Bầu trời đêm hiu quạnh, những vì sao như những hạt bụi.
Phía trên khoảng không mờ ảo, ba bóng người vụt qua bầu trời như một đạo Thần hồng, người đi đầu chính là Ngô Trường Thanh.
“Ngô trưởng lão, lần này chúng ta thu hoạch được khá nhiều đó chứ”, một người nhìn Ngô Trường Thanh nói với vẻ mặt vui vẻ.
“Mang nhiều bảo bối về thế này, chắc chắn chưởng giáo rất vui”.
“Chuyện trong dự đoán thôi”, Ngô Trường Thanh vuốt râu nở nụ cười ung dung.
Ngay sau đó, Ngô Trường Thanh cau mày, đột nhiên dừng lại.
Hai người kia cũng đột ngột dừng lại như ông ta, bởi vì bọn họ đã cảm nhận được một luồng khí nguy hiểm.
Ầm!
Ba người vừa dừng lại, một chùm sáng mạnh mẽ từ trên trời chiếu xuống, cứ thế chiếu thẳng xuống đất.
Bùm! Bùm! Bùm!
Tiếp đó là những tiếng nổ nối tiếp nhau vang lên, năm chùm sáng khổng lồ lại lần nữa chiếu xuống đất, thoáng chốc ngưng tụ thành một kết giới khổng lồ với chu vi ba nghìn trượng, nhốt ba người bọn họ vào trong.
“Kẻ nào?”
Ngô Trường Thanh quát lớn, nhìn xung quanh: “Giấu đầu hở đuôi, ra đây đi”.
“Hét to như vậy, xem ra ông rất lợi hại”, ngay sau đó có tiếng giễu cợt vang lên, một bóng người cường tráng chậm rãi bước ra trong bóng tối, trên vai còn đeo thanh đao phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
“Gia đây thích người hay ra vẻ”, cùng lúc đó, một bóng dáng gầy gò đi ra từ phía đối diện, trong tay cầm theo cây phất trần chỉ còn vài sợi lông.
Hai người này không phải nói cũng biết chính là Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân.
Còn Diệp Thành, lúc này hắn đã trốn vào không gian, chuẩn bị sẵn sàng cho đòn tuyệt sát bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy hai người đi ra, Ngô Trường Thanh nheo mắt: “Không biết hai vị chặn đường chúng ta là có ý gì?”
“Giết người”, Ngô Tam Pháo ngoáy tai.
“Cướp của”, Thái Ất Chân Nhân ngoáy mũi.
“Một người ở cảnh giới Không Minh tầng thứ năm, một người ở cảnh giới Không Minh tầng thứ ba mà nói năng hùng hồn gớm”, Ngô Trường Thanh còn chưa nói gì, lão già tóc hoa râm bên cạnh ông ta đã đột nhiên hô lên, khí thế mạnh mẽ lập tức xuất hiện.
Khi nói lão ta đã để lộ tay áo, trong tay cầm một thanh sát kiếm được điện mang bao quanh, lão bước ra một bước, sát phạt về phía Ngô Tam Pháo.
Tuy nhiên lão mới chỉ bước ra được một bước, thanh sát kiếm màu đỏ đã đột nhiên chém ra từ góc chéo.
Phụt!