Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3385: “Đó là Lý Khang”.






Lúc này, Nhiếp Phong vừa bước xuống chiến đài đã bị cả ba vây lại, có lẽ vì vết thương quá nặng nên khoé miệng Nhiếp Phong còn chảy máu, lại thêm sát khí của cả ba người nhằm vào hắn khiến miệng hắn chảy càng nhiều máu hơn.



“Ba vị sư huynh có ý gì vậy?”, Nhiếp Phong cầm thanh kiếm điềm tĩnh nhìn ba người.



“Ý gì?”, cả ba cười lạnh lùng, “khiến sư đệ của ta bị thương thì phải cho chúng ta lời giải thích”.





“Không biết ba vị sư huynh muốn nghe lời giải thích thế nào?”, không đợi Nhiếp Phong lên tiếng, Diệp Thành đã lên chiến đài, miệng cười tôi độc, hắn vặn cổ khiến Trịnh Đào và Nhiếp Phong và rất nhiều người xung quanh thẫn thờ.



“Đó chẳng phải Lý Khang sao? Có chuyện gì vậy? Đây là đang dọn đường cho Dương Phong sao?”



“Chỉ dựa vào một tên cảnh giới Thiên như hắn sao? Thật nực cười”.



“Ra vẻ không phải lúc, đụng tới ai không đụng lại đụng tới Hàn Minh”.



“Lý Khang, muốn chết phải không? Cút”, ba người trên chiến đài phản ứng lại thì lần lượt lên tiếng nạt nộ.



“Lý Khang sư đệ, xuống chiến đài đi, ta có thể...”, Phục Nhai cũng lên tiếng, còn chưa nói xong thì liền ngẩng đầu vì ba tên hống hách ở phía đối diện đã bay ra khỏi chiến đài.



Woa!



Những đệ tử xem chiến đồng loạt ngẩng đầu, không biết xảy ra chuyện gì, chỉ thấy ba người bay đi và bay đi rất xa, vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp trong hư không.



Đi thôi!



Diệp Thành đã kéo Nhiếp Phong còn đang thẫn thờ nhảy xuống khỏi chiến đài.



Nói ra thì vai Lý Phong hôm nay hắn diễn lại trùng hợp là một sư môn với Nhiếp Phong chuyển kiếp.



Nhiếp Phong đi từ thẫn thờ đến kinh ngạc.



Nhiếp Phong tròn mắt nhìn nắm đấm của Diệp Thành đấm bay cả ba người kia đi, cho dù là hắn thì khi đối đầu với ba tên kia, kết cục ắt sẽ bại, còn Lý Khang với thực lực bình thường lại tỏ ra vô cùng bá đạo.



Cảnh tượng này bảo hắn không chấn động sao được.



Diệp Thành mỉm cười, hắn đưa Nhiếp Phong biến mất khỏi nơi này, khả năng chiến đấu của hắn mạnh thế nào, không cho ba tên kia chết bằng một bạt đã là may lắm rồi, có điều, cho dù là vậy thì ba tên đó cũng xác định gặp cái kết rất thảm.



Sau khi hai người rời đi, những đệ tử xem chiến bên dưới lúc này mới phản ứng lại, bọn họ há hốc miệng hồi lâu không ngậm lại được.



“Ta....ta không nhìn nhầm chứ?”, có người gãi đầu.



“Đó là Lý Khang”.



“Lý Khang trong kí ức của ta không mạnh như vậy mà”.



“Không ngờ một chưởng mà có thể đánh bay cả ba người, Lý Khang rõ ràng che giấu thực lực”, có người trầm trồ.



“Ta phải tìm hắn nói chuyện mới được”, Trịnh Đào đã chuồn đi, tôi mắt tinh ranh đảo đi đảo lại, một người bình thường lại có thể mạnh như vậy, đúng là vượt qua giới hạn nhận thức của hắn.

“Ta không tin”, phía sau vang lên tiếng rít chói tai của Hàn Minh, kết cục tử cục vốn dĩ nhằm vào Dương phong (Nhiếp Phong chuyển kiếp), hắn vốn đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời ba vị huynh đệ đến nhưng lại gặp phải kết cục như vậy, sao hắn có thể phục được.