Chương 609. Thông đạo
Vũ trụ chủ yếu do vô số không gian là phàm nhân giới, các tiên ma yêu giới cùng một tầng không gian, và thần giới tổng cộng ba tầng cấu trúc cấu thành, toàn bộ tương tự như Thiên Kim Tự Tháp.
Mà tầng phàm nhân giới, chính là toàn bộ nền móng của vũ trụ!
Tầng vũ trụ của phàm nhân giới là tầng lớn nhất trong ba tầng, cũng là hao phí tối đa hồng mông linh khí chất liệu ấp ủ mà tạo ra.
- Cuối cùng, cuối cùng cũng thành công rồi.
Tần Vũ hai mắt sáng rực, trong lòng mừng rỡ vô cùng,
- Trước kia ta có thể dùng tân vũ trụ không gian lực cũng chỉ bao phủ mấy trăm dặm mà thôi. Mà hiện tại, ước chừng bao phủ toàn bộ thần giới cũng là dễ dàng.
Trong quá khứ, Tần Vũ sáng tạo ra vũ trụ này vẫn bị khó khăn vì trạng thái phát tiển quá non yếu. Tầng phàm nhân giới không hoàn thiện nên không đủ ổn định, vì vậy Tần Vũ sở năng điều động không gian lực cũng rất yếu ớt.
Hôm nay...
Tầng vũ trụ phàm nhân đã thành, cơ sở đã vô cùng kiên cố, phải biết rằng tầng vũ trụ phàm nhân này, phạm vi thật lớn hơn thần giới ngàn, vạn lần!
Tần Vũ chỉ cần điều động một phần vạn không gian lực của toàn bộ phàm nhân giới vũ trụ là có thể thoải mái bao phủ cả thần giới. Muốn làm được điều này, đối với Tần Vũ ngày nay mà nói, thật phi thường dễ dàng.
- Chỗ lợi hại của thần vương là có thể nắm trong tay toàn bộ thần giới không gian lực! Mà hiện tại ta có thể sử dụng không gian lực, tuyệt đối có thể bao phủ hết thần giới. Hơn nửa... bọn họ đối với tân vũ trụ không gian lực, hoàn toàn không hiểu gì.
Tần Vũ trên mặt thoáng một tia cười.
Dù hắn không thật hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc, nhưng có khác nhau gì?
Tân vũ trụ không gian lực bao trùm toàn bộ thần giới, hắn có thể tùy ý thuấn di xuất hiện tại thần giới bất kể chỗ nào, Tần Vũ theo đó có thể dùng tân vũ trụ không gian lực, kềm chế đối thủ và g·iết c·hết đối thủ!
- Hôm nay, ta với thần vương chân chánh giao chiến. Tính ra, cả thần vương cũng không phải là đối thủ củ ta rồi. - Tần Vũ trong lòng thầm nói.
Tân vũ trụ không gian lực của hắn so với thần vương không gian pháp tắc, có thể xem như không thua gì, thậm chí còn hơn một chút!
Mà chính hắn phân thân vẫn còn có thể so với nhất lưu hồng mông linh bảo, hơn nữa còn có tàn tuyết thần thương, so với nhất lưu hồng mông linh bảo còn là v·ũ k·hí kinh khủng hơn nhiều!
Tần Vũ quay đầu nhìn Khương Lập ở bên cạnh, Khương Lập vẫn ngồi yên, bình tĩnh luyện hóa hai kiện nhất lưu hồng mông linh bảo.
- Lập Nhi, vẫn là ta vì đứa con của Lập Nhi. - Tần Vũ ánh mắt chuyển qua bụng của Khương Lập. - Ta có thể cam tâm ẩn thế, nhưng không thể nào để đứa con của ta cũng dấu khuất, còn có Phí Phí, Tiểu Hắc, cùng với đệ tử Tần thị một tộc... vì bọn họ ta cũng cần cùng đám thần vương đấu một trận.
Tần Vũ trong mắt ẩn chứa tia lạnh.
Quyết chiến, tương sát!
Không thể nào trốn tránh, trừ phi chính hắn cam lòng để thân nhân, bằng hữu đều ẩn trốn, nếu không nhất định phải cùng đám thần vương tương sát.
Tại thần giới, chỉ thật lực mới hoàn toàn được đối phương thừa nhận, tài năng chính mình chánh đại quang minh tại thần giới.
Tần Vũ nhẹ nhàng nhắm mắt, bình tĩnh bắt đầu tu luyện.
Tại tân vũ trụ một góc không gian, Tần Vũ phân thân 'Thanh Bào Tần Vũ' cũng yên tĩnh ngồi, không ngừng lĩnh ngộ không gian cảm ngộ của sinh mệnh thần vương để lại.
- Vũ trụ, quả thật thần kì.
Nhắm mắt, trong đầu Tần Vũ tự nhiên hiện ra toàn thể diễn biến của vũ trụ, hôm nay tầng phàm nhân giới đã hoàn thiện. Thời khắc này, tân vũ trụ phía trên phàm nhân giới đang dần dần bắt đầu biến hóa ra một không gian mới...
Tần Vũ rất rõ ràng, các không gian kia phải là tiên ma yêu giới một tầng không gian, rõ ràng không gian trình độ ổn định phải cao hơn không ít.
- Thật mong muốn, vũ trụ kia hoàn thành chỉ trong một giây thôi. - Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Nơi Tần Vũ, Khương lập ngồi, không gian thời gian tăng mau đến mức tận cùng, so với trong Tử Huyền tinh thời gian đã nhanh hơn nhiều lắm. Khương Lập đã luyện hóa nhất lưu hồng mông linh bảo đến hơn chín ngàn năm Khương Lập cuối cùng mở mắt ra.
Khương Lập vừa mở mắt, tức thì đã thấy Tần Vũ mỉm cười nhìn nàng.
- Thành công? - Tần Vũ mỉm cười cất tiếng hỏi.
- Vâng.
Khương Lập vui vẻ gật đầu, rồi vội cúi nhìn bụng mình, sau đó đành nhìn Tần Vũ.
- Vũ ca, đã chín ngàn năm hơn, đứa nhỏ này...
- Không cần vội, chúng ta có thời gian. - Tần Vũ an ủi, - Hơn nữa ta cũng cảm giác được rõ rệt, đứa nhỏ của chúng ta một mực trường thành. Dầu thong thả, nhưng vẫn một mực trường thành, chỉ cần nó sinh trưởng, chúng ta cũng không cần lo lắng.
Nghe được Tần Vũ an ủi, Khương Lập trong lòng quả nhẹ nhàng đi.
- Hoài thai lâu như vậy, thật không hiểu đứa nhỏ của chúng ta sẽ ra hình dạng gì nữa. - Khương Lập thoáng lo lắng.
- Lo cái gì? Chỉ cần sắp xếp cho đứa nhỏ chúng ta. - Tần Vũ nắm lấy tay Khương Lập. - Đi, chúng ta về Tử Huyền phủ, ta có sự tình trọng yếu.
Tần Vũ, Khương Lập hai người nắm chặt tay, trong nháy mắt đã nhập vào biên giới vũ trụ, đi tới giữa không trung Tử Huyền tinh, cách đó là Tử Huyền phủ.
- Vũ ca, huynh có sự tình trọng yếu gì? - Khương Lập thắc mắc hỏi.
Tần Vũ quay ra nhìn Lập Nhi:
- Lập Nhi, nàng theo ta ẩn nấp ở chỗ này, nàng và ta có thể nguyện ý, thế nhưng đứa nhỏ của chúng ta trong tương lai thì sao? Còn có đám bằng hữu huynh đệ? Ta không nghĩ để bọn họ vì ta mà phải ẩn lánh, không thể trở lại thần giới.
Khương Lập lúc này cũng nghĩ đến tương lai của đứa nhỏ.
Bất kể ra sao nàng cũng không muốn để đứa con mình vĩnh viễn ẩn trốn.
- Vũ ca, huynh nói muội cũng đồng ý, thế nhưng phụ hoàng muội, còn có Tây Bắc Thánh Hoàng kia cùng một đám người liên thủ, chúng ta làm sao đấu cùng họ đây? - Khương Lập lo âu nói.
- Yên tâm, ta đã có biện pháp. - Tần Vũ mỉm cười.
Bước vào Tử Huyền phủ, Tần Vũ liền truyền âm cho đám người Khương Lan, Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính để họ cùng tề tựu tại Suy Tự điện.
Phía ngoài Suy Tự điện, Khương Lan, Tần Đức cùng nhau hướng Suy Tự điện đi tới.
- Khương Lan tiền bối. - Tần Đức thấy Khương Lan, vội vàng chào.
Tần Đức cũng rất rõ ràng, Khương Lan kia là thần giới thần vương, đã vì Khương Lập mà chiếu cố Tần Vũ thật nhiều.
- Tần Đức, ngươi nói Tiểu Vũ hắn tìm chúng ta làm gì? - Khương Lan cười ha hả, đoán ngay. - Chẳng lẽ vì Lập Nhi sắp sanh rồi?
Tần Đức trong mắt đầy niềm vui.
- Nếu thật như vậy là tốt rồi. - Tần Đức cũng rất quan tâm đến tôn tử của mình.
Tần Đức, Khương Lan, Tần Phong, Tần Chính, Hầu Phí, Hắc Vũ đoàn người bước vào Suy Tự điện, lúc này đã có hai người Tần Vũ cùng Khương Lập.
Tần Vũ thay một bộ nguyệt bạch trường bào ít thấy mặc, Lập Nhi dĩ nhiên trên người cũng khoác nhất lưu hồng mông linh bảo 'Tử Lâm Vũ Y' đã luyện hóa.
- Phụ vương, Lan thúc. - Tần Vũ tiến tới nghênh tiếp .
Khương Lan, Tần Đức đám người vừa tiến đến cùng nhìn về bụng Lập Nhi, liền mừng rỡ. Khương Lan thêm cao hứng:
- Mới nửa năm, bụng Lập Nhi so với trước kia lớn hơn nhiều, xem ra trong một hai năm tới có hy vọng sanh rồi.
- Ha ha, đại ca cũng sắp có hài tử. - Hầu Phí tại một bên hai mắt chiếu sáng.
Hắc Vũ cười phì một tiếng:
- Hầu tử, hiện tại còn thua ngươi một đứa.
Hầu Phí lập tức im lặng.
Tần Chính và Tần Phong cũng đều buồn cười.
Nhưng Khương Lan, Tần Đức, Hầu Phí cả một đám người đều không hiểu rõ.
Bọn họ tuy chỉ mới nửa năm, Tần Vũ và Lập Nhi ở tại địa phương, thời gian tăng tới một vạn năm nhiều hơn. Trên thực tế Lập Nhi mang thai đã hơn chín ngàn năm rồi.
- Lan thúc. - Khương Lập mặt đỏ bừng.
Tần Vũ lại còn không ý tứ nói:
- Lan thúc, phụ vương, không phải nửa năm... ta cùng Lập Nhi ở một nơi, là ta làm thời gian gia tốc một vạn lần nhanh hơn, Trên thực tế, đã quá hơn chín ngàn năm.
- Chín, chín... - Hầu Phí trợn tròn hai mắt.
- Hơn chín ngàn năm?
Tần Đức giật mình nhìn Tần Vũ, liền ngay trầm ổn như Khương Lan lúc này cũng bị kinh ngạc:
- Tiểu Vũ, ngươi khẳng định, không phải chín năm, mà là hơn chín ngàn năm?
Tần Vũ và Khương Lập nhìn nhau, chỉ có thể gật gật đầu.
Khương Lan, Tần Đức mọi người cùng nhìn bụng Khương Lập, nhất thời đều nói không ra lời. Tại thần giới, trên lịch sử thời gian mang thai dài nhất cũng chỉ ba năm lẻ sáu tháng mà thôi.
Thế nhưng hài tử của Tần Vũ cùng Lập Nhi, hiện tại đã hơn chín ngàn năm, hơn nữa nhìn độ cao của bụng vẫn còn chưa quá cao.
- Xem ra, đứa nhỏ của Tiểu Vũ sau này thật là đặc biệt a. - Khương Lan than dài, - Ở thần giới mang thai dài ba năm lẻ sáu tháng cũng đã là hiếm hoi, trong đó có ba người trở thành thần vương, yếu nhất cũng là thượng bộ thiên thần.
Tần Vũ nghe xong cũng không khỏi cười.
- Lan thúc, tạm thời không nói về chuyện đứa nhỏ. Hôm nay tìm mọi người là muốn thông báo cho mọi người một việc! - Tần Vũ trên mặt đầy ý vui vẻ, - Ta đi qua vũ trụ này và thần giới, chỉ có cùng một địa điểm, cũng chính là địa điểm mà lúc ta ra khòi thần giới, thế nhưng hiện tại... không giống vậy nữa.
- Đại ca, ý là sao? - Hầu Phí hỏi liền.
Bọn họ cũng hiểu rõ, Tần Vũ mỗi một lần từ thần giới đến tân vũ trụ, sau đó trở về cũng chỉ trở lại chỗ trước đó đã rời đi.
- Tiểu Vũ, ý ngươi là, thần giới liên điểm đã không còn là cùng một điểm? - Lan thúc hỏi tiếp, trong mắt đã có tia lóe sáng.
Tần Vũ gật đầu nói:
- Có thể lý giải, nói cho đúng... tân vũ trụ này tầng phàm nhân giới đã hoàn toàn vững chắc, ta hoàn toàn có thể kiến tạo giữa tân vũ trụ và thần giới một liên tiếp không gian thông đạo! Một thông đạo có thể cố định tồn tại, mọi người tùy có thể đi thần giới, cũng có thể trở lại tân vũ trụ.
Vũ trụ ba tầng, tầng phàm nhân giới này phảng phất giống như đắp nền để cây dựng nhà.
Trước đây 'nền' chưa xong, Tần Vũ động dụng không gian lực tự nhiên cần cẩn thận, bây giờ khác rồi, hoàn toàn có thể kiến lập một thông đạo ổn định.
- Tiểu Vũ, loại thông đạo này có thể kiến tạo nhiều ít? - Khương Lan hỏi tiếp.
- Rất nhiều, rất nhiều. - Tần Vũ mỉm cười nói.
Khương Lan trong mắt tức thì có sắc vui mừng:
- Nếu vậy thật quá tốt, chúng ta hoàn toàn có thể tại thần giới lựa chọn một số địa phương bố trí thông đạo, đồng thời tại tiên ma yêu giới cũng có một số vũ trụ không gian, đặt liên tiếp thông đạo, như thế... chúng ta cũng có thể tùy thời đến không gian đó.
Trong tân vũ trụ từng có một khuyết điểm phi thường lớn.
Khuyết điểm này là... không thể tự do trở lại thần giới!
Bất luận là đến thần giới, hoặc là từ thần giới đến tân vũ trụ, đều cần có Tần Vũ khống chế. Dù sao đi nữa... Tần Vũ chính là chủ nhân của tân vũ trụ, có hắn trợ giúp, là có thể đi vào tân vũ trụ.
Nhưng một khi có thông đạo.
Dù không có Tần Vũ hỗ trợ, bọn họ vẫn có thể qua lại tân vũ trụ, cũng có thể trở lại thần giới!
- Ha ha, thật tốt quá, rảnh rỗi qua thần giới chơi. Gặp người nào của Lôi Phạt thành. đả sát một hồi, đánh không lại chạy trốn thẳng tới tân vũ trụ, hắc hắc... nếu những người đó tiến vào tân vũ trụ, hừ hừ... - Hầu Phí trong mắt có sắc tàn nhẫn.
Tần Vũ lắc đầu nói:
- Phí phí, ta bố trí thông đạo chỉ để các ngươi có thể đi vào. Những người thần giới đó sẽ bị thông đạo bài xích thẳng, không thể đi vào.
Thần giới nhân nếu có thể đi vào, hoàn toàn do Tần Vũ quyết định.
Tần Vũ là chủ nhân của tân vũ trụ, hắn không muốn cho những người đó đi vào, họ dĩ nhiên đi vào không được.
- Tình huống bình thường, tuyệt đối không thể để cho người thần giới đi vào tân vũ trụ. - Tần Vũ sắc mặt nghiêm túc nói, - Nếu khi đó ta có ở đây, có thể dể dàng đối phó bọn họ, nhưng nếu lúc đó ta đang tĩnh tu, một khi đám thần vương kia g·iết tới...
Tần Vũ lắc lắc đầu.
- Dù không thể sử dụng không gian pháp tắc, chỉ riêng tám đại thần tộc đặc thù huyết mạch, phối hợp với hồng mông linh bảo, uy lực rất lớn... cũng không có bao nhiêu người ngăn trở nồi. - Tần Vũ sắc mặt nghiêm túc nói.
Năng lượng trong cơ thể thần vương, trình độ tinh thuần so với thiên thần cao hơn nhiều lắm.
Chỉ dựa vào năng lượng cùng với hồng mông linh bảo, thần vương đều có thể dể dàng g·iết c·hết đám thiên thần bình thường của Tử Huyền phủ, về Tần thị đệ tử trong tộc, tại trước mặt thần vương, căn bản không có khả năng phản kháng.
- Đúng! Đúng! - Hầu Phí về sau cũng nghĩ ra.
Tần Vũ dầu đưa tân vũ trụ không gian pháp tắc truyền cho Hầu Phí, Hắc Vũ, nhưng bọn họ muốn hoàn toàn lĩnh ngộ, cũng cần thời gian khá dài.
Không hoàn toàn lĩnh ngộ trước, đối diện thần vương cường lực công kích, thật khó địch nổi.
- Lan thúc, cùng ta đi xem thần giới một phen, ta tại thần giới bố trí vài liên tiếp thông đạo cho tân vũ trụ. - Tần Vũ mỉm cười nhìn Khương Lan.
Khương Lan liền gật đầu.
- Vũ ca, muội cũng đi với huynh. - Khương Lập liền nói.
Tần Vũ nhìn Khương Lập, đột nhiên phì cười.
- Làm sao vậy? - Khương Lập nghi hoặc hỏi.
Tần Vũ cười nói:
- Lập Nhi, không lẽ nàng quên rồi sao, ta cho nàng thanh 'Phá Thủy' phá thủy là nhất lưu hồng mông linh bảo, hơn nữa chưa từng xuất hiện tại thần giới. Một khi nàng đi thần giới, phá thủy nhất định sẽ khiến cho thiên địa dị biến, đến lúc đó toàn bộ thần giới đều sẽ biết rõ nàng và ta ở chỗ nào.
Lập Nhi trong lòng tức thì hiểu được.
------