Chương 670. Tiêu Diêu Thiên Tôn
Vừa rồi trong khi Tần Vũ g·iết Chu Hiển không chút do dự. Khương Phạm đều đã
nhìn thấy tận mắt, trong lòng Khương Phạm đã nghĩ, Tần Vũ cho dù không g·iết
hắn, phỏng chừng cũng muốn làm nhục hắn một phen.
Nhưng không ngờ, nghe ý tứ trong lời nói của Tần Vũ, hình như muốn trực tiếp
phóng thích mình bình yên rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
"Tần Vũ, ngươi -" Khương Phạm nhìn Tần Vũ. Nhưng thật ra không biết nên nói gì
cho ổn.
Ánh mắt Tần Vũ đảo qua các vị thần vương ở xung quanh, hắn có thể cảm nhận
được đáy lòng các thần vương ở đây đều quá sợi hãi rồi. Liền trực tiếp tuyên
bố: "Những người sau, Tu La thần vương 'La Phàm' Khương Phạm, Hoàng Phủ Ngự
cùng với Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' bốn người này có thể an nhiên mà rời
đi."
Mười chín vị thần vương ở đây vẻ mặt đều thể hiện rất nhiều vẻ khác nhau.
Tỷ như Hoàng Phủ Ngự này thì vừa vui mừng lại vừa phẫn nộ, vui mừng là bởi vì
tính mạng của bản thân đã được bảo vệ. Còn phẫn nộ chính là ...... Tần Vũ
không buông tha cho huynh đệ của hắn - 'Hoàng Phủ Lôi'.
Bốn người được Tần Vũ cho bình yên rời đi, đều là có những bối cảnh riêng, La
Phàm là sư tôn của Hầu Phí. Khương Phạm dù sao cũng là phụ thân của Khương
Lập, đại ca của Khương Lan. Hoàng Phủ Ngự lúc trước đối với Tần Vũ cũng có
chút ân tình. Về phần Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát'.
Tần Vũ đã xem qua 'Thủy Mạc' thấy được cuộc thảo luận của chúng thần vương
trong Thiên Tôn sơn rõ ràng từng lời, từng câu một. Cũng nhớ kỹ một câu nói
của Huyết Yêu nữ vương "Tử Tín, nói thật nhé, ta không quá tin tưởng rằng Tần
Vũ tiểu huynh đệ sẽ c·hết. Đi, theo ta đi xem."
Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' sở dĩ tìm tới đây. Căn bản không phải vì muốn g·iết
Tần Vũ. Mà vì nàng không tin Tần Vũ đ·ã c·hết như vậy, nên bản thân muốn đến
xem.
Tần Vũ vung ống tay lên-
Nhất thời cách đó không xa liền xuất hiện một cái hắc sắc thông đạo, mười chín
vị thần vương đều hướng về thông đạo này mà nhìn lại. Bọn họ đều hiểu được, sợ
rằng thông đạo này chính là thông đạo để trở về.
"Thông đạo này, đi thông ra Thần giới, La Phàm huynh, mấy người các ngươi kia
có thể rời đi." Tần Vũ trực tiếp nói.
"Tần Vũ, huynh đệ ta Tôn Luyện, còn có muội muội Liễu Liên nữa?" Tu La thần
vương 'La Phàm' chưa đi mà nhìn chằm chằm Tần Vũ. Hắn không thể bỏ Tôn Luyện,
Liễu Liên lại được.
Khương Phạm cũng không rời đi, mà nhìn Tần Vũ nói: "Tần Vũ, còn Khương Hình
của Phiêu Tuyết thành thì sao? Hắn cùng Lập nhi cũng có quan hệ huynh muội .
Mặc dù không phải là thân huynh muội." Khương Phạm trong lúc này. Cũng chỉ cố
gợi ra sự quan hệ giữa Khương Hình và Khương Lập.
"Tần Vũ. Đại ca Hoàng Phủ Lôi của ta nữa, ngươi sẽ không g·iết chứ?" Hoàng Phủ
Ngự nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ đã thấy những tình huống này, trong lòng càng hiểu được. Nhóm thần
vương này, không ít người có liên quan đến nhau, muốn chỉ phóng thích mấy
người, sợ là không được.
"Hừ, được rồi, La Phàm huynh, Hoàng Phủ huynh. ta liền nói cho các ngươi. Ta
sẽ xử trí cho các thần vương kia như thế nào." Ngữ khí của Tần Vũ ngữ đột
nhiên lạnh đi.
Trong đáy lòng mười chín vị thần vương nhất thời đều căng thẳng.
Ánh mắt Tần Vũ đảo qua mười chín vị thần vương, lạnh lùng nói: "Ngoại trừ La
Phàm, Khương Phạm, Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' Hoàng Phủ Ngự. Mười lăm vị
thần vương còn lại, chỉ có hai con đường để lựa chọn."
"Một con đường là c·hết, một con đường là trở thành người hầu cho Tử Huyền Phủ
ta." Sắc mặt Tần Vũ không có chút thay đổi nói.
Mười chín vị thần vương ở đây đều ngẩn ra, ngay cả Hầu Phí, Khương Lan, Khương
Lập cùng một đám người ở bên cạnh đều kinh ngạc. Vừa rồi bọn họ một mực thương
lượng g·iết ai, tha ai.Thực không nghĩ tới Tần Vũ lại để cho những người đó trở
thành người hầu.
"Thánh Hoàng trở thành người hầu, đúng rồi, đúng rồi." Hầu Phí ở bên cạnh mắt
sáng rực lên.
"Tử lộ? Người hầu?" Thân Đồ Diêm nhướng mày, nhìn về phía Tần Vũ, "Tần Vũ, nếu
chúng ta lựa chọn thành người hầu của Tử Huyền Phủ của ngươi, chúng ta phải
làm bao lâu? Chẳng lẽ là vĩnh viễn?"
"Cũng không tính là vĩnh viễn. Chỉ là đợi cho lần Thiên Tôn sơn tiếp theo hạ
xuống, các ngươi liền được khôi phục tự do." Tần Vũ cười nhạt nói, "Đương
nhiên từ nay về sau Thiên Tôn sơn có hạ xuống nữa hay không cũng không nhất
định. Nói đơn giản. Khoảng sáu ngàn vạn ức năm. Trong mười lăm người các
ngươi, đại bộ phận đều trở thành người hầu của Tử Huyền phủ trong sáu ngàn vạn
ức năm. Sau sáu ngàn vạn ức năm, các ngươi liền được khôi phục tự do."
"Đại bộ phận người?" Huyết Yêu nữ vương 'Vũ Sát' nhìn Tần Vũ, "Tần Vũ, trong
mười lăm người này, chẳng lẽ còn có gì khác nhau?"
Tần Vũ mỉm cười mà gật đầu: "Đúng, trong mười lăm người này. Hoàng Phủ Lôi,
Đoan Mộc Như Phong, Thân Đồ Diêm, Khương Hình, Tử Tín, Huyết Hải nữ vương, sáu
người này chỉ cần trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta trong một ức năm,
hết một ức năm, liền có thể được khôi phục tự do."
Hoàng Phủ Lôi, Thân Đồ Diêm và không ít người nhẹ nhõm một hơi.
Đối với thần vương cao thủ mà nói. Một ức năm cũng không không tính là dài. Dù
sao Hoàng Phủ Lôi, Thân Đồ Diêm đã sống rất lâu, khoảng chừng một ức hai ngàn
vạn ức năm. Chỉ là làm người hầu một ức năm, cũng không phải không thể chấp
nhận được.
"Đi, chư vị mời theo ta tiến vào Tử Huyền phủ, tới Tử Huyền phủ rồi từ từ nói
chuyện, như thế nào?" Tần Vũ cười nhạt nói.
Trong Tử Huyền phủ còn có khung cảnh rất đẹp. Chúng thần vương theo bọn người
Tần Vũ chậm rãi vào trong Tử Huyền phủ.
Tần Vũ đưa nhóm thần vương này trực tiếp đi tới giữa một viện tử trong Tử
Huyền phủ: "Nơi đây là 'Lưu Thủy viên, trong Lưu Thủy viên cũng có hơn mười
lầu các, từ nay về sau các thần vương sẽ sống ở nơi này."
Không ít thần vương đột nhiên hiểu ra. Trở thành người hầu của Tử Huyền phủ
cũng không phải là chuyện khó có thể nhận.
"Người hầu? Tần Vũ, ngươi muốn chúng ta làm cái gì?" Phổ Thai Hồng đột nhiên
nói. "Phổ Thai Hồng ta dù sao cũng là Đông Nam Thánh Hoàng, mặc kệ như thế
nào. Ngươi cũng đừng mơ tưởng vũ nhục được ta."
Nhất thời Thang Lam, Mộc Khâm không ít thần vương đều nhìn về phía Tần Vũ, đối
với cao thủ thần vương bậc này mà nói. Có khi tình nguyện c·hết chứ không muốn
bị người khác vũ nhục.
Tần Vũ nhìn các thần vương này, cười nhạt nói: "Yên tâm, ta sẽ không hèn mọn
như vậy, một khi các ngươi lựa chọn thành người hầu của Tử Huyền phủ, các
ngươi bình thường chỉ cần an cư tại Tử Huyền phủ, tùy ý mà chỉ đạo một ít hậu
bối đệ tử của Tử Huyền phủ tu luyện, hoặc là đánh những kẻ khiêu khích sự tôn
nghiêm của Tử Huyền phủ cho chúng phải tháo chạy. Ngoài các việc này ra, các
ngươi không cần phải làm thêm chuyện gì cả. Hơn nữa, đối với những người khác
trong Tử Huyền phủ. Ta chỉ nói, các ngươi là một số nhân vật được ta mời tới.
Như thế nào?"
Thang Lam, Mộc Khâm cùng các thần vương nhìn nhau, trong mắt cùng có sự vui
mừng lên.
Nếu Tần Vũ thực sự làm như vậy, thì thể diện của bọn họ có thể được giữ lại..
Những người ở đây biết bọn họ là người hầu của Tử Huyền phủ. Nhưng người ngoài
thì không biết đuợc. Bọn người Thang Lam cũng khẳng định được, những người ở
đây cũng sẽ không mang việc cực kỳ xấu hổ này nói ra ngoài.
"Đương nhiên. Trong số các ngươi có những người là Thánh Hoàng, có đôi khi
cũng phải hiện thân! Các ngươi khi trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta,
cũng không phải hoàn toàn bị trói buộc sự tự do. Như vậy đi...... mỗi một ngàn
năm, các ngươi có một năm được rời khỏi Tử Huyền phủ ra bên ngoài, thời gian
còn lại, phải ở trong Tử Huyền phủ." Tần Vũ nói.
Trong lòng Thang Lam, Mộc Khâm và những người còn lại thấy nhẹ nhàng.
Trong một số tình huống. Thánh Hoàng cũng cần phải hiện thân. Tần Vũ dĩ nhiên
đã nói, cứ một ngàn năm cho bọn họ một năm tự do. Thời gian, đối bọn họ mà nói
như vậy là đủ rồi.
"Được, ta đáp ứng." Đoan Mộc Như Phong là người thứ nhất đáp ứng.
Trong mười lăm người. Có sáu người chỉ là người hầu trong vòng một ức năm
thôi, Đoan Mộc Như Phong là một trong số sáu người đó. Nàng biết mình với Tần
Vũ đã không có một chút lưu tình. Tần Vũ vẫn còn làm như vậy, sợ rằng mười thì
có tám chín phần là dựa vào sự quan hệ với Đoan Mộc Ngọc mà nhân nhượng. Đoan
Mộc Như Phong tự nhiên phải biết tiến lùi.
"Ta cũng đáp ứng." Mộc Khâm cũng đáp.
Đám thần vương liên tiếp đáp ứng. Làm cho trong lòng Tu La thần vương, Khương
Phạm, Hoàng Phủ Ngự đều cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Tần Vũ chỉ là làm cho những
người đó tại Tử Huyền phủ thành 'người hầu'. Nhưng lại không công khai. Điều
này làm cho trong lòng bọn họ đã rất hài lòng .
"Huyết Hải nữ vương. Chỉ còn lại có một mình ngươi thôi." Tu La thần vương
nhìn về phía Huyết Hải nữ vương nói.
Đích xác, thời khắc này chỉ có Huyết Hải nữ vương là kẻ không biểu hiện thái
độ gì.
"Huyết Hải nữ vương, bất quá thì cũng chỉ có một ức năm mà thôi. Ngươi ngay cả
điều này đều không thể đáp ứng hả?" Ma Điền ở một bên nói.
Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' lại nhìn Tần Vũ, trầm giọng nói: "Tần Vũ, không
biết có thể cùng ngươi nói chuyện riêng được không."
"Hả. Nói chuyện riêng. Được." Tần Vũ trầm ngâm một chút cuối cùng gật đầu đáp
ứng.
Tần Vũ, Huyết Hải nữ vương hai người tiến vào giữa một tiểu viện u tĩnh ở Tử
Huyền phủ, trong phương viên gần ngàn dặm của Tử Huyền phủ, đích xác là một
nơi rất u tĩnh trống trải.
"Huyết Hải nữ vương nói đi." Tần Vũ nhìn về phía Huyết Hải nữ vương.
"Ta không nghĩ trở thành người hầu trong Tử Huyền phủ của ngươi." Huyết Hải nữ
vương 'Tiết Vân' nhìn Tần Vũ, kiên định mà nói.
Tần Vũ nao nao.
"Huyết Hải nữ vương. ngươi với ta khả dĩ đã không có hạ thủ lưu tình, ta bây
giờ chỉ là cho ngươi trở thành người hầu của Tử Huyền phủ ta trong một ức năm.
Chẳng lẽ điều này cũng không được? Sanh lộ không chọn. Ngươi chọn tử lộ?"
Thanh âm Tần Vũ lạnh đi.
Hình như, chính mình quá nhân từ rồi.
Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' lúc này lắc đầu nói: "Không, không phải là ý
này, chỉ cần ngươi không cho ta trở thành người hầu của Tử Huyền phủ. Ta liền
nói cho ngươi ...... nguyên nhân tại sao lúc trước ta vào thời điểm tối hậu
truớc mắt. Lại buông tha mà không đoạt lấy nhất lưu Hồng Mông linh bảo của
ngươi."
Tần Vũ nghe thế, đáy lòng không khỏi có một tia hứng thú.
Huyết Hải nữ vương lúc trước dùng sinh mệnh của 'Tử Hà, Hồng Vân' để uy h·iếp
mình. Muốn đoạt lấy nhất lưu Hồng Mông linh bảo, rốt cục khi chính mình cũng
chịu đáp ứng, thì Huyết Hải nữ vương này, lại đột nhiên buông tha cho, vì cái
gì đây?
"Được, ta đáp ứng ngươi."
Một ức năm làm người hầu. Thiếu nàng cũng chẳng sao, Tần Vũ trực tiếp đáp ứng.
Trên mặt Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' không khỏi lộ ra một tia vui mừng, nàng
chỉ là đinh thử một chút, không nghĩ tới sẽ thành công.
"Huyết Hải nữ vương, ngươi cũng nói mau đi." Tần Vũ nhướng mày.
Huyết Hải nữ vương 'Tiết Vân' hít sâu một hơi, rồi mới nói : "Bởi vì vào thời
điểm tối hậu trước mắt. Có một người trực tiếp dùng thần thức truyền âm với
ta, làm cho ta không được uy h·iếp ngươi. không được uy h·iếp bọn Hầu Phí."
"Có người dùng thần thức truyền âm với ngươi, ngươi còn nghe lời hắn như thế?
Chẳng lẽ hắn là Thiên Tôn?" Tần Vũ một chút liền suy đoán ra. "Là Phiêu Vũ
Thiên Tôn?"
Trong lòng Tần Vũ một chút đã nghĩ tới Phiêu Vũ Thiên Tôn.
Vì trong lòng Tần Vũ. Hắn đã có chút suy đoán, Phiêu Vũ Thiên Tôn mười phần
thì có đến tám chín phần là ..kẻ thanh niên bạch phát ngân đồng trẻ tuổi kia.
Nếu là hắn, thì hết thảy mọi việc liền có thể giải thích đuợc.
"Đúng, là Thiên Tôn, bất quá, không phải là Phiêu Vũ Thiên tôn. Mà là kẻ năm
đó với ta có chút giao tình là Tiêu Diêu Thiên Tôn." Huyết Hải nữ vương lúc
này phi thường rõ ràng, trực tiếp nói ra.
"Tiêu Diêu Thiên Tôn?" Tần Vũ nghe xong, hơi có chút kinh ngạc.
Không phải là Phiêu Vũ Thiên Tôn mà mình vừa đoán. Mà lại là Tiêu Diêu Thiên
Tôn?
Tiêu Diêu Thiên Tôn. Đối Tần Vũ cũng xem như tương đối chiếu cố. Lúc trước,
trong khi tại Sơn Hải cung, Tiêu Diêu Thiên Tôn này, đã trực tiếp hiện thân,
cho Tần Vũ một món đồ linh bảo.
"Tiêu Diêu Thiên Tôn này. Vì cái gì mà trợ giúp ta, trợ giúp cho Phí Phí đây?"
Đáy lòng Tần Vũ liền nghi hoặc.
"Huyết Hải nữ vương, ngươi biết về Tiêu Diêu Thiên Tôn được bao nhiêu?" Tần Vũ
nhìn về phía Huyết Hải nữ vương. "Liệu có biết hắn trợ giúp ta, trợ giúp Hầu
Phí vì nguyên nhân gì không?"
Huyết Hải nữ vương trầm ngâm nói: "Tiêu Diêu Thiên Tôn trước khi trở thành
Thiên Tôn, đã cùng ta có một phần giao tình. Bất quá từ sau khi hắn trở thành
Thiên Tôn, ta cơ hồ không có cùng hắn gặp mặt lại nữa. Cho nên, hắn vì cái gì
mà trợ giúp ngươi, trợ giúp cho Hầu Phí, ta cũng không hiểu."
Tần Vũ hơi gật đầu.
"Tiêu Diêu Thiên Tôn ......" Trong lòng Tần Vũ không khỏi nổi lên một nghi
hoặc.
Thần giới.
Từ Tử Huyền phủ trở về lại Thần giới, cả Thần giới hình như vẫn giống như
trước, vì cả Thần giới cũng không có bao nhiêu kẻ biết được, các thần vương
thuộc về tầng lớp chí cao trên thần giới, thế nhưng đã có nhiều người phải trở
thành người hầu của Tử Huyền phủ.
Trong Tử Huyền phủ.
"Đại ca. Ngươi đành ở đây qua một ức năm vậy, một ức năm mà thôi. Sẽ qua rất
nhanh." Hoàng Phủ Ngự an ủi Hoàng Phủ Lôi nói.
"Tôn Luyện, Liễu Liên, các ngươi ở lại đây mà tu luyện cho tốt. Tu La hải có
ta, Thần giới cũng không ai động vào được đâu." Tu La thần vương 'La Phàm'
cũng an ủi nói.
Đám thần vương đều an ủi cáo biệt lẫn nhau.
Rồi sau đó bọn Khương Phạm, Huyết Hải nữ vương theo thứ tự mà bay khỏi Tử
Huyền phủ, các thần vương còn lại đều ở lại Tử Huyền phủ, bắt đầu kiếp sống
người hầu của Tử Huyền phủ.
"La Phàm huynh, hãy chờ một chút." Đang lúc Tu La thần vương rời đi. Tần Vũ
lên tiếng ngăn lại.
"Tần Vũ. Ngươi có chuyện gì?" La Phàm nhìn về phía Tần Vũ.
Đối với Tần Vũ. La Phàm cũng không có bao nhiêu oán hận. Dù sao bọn họ đối với
Tần Vũ thực bất lưu tình, hôm nay Tần Vũ có thể làm được đến mức này, còn giữ
lại thể diện cho các vị thần vương, đã rất tốt rồi.
"La Phàm huynh, ta biết ngươi lúc trước nhận dạy Hầu Phí, là do một người nhắc
nhở, không biết người đó là ai, có thể nói cho ta biết không?" Tần Vũ hỏi dồn.
Tu La thần vương ngẩn ra: "Ngươi nói người đó?"
Trầm ngâm một lát, Tu La thần vương gật đầu đáp: "Được rồi. ta nói cho ngươi.
Lúc trước người nhắc nhở ta dạy dỗ tốt Hầu Phí, chính là chỗ dựa lớn nhất của
phi thăng giả một phương ta lúc này, Tiêu Diêu Thiên Tôn, một trong tam đại
Thiên Tôn!"
"Tiêu Diêu Thiên Tôn. quả nhiên là hắn." Con mắt Tần Vũ sáng ngời.
------