Chương 157:Nhật kí của Namari
Tôi là một người đến từ chủng tộc bán quỷ. Tên tôi…là Namari
“Ồ, vậy nhóc thích cái tên đó sao? Ta đã nghĩ rằng ta đặt cái tên đó cho nhóc vì nhóc có mái tóc màu bạc”
Tôi không hiểu ý của ngài ấy là gì nhưng tôi đồng ý nhận nó vì đó là thứ mà Odono-san trao tặng
Odono-san rất mạnh!
Tất cả con quái vật xung quanh làng, ngài ấy đã giết hết bọn chúng một mình!
Bằng cách nào đó Momo đang nhìn tôi với ánh mắt ghen tị
Hôm nay tôi sẽ được ăn trưa!
Hôm nay Odono-san nướng một ít phô mai và bánh mì. Đó là những thứ tốt nhất mà bạn biết phải không? Odono-san dạy cho tôi rất nhiều thứ đó. Giống như bánh mì được làm từ lúa và được làm ra khi dùng cối nghiền. Phô mai thì làm từ sữa của một con bò
“Vậy, nhóc muốn ăn thịt không Namari?”
“Vâng Odono-san, cảm ơn ngài!”
Sau đó, phô mai đã tan chảy đi khi cho vào bánh mì và được đưa cho tôi. Nó ngon quá!
Tôi đã tự hỏi. Làm sao mà một đứa xác sống như tôi(vừa được hồi sinh) lại vẫn có thể cảm nhận được vị ngon chứ. Odono nói rằng tôi đặc biệt. Tuyệt quá! Tôi được coi là đặc biệt!
Momo thậm chí còn cười tôi vì tôi ăn bánh mì quá nhanh. Sau khi uống một chút sữa, tôi vẫn không thể loại bỏ thói quen ăn mà còn để dính trên miệng. Momo lúc này nhìn tôi như một người chị cả
“Namari, ăn chậm lại. Nghe này, nó thậm chí còn chảy xuống cổ của nhóc kìa”
Odono-san nói thế và lau miệng tôi bằng một miếng vải. Khi Momo thấy điều đó, cô ấy cóc đầu tôi với đôi má phồng lên. Tôi biết chuyện gì đang xảy ra. Momo đơn giản là ghen tị thôi
“Được rồi, chúng ta sẽ không vào Dungeon sâu hơn vì Namari rất yếu”
“Em sẽ mạnh lên mà!”
Momo ở bên cạnh tôi lắc đầu như thể cô ấy nghe thứ gì đó khó tin
---
Trong tay của Odono-san, có một con [Slime Đen] đặc biệt đang quằng quại
“Đây là thứ có thể nuốt được tất cả. Đặc biệt là, cái con Slime này đã nuốt Vua Thú Xác Sống ở 40 đến 45F [Boramburan]. Những con Slime này cũng được hồi sinh thông qua [Hồn Thuật] và ta đã chỉnh sửa nó một chút. Nanari, nhóc thử chúng đi
“Đã rõ!”
Tôi thực sự không biết Odono-san sẽ làm gì với cái con Slime đó trong tay với biểu hiện nghiêm túc. Ý tôi là, đó chỉ là một con Slime thôi. Sau đó, Odono-san đặt con Slime đó lên cơ thể tôi và nó hòa huyện vào tôi
“Nhóc có thể sử dụng sức mạnh của nó không?”
“Để em thử! Uuuuhh! Odono-san, làm sao để thực hiện điều đó?”
“Ta đoán nhóc chả làm được đâu”
Odono-san có vẻ hơi thất vọng khi được Momo xoa đầu. Tuy nhiên, điều đó chứng tỏ Odono-san đặt niềm tin vào tôi, bởi vì thế em sẽ bảo vệ ngài
---
Odono-san ngày càng mạnh lên một cách rõ rệt. Hôm nay chúng tôi đã tới 56F và có khá nhiều con kiến
“Nếu mọi chuyện điều suông sẽ thì chúng ta có thể tới 62F”
“Oh, Odono-san tuyệt quá”
Nơi này giống như là một cái mê cung nhưng chúng tôi chưa bao giờ lạc cả. Odono-san thật tuyệt vời.Tuy nhiên, vào thời điểm này tôi thấy có thứ gì đó ở trước mắt mình
“Odono-san, nhìn kìa!”
“Có thứ gì đó đang đến?”
Có một cơn bão cát do lũ kiến tạo ra bay đến chỗ chúng tôi. Trước mắt…tôi thấy một hộp sọ đang di chuyển một cách vội vã. Có vẻ như nó đang chạy với tất cả sức mạnh của mình
“Odono-san, có vẻ lũ kiến đang đuổi theo cái hộp sọ kia”
“Mhh…”
“Odono-san, ta có nên giúp nó không?”
“Nhóc muốn giúp hộp sọ sao Namari? Dù sao ta cũng không thể bỏ qua được”
Mặc dù Odono-san có vẻ hơi miễn cưỡng và dùng tôi như một cái cớ, thì tôi vẫn biết rằng ngay từ đầu ngài ấy định giúp hộp sọ đó rồi. Ngay cả khi bạn hỏi tôi là tại sao? Thì tôi cũng tự hỏi câu đó. Nhưng, tôi biết. Với sự giúp đỡ của Odono-san, đám kiếm đã bị xóa sổ
“Mục đích của ngươi là gì?”
“Đừng hiểu lầm, ta giúp ngươi vì Namari kêu thôi”
“Ta không cần sự giúp đỡ của ngươi! Cút đi!”
Hộp sọ đột nhiên giải phóng ma thuật vào Odono-san
“Ngươi đang tấn công Odono-san sao?”
Sau đó, tôi đã bị mất đi ý thức và những gì tôi nhìn thấy phía trước là một màu trắng. Sau vài phút, kèm theo cơn choáng váng, tôi nhìn tháy hộp sọ ở trước mặt tôi, nhưng giờ nó không còn lành lặn
“Namari, có vẻ như nhóc đã thoát khỏi sức mạnh đó, nhưng đừng có hành động khi ta cho phép”
Đó là vì tôi phải không? Tôi đã làm gì với gã cốt binh kia?
Sau đó, Odono-san bảo tôi nghỉ ngơi. Trong khi tôi còn buồn ngủ, tôi nghe thấy tiếng hét của tên cốt binh kia nhiều lần và bằng cách nào đó nó thật buồn cười
---
“Namari, không được thô lỗ với chủ nhân!”
“Cậu ồn ào quá đấy Russ, dù sao tôi cũng mạnh hơn cậu đó”
“Ngươi vừa nói gì? Ngươi chỉ mạnh mẽ khi được chủ nhân cung cấp sức mạnh thôi đó!”
Sau đó chúng tôi đồng hành cùng với một Cốt Binh tên là Russ. Hơn nữa, anh ta cố gắng đánh nhau với tôi và cãi vã. Điều duy nhất mà tôi chấp nhận anh ta là sự trung thành của anh ta đối với Chủ nhân khi tôi vừa tỉnh dậy. Bởi vì điều đó, dù sớm hay muộn thì tôi với anh ta cũng sẽ trở thành bạn bè
---
Russ thực sự không thân thiện với ai. Nhiều lần có nhiều người muốn vào nhóm của chúng tôi nhưng tất cả điều bị loại trừ Russ. Ngay cả tôi vẫn còn bất ngờ khi Odono-san đồng ý thêm một người đồng hành khác vì trong anh ta có vẻ cô đơn(Russ) nên Odono-san chấp nhận cho Russ vào nhóm
---
Có thứ gì đó khác biệt sao? Hôm nay, có một tên là Hoàng tử Meaux đến từ vương quốc Bell muốn đưa chúng tôi vào vương quốc. Vẻ ngoài của hắn rất lố bịch và rực sỡ. Khi tên hoàng tử thấy Momo, tên đó liền vui mừng và kêu Odono-san đưa Momo ra. Tên đó rất dai và khó chịu đến mức Momo phải dùng ma thuật để thổi bay tên đó đi. Thay vì giận dữ, thì ngạc nhiên thay khi gã hoàng tử đó liền biểu lộ một biểu cảm hạnh phúc dù bị thổi bay
---
“Thưa chủ nhân, chúng ta sẽ chinh phục Dungeon [Enrio of Kusakai] phải không?”
“Mmm…nó chả phải vấn đề gì nghiêm trọng cho lắm”
Odono-san nói một cách bình tĩnh nhưng chúng tôi ngày càng vào sâu hơn, và chúng ta sẽ đối mặt nhiều kẻ thù hơn. Chúng tôi thậm chí sẽ đối mặt một thứ gì đó được gọi là Chủ Tầng
Sau khi chúng tôi đánh bại chủ tầng, chúng tôi tìm thấy rất nhiều kho báu, nhưng thứ bắt mắt chúng tôi là một con người giống như thiên thần. Đó là một người phụ nữa bị xích với những vết bầm tím
“Cô là [Thiên Thần] sao?”
“Không, tôi chỉ có một nửa thôi”
“Cô bị cầm tù ở đây. Liệu cô có ổn không?”
Người phụ nữ này có một đôi cánh đầy lông mọc trên lưng. Baba nói rằng Thiên Thần có thể được coi là kẻ thù của bọn quỷ, nhưng nếu chỉ mang một nửa dòng máu thì có thể coi cô là bán quỷ
Người phụ nữ thiên thần này đã bị một chuỗi ma thuật mạnh mẽ bao vây nhưng Odono-san dễ dàng giải phóng người phụ nữ đó. Sau cùng, Odono-san là tuyệt vời nhất
“Nếu như cô không còn nơi nào để đi thì hãy đi theo tôi”
Sau đó, người phụ nữa thiên thần đó đến chỗ chúng tôi. Russ nói rằng chúng tôi nên giết người phụ nữ thiên thần đó nhưng Odono-san liền tức giận. Hiện giờ tôi không thể chọc Russ vào lúc này vì anh ta đang bị truy đuổi. Vì Odono-san nói rằng người phụ nữ này có thể đi cùng chúng tôi, thì dù Russ nói bao nhiêu lần đi nữa thì quyết định của Odono-san vẫn không thay đổi. Tất nhiên, sâu trong trái tim Odono-san rất tử tế và chu đáo mà
“Từ giờ tên của cô là Hisan”
Vì thế, tên của người phụ nữ thiên thần này là Hisan. Tuy nhiên, người phụ nữ không nói gì mà chỉ nhìn Odono-san với biểu cảm nhút nhát. Rõ ràng Momo đang ghen tị khi bĩu môi
---
Trong khi chờ thức ăn nấu xong, Momo đã bị đẩy đi đẩy lại do cánh của Hisan. Tôi thấy nó khá buồn cười nhưng Momo lại véo má tôi. Nó không đau tí nào vì tôi đã trở nên mạnh mẽ rồi
---
“Thưa chủ nhân, địa điểm kia hình như có vẻ tốt để nghỉ ngơi?”
Odono-san, thực sự thì bọn em cần nghỉ ngơi đấy. Ai cũng mệt cả rồi, ngay cả Momo lẫn Hisan nhưng Odono-san lắc đầu. Mặc dù tôi tin tưởng Odono-san, nhưng tôi vẫn còn lo lắng. Có thứ gì đó nguy hiểm hơn cả việc đối mặt với chủ tầng sao? Như thường lệ, Russ liên tục rên rỉ và tôi chả muốn đi cùng anh ta tí nào
Ngươi chỉ là một đầy tớ thôi
Chúng em điều là đầy tớ của Odono-san
“Chủ nhân, thế nào rồi?”
“Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ”
“Được rồi, thần sẽ triệu hồi [Chim Trong Lồng] để chở chúng ta đi”
“Không, ta sẽ làm một đường hầm”
“Cái gì? Một đường hầm?”
Và rồi tôi thấy Odono-san niệm một ma thuật mà tôi từng thấy trước đây. Đó là ma thuật đã kết nối từ ngôi làng của chúng tôi tới chỗ onee-chan xinh đẹp tên là Hisui đang sống. Tôi ngạc nhiên nhưng có vẻ Russ còn sốc hơn tôi
“[Ma Thuật Thời Không]?”
Tôi làm vẻ mặt ngạc nhiên nhưng Russ lại biểu lộ vẻ mặt vui mừng. Hisan tỏ ra vẻ ngạc nhiên nhưng Momo ở trên đầu Odono-san tỏ ra một vẻ mắt đầy bình thường
“Russ, ngươi biết nó sao?”
“Vâng, thưa chủ nhân. Cách đây rất lâu, tôi đã chiến đấu với một kẻ hùng mạnh và có thể nói rằng hắn rất tinh ranh”
“Ồ, ta không biết rằng Russ sẽ nói tên đó mạnh mẽ đấy”
“Thần vẫn mạnh hơn!”
Ở đó, Odono-san có vẻ thích. Tôi cũng gặp onee-chan tên Hisui và một con quái vật tên là Shiro. Đây là đâu, tôi hỏi Shiro và Hisui nee-san. Nơi đây có vẻ được bao bọc bởi một khu rừng và khá lớn. Sau đó chúng tôi rời đi và trở về 60F Dungeon [Enrio of Kusakai]
Odono-san nói rằng chúng tôi cần giết một lượng quái vật lớn. Đây sẽ là khu luyện tập của tôi và tôi phải làm điều đó để trở nên mạnh mẽ hơn. Bởi vì thế, tôi sẽ bảo vệ Odono-san
Kì tới:Nhật kí của Namari 2
M9:đổi tên Những gì Namari nhớ thành Nhật kí của Namari và xin nói luôn. Còn 3 chương thôi là xong vol 6 rồi