CHƯƠNG 144: CÔ VỢ NHỎ
PS: TÁC CÓ BÁN CÁC LOẠI CÂY CẢNH CÙNG CÂY ĂN QUẢ TẠI KHU VỰC SÀI GÒN. AE NÀO YÊU CÂY CỐI LIÊN HỆ TÁC TƯ VẤN NHA, CÓ GIÁ ƯU ĐÃI ĐÓ. 0898503849 GẶP TÁC NHA. CÁM ƠN.
=-=-=-=-=-=-=-=-TA LÀ GIẢI PHÂN CÁCH A=-=-=-=-=-=-=-=-=-
Theo sau ba người Lý Thành biến mất sau lưng bọn hắn đám người Lý Tuyêt Vân cũng hiện ra. Mà đám Tiểu Bạch cũng lẳng lặng đứng sau lưng nàng.
“mẹ anh hai cùng hai chị đi đâu vậy?”
Riêng Bạch Linh thì không khỏi tò mò mà anh mắt lấp láy nhìn về phía Lý Tuyết Vân hỏi dò.
“mẹ cũng không biết a. có lẽ anh hai của con cùng các chị có việc gì đó cần làm..”
Nói đến đây nàng không tự chủ mà nhìn về phía giang phòng của Lãnh Thiên. Lúc trước tuy nói là trong mộng cảnh nhưng mà ma khí giao động cũng khiến cho tu vi thâm hậu như các nàng cũng vô tình phát giác tiếp đó mới có một màn như hiện tại.
“đi nghĩ thôi có lẽ lúc anh hai con về con sẽ biết a.”
Nàng cưng chiều vuốt lên mái tóc của Bạch Linh rồi biến mất. sau lưng mấy người Tiểu Bạch cũng im lặng về riêng phòng mình.
Mà bây giờ trên không trung của tiểu sơn thôn đang đứng đó 3 bóng người không ai khác mà là Lý Thành cùng hắn hai vị thê tử.
“tham kiến thiếu gia cùng hai vị thiếu phu nhân…”
“tham kiến thiếu gia cùng hai vị thiếu phu nhân….”
Đang không đợi hai nàng mở miệng dò hỏi thì bốn thân hình yêu thú cấp tốc hiện thân đối 3 người cung kính hành lễ.
Lý Thành chỉ lặng lạng gật đầu sau đó phất tay ý bảo bọn hắn lui ra.
“vâng thiếu gia….”
“vâng thiếu gia….”
Tiếp đó liền tiêu thất mà Sở Tú luc này cũng mộng. 4 cỗ khi tức lúc nãy tuy chỉ hơi tiết lộ nhưng nàng cảm thấy áp bách vô cùng mà cái là 4 đại yêu này lại cung kính đối với các nàng.
“đây là tứ đại yêu vương a. bọn hắn lúc trước đi theo Long Bạch bọn họ.”
Thấy Sở Tú như muốn hởi đứng bên cạnh Tống Cầm liền giải thích cho nàng. Tiếp đó nhìn sang Lý Thành đầy thâm ý mà nói tiếp.
“ta đoán không sai đây là gia hương của Tiểu Thiên đúng không Thành Ca???”
Đang im lặng Lý Thành cũng mỉm cười đối hai nàng gật đầu mà giải thích.
“ta mang hai nàng qua đây là đón một tiểu cô nương mà đứa nhỏ này căng cốt cực kỳ mạnh mẽ thiên phú cũng không kém so với Lãnh Thiên.”
Mà nói đến đây sắc mặt của hắn có chút tiếu ý kèm theo ý vị thâm trường nói.
“niếu như biến cố này không sảy ra ta đoán vài năm nữa nàng là Lãnh Thiên cô dâu nhỏ a.”
Hai nàng nghe đến đây cũng như nghĩ đến điều gì mỉm cười.
“tại sao lúc trước chàng không mang theo nàng a.”
Sở Tú có chút thắc mắc mà hỏi/
“a cái này sao? Là lúc đó ta chỉ chăm chú vào Lãnh Thiên a. cho nên cũng không để ý lắm, đến khi quan sát mộng cảnh của Tiểu Thiên mới thấy a. cho nên lân này là đến mang nàng đi đến lúc đó để cho Cầm Nhi nàng thu nàng làm đồ a.”
Nói đến đây lý thành mặt già đỏ lên. Đúng a lúc đó hắn quá chú tâm đến Lãnh Thiên cũng nhưa chuyện của hệ thống mà để mất cái nhân tài này a.
Hai nữ nghe vậy cũng che miệng mà cười. vì bây giờ vẫn chưa sáng nên ba người liền lại không trung ngồi uống trà ngắm sao. Thôn dân sau một đêm vất vả người người tâm thần mệt mỏi nên bọn hắn cũng không có làm phiền.
Ngược lại ba người cứ như vậy ngắm sao cùng nói chuyện phiếm. mà Lý Thành cũng không an phận liền hai tay ôm lấy hai nàng để hai nàng rúc vào trong ngực hắn. điều này làm cho hai nàng khuôn mặt đỏ như quả táo.
Tống Cầm còn đỡ dù sao nàng và Lý Thành đã có quan hệ phu thê. Mà cái cô nương Sở Tú dù sao vẫn là hoàng khoa đại khuê nữ lúc này chỉ biết rúc đầu vào ngực Lý Thành mà im lặng như vậy.
-=-=-=-=-=-=TA LÀ GIẢI PHÂN CÁCH A. LẤN TUYẾN TA ĐẤM SML=-=-=-=-=-
Một đêm yên lặng cứ vậy mà trôi qua lúc này bình minh đang ló dạng tiếng gà gáy đã vang khắp sơn thôn mà lúc này thôn dân đã lục tục dậy nhen lên bếp lửa. nhưng cũng không có tiêng cười nói như lúc trước mà thay vào đó là vẻ yên lặng cùng t·ang t·hương.
Dù sao đi nữ đêm qua ở đây thôn dân ai không mất đi thân nhân cùng hương thân. Tuy nói thù đã báo nhưng vết tang vẫn còn đó. Nhà nào cũng đeo lên một bông hoa trắng, càng tô nét lên sự t·ang t·hương
Thấy vậy 1 màn nhị nữ cũng yên lặng trầm mặt. tu chân giới ngươi tranh ta đoạt phàm nhân sinh mạng không đáng 1 xu nhưng đó là người khác a,
Sở Tú tuy nói tu vi thấp nhưng kẻ c·hết trên tay nàng không thiếu nhưng phàm nhân nàng chưa hề tổn thương một người a.
“ài nhân sinh…”
Nói rồi hắn cùng hai nàng hiện đến trong sơn thôn. Mà khi thôn dân thấy hắn hiện thân liền đồng loạt hướng ba người mà tới trong đó còn có Tiểu Nguyệt cái tiểu cô nương cùng phụ mẫu nàng cũng đến.
=-=-=-=-=-=-=HẾT CHƯƠNG=-=-=-=-=-=
CẦU HOA
CẦU KẸO
CẦU ĐỀ CỬ
CẦU MUA CÂY. HẮC HẮC