Trường Nam vỗ vai Khải Vinh, cười nhẹ: " Cố gắng lên nhé, đừng làm mất mặt nhóm ".Nghe như lời động viên nhưng trong câu nói giọng điệu có chút mỉa mai.
Khải Vinh khuôn mặt chẳng chút biểu cảm gật đầu sau đó cầm tài liệu lên bục giảng thuyết trình.
Ở dưới Trường Nam tự hào vô cùng vì gần đây những lần hành động của cậu đều xuất xắc. Chuẩn phản diện!
Đến hệ thống cũng gật đầu khen cậu: [ Cậu có tiến bộ rồi ]
Hệ thống vỗ vai cậu động viên: [ Sắp đến phần mấu chốt của truyện rồi cứ thế mà phát huy ]
Trường Nam: Mấu chốt chính là khi nam chính biết tin mẹ mình mất ở quê nhà nhưng không về được đúng không?
Hệ thống: [ Đúng, mẹ nam chính ở quê nhà đã vay mượn một số tiền để cấp cho nam chính hàng tháng. Nhưng lãi suất nó quá lớn mẹ nam chính không trả được bị giang hồ chèn ép đến tự vẫn. Sau đó nam chính hắc hoá và trở thành tổng tài bá đạo ]
Trường Nam tặc lưỡi: Thật sự đến nước thế sao? Cái kịch bản này có hơi...
Hệ thống: [ Đây là cốt truyện rồi ]
Trường Nam: Tôi sẽ về quê nam chính xem thế nào.
Hệ thống: [ Có cần thế không? Cậu có thể gián tiếp..]
Trường Nam khẳng định: Tao cần nắm rõ tình hình
Lúc này tiếng vỗ tay giòn giã bên tai làm cậu chú ý đến người trên bục giảng. Thuyết trình xong rồi sao?
Khải Vinh nhìn xung quanh lớp rồi dừng ở chỗ cậu: " Các bạn có câu hỏi gì không? "
Cả lớp rơi vào im lặng không lên tiếng. Trường Nam nhìn quanh mọi người hình như còn chần chừ không lên tiếng.
Giáo viên: " Các em cứ đặt câu hỏi, ai đặt câu hỏi tốt sẽ được cộng điểm "
Thế là hai ba cánh tay giơ lên, cậu kiểu: Thấy moẹ rồi làm gì giơ lắm thế!
Nhưng Khải Vinh trả lời rất tốt câu hỏi của họ, giáo viên dành nhiều lời khen ngợi cho nhóm. Mọi người cũng nhìn Khải Vinh với con mắt khác.
Khải Vinh lại tỏ vẻ không quan tâm tới những lời khen đó mà hỏi cậu: " Tôi làm tốt chứ?"
Trường Nam đáp lại hờ hững: " Ừ " nhưng bên trong lòng: Hay lắm! Cậu là tuyệt nhất
Mọi người trong nhóm vui mừng vì có được điểm tốt: " Tuyệt lắm, chúng ta đạt rồi! Chiều nay đi nhậu một bữa chứ? "
Khải Vinh: " Tôi không đi đâu "
" Sao thế? Qua môn rồi chúng ta phải đi ăn mừng "
Khải Vinh: " Tôi còn bận học "
" Aizz, cậu có công lớn vậy không đi ăn mừng với chúng tôi sao? "
Khải Vinh định từ chối lần nữa thì Trường Nam cất lời: " Cậu ta không đi thì tôi đi ". Nam thích tiệc tùng lắm đó nha!
Ngay sau câu nói, Khải Vinh liền lên tiếng: " Tôi đi "
Mọi người mở to mắt ngạc nhiên. Chỉ có một câu nói của Trường Nam mà tên mặt lạnh Khải Vinh đồng ý rồi?
Trường Nam cũng ngạc nhiên: Không phải nam chính mới nói không muốn đi à?
Hệ thống cảm thấy khá tốt: [ Cơ hội tốt chứ sao? Có thời cho cậu ra vẻ khích tướng rồi ]
Tối đó, cả nhóm tụ tập trong một quán nhậu bình dân gần trường.
Trưởng nhóm gọi cả một kết bia và bảo: " Tất cả phải uống hết mới được về nhé "
" Cậu muốn ngày mai nguyên bọn đều nằm ở nhà hết sao? "
Trưởng nhóm cười hì hì: " Lâu lâu mới nhậu chơi xả láng cho thiên hạ nó trầm trồ cái nào "
Trường Nam đến sau vội đi đến: " Xin lỗi đến trễ ". Cậu ngồi vào chỗ còn trống và chỗ đó kế bên Khải Vinh, chỗ ngồi sát vách tường.
" Đủ người rồi nhập tiệc thôi "
" Khoan đã ". Trường Nam liếc mắt sang Khải Vinh châm chọc: " Cậu nhóc nhà quê này chưa bao giờ thấy chạm tới bia rượu không biết có uống được không đây? Hay vừa chạm vào mấy giọt đã lăn đùng ra bất tỉnh? "
Khải Vinh nhìn thẳng vào con ngươi khiêu khích của Trường Nam không trả lời.
Trường Nam nhếch mép vỗ vỗ vai Khải Vinh: " Cậu vẫn nên uống nước lọc đi đến đây chung vui với mọi người được rồi ".
Khải Vinh nắm lấy bàn tay Trường Nam đang đặt ở vai mình: " Tôi uống được ".
Trường Nam hơi cứng đờ lúc sau mới đáp lại với vẻ khiêu khích: " Thế sao? Vậy cậu dám thi uống bia với tôi không? Ai thua thì bao nguyên đám "
Khải Vinh:...
Trường Nam nhếch miệng lắc đầu cười: " Cậu còn non lắm. Đừng tỏ vẻ làm gì "
Khải Vinh thốt ra một lời chắc như đinh đóng cột: " Được "
Trường Nam hơi liếc Khải Vinh cứng đờ nhìn khuôn mặt vô cảm ấy. Gì cơ? Với tính cách của nam chính đáng lẽ phải nhịn mấy chuyện cỏn con này chứ. Lần nào cậu cũng khích mấy chuyện đại loại vậy mà chẳng lần nào nam chính chịu chơi như lần này. Nhưng chỉ có nam chính chịu chơi thôi chứ cậu là chịu thua rồi.
Trưởng nhóm và mọi người đột nhiên thấy thích thú, tán thành: " Được đó, ý hay đó "
Trường Nam bối rối nhanh chữa cháy: " Có một kết bia thôi sao mà thi với đấu chứ? Chúng ta vẫn nên nhậu bình thường thì hơn "
Trưởng nhóm hô to vào trong: " Chủ quán, cho thêm một kết bia nhé! "
Trưởng nhóm: " Hai người cứ thi thố đi chúng tôi sẽ cổ vũ không bao giờ sợ hết bia nhé "
Trường Nam " cười " với cậu bạn trưởng nhóm: Ai mượn cậu vậy? Ai mượn không?
Nguyên nhóm rất hứng khởi nhưng Trường Nam bắt đầu đổ mồ hôi hột. Cậu mới trai 17,18 chưa động vào bia rượu làm sao thi đấu gì chứ? Chuốt hoạ vào thân rồi.
Trường Nam muốn tìm đường cứu bản thân liền liên hệ với hệ thống: Cứu tao hệ thống! Ra đây lẹ lên
Hệ thống nhìn cậu rơi vào thế bí: [ Cậu báo cái gì đó? ]
Trường Nam: Nam chính muốn thi uống bia với tao
Hệ thống khẳng định, hệ thống biết con người này uống không nỗi qua ba lon: [ Cậu thua 100% rồi ]
Trường Nam: Cứu với
Hệ thống vờ vịt mở shop quy đổi chỉ vào lọ thuốc trong đó: [ Có thuốc chống say trong shop quy đổi nhưng nó tận 200 điểm, cậu giờ có cái nịt để đổi ]
Trường Nam: Thế tao phải làm sao?
Hệ thống lắc đầu bó tay với tên kí chủ ngốc nghếch nhà mình: [ Viện lí do gì đi ]
Chủ quán bê ra thêm một kết bia, cả nhóm hào hứng bao nhiêu thì cậu sợ bấy nhiêu.
Cố giữ bình tĩnh, Nam nhìn Khải Vinh thách thức: " Đừng có làm những điều mình không thể, không biết nhậu thì đừng có cố. Cậu uống vài ly rồi nằm ra đó phiền phức lắm "
Mọi người nhìn Khải Vinh. Họ cũng không biết Khải Vinh có biết uống rượu không nhưng họ rất muốn thấy một màn thi đấu diễn ra.
Khải Vinh: " Nếu có gục cậu đưa tôi về chỗ trọ "
Trường Nam: " Nhưng... "
Khải Vinh: " Hay là cậu sợ không thắng tôi? "
Trường Nam: " Làm sao có chuyện đó? Tôi chỉ sợ bạn gái tôi biết được tôi nhậu nhẹt thế này sẽ giận tôi "
Sau lời nói đó Trường Nam nhìn sang biểu cảm Khải Vinh chỉ thấy khuôn mặt tuấn mĩ có chút đen lại. Khải Vinh nhìn cậu với ánh mắt sắc lạnh như con dao kề cổ cậu ép cậu phải uống cho bằng được.
Trường Nam đổ mồ hôi lạnh: " Cô..cô ấy sẽ không vui "
Khải Vinh vẫn tiếp tục dùng ánh mắt đó nhưng lần này sát khí tăng hơn trước khiến cậu có chút ngộp thở. Lần này cậu chẳng dám nhìn Khải Vinh nữa mà xoay mặt đi.