Giang Như nhìn sang Lâm Hữu liền nở nụ cười đắc ý nói
" Lâm Hữu có vẻ tửu lượng rất tốt nhỉ, vậy cậu có thể mời mỗi người một ly rượu để làm không khí vui vẻ hơn không"
Thường cậu ấy uống nhiều Hạ Thiên sẽ ngăn cản nói rượu không tốt, vậy mà hôm nay lại không nói gì. Cảm giác khó chịu này khiến cậu không chịu nổi
" Được"
Cậu đứng lên mời rượu từng người một chỉ trừ Hạ Thiên ra
Sau khi uống xong mặt cậu theo cơ địa ửng hồng lên, theo cơn say cậu bắt đầu dở thói làm nũng
Phồng má dựa vào vài Minh Nhiên
" Nhiên Nhiên ơi tớ muốn ăn cái kia"
Cậu bây giờ nhìn như chú hamster tinh nghịch vậy, đáng yêu không chịu được
Tuy là trai thẳng nhưng nhìn đáng yêu như thế này Minh Nhiên không thể không đỏ mặt chiều theo ý của cậu
" Đây của cậu đây"
" Cảm ơn Nhiên Nhiên nhiều"
Mẹ Hạ Thiên cười nói
" Lâm Hữu mà là con gái thì con trai không ai không thích"
Minh Nhiên đùa lại
" Không cần phải là con gái đâu ạ, bây giờ cậu ấy là con trai mà cả trai lẫn gái đều thích rồi ạ"
Trong lúc mọi người đang nói chuyện Hạ Thiên đắm chìm nhìn đôi má chúm chím kia
Trong suy nghĩ của cậu: Thật muốn chạm vào mà, đãng lẽ ra không nên cho cậu ấy uống rượu. Cứ uống rượu vào là lại thành ra thế này
Giang Như bên cạnh nhìn Y đang chăm chú nhìn người ta mà không quan tâm đến mình liền ghen ăn tức ở
Cố tính làm đổ ly rượu lên người thu hút sự chú ý
" A" đứng dậy
" Sao vậy" Hạ Thiên hỏi
" Tớ tớ lỡ làm đổ rượu lên người rồi"
Tất cả mọi người đều tập trung vào cô ta, người lấy khăn, người thì đi tìm quần áo khác để cô ta thay
" Ha, rõ ràng là cố ý" Lâm Hữu nói nhỏ
Không thích nghe và xem thứ giả tạo, cậu liền đứng dậy đi lên phòng không một lời nói để lại
Sau khi ổn định lại mọi thứ, Hạ Thiên mới chợt nhận ra cậu không ở bên cạnh. Nhìn ngó xung quanh quyết định đi lên tầng tìm
" Hạ Thiên" Giang Như gọi cậu quay lại
" Con đi đâu vậy, mau xuống đây ăn xong bữa cơm đã" mẹ Y nói
Hạ Thiên thở dài đành phải quay xuống ăn nốt bữa cơm
Không khí bàn ăn náo nhiệt trở lại mà không ai để ý đến sự vắng mặt của Lâm Hữu chỉ riêng Y từ nãy đến giờ không gắp một miếng nào trong đầu chỉ nghĩ không biết Lâm Hữu có biết đắp chăn đi ngủ không hay lại đi nghịch ngợm linh tinh
Nghĩ đến thôi đã thấy đáng yêu rồi
" Hừ hừ…"
“?” Minh Nhiên ngồi bên cạnh rợn hết da gà cảm thấy ngày hôm nay ai cũng kì lạ
====================
Bữa tiệc tối kết thúc, mẹ giao nhiệm vụ đưa Giang Như về tuy nhiên cậu giờ đang gấp lắm rồi không muốn đưa người con gái này về nữa
Đành phải nghĩ cách bị đau bụng để tránh đi
Mẹ Y thì đã quá hiểu rõ về con trai của mình, biết Y chỉ đang cố tình kiếm cớ để trốn tránh việc đưa Giang Như về nhà liền nổi giận
" Hạ Thiên, có phải con lại kiếm cớ để không phải đưa Giang Như về nhà phải không. Con bé đã đồng ý sang nhà mình ăn cơm rồi, vậy mà con chỉ đón chứ không đưa về được sao"
" Mẹ con đau bụng thật mà, con phải đi uống thuốc với nghỉ ngơi"
" Con…"
" Không sao đâu Bác ạ, Bác cho người đưa con về là được rồi ạ"
" Thế thì vất vả cho con quá, thằng này nó bướng con thông cảm nhé. Lần sau lại sang chơi với Bác"
" Vâng ạ" nhẹ nhàng gật đầu
Việc tiễn cô gái kia đã có mẹ lo hết, Hạ Thiên nhanh chân đi vào nhà rồi phi thẳng lên tầng vào phòng tìm Lâm Hữu