Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Thiên Vũ Lệ

Chương 8: Thăng Linh




Chương 8: Thăng Linh

Bảy ngày sau Tử Nguyên đang ngồi trên một con thuyền nhỏ nhẹ nhàng xuôi theo dòng nước . Trên thuyền chỉ có mỗi mình hắn cùng một lão nhân chèo thuyền.

Trong bảy ngày trước sau khi nhận được Điều Nguyên quyết từ Mạc đại phu sau khi nhận được vài câu chỉ điểm . Hắn liền bái biệt mà đi . Chuyện Thăng Linh đài là chuyện quan trọng, hắn không dám trễ nải dù chỉ một khắc.

Bất quá có một sự tình oái ăm là hắn còn chưa biết được tông môn mình sẽ bái nhập là gì. Đối với chuyện này Tử Nguyên chỉ có thể cười khổ, đi bước nào hay bước đó mà thôi.

Mạc đại phu đã đưa hắn một vài gói thuốc bồi bổ cùng ít lương khô rồi phất tay đuổi đi . Tử Nguyên cảm kích không thôi hắn tất nhiên cảm nhận được Mạc đại phu không hề lạnh lùng như biểu hiện bên ngoài.

Lấy ngộ tính của Tử Nguyên rất nhanh hiểu được sơ bộ Điều Nguyên quyết. Điều Nguyên quyết là phương pháp thổ nạp điều tức kinh mạch, tụ tập năng lượng thành một cỗ chân khí nho nhỏ . Cảm giác như đây là phương pháp luyện nội công của võ giả đạo gia thì hơn. Tuy thế Tử Nguyên vẫn cảm thấy có chỗ khác biệt mặc dù không rõ khác ở chỗ nào .

Nhưng thời gian bảy ngày là không dài . Trong cơ thể Tử Nguyên chỉ mới miễn cưỡng làm quen được với cỗ chân khí trong cơ thể. Bất quá hắn có thể cảm thấy thay đổi rõ rệt. Cơ thể hắn nồng hậu năng lượng linh hoạt hơn hẳn lúc trước . Nếu thi triển Ưng Bách bộ so với trước ắt hẳn nhanh hơn không ít .

Ngày qua ngày Tử Nguyên trừ việc di chuyển bất cứ lúc nào rảnh rỗi cũng vận công điều tức Điều Nguyên quyết gia tăng lượng chân khí trong cơ thể.

Hơn nửa tháng sau Tử Nguyên đang leo trên một con đường đá quấn quanh một ngọn núi hoang vu như một con mãng xà khổng lồ. Trong những ngày qua hắn đi không ngừng nghỉ .Đường đi ghập gềnh chông gai khiến hắn không nhịn được cảm thấy vô cùng mệt mỏi .

Sau khi rời thuyền hắn chuyển qua đi xe ngựa. Vượt núi vượt suối. Nhiều ngày trước còn gặp một đám thổ phỉ chặn đường. Tử Nguyên không muốn phí sức liền dùng Ưng Bách bộ một đường bỏ chạy . Xui xẻo không hiểu sao tên cầm đầu khinh công cũng rất tốt từ bộ pháp có thể thấy hắn cũng là một tên Luyện Linh sĩ tuy không thể bắt kịp Tử Nguyên nhưng cũng có thể theo sát không buông. Tử Nguyên không nắm chắc hiện giờ hắn có thể đối đầu trực diện với Luyện Linh sĩ hay không nên cũng phải tốn một phen công phu mới cắt đuôi được hắn.



Cuối cùng ngày này Tử Nguyên đang ở trên ngọn núi này, đây chính là mục đích của hắn Thăng Linh sơn .Nhìn bề ngoài của hắn có chút chật vật không chịu nổi . Y phục trên dưới nơi nào cũng có vết rách .Ẩn ẩn bên trong là những v·ết m·áu .

Con đường đá này vô cùng nhỏ chỉ đủ cho một người đi bên phải là vách núi bên trái là vực thẳm sâu đến rợn người. Đường đá chỗ lõm chỗ lồi lâu không có người đi qua nên mọc đầy rêu xanh rụng đầy lá khô vô cùng trơn trượt. Chỉ cần trượt chân ngã xuống là một mạng ô hô.

Nếu không phải hắn đã là Luyện Linh sĩ thân thủ nhanh nhẹn đã quen chỉ sợ ngã xuống không biết bao nhiêu lần. Nhưng Tử Nguyên vẫn vô cùng bình tĩnh tựa như không thấy nguy hiểm trước mắt .

So với mục đích của hắn và những nguy hiểm mà hắn đã trải qua thì tí khó khăn này có là gì.

Sau vài canh giờ, hắn đã lên được đỉnh núi. Nơi đây là một quảng trường đen xám không biết làm bằng vật liệu gì trông vô cùng chắc chắn bao lâu thời gian qua đi mà không có chút vết tích bị tàn phá bởi thời gian .

Trên quảng trường trống trơn không có một ai làm Tử Nguyên giật mình vốn Thăng Linh đài là một sự kiện vô cùng quan trọng các môn phái tiên nhân nhập tiến một lúc một nhóm đệ tử. Sau khi lấy bản đồ ra kiểm tra rõ một phen thì hắn mới xác định mình không đến sai địa điểm thì mới yên lòng . Có lẽ do hắn tới quá sớm so với thời gian định trước.

Lòng đã yên Tử Nguyên tiến về một góc quảng trường, sau khi thay một bộ y phục khác mang theo hắn lấy ra ăn một ít lương khô. Xong xuôi Tử Nguyên ngồi xuống khoang chân nhân lúc thời gian còn lại tiếp tục vận chuyển Điều Nguyên quyết tu luyện.

Thời gian dần qua đi .



Giữa trưa khi mặt trời đã lên cao chợt nghe tiếng bước chân từ hai con đường khác dẫn lên núi . Tử Nguyên đang điều tức liền cảm thấy phấn chấn, chuyển ánh mắt nhìn sang.

Chỉ thấy một con đường có sáu bóng người mặc y phục màu lam đi lên . Nhìn có vẻ như đến cùng một gia tộc. Dẫn đầu là một nam tử trung niên có khuôn mặt lãnh đạm. Hai gò má nhô cao. Bước chân ổn trọng.

Phía sau là một phu nhân mang theo nét nhu mì. Gương mặt cân đối làn da trắng trẻo mang vẻ cuốn hút đặc biệt . Bên cạnh là hai thiếu niên một nam một nữ . Nhìn có vẻ là hai tỷ muội.

Nữ khuôn mặt tròn như trăng làn da trắng nõn nà đôi mắt đen láy tuy còn ít tuổi nhưng đẹp động lòng người . Nam thiếu niên khuôn mặt cũng hao hao thiếu nữ vừa đi lên quảng trường liền đưa mắt tò mò dò xét xung quanh . Trông có vẻ như không phải kiểu người dễ yên phận .

Đi phía sau bốn người này là hai nam nhân mặc giáp y màu tím hông đeo trường kiếm đại khái là hai hộ vệ .

Còn phía con đường bên kia có ba người đi lên . Ở giữa là một thiếu niên mang bạch bào khuôn mặt tuấn tú tay chắp sau lưng bộ dáng tự phụ kiêu ngạo . Bên phải là một đại hán cởi trần bộ dáng dữ tợn lưng đeo cự phủ . Bên trái là một lão giả lưng còng nhưng bộ pháp vô cùng ổn định nhẹ nhàng đôi mắt tinh anh .

Hai nhóm người vừa lên đến quảng trường cùng lúc thấy mỗi Tử Nguyên ở đây liền ngạc nhiên vì trông hắn có vẻ như tán tu sau đó quay sang quan sát đối phương rồi mỗi nhóm đến một góc quảng trường đả toạ .

Điều này cũng không có gì là mặc dù tài nguyên để có được một cái Dẫn Tiên bài là vô cùng lớn nhưng tán tu cũng có thể có được chỉ là rất hiếm thấy mà thôi.

Thấy được có người lên, Tử Nguyên mừng thầm, vậy là hắn không đến sai địa điểm.

Một thời gian sau càng có nhiều người tới hơn. Trong đó có một nhóm người cũng là tán tu ba nhóm gia tộc nữa.



Trong thời gian đó đều có người tiến đến bắt chuyện làm quen với nhau . Xét cho cùng ở đâu cũng vì lợi ích a quan hệ lớn cũng vô cùng cần thiết, ai biết được có một ngày cần lôi kéo trợ giúp từ đối phương thì sao. Tu tiên giới khốc liệt càng là cần thiết.

Tử Nguyên gặp tình cảnh này cũng khách sáo một phen khi có người đến tiếp diện . Bất quá hắn cũng chỉ ngồi tĩnh toạ một chỗ không có chủ động tiếp cận ai hắn cũng không ưa nịnh hót lôi kéo . Âm thầm nhớ rõ tục danh của những người kia rồi tiếp tục điều tức chân khí .

Ba ngày sau khi đám người đang chờ đợi khi mặt trời lên giữa đỉnh đầu một tiếng ù ù chấn động bỗng vang lên phía chân trời. Cả đám người liền giật mình mừng rỡ nhìn lại .

Chỉ thấy xa xa dần hiện lên hình dáng một con thuyền bằng gỗ xanh đang bay trên bầu trời tới kì lạ con thuyền không hề có buồm mà cứ thế phi hành giữa trời. Khi tới gần có thể thấy rõ hai bên thuyền có những đường hoa văn kì dị sáng lên bạch quang. Không khí xung quanh thuyền dao động tạo thành những gợn sóng trong suốt.

Tử Nguyên cũng là lần đầu nhìn thấy hình ảnh này liền trợn mắt há mồm không khép lại được.

Những thiếu niên xung quanh một bộ dạng vô cùng phấn khích cùng chờ mong. Những người đi theo cũng mừng rỡ không thôi.

Khi con thuyền tới gần quảng trường liền dừng lại lơ lửng giữa không trung . Đứng trước mũi thuyền là một nam tử trung niên nhân mày kiếm mắt thước, mũi thẳng thân mặc áo bào vàng một bộ dáng hạo nhiên chính khí đang nhìn xuống mọi người.

Một cỗ linh áp tràn xuống dưới làm mọi người run rẩy không thôi. Suy nghĩ đầu tiên trong đầu tất cả hiện lên hai chữ :" Tiên nhân ".

Đúng lúc này một dải lụa ánh sáng trắng từ đầu mũi thuyền toát ra bay bổng trên không rồi vắt xuống giữa quảng trường. Sau một ánh hào quang chói mắt loé lên nó hoá thành một cái cầu thang bằng bạch ngọc đẹp lung linh.

"Bổn toạ không dư thừa thời gian ta là sứ giả tiếp dẫn của Phù Linh tông những kẻ nào có Dẫn Tiên bài theo thứ tự từng người một bước lên. Nên nhớ từng người một nếu có kẻ lộn xộn hoặc chậm trễ liền hủy bỏ tư cách Thăng Linh ". Giọng nam tử nghiêm nghị từ trên chiếc thuyền vang lên vô cùng rõ ràng bên tai mỗi người.