cuốn nhật kí từ Odono-san. Russ nói tôi nên sử dụng nó một cách cẩn thận vì có thể nó chứa những thông tin giá trị. Tất nhiên, ngay cả khi anh ta không nói thế, thì tôi vẫn trân trọng món quà này. Tôi cũng nên nói rằng là mỗi ngày tôi điều tập viết để có thể ghi những thứ mình muốn vào cái cuốn nhật kí này. Momo và Hisan đến xem nó nhưng tôi không cho họ xem. Tôi rất xẩu hổ

Ngày XX tháng XX

Hôm nay, chúng tôi đã bắt được một tên gián điệp. Nó thực sự không có hiếm vì Odono-san đang bị nhiều quốc gia theo dõi. Chỉ là, Odono-san hơi bị kích động thôi. Người mà chúng tôi bắt được hôm nay là người đến từ quốc gia lớn tên là Derimutei. Russ liên tục kêu rằng chúng tôi nên giết tên gián điệp này. Tôi nghĩ Russ có một mối thù lớn với con người. Hisan thì cho một ý kiến khác để kìm chế việc giết tên gián điệp đó. Đó là khởi đầu của cơn ác mộng, tên gián điệp đã bị tra tấn nhiều lần

và khi được chữa trị thì tiếp tục bị tra tấn. Tôi và Momo thậm chí không còn dám chạy ra khỏi chỗ Odono-san vì nếu tôi nhìn cảnh tượng đó tôi sẽ nôn mửa mất. Sau khi Odono-san thu được thông tin từ tên gián điệp, thì tôi tự hỏi tại sao ngài ấy không giết hắn?

Ngày XX tháng XX

Odono-san đang đi đâu đó một mình và sử dụng một ma thuật kì lạ. Khi quay lại, khuôn mặt của Odono-san thật đáng sợ, ngay cả Russ và Momo cũng nhận thấy dù ở khoảng cách xa. Hisan, người có vẻ không hiểu được cái gì nên có thể ngồi lại gần Odono-san

Tôi không thể chịu được, khi nhìn thấy Odono-san ở trong tình trạng khó hiểu vì thế tôi hỏi. Chuyện gì thế này? Khi tôi biết được câu trả lời là ‘người thân của ta bị thương’, thì tôi lại cảm thấy tức giận không một lí do

Tôi tự hỏi liệu Odono-san dần dần thay đổi không. Tôi không biết chính xác, nhưng ngài ấy rất khác biệt. Dường như ngài ấy không muốn chịu cảnh thảm hại đó nữa. Từ ngày đó, Odono-san đã trở nên mạnh mẽ hơn. Thậm chí tôi còn thấy được sự trưởng thành của ngài ấy. Nhưng, đôi khi mắt của ngài ấy có chút bị thương. Ngay cả Russ cũng lo lắng nhưng Odono-san vẫn cứ giữ im lặng

Ngày XX tháng XX

Odono-san cố gắng hết sức giấu nó nhưng tôi đã chú ý tới. Hôm nay Odono-san có vẻ đau đớn hơn bình thường. Ngài ấy che mắt lại trong khi quỳ xuống. Tôi có thể thấy nó dù ngài ấy không nói gì, nó rất đau, nó rất đau và đau đến mức khiến cho ngài ấy không thể đứng vững được. Lí do chính là do con mắt. Tuy nhiên, Odono-san vẫn giấu nó sau lưng chúng tôi. Đây chắc chắn là một căn bệnh không bình thường(M9:Tác hại do hút quá nhiều Skill đấy)

Ngày XX tháng XX



Hôm nay Odono-san cho tôi một bộ giáp mới. Nó được làm từ vẩy và sừng của con quái vật, nhưng quan trọng hơn, nó có màu đen như màu tóc của Odono-san

Ngày XX tháng XX

Hôm nay mục tiêu của tôi đã bị san bằng. Chúng tôi đã gặp một ông chú tên là Latit. Chú ấy mém tí nữa bị giết bởi Russ khi nói mình là bạn của Odono-san. Lần này Russ khiến cho Odono-san thất vọng hơn và giận dữ(M9:cái này nói về Yu). Tôi tận dụng cơ hội đó để chọc Russ. Hisan cảm thấy hối hận khi bỏ lỡ cơ hội tra tấn anh ta

Ngày XX tháng XX


Hôm nay chúng tôi gặp một thương nhân tự do đến từ quốc gia Hameln tên là Victor. Hắn đến gặp Odono-san nhưng tôi cảm thấy tên đàn ông này có chút đáng ngờ. Mặc khác, Momo không có vẻ là cảnh giác nên tôi nghĩ nghi ngờ của mình là sai. Sau khi hắn giải thích mục tiêu của mình với Odono-san, thì tôi không biết đó thật sự là sự thật hay không. Một lẫn nữa, Russ muốn giết người đàn ông đó và nổi giận với Odono-san. Hisan cũng lộ ra một vẻ mặt buồn bã khi không thể tra tấn hắn

Ngày XX tháng XX

Tên gián điệp mà chúng tôi không giết hôm đó thì hôm nay lại bị chúng tôi bắt. Russ đang bận vì anh ta cần phải chỉnh sửa cái ma cụ truyền thông tin. Hisan, không cần phải nói, cô ấy liền tra tấn tên gián điệp đó. Odono-san hỏi tên gián điệp một cách bình tĩnh

Trong khi bọn họ đang bận rộn, Momo và tôi trở lại chỗ của Hisui nee-chan và Shiro đang ở đó. Cây cối chỗ này cao hơn bình thường. Khi chúng tôi quay lịa, tên gián điệp biến mất và thứ duy nhất còn lại là Odono-san và con Slime đen trong tay. Odono-san nói rằng mấy thông tin về đất nước và gián điệp kia điều chả có ích gì với ngài ấy cả

Ngày XX tháng XX

Hôm nay tôi đã giúp một người kì lạ. Khuôn mặt của người đó đã được giấu kính ở dưới áo choàng và Russ nói rằng tên đó không phải là mạo hiểm giả. Người đó mang một phiến đá kì lạ và nói rằng cần có một cuộc nói chuyện với Odono-san. Người đó ghét Russ và bảo rẳng phải đi đâu đó xa nơi đây để nói chuyện với Odono-san. Đó là một điều khá kì lạ(M9:có lẽ sẽ tiết lộ ở vol 7)

Ngày XX tháng XX

Bởi vì việc tập luyện trong Dungeon [Enrio of Kusakai] cũng không đủ để khiến chúng tôi mạnh lên, nên chúng tôi chuyển sang một cái dungeon tên là [Ngục Quỷ]. Để tới đó, chúng tôi lên con chim Russ triệu hồi và tôi khá ngạc nhiên với phong cảnh bên ngoài. Momo đang núp trong mũ Odono-san để tránh cái lạnh. Còn tôi, Odono-san nói rằng tôi nên vào cái lồng ở giữ con chim(M9:chắc cái lồng có nghĩ là xa vào người con chim và chìm xuống)


Ở giữ đường, chúng tôi nhặt một cặp anh em ruột. Lúc đầu người anh nói rằng đừng có giết người em vì em ấy không ngon miệng. Ai lại muốn ăn người thú khi đáp cánh chứ? Russ dám nói rằng vì tôi trông có vẻ đói nên tôi đã đá vào càm Russ vì trò đùa đó chả vui chút nào. Chúng tôi chào đón họ và đưa họ về chỗ cha mẹ họ. Cha của họ là người thú nhưng mẹ của họ là một con người. Thật lạ, không phải họ là những người ghét thú nhân sao? Cuối cùng, chúng tôi đã được đưa đến nơi chứa đầy thú nhân

Ngày XX tháng XX

Sau khi chúng tôi được anh em ruột đó chào đón, chúng tôi được cho ở lại ngôi làng. Russ khiến tôi khá ngạc nhiên khi nhìn họ với ánh nhìn mỉa mai. Tôi tự hỏi tại sao. Momo mang một khuôn mặt vui vẻ khi gặp gỡ những thú nhân và xin phép Odono-san, hiện giờ tôi đang chơi với những Sư nhân(M9:Sư trong sư tử mà Eng lại ghi thế từ L trong Lion)

Tôi đã phát hiện ra nó khi chơi đùa. Trước khi người thú định cư ở đây thì nơi này từng là chỗ của loài người và ngôi làng này thường bị các hiệp sĩ và những tên bộ trưởng bộ tài chính tấn công. Khi tôi nói điều đó với Odono-san, ngài ấy liền tới đó và giết hết bọn hiệp sĩ

Những thú nhân biết ơn vì điều đó và cảm ơn Odono-san và bằng cách nào đó tôi cảm thấy khá hạnh phúc

Vì những thú nhân có khá nhiều vấn đề, nên tôi đã hỏi Odono-san tại sao không đưa bọn họ đi cùng. Russ nổi điên và bảo tôi im miệng. Odono-san đã thảo luận với một số người và một số thú nhân quyết định đi theo chúng tôi. Một số thì ở lại vì họ đã coi nơi này là kỉ niệm không thể thiếu của họ. Các thú nhân rất vui vẻ khi được đưa lên đảo

Sau cùng, những gì tôi làm không hề sai và tôi thè lưỡi với Russ. Hisan nhìn thú nhân trong buồn bã. Tôi chả biết nên dùng từ gì để nói với cô ấy cả

Ngày XX tháng XX


Hôm nay chúng tôi đã giúp đỡ một nhóm người lùn bị quái vật tấn công. Khi chúng tôi thăm làng của người lùn, và hóa ra là những người thuộc tộc người lùn cũng có da trắng. Nếu nói thật, nó không trắng cho lắm, nó thực sự rất mờ. Khi làn da của họ tiếp xúc với mặt trời, thì làn da của họ sáng lên như thể bị mặt trời thiêu đốt. Dường như là do nó, nên những người lùn còn lại sẽ bị chủng tộc bỏ lại phía sau. Tôi cũng hỏi Odono-san tại sao không đưa họ đi và cũng một lần nữa Russ lại phàn nàn

Ngày XX tháng XX

Hôm nay chúng tôi đã giúp một người lùn bị bắt nạt. Người đó không phải nửa người nửa quỷ, thực sự tôi không biết nên gọi thế nào. Vì màu da có vẻ khá giống tôi, thì tôi hỏi Odono-san rằng chúng tôi có nên đưa người đó đi không. Russ bĩu môi và nói ‘THÔI NÀO’ nhưng tôi không quan tâm. Momo vỗ nhẹ đầu tôi một cách hạnh phúc vì cô ấy cũng đồng ý với tôi nhưng tôi vẫn không biết quyết định của Odono-san là gì

Ngày XX tháng XX


Chúng tôi bước vào Dungeon [Quỷ Vương]. Các con quái vật ở đây mạnh hơn những con quái vật ở Dungeon [Enrio of Kusakai]. Những còn quái vật ở đây điều thuộc chủng tộc Quỷ. Vì những con quái vật ở đây khá mạnh, nên Odono-san yêu cầu Hisan bảo vệ tôi. Tôi cũng nghe Russ lẩm bẩm rằng thần sẽ làm hết sức

Ngày XX tháng XX

Những con quái vật ở đây rất mạnh, ngay cả Momo và Hisan điều bị thương. Odono-san đã đánh bại một con rồng ác ở 49F một mình. Mặc khác, Russ đã trở nên mạnh hơn và thúc giục chúng tôi nên đi nhanh hơn. Tuy nhiên, tôi nghĩ trông tâm can anh ta rất tốt vì anh ta khá lo cho Momo và Hisan khi bị thương

Ngày XX tháng XX

Momo đã lên hạng. Tuy nhiên, tôi nghĩ đó là lời nói dối vì vẻ ngoài chả có thay đổi gì. Cô ấy nhẹ nhàng đánh đầu tôi buồn bã. Điều chú ý nhất là đôi cánh của cô ấy đã lớn hơn, hơn cả lúc trước, và ngoài nó ra chả còn gì cả(M9:giống như cánh của King trong Thất Hình Đại Tội)

Ngày XX tháng XX

Hôm nay chúng tôi chiến đấu với một con ngỗng quái vật tên là [Zofinu] ở 56F. Nó rất mạnh, tôi đã chết 3 lần và ngay cả Russ cũng bị tách ra làm 2. May thay, Hisan và Momo đã được Odono-san bảo vệ. Tôi thực sự cần mạnh mẽ hơn

Ngày XX tháng XX

Tôi đã thua cuộc ngay tại 74F

Kì tới:Nhật kí của Namari 3

M9:thú thật, bộ này sẽ hay hơn nếu không có một kẻ ăn bám như cái con Namari này