Chương 2 : Địa bảo
Dưới ánh hoàng hôn một thiếu niên thở hổn hển đang ngồi trên tảng đá cạnh một con suối nước trong trẻo khẽ đưa vạt áo lên lau đi những giọt mồ hôi đọng trên khuôn mặt có chút ưu tú non nớt đầy vẻ uể oải .
Thiếu niên này dĩ nhiên là Tử Nguyên . Hắn lần theo địa đồ của vị nguyên soái kia lặn lội khá xa để tới ngọn núi này . Bên hông giắt thêm một thanh chủy thủ sắc bén tiện tay lấy từ trên người nguyên soái .
Trước đó hắn đã tìm vào những y quán trên đường nhưng bất cứ nơi nào cũng nhận được cái lắc đầu nói hắn không có bệnh .
Xem chừng bệnh tình Tử Nguyên không đơn giản. Muốn chữa khỏi ắt hẳn phải tới những y quán danh tiếng hơn hoặc các y sư cao tay. Mà như thế cần rất nhiều ngân lượng, lộ phí. Vậy nên, không nghi ngờ gì kho tàng của đám người nguyên soái là mục tiêu hoàn hảo vào lúc này.
Trên thân nguyên soái cũng không có gì nhiều Tử Nguyên chỉ lấy bạc thanh chủy thủ cùng một lệnh bài có chữ Hiểu . Còn những vật dụng cá nhân khác Tử Nguyên đều chôn cùng.
Tuy có địa đồ là một chuyện nhưng tìm được kho tàng cũng không dễ có một vài kí tự hắn không hiểu . Tử Nguyên đã đến đúng vị trí đánh dấu trên địa đồ nhưng tiêu tốn hơn bốn canh giờ cũng không thể tìm thấy lối vào kho tàng . Hắn thầm trách sao tối hôm qua không hỏi rõ vị Hiểu nguyên soái kia trước khi xuống hoàng tuyền .
Cảm giác khô khan chực trào lên cổ Tử Nguyên vội cúi đầu xuống uống những ngụm nước suối mát lạnh . Dòng nước mát mẻ trong trẻo làm hắn thấy khoan khoái hẳn lên .
Chợt Tử Nguyên vồ xuống nước đưa tay chụp lấy một vật suýt trôi qua . Là một đồng tiền vàng vẻ bên ngoài khá cũ kỹ . Có khi nào có một lối của kho tàng thông với dòng nước ngầm chăng.
Trong lòng Tử Nguyên lộp bộp hắn nhanh chóng chạy lần lên phía thượng nguồn con suối . Không lâu sau hắn bắt gặp một con sông khá lớn .
Như một bản năng Tử Nguyên cởi quần áo . Trong thoáng chống đã lặn xuống sông .
"Ra là ta vốn dĩ biết bơi ".Tử Nguyên giật mình .
Nước dưới đáy sông tuy không quá trong nhưng vẫn miễn cưỡng có thể quan sát . May mắn giờ là thời điểm hoàng hôn nên vẫn có thể nhìn . Nhưng hắn cần tìm kiếm nhanh hơn trước khi trời tắt nắng hẳn .
Bất quá đáy con sông không hề nhỏ . Tử Nguyên có thể lặn được khá lâu nhưng trồi lên hít thở lấy hơi mấy lần rồi vẫn chẳng thấy tăm tích lối vào kho tàng .
Sau một ngày vất vả hắn căn bản đã khá mệt mỏi . Liên tục gặp xui xẻo khiến hắn hơi thất vọng . Bây giờ Tử Nguyên đã có tâm lý muốn bỏ cuộc .
Ôm hi vọng lần cuối Tử Nguyên lặn xuống lần nữa . Lần này hắn lặn ra một vùng trũng khuất nhưng mãi vẫn không nhìn thấy gì . Lúc chuẩn bị bơi lên Tử Nguyên thuận tay rẽ đám cỏ dại um tùm trên vách đất . Đúng là thượng thiên không phụ lòng người trước mặt hắn là một thông đạo dưới nước .
Tử Nguyên nhanh chóng bơi lên lấy quần áo và mọi thứ lặn xuống .
Bơi vào thông đạo phía trước là một mảng tối tăm . Tử Nguyên phải vừa bơi vừa dùng tay lần mò vách đất . Được một đoạn thông đạo dần trở nên lớn hơn . Dần lên cao Tử Nguyên đã có thể ngoi lên hít thở khi khoảng không khí trên mặt nước xuất hiện .
Ít lâu sau hắn đã bơi được đến bờ . Lúc này Tử Nguyên đã sức cùng lực kiệt hắn lê đến một chỗ khô ráo nằm xuống ngủ chẳng còn quan tâm thiên địa gì nữa .
...
Ánh sáng ập vào đánh thức Tử Nguyên dậy . Hắn nheo nheo đôi mắt uể oải ngáp vài cái mới định thần lại nghĩ về mọi chuyện hôm qua .
Bụng hắn chợt réo lên . Bây giờ Tử Nguyên mới nhận thức được cơn đói đang cào xé trong cơ thể hắn . Tử Nguyên vội mở bao lương khô mang theo bây giờ đã ướt nhão nước . Hắn mặc kệ tất cả cho vào miệng nhai nhấu nghiến .
Tuy vị lương khô bây giờ vô cùng tệ thế nhưng cũng đã lấp đầy cái bụng của hắn . Tử Nguyên cũng không quản gì nhiều . Sau khi vuốt vuốt cái bụng của mình Tử Nguyên liền quan sát xung quanh .
Dưới hang động đầy những đồng tiền vàng nằm rải rác . Cách xa là những hòm gỗ sắp xếp vô cùng ngăn nắp . Tử Nguyên mở ra thì nghẹn họng . Dù đã đoán trước nhưng hắn không nhịn được vui vẻ . Trong những hòm gỗ to lớn này chứa vô số những thỏi vàng bạc xếp chỉnh tề . Tử Nguyên đếm được khoảng năm mươi hòm số vàng bạc này ước lượng đủ cho hắn sống giàu sang phú quý suốt cuộc đời sợ vẫn không hết một góc a .
Tử Nguyên đè nén sự hưng phấn trong lòng hắn đi đến căn phòng có cánh cửa bằng sắt bên cạnh . Trên địa đồ lại chỉ rất rõ về nơi này có vẻ như rất trọng yếu . Tử Nguyễn vội cầm hòn đá lớn dưới đất dùng hết sức bình sinh đập mạnh vào vách đất bên cạnh .
Không có gì . Tử Nguyên không nản lòng đập liên tục vào những vị trí khác . Đến khi bàn tay rướm máu thì một lỗ hổng vuông vức lộ ra sau khi lớp đất vỡ vụn . Hắn thò tay vào kéo mạnh cơ quan bên trong cũng phải tốn sức chín trâu hai hổ mới thành công kéo ngược lại bảy tấc.
Cánh cửa sắt nặng nề tự mở ra . Bên trong là một đại sảnh vô cùng rộng lớn . Phía trong cùng là hai cái gian lớn đựng đầy sách ngọc giản cùng những bình ngọc đủ màu sắc . Phía ngoài có đầy các loại v·ũ k·hí như lưu tinh tiên côn kiếm đao ám khí đủ các chủng loại
Tử Nguyên thử cầm một thanh đoản đao lên rút bao tò mò đưa tay chạm lên sóng đao . Bớt chợt hắn giật mình rụt tay lại . Trong khoảnh khắc chạm vào sóng đao ngón tay hắn bị cứa đứt tức thì . Độ sắc bén đúng là cực phẩm .
Hơn nữa chuôi đao còn làm bằng vàng nạm một viên ngọc lớn vô cùng quý giá . Vũ khí ở đây ước chừng hơn năm trăm món giá trị vô cùng lớn .
Tử Nguyên đi vào phía gian những bình ngọc . Tiện tay cầm một bình lên mở ra thì có mùi thơm ngào ngạt . Phía dưới ngăn tủ còn đề danh tự Hoàn Thương đan . Những loại khác có loại thì mùi h·ôi t·hối có loại thì mùi cay nồng ... đủ các chủng loại . Tử Nguyên cũng không biết những đan dược này có tác dụng gì . Hắn cũng tò mò trong những đan dược này có loại nào chữa được bệnh mất trí nhớ của mình không .
Tạm bỏ qua gian đan dược Tử Nguyên dời ánh mắt đến những kệ tủ chứa đầy thư sách . Cầm những ngọc giản này đọc Tử Nguyên liền chăm chú hẳn lên .
Số sách này có thể chia thành ba loại . Loại thứ nhất là điển tịch nói về sự hình thành Thanh Lan Hạ quốc này lịch sử nội bộ hoàng tộc c·hiến t·ranh các thứ . Trong đó có đánh dấu quan trọng về sự tồn tại gì đó của thế lực tiên nhân mà Tử Nguyên không hề hiểu chút gì .
Loại thứ hai là đa dạng chủng loại bí kíp võ công cấm thuật được sưu tầm khắp nơi của mọi thế lực . Tử Nguyên tuy đọc sơ có chỗ hiểu chỗ không nhưng hắn chắc chắn chỗ này nếu để lộ ra bên ngoài chắc chắn gây nên một phen phong ba bão táp với độ giá trị của chúng . Tử Nguyên thầm hô nội tình hoàng thất thật đúng là sâu không lường được . Chỉ một kho tàng của nhị hoàng tử đã có giá trị cao thế này không biết bảo khố hoàng thất là chủng loại gì nữa đây .
Loại cuối cùng lại chỉ có một ngọc giản duy nhất . Ghi chú về số đan dược kia . Tử Nguyên liền hứng khởi vô cùng . Nhưng rồi hắn nhanh chóng thất vọng, không có loại nào dùng để chữa bệnh mất trí nhớ cả . Đa phần là những đan dược phục dụng để luyện công chữa thương hoặc giải độc . Tuy nhiên giá trị lại không hề thấp ngược lại còn vô cùng trân quý và hiếm có .
Nhưng đứng trước bảo tàng này cũng không giúp Tử Nguyên xua tan hết sự phiền muộn . Một phần vì chứng bệnh của hắn . Một phần vì bây giờ hắn có khuôn mặt giống hệt nhị hoàng tử . Không hiểu trước kia hắn từ đâu đến Thanh Lan Hoàng quốc hay vốn dĩ sinh ra ở đây nhưng trước kia không bị chú ý không hẳn sau này cũng vậy . Nhị hoàng tử đã từng bị thái tử đương triều g·iết . Vì vậy sau này hắn làm việc cũng phải cẩn thận hơn nếu không dễ mà một mạng ô hô .
Tử Nguyên đi ra khỏi mật thất hắn hướng đến thông đạo dẫn tới cửa ra chính của hang . Cũng dễ hiểu vì sao hôm qua hắn không tìm thấy lối vào có vẻ như trận mưa hôm trước quá lên khiến đất đá lở xuống lấp kín cửa hang .
Hắn lại phải tốn sức lớn mới đào ra một lối đi nhỏ tuy vậy cũng phải khom người xuống mà di chuyển . Tử Nguyên đi tới một thôn nhỏ dưới chân ngọn núi này mua một ít thức ăn trở về . Sau khi no nê thì trời cũng đã tối hắn dùng các bụi cây che kín lối vào hang loay hoay hồi lâu mới cảm thấy vừa ý . Xong xuôi hắn quay vào mở cửa mật thất hảo hảo nằm xuống đánh một giấc vì sàn gỗ trong này sạch sẽ hơn là nằm ở lớp đất lạnh lẽo ngoài kia .
...
Nhưng giấc ngủ của hắn không thể hoàn hảo được chẳng mấy chốc hắn bị tỉnh giấc bởi những tiếng đào bới cùng hô hoán .
Dị biến bất ngờ nổi lên.