So với bọn họ, phía Thông Huyền Chân Nhân rất cảnh giác, giống như Hằng Nhạc và Chính Dương, bọn họ cũng không vội ra tay, vì bọn họ nghĩ Doãn Chí Bình chắc chắn có khả năng giết được Diệp Thành.
Vì thế đúng như Diệp Thành dự đoán trước đó, ba tông nghi ngờ lẫn nhau, kiêng kỵ và kiềm chế, lại thêm tình hình hiện tại nên bọn họ đều tập trung vào hắn.
Mà đây chính xác là những điều mà Diệp Thành muốn thấy, hắn không cần trợ giúp, chỉ cần một chiến đài để chiến đấu công bằng mà thôi.
“Tần Vũ, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn vào. Hôm nay ngươi đã đến thì không cần về nữa”, dưới sự chú ý của bao người, tiếng cười âm u của Doãn Chí Bình vang vọng khắp đất trời.
“Khai mạc hoành tráng như vậy, cẩn thận cắn vào lưỡi”, Diệp Thành thoải mái vặn khớp cổ.
Nói xong hắn liếc nhìn túi đựng đồ bên hông Doãn Chí Bình một cách kín đáo, vừa nhìn đã thấy rất nhiều lệnh bài thần quang sáng chói bên trong.
“Nhiều lệnh bài như vậy, chắc chắn có lệnh bài của chưởng giáo Hằng Nhạc”, Diệp Thành thì thầm.
Mặc dù không biết là lệnh bài nào, nhưng hắn khẳng định chắc chắn có lệnh bài chưởng giáo trong số đó. Hắn sẽ lấy rồi truyền tống cho phía Dương Đỉnh Thiên để họ phân biệt, bởi vì hắn thật sự chưa nhìn thấy lệnh bài của chưởng giáo Hằng Nhạc bao giờ.
“Hôm nay ta sẽ tiễn ngươi lên đường xuống hoàng tuyền”, Doãn Chí Bình đã bước ra một bước, Thái Hư Long Ấn khổng lồ chừng hai mươi trượng lập tức bắn ra, uy lực cực mạnh cực nặng, vừa ra tay đã khiến hư không nứt lìa.
“Ngươi tưởng ta sợ chắc”, Diệp Thành cười khẩy, không lùi mà tiến, ra tay gọn gàng dứt khoát, Bát Hoang Quyền dung hợp nhiều bí pháp và bí thuật với uy lực vô song, một quyền xuyên thủng không gian.
Rầm!
Quyền ảnh và chưởng ấn va vào nhau, ngay lập tức có tiếng nổ vang lên, lấy điểm đó làm trung tâm, một vầng sáng vô hình được hình thành rồi lan ra mọi hướng, khiến người xem chiến bất giác lùi lại rất xa.
Thái Hư Tạo Hoá, Cửu Chuyển Thiên Long!
Sau một đòn mạnh mẽ, tiếng hét của Doãn Chí Bình lại vang vọng khắp đất trời, hắn ta giơ tay lên trời, năm ngón tay xoè ra rồi nắm lại, chín long ảnh khổng lồ từ trên trời lao xuống, gầm thét về phía Diệp Thành.
Bát Bộ Thiên Long, Cửu Cung Thiên Ấn!
Diệp Thành cũng đột ngột giơ tay lên, hắn thi triển bí pháp Thiên Hoàng của Chung Quy, tám long ảnh cực lớn cộng thêm chín Thiên Long Đại Ấn khổng lồ lập tức xuất hiện.
Gừ! Gừ! Gừ!
Giữa đất trời chợt vang lên tiếng rồng gầm đáng sợ.
Từ xa nhìn vào hư không, đó là trận hỗn chiến của mười tám long ảnh to lớn, cộng với chín Thiên Long Đại Ấn khổng lồ, mỗi làn khí toát ra vừa rực rỡ vừa nặng nề.
Bùm! Bùm!
Bầu trời rung lên dữ dội, không gian hư vô sụp đổ từng tấc từng tấc.
Lúc này, khán giả lại lùi về sau một chút, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, sợ hãi: “Vừa ra tay đã tung chiêu lớn, đẳng cấp của trận đấu đỉnh phong đúng là vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta!”
Ầm!
Trong tiếng cảm thán, long ảnh của Doãn Chí Bình và Thiên Long Đại Ấn của Diệp Thành đã lần lượt sụp đổ.
Thái Hư Chỉ!
Doãn Chí Bình lại ra tay, một chỉ bắn ra thần quang sắc bén, là chiêu thức dựa vào nền tảng của linh hồn Thái Hư Cổ Long, phía trên nhất chỉ còn có lôi điện bao quanh, uy lực rất mạnh, kèm thêm sức xuyên thấu bắn thẳng về phía Diệp Thành.
Diệp Thành không hề sợ hãi, hắn tiến lên tung ra một quyền, uy lực bá đạo vô song.
Rắc!
Chỉ mang của Doãn Chí Bình bị một quyền của Diệp Thành phá vỡ.
Đương nhiên Diệp Thành cũng phải trả giá cho việc này, dù là thể xác cường đại của Hoang Cổ Thánh Thể thì nắm đấm của hắn cũng trở nên đẫm máu, trong vết thương còn có ánh sáng mờ làm tan tinh khí của hắn.
Giết!
Chiến!
Hai người cùng hét lên, từ hai phía của bầu trời phóng tới, cuốn theo khí thế ngút trời.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Trận đại chiến lập tức trở nên gay cấn, khung cảnh vô cùng rộng lớn.