Tình Nhân Một Đêm Của Ma Nữ

Chương 9




“Từ tin tức tôi nhận được từ cô Emma, Thu Hồng có quan hệ không bình thường một nhà phê bình hóa trang quốc tế, người này đã có gia đình, làm ảnh hưởng đến tính công bằng trong việc đánh giá, bởi vậy cả hai đã bị hiệp hội phê bình hóa trang cùng hiệp hội trang điểm quốc tế xóa bỏ tư cách hội viên.

Emma cùng Ly Minh Phi trước đây cùng học ở học viện hóa trang, hai người họ vừa là đối thủ cạnh tranh, vừa là bạn bè thân thiết.

“Lorene là vị chuyện này nên mới ngừng hợp tác với Thu Hồng tại tuần lễ thời trang Paris sao?”

“Vâng, Lorene biết chuyện này rất tức giận, yêu cầu cô ta tự mình hủy hợp đồng. Nhưng vụ năm đó ảnh hưởng đến nhà phê bình kia khá lớn, Thu Hồng cũng hình như bởi vì ngoài ý muốn mà dẫn đến tay phải không thể cử động linh hoạt, cho nên đoạt mất công việc của cô chỉ là muốn cô mất mặt, chứ thực sự cô ta cũng không thể đảm nhiệm được”.

“Nhưng tôi vẫn không hiểu, rõ ràng hai năm gần đây cô ta vẫn có tác phẩm xuất sắc được công bố mà”.

“Đó là nhờ có vị phê bình hóa trang kia”. Trợ lý lật giở tài liệu Emma gửi tới, “Người đó cũng xuất thân là người hóa trang, năm nay 35 tuổi, tên gọi David, tên tiếng Trung là Tống Chí Dương”.

“Tống Chí Dương?”

“Cô Emma còn nói, tôi nghĩ chuyện này thật sự quái di, nghe nói Tống Chí Dương bộ dạng rất giống tình nhân đã chết của Thu Hồng, năm đó Tống Chí Dương theo đuổi Thu Hồng, cô ta không từ chối cũng chỉ vì điều này, về sau Tống Chí Dương vì cô ta cũng đi chỉnh hình, trở thành khuôn mặt giống hệt như tình nhân của cô ta”.

Ly Minh Phi giật mình, cô đúng là cảm giác Tống Chí Dương thật sự yêu Thu Hồng, nhưng Thu Hồng lại có vẻ không thích hắn như vậy, việc hắn chỉnh sửa khuôn mặt giống như Lương Thành Hãn rốt cuộc là vì cô ta quá nhớ anh ấy, hay bởi vì … ả muốn đặt bẫy hãm hại cô? Nếu như là cái sau, Thu Hồng sẽ không phải bất bình thường mà là bệnh hoạn rồi.

Thu Hồng đã từng nói qua, mục đích cô ta tới tìm cô, chính là bất kể công việc hay là tình cảm, cô ta đều muốn cướp đoạt về tay …

Ly Minh Phi đột nhiên thấy lạnh cả người, nếu như cô thực sự yêu Tống Chí Dương, vậy sẽ trở thành cái dạng gì? Rõ ràng là thất bại thảm hại! Bởi vì cô vừa mất đi Cảnh Lan Hiên, vừa không thể giữ được Tống Chí Dương, lại có thể bị scandal mà làm hại đến sự nghiệp của chính mình.

Thật đáng sợ! Thì ra một người phụ nữ thù hận có thể đáng sợ đến vậy!

“Tôi hiểu rồi”. Ly Minh Phi suy nghĩ một chút, “Cô đi hỏi Emma, có thể tìm được chứng cứ về vụ tai tiếng năm đó giữa họ được không, viết càng chi tiết càng tốt”.

Kết thúc cuộc trò chuyện, Ly Minh Phi ngồi trước cửa sổ, nhìn một dãy chậu xương rồng, tất cả đều gợi lên một đoạn hồi ức ngọt ngào –

Bảy chú lùn bảo hộ nàng Bạch Tuyết.

Nghĩ đến đây cô không khỏi bật cười, cảm giác xúc động mà tràn đầy yêu thương. Con người lạnh lùng như băng đá kia, làm sao lại có ý tưởng này đây? Chỉ nhìn đến ba cây xương rồng trước cửa mà nghĩ đến công chúa Bạch Tuyết, cô thật sự phục hắn.

Mọi người thường nói một kẻ đầu gỗ làm gì có tế bào lãng mạn, nhưng đối với Cảnh Lan Hiên, đó đơn giản chỉ là hiện thực hóa cái ý tưởng trong đầu mà thôi.

Một người đàn ông vốn yêu thương, trân trọng cô như vậy, không biết phải có dũng khí thế nào mới có thể ép buộc bản thân từ bỏ? Mấy ngày nay cô gọi điện cho hắn, nhưng hắn không hề nhận, mỗi khi nghĩ đến hắn nhìn chằm chằm điện thoại di động mà không buồn nhấc máy, cô đều đau lòng mà buông rơi điện thoại, không kìm được mà khóc nức nở.

Nhưng cô không thể yếu đuối, bởi cô tuyệt đối sẽ không để mất Cảnh Lan Hiên! Nếu như hai người chia tay là do cô thay lòng đổi dạ, hoặc là bị mê hoặc mà phản bội hắn thì còn nói được, nhưng đây chẳng qua chỉ là hiểu lầm! Là cái bẫy!

Vậy nên, vì hạnh phúc bản thân, để không mất đi tình yêu, cô càng phải nỗ lực!

Cô thực sự cũng phải âm hiểm một chút, đối với mọi chuyện Thu Hồng làm sau lưng cô, nếu là trước đây vì mặc cảm cô sẽ không dám làm gì, nhưng hiện giờ biết được sự thật rồi, cô cũng không cần phải nhịn nữa.

Hôm qua cô giả trang thành một cô trợ lý mới vào, cả ngày bám lấy Thu Hồng cùng Tống Chí Dương, hoàn toàn không bị phát hiện, còn thu được một vài tin tức.

Nghe nói căn hộ đoàn làm phim thuê cho Thu Hồng gặp sự cố về điện, đạo diễn sau một hồi bị cô ta làm ầm ĩ, cũng đáp ứng đi gọi người đến kiểm tra.

Vậy nên hôm nay, cô mới hóa trang thành thợ điện. Ngoại trừ chiều cao không thể thay đổi, cho dù cô muốn người gầy hay béo cũng không thành vấn đề, ngay cả nữ biến thành nam cũng ok, cả năm kinh nghiệm làm hóa trang điện ảnh của cô cũng có lúc dùng đến.

Sửa chữa điện thì cô không biết làm, mục đích chính là vào đó gài máy nghe trộm cùng máy ảnh.

Mấy ngày tới chắc chắn sẽ có việc lớn phát sinh, vì thế cô cần phải chuẩn bị trước.

Nhìn những cây xương rồng, cô chỉ hi vọng có cơ hội một lần nữa trở thành nàng công chúa của hắn.

************

Bên trong căn hộ cao cấp, từ cửa nhà cho đến phòng ngủ, khắp nơi là quần áo nam nữ cùng đồ đạc vương vãi lộn xộn, áo khoác, áo sơ mi, âu phục … cuối cùng là đồ lót và đồ dùng hàng ngày.

Một đôi nam nữ quấn chặt lấy nhau trên giường lớn, nữ trên nam dưới, người phụ nữ mái tóc xõa tung, động tác điên cuồng mà phóng đãng, đôi mắt đẹp nhắm nghiền, đôi môi đỏ mọng hé mở, đủ thấy cô đang cực kỳ thỏa mãn hưởng thụ lạc thú.

Sau một hồi kịch liệt giao hoan, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ của người nữ cùng khàn khàn trầm đục của người nam, sau đó là một mảnh yên lặng.

Một lúc lâu sau, người đàn bà ngồi dậy, một đôi tay mạnh mẽ khoác lên thân nhưng lại bị cô ả hung hăng đẩy ra.

“Thu Hồng? Làm sao vậy, ai trêu chọc em?”. Tống Chí Dương mỗi lần thấy cô không vui luôn luôn vội vàng xoa dịu, “Anh biết em mấy ngày nay tâm trạng không tốt, nhưng em cũng nên nói rõ chứ”.

Thu Hồng tự châm một điếu thuốc, chậm rãi nuốt vào một ngụm khói, “Anh nói muốn giúp tôi nhưng lại làm không triệt để”.

“Không triệt để chỗ nào?”

“Ở chỗ tại sao không làm cho Ly Minh Phi si mê anh?”

Lại là chuyện này! “Ly Minh Phi không thích anh, anh đã thử dụ dỗ cô ta, nhưng người ta không chấp nhận”. Cô gái này rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Hắn đối với cô không có ý nghĩa gì sao?

Vì cô, hắn đi chỉnh sửa khuôn mặt, bởi vì cô nói nếu không chịu phẫu thuật, cô sẽ bỏ đi. Vì cô, hắn bỏ rơi cả gia đình của mình, hắn cái gì đều có thể chịu được, chỉ không thể chia tay với cô!

Hắn vốn tưởng rằng cô muốn hắn thay đổi chỉ vì mong muốn hắn giống người kia thêm một ít, nhưng thực tế không phải như vậy, đối với cô hắn chỉ là một quân cờ để báo thù, chẳng qua chỉ muốn trả thù kẻ cướp mất Lương Thành Hãn mà thôi.

Chuyện đã đến nước này, từ lâu hắn đã biết Thu Hồng chẳng hề yêu thương hắn, chẳng qua là bản thân quá ngu ngốc mà thôi!

Giấc mộng này … có phải đã đến lúc tỉnh rồi không?

“Anh nói dối! Chỉ cần nói đến việc anh giống hệt Lương Thành Hãn, cô ta đẽ có thể cắn câu rồi, không phải hai người đã từng đi chọn mua đồ sao?”

“Cô ta cân nhắc mãi mới đi, lúc đầy vốn định đưa địa chỉ cho anh, để anh tự đi mua”. Thái độ của Thu Hồng quả thực khiến hắn thất vọng, cô chỉ chăm chăm muốn có được kết quả, cơ bản không hề nghĩ đến tâm tư của hắn, cô có biết hắn phải đấu tranh thế nào không? Cô có từng khó chịu khi nhìn hắn đi lôi kéo Ly Minh Phi hay không?

“Nếu đã lôi được cô ta cùng đi mua, tại sao đám nhà báo kia chỉ lấy được hình hai người trò chuyện?”

“Cô ta không phải đồ ngốc, thậm chí còn nghi ngờ em dùng anh để gài bẫy cô ta”.. Câu hỏi của Thu Hồng đã gián tiếp trả lời vấn đề của hắn.

“Cô ta không thể biết được, trừ khi hành động của anh quá tồi, ảnh chụp kia không có gì đặc biệt, chỉ có thể thu hút một số người thích hóng chuyện mà thôi, anh vì sao không dụ cô ta lên giường? Nếu có thể chụp được cảnh hai người qua đêm với nhau, vậy thì Ly Minh Phi cùng Cảnh Lan Hiên xong đời rồi!”

Tống Chí Dương thở dài, “Thu Hồng, Ly Minh Phi là người hiểu rõ tình cảm chính mình, đúng là lần đầu tiên gặp anh cô ta đã nghĩ đến Lương Thành Hãn, nhưng chỉ là xuyên qua anh mà nhìn thấy hắn, mà không ngây thơ có tình cảm với anh, đã là như vậy, làm sao cô ta có thể lên giường với anh? Ly Minh Phi tỉnh táo như vậy, anh nghĩ là vì có Cảnh Lan Hiên”.

“Bởi vì hắn?”

“Vì cô ta rất thương hắn, nếu một cô gái thực sự yêu ai đó, thì khi một người rất giống bạn trai cũ xuất hiện, cũng chẳng qua chỉ là một hồi mộng tưởng, nhưng cô gái ấy sẽ không vì vậy mà lẫn lộn tình cảm với người kia”.

“Tôi không tin!”

“Em không tin? Nhưng em cũng là như vậy”. Hắn nói một cách buồn bã, “Người trong lòng em vẫn là Lương Thành Hãn, em chưa bao giờ vì bộ dạng của anh mà từ bỏ hắn, vị trí của anh đối với em có thể thay đổi bất cứ lúc nào, có đôi khi anh nghĩ, đối với em, anh ngoại trừ khuôn mặt thì chẳng có cái gì giá trị cả”.

“Chí Dương …”. Thu Hồng sững người, không biết nên đáp lại thế nào.

Tống Chí Dương trìu mến nhìn cô: “Thu Hồng, anh cảm giác Ly Minh Phi cũng không phải loại người hay đi cướp người yêu của người khác, cho dù có thì mọi chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi, trong khi cô ấy tự tìm được hạnh phúc cho mình thì em lại vẫn sống trong thù hận, em chẳng lẽ không muốn thử buông tay sao? Thả cô ấy, cũng là thả chính mình, em buông tha được hận thù, cũng để hận thù buông tha em”.

“Anh đang nói cái gì?!”

Thôi quên đi, giờ có nói gì cô cũng không để vào tai, hắn chuyển dời trọng tâm câu chuyện, “Nước nóng đã sửa xong rồi chứ hả? Anh muốn đi tắm một chút, hôm nay phải đi ngủ sớm, sáng mai còn phải đi tìm người phụ trách kỹ xảo”. Ba ngày nữa có một cảnh quay trong toa xe lửa bốc cháy, tuy có diễn viên đóng thế, nhưng có một vài cảnh diễn viên chính phải lộ mặt, hắn đã đáp ứng đạo diễn sẽ tận lực đi làm.

****************

Mỹ nữ một đêm gặp hai người đàn ông, CEO tập đoàn Hồng Diệu chịu cảnh bắt cá hai tay!

Tin tức mới nhất trên tuần san, ngoài bìa là một đôi mỹ nam mỹ nữ, hơn nữa lại là nhân vật chính của đề tài nóng nhất hiện nay, hai người một là người nối nghiệp của tập đoàn lớn, người kia là một nhân vật nổi tiếng, ngoài ra còn có ảnh chụp ngôi sao nam đang được truyền thông cực kì chú ý nhất hiện nay, chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, quan hệ mập mờ giữa họ đã trở thành đề tài cực kì nóng bỏng.

Trang bìa tạp chí là hình ảnh Ly Minh Phi cùng Tống Chí Dương đi mua gấu bông, vừa nói chuyện vừa cười đùa một cách thân mật, bên dưới chèn vào bức hình Cảnh Lan Hiên đang trầm tư suy nghĩ.

Tiếp đến trang sau, ngoại trừ một loạt ảnh Ly Minh Phi cùng Tống Chí Dương trong cửa hàng thú nhồi bông, còn có cả tấm hình cô đem theo gấu Teddy đến chỗ hẹn.

Chỉ cần một series ảnh chụp như vậy cũng đủ để thuyết minh một câu chuyện tình sôi nổi, lợi hại hơn chính là, đám phóng viên không biết thế nào lại biết được chuyện nhiều năm trước Ly Minh Phi từng cướp đoạt bạn trai của Thu Hồng, vậy nên triệt để vun đắp hình tượng cô thành cao thủ chia rẽ, tuyệt thế ma nữ.

Từ khi tạp chí được xuất bản, Ly Minh Phi chỉ một mình trốn trong nhà, điện thoại di động tắt máy, công việc nói chung cũng tạm thời đình chỉ, hoặc là tìm người khác tạm thời thay thế.

Cô đứng sau rèm đưa mắt nhìn qua khe hở, nhìn ra ngoài thấy được một vài tay săn ảnh đang rình chờ sẵn, thỉnh thoảng lại có người cầm camera chụp ảnh căn nhà cô.

Đám rắn rết tò mò tọc mạch này thực sự rất đáng ghét!

Tờ báo Trầm Thù Sắc mang sang giờ vứt chỏng chơ trên mặt bàn, mấy cô bạn xung quanh nghe chuyện này còn kinh ngạc hơn cô, bởi vì cô sớm đã biết mình bị gài bẫy, nên đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

Được rồi! Thu Hồng muốn làm lớn chuyện để trả thù, vậy thì đến đây đi! Nhược điểm của cô ta bị cô nắm được cũng không có ít đâu.

Nếu như cô cũng hưởng ứng, công khai chuyện Thu Hồng là chuyên viên hóa trang chỉ là danh nghĩa, bởi tay phải của cô ta đã không thể vận dụng linh hoạt, thì sẽ là tin sốt dẻo hơn nữa: từ chuyện cô ả từ một người mẫu sau chen chân vào giới trang điểm như thế nào, đến chuyện dây dưa lằng nhằng với Tống Chí Dương, một nhà phê bình hóa trang, nếu như quan hệ giữa họ bị lộ ra thì sẽ là một vụ scandal lớn chưa từng có.

Cô có thể bỏ qua, nhưng phải xem xem Thu Hồng có đủ thông minh hay không.

Cả ngày ru rú trong nhà, di động tắt máy, điện thoại bàn cũng ngắt dây, Trầm Thù Sắc cho cô mượn điện thoại để dùng tạm, cũng may là cha mẹ cô đã đi châu Âu từ tuần trước, dự tính một tháng sau mới về, nếu không khi biết chuyện thể nào mẹ cô cũng khóc sướt mướt cho xem.

Cô một mực chờ Cảnh Lan Hiên gọi điện đến, trước đó đã dùng máy của Trầm Thù Sắc gửi một tin nhắn cho hắn, thực sự cô cũng không biết hắn có nhận được không, bởi vì hiện giờ hắn có lẽ cũng giống cô, không nhận bất kì một cuộc gọi nào, mọi liên lạc hoàn toàn chấm dứt.

Hơn 10 giờ tối, Ly Minh Phi quan sát tình hình bên ngoài một chút, không thấy đám săn tin đâu, không biết bọn họ đang trốn ở chỗ nào?

Cô xoay người trở lại phòng khách, đúng lúc điện thoại đổ chuông, là một số khác của cô bạn thân. “Alo, Thù Sắc hả?”

“Sớm nay tôi nhận được tin nhắn của Cảnh Lan Hiên, hắn nói điện thoại cô đều tắt máy, muốn hỏi tôi cô có ổn không?”. Không nghĩ tới trầm lặng như hắn lại là tuýp người ưa hành động. “Tôi nói với hắn cô đang không tốt, hai mắt khóc sưng to như quả táo, từ lúc có chuyện đến giờ đều không ăn uống được gì ~”

“Trầm Thù Sắc!”

Trầm Thù Sắc cũng đang cười lớn: “Ăn uống không vào đương nhiên không đến rồi, còn chưa nghiêm trọng đến vậy”. Ngoại trừ câu “Ăn uống” kia ra, tất cả đều là tình trạng hiện giờ của cô.

“Hắn thì sao? Có khỏe không?”

“Tôi không hỏi hắn, nhưng vào lúc này ai có thể khỏe được? Hắn nói nghe có vẻ mệt, dáng dấp thoạt nhìn cũng như sắp hết hơi rồi”.

“Ừ”

Gì đây? Bình thường khôn khéo chết được vậy mà giờ không nghe ra sơ hở trong lời nói của cô, là “dáng dấp mệt mỏi” đó. Cô có bao giờ dùng điện thoại 3G đâu! “Cô không muốn gặp hắn sao?”

Cô vừa mới dứt câu, người ngồi đối diện cô lập tức khuôn mắt căng cứng lại một chút.

“Muốn thì thế nào? Hắn không muốn gặp tôi thì sao?”.

“Chỉ cần cô muốn gặp hắn, hắn sẽ muốn gặp cô”. Ha ha … thì ra khối băng kia cũng có ngày ngượng ngập sao? “A, nhà chúng ta ở trên tầng cao nhất không phải có một cái cửa sổ rất gần sao? Cô đi mở đi, tôi qua đó tìm cô”.

“Cô không phải là tôi, người ta sẽ không coi cô là đối tượng để đeo bám, cô có thể quang minh chính đại đi vào cửa trước, đám người kia sẽ không làm khó dễ cô đâu”.

“Tôi xin cô, đám người đó hiện giờ là “đuổi tận giết tuyệt”, đối với bọn họ mà nói, cho dù là đi vào hay đi ra khỏi nhà cô đều là nguồn tin đáng giá.

“Thù Sắc, thật xin lỗi cô”. Vài ngày tới đây, chỉ sợ cả khu phố 8 Hòa Nhạc đều không được yên ổn mất.

“Đừng như vậy, đều là hàng xóm với nhau mà. Ê, nhanh đi mở cửa, tôi qua đó đây”.

“Được”.

Kết thúc cuộc nói chuyện, Trầm Thù Sắc nói với Cảnh Lan Hiên: “Cố gắng lên! Tôi rất hi vọng ở hai người đấy”.

Trên thực tế chuyện hắn cùng Ly Minh Phi có hòa hảo với nhau hay không đã sớm bị các cô hàng xóm tốt bụng đem ra đánh cược rồi, là 3000 đồng chứ không ít đâu!

“Cô Trầm, cảm ơn nhiều”.