“Nhưng Hoàng Thượng chỉ sủng ái Đức Phi! Không chừng một ngày nào đó, Đức Phi thổi gió bên tai Hoàng Thượng, mẹ con chúng ta chỉ sợ là chết thế nào cũng không biết!” Tân Nghiên Tuyết nhẹ nhàng nhíu mày.
Chỉ nghe Triệu Hoàng Hậu lại nói: “Bổn cung biết, ngươi là một đứa trẻ tốt”
“Nhưng ngươi hẳn phải biết, bổn cung bây giờ chỉ mang danh Hoàng hậu. Tất cả những chuyện này, nếu như không dự tính sớm cho các ngươi, bổn cung chỉ sợ là…” Bà ta muốn nói lại thôi.
Nhưng những lời phía sau bà ta không nói ra, Tân Nghiên Tuyết cũng hiểu được.
Lo lắng của Triệu Hoàng Hậu vô cùng cháy bỏng, nàng ta cũng đồng cảm.
Thế nhưng, Tân Nghiên Tuyết cũng có nỗi khó xử của mình.
Nàng ta nhẹ nhàng đưa tay lên lau nước mắt: “Mẫu hậu, có chuyện con dâu đã đè nén trong lòng rất lâu! Rốt cuộc vẫn phải nói cho mẫu hậu nghe”
“Ngươi nói đi.”
“Vương Gia, ngài ấy..”
Tân Nghiên Tuyết nhẹ nhàng cắn môi: “Vương Gia có ý với nhị tiểu thư của phủ Ứng Quốc Công. Con dâu nghĩ rằng Vân Khương Nguyệt đã gả cho Minh Vương, chúng ta nên phân rõ giới hạn với phủ Ứng Quốc Công mới đúng”
“Cho nên, không thể để Vương Gia cưới Vân nhị tiểu thư vào cửa”
“Nào biết, Vương Gia không đồng ý, không những động tay động chân với con dâu, còn cấm túc con dâu lâu như tị Càng nói càng uất ức, Tân Nghiên Tuyết đau lòng khóc rống.
Nàng ta quỳ xuống trước mặt Triệu Hoàng Hậu: “Mẫu hậu, mặc kệ là tiểu thư nhà ai vào cửa cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là Vân nhị tiểu thư! Con dâu biết việc này can hệ trọng đại, nên cũng không dám tùy tiện nói ra”
“Đêm nay, chỉ có thể cầu mẫu hậu chỉ thị!” Vân Ngọc Linh còn chưa vào cửa mà đã châm ngòi li gián khiến Mặc Vân Khinh trở mặt với nàng ta.
Thậm chí nàng ta còn bị Mặc Vân Khinh cấm túc, động thủ!
Nếu nàng ta vào cửa…
Dựa vào sự sủng ái của Mặc Vân Khinh với nàng ta, chỉ sợ là tình cảnh tương lai của Tân Nghiên Tuyết, cũng sẽ giống như Triệu Hoàng Hậu.
Chỉ còn danh hão.
Mà Vân Ngọc Linh, chính là Đức Phi thứ hai!
Chuyện như thế, Tân Nghiên Tuyết chắc chắn không cho phép!
“Hử? Lại có chuyện như thế?!” Triệu Hoàng Hậu hiển nhiên rất kinh ngạc, ánh mắt bà ta hơi chấn động một chút: “Vân Khinh nói với bổn cung là sức khỏe ngươi không tốt, cho nên mới để ngươi ở lại Vương Phủ điều dưỡng thân thể?
Tân Nghiên Tuyết không trả lời được, chỉ khóc nức nở.
Thấy thế, Triệu Hoàng Hậu tức giận tới mức cắn răng.
“Trương ma ma, đem nghiệt chướng kia đến cho bổn cung!” Bà ta căm tức nhìn Trương ma ma. “Mẫu hậu, xin đừng mẫu hậu” Tân Nghiên Tuyết vội vàng ngăn cản, nếu Vương Gia biết là con dâu cáo trạng trước mắt ngài. Chỉ sợ là con dâu sẽ lại bị Vương Gia chán ghét mà vứt bỏ!” Triệu Hoàng Hậu đành phải bất đắc dĩ mà thở dài. Bà ta tự tay đỡ Tân Nghiên Tuyết dậy: “Thật đáng thương! Ngươi yên tâm, việc này bổn cung sẽ làm chủ cho ngươi. “Vị nhị tiểu thư của phủ Ứng Quốc Công kia, bổn cung nhìn nàng ta đúng là trông như một con hồ li tinh!”
“Chỉ cần bổn cung còn ở đây một ngày, sẽ nhất quyết không cho nàng ta bước qua cổng phủ Nhị Hoàng Tử, ngươi yên tâm!” Lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng Triệu Hoàng Hậu đã bắt đầu tính toán.
Tân Nghiên Tuyết có tính toán của nàng ta, Triệu Hoàng Hậu cũng có suy tính của bà ta.
Mẹ chồng nàng dâu hai người, có quỷ riêng trong lòng.