"Này, đã buổi chiều rồi rồi, còn không dậy?" Trong phòng lộ ra tán loạn mang theo mùi vị **, vừa đi vào phòng vừa đem mấy quần áo rải rác trên đất kia nhặt lên. Chung Cẩn Du nhìn theo Chung Cẩn Lan còn nằm ở trên giường, không tự giác thả nhẹ thanh âm, thấp giọng hỏi. Có lẽ là tối qua làm đi làm lại quá nhiều lần, cho dù khi kim đồng hồ đã chỉ hướng 1giờ chiều, Chung Cẩn Lan vẫn là lười biếng nằm úp ở trên giường ngủ, không chịu dậy.
Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ chiếu ở trên lưng bóng mượt trắng nõn của cô, đem mấy dấu hôn màu đỏ phía trên kia rọi đến càng lóe sáng. Cô khẽ bĩu môi, gò má vì bị chính mình vuốt ve mà cảm thấy quấy nhiễu, không ngừng cọ ở trên cái gối. Giống như con mèo nhỏ để Chung Cẩn Du nhịn không được cúi đầu hôn cô, đoạt lây hô hấp của cô, hấp thu mùi vị của cô.
"Ân..." Cho dù ngủ đến rất sâu, nhưng trong hiện thực bị quấy nhiễu như vậy, Chung Cẩn Lan cũng rất nhanh tỉnh lại. Cô nhẹ giọng hừ lấy, mở ra đôi mắt mê mang, sau khi thấy được Chung Cẩn Du đè trên người đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó liền bất mãn dùng răng nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi của cô ấy, lại không nỡ dùng sức.
"Tiểu quỷ chết tiệt, tối qua ngươi muốn nhiều như vậy còn không đủ sao? đừng vừa sáng sớm lại đè lên a."
Thấy chính mình lại bị 'đè', sắc mặt của Chung Cẩn Lan hoàn toàn tệ đến cực điểm. Ngày phiền phức nhất mỗi một tháng của nữ nhân cũng chính là mấy ngày thân thích viếng thăm kia, nếu như là độc thân thì cũng thôi, từ sau khi cùng Chung Cẩn Du xác lập quan hệ, hai người thì giống như cây khô nghênh đón mùa xuân, cơ hồ mỗi đêm đều không thể an bình. Nhưng mà, ngày nên đến cũng đến rồi, dù Chung Cẩn Du muốn hơn nữa, nhưng thân thể của Chung Cẩn Lan lại không cho phép làm chuyện kia .
Thế là, từ ngày đầu tiên nhịn đến ngày thứ bảy, sau khi tối qua cuối cùng giải cấm, Chung Cẩn Du thì xoay người trở thành sói đói, đem chính mình bày thành cách loại tư thế, ăn đến cả mấy tiếng đồng hồ Đến cuối cùng Chung Cẩn Lan không có khí lực**, ngay cả thở gấp cũng cảm thấy rất mệt. Cô biết mình cuối cùng cũng không phải ngủ đi, mà là sống chết bị tiểu quỷ chết tiệt này làm ngất đi.
"Lan, ngươi lại kêu sai tên của ta rồi, ta từng nói, không thể ở trong xưng hô của ta thêm chữ tiểu (nhỏ bé). Nếu không, lần sau thì sẽ không chỉ là mấy tiếng đồng hồ đơn giản như vậy." Mắt thấy Chung Cẩn Lan oán hận đầy mắt, lại tham lam liếm liếm cánh môi được mình hôn qua. Chung Cẩn Du cố nén kích động muốn trừng phạt nữ nhân ngốc này một chút, nhẹ giọng nói.
Sống chung với nhau nhiều năm như vậy, nàng quá hiểu phong cách của Chung Cẩn Lan, cho dù trên miệng nói cái gì ghét mình, không cho phép minh ức hiếp cô ấy nữa, kì thực, cô ấy có thể là rất thích mình ức hiếp cô ấy.
"Tóm lại, người trước tiên từ trên người ta xuống, ta muốn tiếp tục ngủ."
"Không cho phép, ở trên giường nằm quá lâu đối với cơ thể không tốt, hôm nay không khí không tệ, ra ngoài dạo một chút đi."
"Ngô, đi đâu? "
Nghe thấy đề nghị của Chung Cẩn Du, Chung Cẩn Lan ngược lại có hứng thú. Nghiêm khắc nói tiếp, hai người họ coi là mẹ con luôn sinh hoạt lâu như vậy, bản thân cũng chưa từng cùng Chung Cẩn Du làm qua mấy chuyện mẹ con họ sẽ làm. Ví dụ như dạo phố mua quần áo, hoặc là cùng ra ngoài chơi. Nghĩ đến đây, Chung Cẩn Lan nhìn Chung Cẩn Du đang ở trên sofa yên tĩnh chờ đợi mình, chợt cảm thấy mình thân là một người giám hộ thật là thất trách. Nếu đã như thế, sau này làm người yêu cô cần phải hảo hảo biểu hiện.
Rời giường tắm rửa rồi thay quần áo hóa trang, cho dù thân thể còn mang theo đau nhức miệt mài quá mức của tối qua, lại đối với xuất hành tiếp theo của Chung Cẩn Du chờ đợi vạn phần. Mắt thấy đối phương cũng đang chỉnh lý, Chung Cẩn Lan thì đem cơ thể dựa ở trước cửa, yên tĩnh nhìn theo Chung Cẩn Du. Bất tri bất giác, con người này đã từ con khỉ con năm đó nhảy tót lên còn cao hơn mình.
Tóc dài đen thui nhu thuận kề sát ở trên mặt, gương mặt trái son trắng nõn vô cùng sạch sẽ, mang theo mùi hương của thiếu nữ còn có một chút thành thục. Ngũ quan của cô ấy rất anh khí, nhưng mỗi lần khi đè ở trên người mình mang cho mình niềm vui lại sẽ lộ ra mấy phần tà mị cười nhạt. Suy nghĩ như vậy, Chung Cẩn Lan từ từ nhìn đến gây dại, cho đến khi Chung Cẩn Du đi đến trước mặt cô mới phát hiện.
"Rất thích ta?" Vì chênh lệch chiều cao, khiến cho sự trêu chọc của Chung Cẩn Du đối với Chung Cẩn Lan càng thêm thuận tiện. Thấy cô ấy dùng một tay chống lấy khung cửa, một tay khác vuốt ve mặt của mình, Chung Cẩn Lan gật gật đầu, liền thấy Chung Cẩn Du tựa cười như không cười nhìn theo, trong mắt lại tràn đầy câu dẫn. Đem tằm mắt rơi ở trên cánh môi khẽ mở, Chung Cẩn Lan luôn cảm thấy Chung Cẩn Du còn có câu sau muốn nói. Nhưng hai mảnh cánh môi trước mắt thực sự quá mê hoặc, luôn câu dẫn cô để cô muốn hôn lên.
Thế là, cách nghĩ trong lòng đưa ra hành động, Chung Cẩn Lan liền ma xui quỷ khiến đầu hoài tống bão (ném mình vào trong lòng của đối phương), đem thân thể mềm mại khảm vào trong lòng của Chung Cẩn Du, ngẩng đầu hôn lên môi của cô ấy. Rất nhanh, Chung Cẩn Du đảo khách thành chủ, đem cô đè ở bên cửa hồi hôn nhiệt liệt. Chung Cẩn Lan cảm thấy chân của mình lại bắt đầu mềm nhũn rồi, rõ ràng đã là mùa thu, nhưng bụng dưới của cô co rúc phát nóng.
"Đừng hôn nữa, sẽ có cảm giác." Phát hiện tay của Chung Cẩn Du càng không quy tắc, Chung Cẩn Lan đẩy bờ vai của cô ấy, nhẹ giọng nói. Nếu như bây giờ không ngăn cản, chỉ sợ hôm nay không cách ra ngoài rồi.
"Rõ ràng là bản thân mẹ hôn lên, bây giờ lại giữa đường kêu dừng." Ngữ khí của Chung Cẩn Du có chút bất đắc dĩ, nhưng trong mắt lại mang theo ý vị trêu chọc. Thấy cô ấy vươn tay hướng đến mình, Chung Cẩn Lan hừ nhẹ một tiếng, lại vẫn là thành thực nắm lấy, hai người cùng đi ra ngoài.
Tuy rằng dạo phố là chính, nhưng họ lại vẫn thật sự không có mục đích gì. Ban đầu chỉ là tùy ý đi dạo, nhưng mà, vừa mới bước vào trong trung tâm mua sắm quen thuộc của Chung Cẩn Lan, cô ấy thì giống như hưng phấn quá mức, mở ra mẫu hình nghiện mua sắm bẩm sinh. Thấy cô ấy vui vẻ không mệt đem từng bộ quần áo chọn trúng mua lấy, quẹt thẻ tính tiền. Chung Cẩn Du chỉ là sủng nịch cười theo, sau đó đem một túi to cầm qua.
Đi dạo hai tiếng, Chung Cẩn Lan ngược lại là thu hoạch không ít, nhưng Chung Cẩn Du lại không có một bộ quần áo trúng ý. Hai người ở trong trung tâm mua sắm thân mật đi dạo, hoàn toàn không giống là mẹ con, nói là chị em mới càng thỏa đáng hơn. Nhưng mà, ở trong lúc họ chuẩn bị trở về nhà. Phía sau truyền đến tiếng kêu làm cho hai người chú ý, nghe thấy tiếng giày cao gót đạp trên đất lộp cộp lộp cộp vang lên, Chung Cẩn Lan cả người cứng đờ, vốn dĩ không ngờ được sẽ ở đây đụng phải người quen cũ.
Vẫn là cách thức chào hỏi nhiệt tình, Chung Cẩn Lan thậm chí còn chưa phản ứng lại, cơ thể đã bị người đến dùng sức ôm lấy, hai tay không an phận ở trên người mình vuốt ve tới lui. Hành động nhìn như là vô ý, thực ra lại rơi ở trên mỗi một nơi nhạy cảm của mình, để Chung Cẩn Lan nhịn không được giật mình.
"Cẩn Du, rất lâu không thấy rồi, ta rất nhớ ngươi." cho dù còn chưa thấy rõ mặt của người đến, nhưng Chung Cẩn Lan lại rất rõ đây là ai. Thân là Lão bản quán bar, chỗ làm việc đó của cô ấy, cũng là nơi truy tìm nữ sắc của cô ấy. Nữ nhân này tên Hạ Xuyên, là nữ lão bản của phòng tập thể hình. Thích nữ nhân, cũng cùng không ít nữ nhân từng có quan hệ, là một trong những bạn giường thường lui đến của Chung Cẩn Lan. Chỉ là, từ sau khi bắt đầu nhớ nhung Chung Cẩn Du, bản thân thì không lui tới với bất cứ bạn giường nào lúc trước nữa, cũng cắt đứt quan hệ với Hạ Xuyên, lại không ngờ hôm nay sẽ xui xẻo gặp phải.
"Ách...không ngờ được sẽ ở đây đụng phải ngươi." Cảm nhận được Chung Cẩn Du bên cạnh trầm mặc không nói, Chung Cẩn Lan biết, đối phương tất nhiên là không vui rồi, liền vội vàng đẩy Hạ Xuyên ra. Đặc biệt không biết, hành động vội vàng phủi sạch quan hệ như vậy của cô ấy lại dẫn đến Hạ Xuyên hoài nghi.
"Sao vậy? mấy ngày không gặp như vậy, Cẩn Lan ngươi thay đổi khẩu vị rồi? ta nhớ ngươi lúc trước đều là thích loại nữ nhân ta đây, tiểu gia hỏa này xem ra tuổi không lớn đó? ngươi quay đầu chơi cỏ non? kỹ thuật nàng ta được không? "
Rất nhiều người quen biết Hạ Xuyên đều biết sở trường của cô ấy chính là miệng không che giấu, nhưng Chung Cẩn Lan ngàn tính vạn tính cũng không ngờ được cô ấy cởi mở như vậy. Mắt thấy sắc mặt Chung Cẩn Du bên cạnh càng ngày càng đen, Chung Cẩn Lan vội vàng xê dịch người chắn trước mặt Chung Cẩn Du, để tránh hai người cãi nhau xảy ra chuyện gì.
"Hạ Xuyên, nếu ngươi đã biết, thì không nên nói những không có. Ta gần đây, không, nên nói ta sau này cũng sẽ cùng nàng ta ở chung một chỗ." Chung Cẩn Lan nói nghiêm túc, đồng thời cũng nắm lấy tay của Chung Cẩn Du. Nhìn theo cô ấy bộ dạng nghiêm túc quay đầu ** . Hạ Xuyên sửng sốt, ngay sau đó lại giống như hiểu được cái gì, cười và vỗ vỗ vai của Chung Cẩn Lan.
"Cẩn Lan, không ngờ được kỹ thuật diễn của ngươi thật sự càng ngày càng tốt rồi, ta xém chút bị ngươi gạt rồi. Được thôi, hôm nay ta còn mau đi gặp món tráng miệng mới (ý là gái mới), cũng không có thời gian gì hẹn ngươi. Đợi ngươi có thời gian chúng ta có thể thâm nhập giao lưu một chút, suy cho cùng sự ăn ý giữa chúng ta là cao nhất. Vậy lần sau gặp lại nga, nhóc lười biếng."
Hạ Xuyên vừa nói, lắc lắc tóc xoăn màu tím thẫm, chuẩn bị rời khỏi. Chỉ là, trước khi cô ấy đi, lại rất có tính ám thị sờ xuống đùi của Chung Cẩn Lan. Đem động tác của đối phương nhìn ở trong mắt, Chung Cẩn Du cực kì tức giận nhưng lại cười. Cô ấy giả vờ vô vị ký qua tay của cô, chu đáo giúp cô, cầm lấy đồ, giúp cô mở cửa xe, rồi một đường yên tĩnh chạy xe về nhà. Nhưng mà, cô ấy càng là yên tĩnh, Chung Cẩn Du thì càng cảm thấy không đúng.
Ngồi ở trên sofa, Chung Cẩn Lan có chút thấp thỏm nhìn Chung Cẩn Du một câu không nói vào nhà bếp chuẩn bị làm bữa tối, thậm chí nhìn mình cũng không nhìn một cái. Tuy nói là lỗi của mình, nhưng điểm bất mãn của tiểu nữ nhân kia của Chung Cẩn Du lại tràn ra ngoài rồi. Cô đi vào nhà bếp đem nước của Chung Cẩn Du vừa nấu xong tắt đi, đứng trước mặt nàng.
"Chung Cẩn Du, ngươi có gì bất mãn có thể trực tiếp nói ra." Chung Cẩn Lan thấp giọng nói, chân mày nhíu chặt lại.
"Bất mãn? ta nghĩ ngươi lầm rồi, ta không có bất mãn gì, chỉ là ta cảm thấy ta không nên lãng phí thời gian làm cơm, như vậy sẽ ảnh hưởng chỉnh thể tiến độ"
"Là ý gì? "
Thấy Chung Cẩn Du lại đem lửa mở ra, Chung Cẩn Lan không phục lần nữa tắt đi. Cô ấy nghiêm túc như vậy để Chung Cẩn Du nhịn không được cười ra ngoài, ý tứ cảnh cáo trong mắt càng sâu. "Lan, ta thừa nhận, tâm trạng của ta bây giờ không làm sao tốt, nhưng mà, nếu như bây giờ ngươi không tránh ra, ta thật sự rất sợ ta sẽ nhịn không được ở đây muốn ngươi."
"Tiểu quỷ chết tiệt, ngươi...ngô!" Chung Cẩn Lan ghét nhất cái loại thói quen của Chung Cẩn Du có lời không triệt để nói xong, cô muốn chất vấn rõ ràng, chỉ là còn chưa đợi cô mở miệng, Chung Cẩn Du bổng nhiên tiến lên trước đem cô đè lên cái bàn phía sau, hai tay đem cô ấy giam cầm ở trong ngực. "Lan đây là lần thứ hai kêu sai tên của ta, xem ra ta bất luận thế nào cũng phải trừng phạt ngươi rồi." Chung Cẩn Du vừa nói, hoàn toàn không cho Chung Cẩn Lan cơ hội phản bác, tay phải nhanh chóng vén lên góc váy của cô ấy, gạt ra mép quần lót của cô, cường ngạnh thậm chí có chút thô bạo trực tiếp tiến vào trong người của Chung Cẩn Lan.
"A...ngươi...đừng như vậy." Chung Cẩn Lan không ngờ được Chung Cẩn Du cả tiếng chào hỏi cũng không có thì trực tiếp xông vào. Cảm giác cơ thể bị mạnh mẽ lấp đầy mang theo mấy chỗ đau, lại là nói không rõ tê dại vui thích.
"Không như vậy, lại làm sao? nếu bạn của ngươi nghi ngờ kỹ thuật của ta, ta thì nên cố gắng chứng minh cho tất cả người thấy mới được. Nhóc lười biếng, cô ta thích kêu ngươi như vậy? xem ra ta nên để ngươi càng lười biếng một chút, lười biếng đến xuống không được giường mới phải."
Hết chương 39: