Tinh Môn (Dịch)

Chương 57: Tinh Quang Năng




Chương 57: Tinh Quang Năng

Hồi lâu sau, dưới sự kiểm tra của Vân Dao, cuối cùng cái mũi của Lý Hạo cũng được xử lý ổn thỏa. Nước mắt sinh lý cũng ngừng, không chảy ra nữa.

Mà Lưu Long vẫn nhìn hắn đầy quỷ dị, hai người đối mặt nhau, Lý Hạo có chút chột dạ.

Lưu Long trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Nội tình thân thể của ngươi rất tốt! Hiệu suất hấp thu rất cao! Ngươi luyện Ngũ cầm thuật đã được cải biên của Viên lão sao?"

“Ta không biết." Lý Hạo lắc đầu: “Từ đầu lão sư đã dạy ta cái này, là bản gốc hay phiên bản thì ta không rõ."

“Vậy à, nền tảng của ngươi không yếu hơn Trảm Thập bình thường là mấy."

Lý Hạo hơi kinh ngạc, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Nhưng trong lòng thì biết, trước đây hắn không có thân thể tốt như vậy, sở dĩ có chính là vì hắn đã hấp thu năng lượng thần bí trong ngọc kiếm, nhất là tối hôm qua, hắn cảm thấy mình đã thấp đi ít nhất 1cm.

Bị áp súc!

Giờ phút này, Lý Hạo cũng vô cùng nghi hoặc.

Sức mạnh thần bí của ngọc kiếm đối với hắn quá ôn hòa, không có tác dụng cải thiện đáng kể, nhưng sức mạnh thần bí trên ngọc kiếm quả thực có một số chức năng mà sức mạnh thần bí hấp thu hôm nay không có.

Ví dụ như... Tố chất thân thể được cải thiện rất nhiều!

Hôm nay hấp thu xong hai phần, Lý Hạo phát hiện gần như không có năng lượng bí ẩn nào được cơ thể hấp thu, cũng không có loại tác dụng uẩn dưỡng sinh như đêm qua.

Chỉ có sự hủy diệt!

Đúng, hủy diệt.

Không ngừng phá hủy mô cơ của chính ngươi, sau đó cọ rửa nhiều lần!

Rồi lại tản ra một chút năng lượng chữa lành.

Mà quá trình của việc này thật sự vô cùng đau đớn!

Đương nhiên, trong cơ thể cũng nhiều thêm một phần sức mạnh bá đạo, có tính công kích cực mạnh!

“Hai loại năng lượng thần bí mang đến cảm giác hoàn toàn khác nhau!"

Lúc này Lý Hạo đã có chút hiểu ra.

Sức mạnh bí ẩn trong ngọc kiếm dường như thiên về tích lũy và tạo nền tảng cho bản thân, còn thứ ở đội săn quỷ là dùng để nâng cao sức mạnh chiến đấu.

Đây dường như không phải là một loại năng lượng bí ẩn!

“Khó trách cả ta và Hắc Báo đều đã hấp thu không ít mà vẫn không trở nên mạnh hơn bao nhiêu, có điều đúng là nội tình thân thể tốt hơn hẳn, nhất là Hắc Báo, lông nó mượt tới nỗi thiếu điều có thể soi gương trên đấy."

Nếu Hắc Báo hấp thu một lượng lớn năng lượng thần bí như hôm nay, có lẽ sẽ nổ tung cũng nên.

Lý Hạo cũng gần giống vậy!

“Uẩn dưỡng..."

Lý Hạo thầm nghĩ, tuy rằng năng lượng trong ngọc kiếm không có tác dụng mấy đối với việc đề thăng sức chiến đấu, nhưng bản thân Lý Hạo lại cho rằng nó trân quý hơn so với những gì hắn hấp thu được hôm nay.

Không thể nói!

Đánh chết cũng không thể nói!

Vì vậy Lý Hạo không ngại đẩy hết mọi công lao lên Ngũ cầm thuật, dù sao ca ngợi lão sư cũng là chuyện bình thường.

Lý Hạo nhanh chóng đáp: “Có lẽ là vì cách dạy của lão sư ta lợi hại. Ý của lão đại là nền tảng của ta cũng giống như Trảm Thập sao?"

Lưu Long suy nghĩ một chút rồi nói: “Riêng về mặt tố chất thân thể thì không chênh lệch nhiều! Nhưng Trảm Thập không chỉ đánh giá trên nội tình, mà còn có sức mạnh, tốc độ, kinh nghiệm chiến đấu… Những yếu tố này thì ngươi vẫn còn kém hơn Trảm Thập chân chính. Có điều không sao, ngươi cứ chăm chỉ tập luyện nhiều hơn, sau đó tham gia một vài trận thực chiến thì sẽ sớm ngày thực sự trở thành một võ sư Trảm Thập thực thụ!”

Ông tiếp tục: “Tất nhiên, kết quả của tất cả những điều này vẫn là do năng lượng thần bí ban tặng. Bây giờ ngươi đã hiểu năng lượng thần bí quý giá như thế nào chưa?"

Lý Hạo điên cuồng gật đầu!

Rất hiểu!

Năng lượng bí ẩn của đội săn quỷ là thứ tuyệt đối không thể bỏ qua.

Lý Hạo nghĩ đến điều gì đó, lại do dự: “Lão đại, ta phát hiện ra năng lượng bí ẩn đã làm tổn thương các bộ phận trong cơ thể. Dù đã lành lại nhưng liệu nó có để lại nội thương nào không?"

Lưu Long liếc hắn một cái, có chút thưởng thức.

Ông gật đầu, “Có! Hủy hoại và tái sinh vốn là việc không đơn giản. Nó mang lại cho ngươi nhiều sức mạnh hơn nhưng nó cũng kích thích tiềm năng của ngươi và đưa cơ thể ngươi vào trạng thái tiêu hao... Vì vậy, ngươi phải nhanh chóng tiến vào lĩnh vực siêu năng càng sớm càng tốt! Sau khi trở Tinh Quang Sư thì có thể từ từ bồi dưỡng thân thể, nhưng để trở thành Siêu Năng Giả thì đây chính là một bước thiết yếu.”

Lý Hạo gật đầu.

Nhưng trong lòng hắn có tâm tư khác thường.

Hắn cảm nhận được nội thể mình có một vài điểm khác biệt. Số năng lượng ánh sao mà hấp thu trong ngọc kiếm đêm qua vẫn còn dư lại một ít trong cơ thể hắn, vừa nãy khi năng lượng trong Băng Tinh Tráo điên cuồng hủy diệt cơ thể hắn thì đồng thời năng lượng từ ngọc kiếm lại nhẹ nhàng giúp hắn chữa trị thân thể.

Tiêu hao?

Ta không cảm thấy quá tiêu hao!

Trên thực tế, Lý Hạo lúc này đã gần như bình phục, không cảm thấy quá mệt mỏi, cũng không quá đau đớn.

“Lão đại, hấp thu năng lượng thần bí có giới hạn không?"

“Đương nhiên!"

Lưu Long giải thích: “Mỗi lần hấp thu đều là một lần hủy diệt. Năng lực thần bí quá mạnh, khiến cho bộ phận cơ thể của ngươi bị phá hủy. Đối với người mới như ngươi, hấp thu mỗi tháng một lần đã là cực hạn. Quá nhiều sẽ gây ra tổn thương rất lớn. Đối với thực lực của ta thì thời gian sẽ được rút ngắn hơn, chừng ba hoặc năm ngày là được. Nhưng phải có năng lượng thần bí phù hợp thì mới hấp thu được!”

Thật sao?

Lý Hạo không hỏi nữa, bất quá hắn cảm thấy bây giờ nếu hút tiếp có lẽ vẫn không thành vấn đề.

“Năng lượng thần bí trên ngọc kiếm không tầm thường!"

Hắn lại lần nữa ý thức được điều này.

Hắc Báo chiếm tiện nghi rồi, khó trách hắn từng nghĩ nó hấp thu nhiều như vậy mà cũng không sao, thì ra là do năng lượng thần bí trên ngọc kiếm chỉ có tác dụng uẩn dưỡng và chữa lành.

Lúc này, Lý Hạo bỗng nghĩ nên phân biệt rõ hai loại năng lượng.

Thứ trong ngọc kiếm nên được gọi là tinh quang năng mới đúng! (năng lượng ánh sao)

Nó không giống với những năng lượng bí ẩn khác.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo đột nhiên có chút tò mò: “Lão đại, ngươi và lão sư ta đều hấp thu rất nhiều năng lượng thần bí trong thời gian dài mà vẫn chưa thể tấn cấp, như vậy không phải thân thể sẽ bị thương rất nhiều sao?”

“Bình thường!"

Lưu Long dửng dưng đáp: “Thăng cấp xong tự nhiên lành, nhưng không tiến thêm một bước nổi thì... nội thương bộc phát, chết thì chết thôi! Trên thân Phá Bách võ sư vốn có không ít nội thương, chưa từng nghe nói có vị Phá Bách nào mà lại không có một điểm ám thương trên cơ thể."

“Lẽ nào lĩnh vực siêu năng không thể chữa lành ám thương trong cơ thể mọi người? Nếu chữa khỏi, chẳng phải thăng cấp sẽ dễ dàng hơn sao?"

“Không đơn giản như vậy!"

Lưu Long lắc đầu: “Không nói trong lĩnh vực siêu năng có người có thể chữa lành vết thương hay không, cho dù có, kẻ nọ cũng là bảo bối quý giá, sao phải giúp ngươi chữa thương? Ngươi có thể trả nổi không? Đừng nghĩ nhiều, ngươi nên nghĩ thêm về việc làm sao để tiến vào lĩnh vực siêu năng, trở thành Tinh Quang Sư thay vì cân nhắc đến việc chữa lành như này!”

Ông ta tưởng Lý Hạo sợ hãi!

Nhưng thật ra Lý Hạo lại đang nghĩ đến chuyện khác.

Lão sư!

Lão sư của hắn đã lớn tuổi lại bị nội thương, vả lại có lẽ ông còn hấp thu không ít năng lượng thần bí khiến vết thương càng thêm trầm trọng.

Trước đây thường nghe ông ấy ho khan, nhưng chỉ nghĩ đơn giản là do Viên lão đã lớn tuổi.

Nhưng bây giờ nghĩ kỹ mới biết là vì vết thương lưu lại từ việc hấp thu năng lượng bí ẩn, hơn nữa ông luyện Ngũ cầm thổ nạp thuật khiến việc hấp thu năng lượng thần bí càng dễ dàng hơn!

Nếu hút quá nhiều mà vẫn không thể tiến lên lĩnh vực siêu năng thì nội thương để lại sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Nếu hắn cho lão sư cũng uống một cốc nước tinh quang thì sao?

Có thể chữa lành nội thương, sau đó thuận lợi tấn cấp không?

Lý Hạo thật sự không muốn giấu giếm chuyện tinh quang năng với lão sư, bởi vì ông đối với hắn rất tốt, ngay cả bí mật tâm huyết của ông cũng thẳng thắn dạy cho mình, không hề giấu diếm.

Hơn nữa, lão sư mà thực sự tấn cấp thì sau đó càng có thể cho mình nhiều sự trợ giúp hơn để đối phó với huyết ảnh!

“Một chén không đủ thì hai chén... hay là để lão sư trực tiếp hút từ ngọc kiếm?"

Lý Hạo chìm trong suy nghĩ.

Về phần để lộ ngọc kiếm... kỳ thực hắn cũng không có nhiều suy nghĩ như vậy, lộ thì lộ thôi, với sự thông minh của lão sư, có lẽ ông ấy đã đoán được từ lâu.

“Ngọc kiếm... đúng rồi, chẳng phải ta còn một thanh thạch đao sao? Nếu lão sư thật sự muốn, ngọc kiếm là đồ gia bảo, ta có thể thay ngọc kiếm bằng thạch đao và đưa cho ông ấy."

Trương Viễn đã chết, nếu ông ấy có thể báo thù cho Trương Viễn, Lý Hạo cảm thấy Tiểu Viễn sẽ không quan tâm đến việc hắn đưa thạch đao cho ai đâu.