Trở lại Băng Uyên, xác định không thể tu luyện trong hoàn cảnh thiếu Linh Khí trầm trọng, Đàm tập trung hoàn thành nốt Ký Du Truyền Tống Trận. Hãm Phong Bảo Thạch được bày ra trước mắt, đống chiến lợi phẩm từ đám tộc nhân Bạch Bì và Vện Kim Xà cũng cần phải chỉnh lý lại. Ở đây mình gã làm bá chủ, chẳng cần kiêng kị điều gì, Đàm bày ra một đống túi Trữ Vật bắt đầu kiểm đếm.
Trước tiên là tài sản của hai tên Bạch Bì trong trận chiến với Hứa Hoài Ân; Hai gã này chỉ là tộc nhân thông thường, chẳng có thứ gì đáng nhắc tới, tổng tài sản gộp lại chỉ là 600 Tinh Thạch và vài món Pháp Khí không vừa mắt.
Tư sản của Khuông Chiến, Khuông Thắng nhỉnh hơn đám tộc nhân đôi chút, vẫn là vài món Pháp Khí không vừa tay.
Tinh Thạch 1000, cũng tạm gọi là có chút của để dành nho nhỏ, mặc dù hai tên này là con trai tộc trưởng. Ngoài ra, Khuông Thắng còn cất giấu một khỏa Băng Tinh Ngàn Năm thượng phẩm, giá trị cũng lên đến vài trăm Tinh Thạch. Đàm liền bổ sung khỏa Băng Tinh vào đống nguyên liệu luyện chế Pháp Khí. Đống đồ vật tạp nham còn lại của hai tên thiếu chủ Bạch Bì, gã ném cả vào khu đồ cần thanh lý.
Trữ Vật Đại của Khuông Cảnh mới là thứ đáng lưu tâm, Khuông lão đem toàn bộ tài sản tích trữ của Bạch Bì Tộc cất giấu ở trong đây, cũng có thể lão tự cho mình là kẻ mạnh nhất Bắc Cực nên mới tự tin để cả bên người.
Hơn một vạn Tinh Thạch, con số phù hợp với bối cảnh Bắc Cực Đào vốn cằn cỗi về tài nguyên. Pháp Khí hơn chục kiện, chắc chắn đây là lượng quân khí dự bị để cấp phát cho tu sĩ nội tộc.
Thiên tài địa bảo quý giá đều không có, đa phần toàn sản vật từ đại dương, tỷ như; Kình Ngư Bì cấp một, Hải Sa Nha cấp một, Chương Ngư Nhãn cấp hai, Kiếm Ngư Tiêm Mâu cấp hai… vân vân. Tất cả đều được bảo quản trong Mộc Hạp có cấm chế, hoặc bọc trong Linh Nhiễu chất thành một đống cao như núi. Số đồ vật này mà đem đi Luyện Đan, Chế Khí cũng phải mất đến vài năm, gã tạm để chung cùng những tài liệu Linh Thảo và Nội Đan Yêu Thú.
Công Pháp tu luyện không có, khả năng tộc nhân Bạch Bì tu luyện đều do truyền khẩu.
Vàng Bạc Châu Báu của phàm nhân cũng một đống. Đương nhiên rồi, tộc trưởng vẫn phải chăm lo, bảo hộ đời sống của dân thường trong tộc.
Đáng chú ý nhất là một hộp kim loại nhỏ có dán phù lục lập lòe bảo quang. Đàm cầm chiếc hộp trên tay, thần niệm điều động bóc đi chương phù lục. Bên trong là một khỏa Linh Đan màu đỏ sậm như bã trầu với ba vòng Linh Xuyến, gã không nghiên cứu chuyên sâu về Đan Đạo nên tạm thời chưa nhận biết Linh Đan tên gì, chỉ biết nó là một khỏa Linh Đan Cực Phẩm, giá trị có lẽ phải lên đến vài ngàn Tinh Thạch.
Tiếp đến là túi trữ vật của Yêu Nhân Vện Kim Xà, dốc hết đồ bên trong ra mà Đàm Phi cảm thấy hụt hẫng;
Tinh Thạch chỉ có hơn một ngàn, điều này làm Đàm Phi khá bất ngờ. Yêu Nhân kia sát hại rất nhiều tu sĩ, lý ra hắn phải có một khối tài sản khổng lồ, có thể không giàu có như gã, nhưng cũng phải kẻ tám lạng người nửa cân mới là hợp cách.
Pháp Khí tùy thân ngoài cặp Phá Lãng Phủ và Hắc Hải Quy Giáp đã bị Đàm phá hủy, trong túi chỉ còn một cây Kim Sắc Đinh Ba và một Đoản Trượng với phần đầu gắn một viên ngọc màu Lam, bên trong ẩn ẩn những hoa văn tựa như sóng nước.
Cây Đinh Ba phẩm cấp khá cao, nhưng không phù hợp với Đàm, gã cất tạm vào nhóm Pháp Khí tùy thời đem ra sử dụng.
Đoản trượng dài hơn Thông Thiên Lệnh một chút, nó tỏa ra một thứ áp lực mơ hồ khiến tâm thần gã cảm thấy run rẩy. Đây không hẳn là Pháp Khí, nó có uy áp tương tự như Thông Thiên Lệnh. Gã cầm trên tay lật qua lật lại, để ý kỹ mới thấy dòng văn tự nhỏ chỗ tiếp giáp với viên Ngọc. Ở vành đai bạc cố định viên ngọc khảm nạm hai chữ ‘Định Hải’, được viết theo lối cổ tự Già Thiên. Đoản Trượng chắc chắn là vật rất có lai lịch, Đàm cất vào chỗ sâu nhất trong giới chỉ, không thể tự tiện mang thứ đồ này ra được, không khéo lại mang họa sát thân.
Cuối cùng là một tấm Kim Bài hình bầu dục tựa như vỏ sò. Mặt trước chạm khắc hai chữ ‘Kim Thánh’, mặt sau khắc ‘Kim Hoằng’, bên dưới còn khảm thêm hai chữ nhỏ ‘Vương Tộc’. Qua suy luận của Đàm Phi, tên Yêu Nhân bị gã đánh chết có tên là Kim Hoằng thuộc một vương tộc nào đó ẩn trong Vô Biên Hải, hẳn là một vị vương tử của Kim Thánh Tộc…
Tài sản của Kim Hoằng ít ỏi đến đáng thương, Đàm lắc đầu ngao ngán. Kỳ thực, Kim Hoằng là Bát Hoàng Tử trong Kim Thánh Tộc, chỉ vì mang dòng máu con lai giữa Hải Yêu và nhân loại nên mới bị đám thân huynh cùng cha khác mẹ kỳ thị. Trong một lần thám hiểm tàn tích cổ đại dưới đáy Hải Để, hắn đã bị chính những người anh của mình hãm hại đến suýt mất mạng. May mắn chạy được đến Bắc Cực Đảo, một thân thần thông gần như không còn, Tư Sản cũng bị cướp đoạt gần hết. Mặc dù diệt sát khá nhiều tu sĩ ở vùng quê mùa này, nhưng những vật dụng của đám người kia đâu có vừa mắt hắn, hắn đã ban tặng toàn bộ cho ba kẻ nô bộc Quách Thị, và người hưởng lợi đương nhiên là Hồng Dinh. Bản thân Kim Hoằng đã có thần lực cùng bí thuật phun độc và Tử Hoằng Pháp Mục, khi chiến đấu với địch nhân cũng không cần thiết phải sử dụng đến quá nhiều Pháp Khí. Thành ra Đàm Phi mới gặp tình huống thất vọng như vậy. . Truyện Hot
Thu xếp đống đồ vật ổn thỏa, gã tự nhủ: “Kim Thánh Tộc thì sao chứ? Ở tận trong Vô Biên Hải mênh mông, thực sự là chẳng có liên quan gì với gã cả”.
…
Đàm Phi cầm Hãm Phong Bảo Thạch trên tay ngắm nghía, giờ là lúc hoàn thành nốt Ký Du Trận. Gã chỉ phải thực hiện chuẩn xác những thao tác còn lại, đó không phải là một công việc quá khó khăn. Những ghi chép của Xinh Nhạ trong cuốn sách bằng da đã in trong não bộ, nhưng để thấu triệt thì cần rất nhiều thời gian khảo cứu.
Gã ngồi xếp bằng cạnh Trận Đồ chưa thành hình, Tụ Linh Tiểu Trận được khởi vận, tấm bài vị Hãm Phong Bảo Thạch huyền phù trong đó. Đàm lẩm nhẩm chú ngữ, hữu thủ đưa lên, giữa lòng bàn tay bắn ra một đoàn hỏa diễm lung linh bao khỏa lấy tấm bài vị.
Cũng thật là may mắn khi sở hữu Linh Hỏa, có thể tự do chế luyện ở bất kỳ đâu. Sau khoảng thời gian một khắc, khối Hãm Phong Thạch đã bị Ngọc Hân Linh Hỏa hóa lỏng, Đàm bắt đầu sử dụng thần niệm điều chỉnh hình dạng cho phù hợp với trận pháp, lại còn khắc họa lên bề mặt khối bảo thạch những trận văn ngoằn ngoèo. Mất thêm một canh giờ mới thực hiện xong nghi thức ‘Khai Linh’, vậy là miếng ghép cuối cùng đã hoàn thành.
Đàm đặt khối Hãm Phong Thạch vào đúng vị trí, tiếp theo lại phải tiếp tục hoàn thiện lớp Trận Văn liên thông đến khối trận nhãn mới. Công việc tưởng chừng như đơn giản, vậy mà lại rất phức tạp cầu kỳ. Mất thêm hai ngày, cuối cùng Pháp Trận Ký Du Truyền Tống cũng hoàn thành. Vậy là ngày trở về Già Thiên Đại Lục, trở về quê hương đã cận kề, trong lòng gã không khỏi dấy lên tâm tư xao động.
Khảm bảy viên Tinh Thạch vào bẩy khối Trận Nhãn, gã đứng vào giữa Trận Đồ chờ đợi…
Nửa ngày…
Một ngày…
Hai Ngày…
Không hoạt động…
Đàm Phi nhăn trán, liệu gã đã làm sai ở đâu? Suy nghĩ buồn bực cả ngày mà không tìm ra được nguyên nhân. Lý giải đơn giản cho toàn bộ chuyện này là Đại Trận Truyền Tống tại Yên Bệ đang hư hỏng, hoặc tạm dừng hoạt động mà thôi.
Kỳ thực, suy luận của Đàm Phi hoàn toàn chính xác. Yên Bệ Đặc Khu sau Kinh Biến liền rơi vào trạng thái hỗn loạn, Liên Minh Bộ Tộc đã tạm phong bế tất cả lối ra vào Cô Thiên Đại Lục. Họ đang ráo riết điều tra đến từng hang cùng ngõ hẻm, mục tiêu là tìm cho bằng được những giáo đồ Thông Thiên. Việc Giáo Phái này đại náo Bắc Côn Lăng tựa như một cái tát, một sự sỉ nhục đối với niềm kiêu hãnh của tầng lớp thống trị trên Đại Lục.
Cảm giác hụt hẫng qua đi, Đàm Phi phải tính toán kế hoạch cho quãng thời gian tiếp theo. Gã đương nhiên vẫn ở lại chờ đợi thêm một thời gian nữa, chi bằng phục dụng Kim Hàn Trọng Thủy cường hóa 36 huyệt đạo, tu luyện Toái Giáp Công.
Tu tiên Già Thiên khác biệt rất lớn với Cô Thiên, trạng thái Bán Yêu cùng Thông Thiên Quyển không thể tùy tiện đem ra sử dụng, mà sở trường của gã là cận chiến, Toái Giáp Công đương nhiên là sự thay thế rất hợp lý khi gã trở lại Già Thiên Đại Lục.
Lại nói về độc dịch của Vện Kim Xà. Lục Điệt Song Tiên, Băng Tinh Vô Ảnh Đao, mấy món Ám Khí này đều cần nâng cấp và tế luyện lại, việc trang bị thêm loại độc tố kinh khủng kia sẽ đem lại chiến lực mạnh hơn cho gã. Vậy là Đàm bắt đầu một loạt công việc chế luyện trong thời gian chờ đợi.
Trước tiên là nâng cấp Pháp Khí;
Ngọc Hân Linh Hỏa một lần nữa được triệu hồi.
Gã lấy ra Lục Điệt Song Tiên cùng gân của Tử Mão Kê thu được ở Cát Tiên Sâm Lâm, dung hợp hai thứ này để tạo thêm độ bền chắc dẻo dai. Sau đó, những chiếc gai đuôi cứng rắn của Hỏa Vĩ Tích Dịch lại được gia cố thêm vào để tăng tính kháng hỏa.
Nang Độc của Vện Kim Xà được gã dung luyện cùng Mặc Vân Thạch và Kim Bối Thạch, ba thứ tài nguyên này kết hợp với nhau tạo nên một thứ chất lỏng đặc sệt trong veo.
Cuối cùng, Đàm chuyển Lục Điệt Song Tiên và khối chất lỏng sang tiểu trận Tụ Linh. Thần niệm gã điều khiển cho Roi Mây cuộn tròn lại, tiềm nhập vào trong đám chất lỏng để hút lấy độc dịch. Cả quá trình diễn ra rất phức tạp, cần phải có sự tỉ mỉ và tập trung cao độ.
Bốn ngày trôi qua, Đàm Phi dừng thi pháp, kết thúc nghi thức Khai Linh cho Roi Mây. Lục Điệt Song Tiên giờ đã được nâng cấp đến giới hạn của Pháp Khí, Đàm cầm nó trên tay ngắm nghía ra chiều rất ưng ý.
Hỗn hợp dung dịch Đông Thần Độc vẫn còn hơn một nửa, Đàm tạm thu hồi vào một chiếc bình sứ lớn rồi để qua một bên.
Gã lại lấy ra cặp Băng Tinh Vô Ảnh Đao, Pháp Khí này mặc dù gần như trong suốt nhưng hình dáng vẫn khá thô thiển, lại là chế tác từ Băng Tinh chưa đến ngàn năm tuổi, không thể đạt yêu cầu như gã mong muốn. Tiện mới thu được một khối Băng Tinh Ngàn Năm thượng phẩm của Khuông Thắng, cũng nên tinh chế lại nhằm làm đòn sát thủ bất ngờ.
Mất Thêm năm ngày, trên tay Đàm Phi là cặp Băng Tinh Vô Ảnh Đao tinh mỹ đến hoàn hảo. Lần tế luyện lại này, ngoài việc thay thế Băng Tinh thượng phẩm cho cặp ám khí, gã còn gia trì thêm một chút Kim Cương Thạch vào lưỡi đao để tăng thêm độ sắc bén cứng cáp. Vô Ảnh Đao giờ đã thon gọn hơn rất nhiều, thiết kế mảnh mai để giảm thiểu lực cản không khí. Vì đao đã được tẩm độc Đông Thần, tính năng của nó chỉ cần nhanh, hiểm và chính xác. Khẳng định khi đã gây sát thương là đoạt mạng đối thủ luôn, trừ khi Đàm Phi nguyện ý giải trừ độc tố.
Ngoài cặp ám khí kể trên, Đàm Phi còn chế luyện thêm 10 chiếc Phi Trâm từ Tiêm Băng lấy trên thân thể đám Hào Trư, số Tiêm Băng Phi Trâm được chế mới này cũng tẩm độc. Đây có lẽ là sát chiêu áp đáy hòm của gã, chỉ khi nào chiến đấu sinh tử mới đem ra sử dụng.
Pháp Khí trong chiến đấu đã ổn định, tu luyện công pháp trong hoàn cảnh này là không phù hợp, thời gian chờ đợi Truyền Tống cũng không biết đến bao giờ? Đàm Phi liền lấy ra một bình Kim Hàn Trọng Thủy, bình nhỏ mà nặng đến cả chục Cân (1), không hổ danh với cái tên ‘Trọng Thủy’.
Nội dung ghi chép trong Tật Quang Bảo Điển hiện lên trong đại não Đàm Phi. Cách thức sử dụng Trọng Thủy tu luyện Toái Giáp Công cũng bá đạo quá đi, lại chuẩn bị cho một cuộc tra tấn thể xác, hành hạ tâm hồn, gã thầm than thở. Để đạt được thành công, khiến mình trở nên mạnh mẽ, cái giá phải trả đương nhiên không nhỏ chút nào.