Thụ là tiểu thần nghèo giáng thế để làm cho gia đình công phá sản, để công phải sống trong bần cùng túng quẫn đến hết đời, vì số mệnh bảo phải thế. Chắc là do công ăn chơi sa đọa, không biết quý trọng tiền bạc, nên ông trời mới bắt thụ xuống để trừng trị cho công biết nghèo khổ là gì để mà quý trọng đồng tiền.
Nhưng thụ không đành lòng, quá nhân hậu nhân từ nên tự ý chữa số mệnh cho công, nhận hết nghèo khổ về mình, (thương người như thể thương thân) nên là lần đầu tiên công gặp thụ, chỉ có công là cho rằng lần đầu tiên gặp nhau thôi, chứ thụ thì biết công từ lâu rồi, thì thụ nghèo đúng kiểu khố rách áo ôm (nghĩa trên mặt chữ, nghèo tới nỗi có mỗi bộ quần áo rách để mặc).
Công thì đẹp trai ngời ngời có tiền có xe, kiêu kiêu sĩ diện. Lúc đầu anh công là thấy hiếu kỳ vì sao lại có người nghèo tới mức độ này, về sau tiếp xúc lâu dần dần thì thấy thích ẻm thụ mất tiêu. Mà đúng lúc bắt đầu thích thì phát hiện ra thụ đã theo dõi mình từ lâu rồi, suýt tí nữa thì công hiểu nhầm thụ. May mà tác giả không muốn hai người bị ngược nên thụ ra sức giải thích với công về thân phận thần linh của mình. Cuối cùng công chấp nhận thụ.