Alpha trong kì phát tình không nên nghe những điều này.
Cái gì mà liệt dương, hắn, hắn rõ ràng cũng được!
Phải là…rất được mới đúng?
Tra Công cảm thấy chính mình một đêm nhiều lần cũng không tệ khó chịu vô cùng, cũng oan ức đến cực hạn, tin tức tố thật vất vả mới bình ổn lần thứ hai nổi loạn, khó có thể khống chế bùng phát ra khắp căn nhà, “Thanh Thanh…em thật sự chán ghét anh đến vậy sao, muốn dùng lời nói vô ích tổn thương anh… Mùi của em rõ ràng vẫn ở trong trạng thái chưa được đánh dấu… Lão Vương từ đâu ra…”
Lúc trước bọn họ cùng nhau làm rất nhiều lần, tin tức tố hòa hợp lẫn nhau đến hoàn mỹ, độ xứng đôi phi thường cao. Cho nên Tra Công một khi kích động, cảm xúc của Tiểu Mỹ Nhân cũng ảnh hưởng nghiêm trọng, suýt nữa bị bức đến phát tình.
“Thừa nhận chính mình bị bất lực khó đến vậy à? Tôi không muốn để lão Vương đánh dấu, chỉ đơn giản vậy thôi”, Tiểu Mỹ Nhân khó chịu ấn huyệt thái dương, ôm bé cưng đi vào phòng trẻ em, “Thấy Lê tổng ngài có tinh thần như thế, tôi không tiễn anh xuống lầu nữa, tự thay quần áo rồi gọi tài xế đến đón đi”
Tra Công đứng tại chỗ, mắt đỏ hoe nói được.
*
Tiểu Mỹ Nhân chưa từng cùng Alpha khác tiếp xúc thân mật, chỉ cùng Tra Công làm hết những chuyện không nên làm, giờ phút này thân thể bị tin tức tố mãnh liệt khiến cho mềm nhũn tỏa nhiệt, cơ hồ không đứng vững được.
Ẩm ướt càng ngày càng rõ ràng, hai chân kẹp chặt cũng không thể khắc chế nổi chất lỏng có xu thế trào ra ngoài. đầu v* mẫn cảm càng trở nên cứng ngắc, đỉnh nhô lên một khối rõ ràng trên áo ngủ.
Tiểu Mỹ Nhân sợ bé cưng nhìn thấy một mặt bất kham của mình, bất đắc dĩ mà cuộn tròn thân thể nửa quỳ nửa ngồi bên giường, sau đó nhẹ giọng kể chuyện xưa dỗ bé cưng ngủ.
Chờ đến khi bé cưng ngoan ngoãn nhắm mát ngủ, Tiểu Mỹ Nhân đã chịu không nổi.
Cậu là một Omega đã thành niên, con cũng đã sinh, có nhu cầu rất bình thường. Nhưng kinh nghiệm của cậu đến cùng đều liên quan đến Tra Công, có một chút cảm giác cũng chỉ có thể hồi tưởng lại kí ức bị đối phương cưỡng bức---
Ván giường kịch liệt lay động, mồ hôi từ phía trên nhỏ xuống, hơi thở nóng rực đan xen nhau, hai tay bị khóa lại đưa lên đỉnh đầu, cùng với…
Chua xót cùng tê dại bị nam nhân mạnh mẽ đỉnh vào khoang sinh sản.
Tiểu Mỹ Nhân không chịu cúi đầu trước dục vọng, cậu cưỡng ép bản thân thanh tâm quả dục, những lần không cùng Tra Công lăn lộn, ngay cả lấy ngón tay an ủi cậu cũng không có.
Omega ẩm ướt đến rối tinh rối mù dự tính đi xối nước lạnh, đem thân thể bị tin tức tố làm cho nóng lên đè xuống, sau đó đi dọn dẹp nhà.
Mà khi cậu thở gấp đi ra phòng khách, lại phát hiện Tra Công vẫn đứng tại chỗ như tượng gỗ, căn bản không có nghe lời mà rời đi, trên người vẫn mặc cái áo ngủ nhỏ hơn một vòng kia, nhìn vừa buồn cười lại vừa chua xót.
“Anh bị làm sao vậy?”, Tiểu Mỹ Nhân kinh ngạc nhíu mày, cái cằm chảy đầy mồ hôi nâng lên, “Tôi không phải bảo anh đi rồi sao? Đừng nghĩ lại ở chỗ tôi một đêm.”
Tra Công ôm đầu dựa vào tường không hề hé răng, hô hấp hơi có chút ồ ồ, đôi mắt cũng đóng lại.
Chân mày Tiểu Mỹ Nhân nhíu chặt hơn, bước nhanh tới, âm thanh ôn nhu cũng cất cao hơn mấy phần, “Lê tổng, đêm đã khuya, anh nên rời đi”
Tra Công vẫn không mở miệng, đầu không nhấc, mắt không mở.
Tiểu Mỹ Nhân có chút bực mình.
Lại dám làm lơ cậu?
Tiểu Mỹ Nhân cắn môi dưới đứng trước mặt Tra Công, ngẩng đầu nhìn Alpha hai mắt vẫn nhắm như trước, “Tôi đang nói chuyện với anh đấy”
Thân thể cao to của Tra Công vẫn không nhúc nhích.
Tiểu Mỹ Nhân tức giận nắm lấy cánh tay Tra Công, muốn lôi người đi, “Lê Lê anh đừng có giả chết, tôi biết anh nghe được”
Không biết tại sao, cậu đối với Tra Công có chán ghét có ghét bỏ có bất mãn, có rất nhiều rất nhiều tâm tình tiêu cực, duy chỉ không có…
Nỗi sợ hãi cùng phòng bị Alpha mà Omega vốn nên có.
Tựa hồ như trong tiềm thức, cái đồ khốn ngu ngốc muốn chết này…
Tuyệt đối sẽ không lại tổn thương cậu.
Tiểu Mỹ Nhân dự định dùng sức của chín trâu hai hổ.
Ai dè vừa mới túm lần thứ nhất, Alpha cao lớn trực tiếp ngã về hướng Tiểu Mỹ Nhân, đem Omega chưa kịp chuẩn bị tâm lý ngã về phía sofa rộng rãi ở đằng sau, vô cùng thân mật mà nằm sáp vào nhau.
“Lê Phó Hân!”, Tiểu Mỹ Nhân bị Alpha hoàn toàn đặt dưới thân xù lông lên, nổi giận đùng đùng trừng cái người gần trong gang tấc, “Anh đang làm cái gì đây?”
Khi nhận ra ửng hồng không bình thường trên sắc mặt đối phương cùng nhiệt độ thật cao đang kề sát vào da thịt, âm thanh Omega ngưng lại.
Hai cánh tay của cậu bị Tra Công đè lên, chìm đến đòi mạng, một lúc cũng không nhấc lên nổi, chỉ có thể do do dự dự ngẩng đầu lên, hệt như mèo con cọ vào chủ nhân nhẹ nhàng chạm vào cái trán của Tra Công-----
Nóng bỏng.
Ngay lúc đó, Tra Công không có chút báo trước nào đột nhiên mở mắt.
Tiểu Mỹ Nhân có chút bị hù, thậm chí còn quên thu đầu về, cứ như vậy dùng cái trán giằng co tư thế thân mật cùng Tra Công nhìn nhau, “Lê…Lê Lê? Anh không sao chứ?”
Hiển nhiên là Tra Công bị cơn sốt cao hành hạ cho không tỉnh táo, con ngươi tầng tầng đỏ như máu, ánh mắt hoang mang mà nguy hiểm, hơi thở cùng nhiệt thân nóng rực đến độ có thể hòa tan Tiểu Mỹ Nhân thành một vũng nước xuân.
“Lê Lê…”, Tiểu Mỹ Nhân không nhịn được căng thẳng thân thể, âm thanh có chút không rõ tựa như có chút khát cầu, “Tin tức tố của anh… Khống chế một chút…”
Tra Công không hiểu được đây là ý gì.
Đầu óc hắn vốn không dùng được, hiện tại đang sốt, càng thoái hóa đến độ chỉ biết phản ứng theo bản năng.
Tra Công nhìn chằm chằm Omega nhỏ bé bị chính mình hoàn toàn trói buộc ở trong ngực một lát, nuốt một ngụm nước bọt, không có ác liệt cắn đầu v* đang nhô ra của đối phương, mà là chụt một cái…
Hôn lên đuôi mắt ửng hồng ướt át của Tiểu Mỹ Nhân.
Tiểu Mỹ Nhân sửng sốt.
“Đừng khóc”, hắn ôm lấy Omega tinh tế run rẩy, tay chân vụng về mà vỗ nhẹ sống lưng đối phương, thấp giọng an ủi, “Nhìn thấy em khóc…tim anh thật đau.”