Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Thiên Vũ Lệ

Chương 13 : Linh sủng khế ước




Chương 13 : Linh sủng khế ước

Mỹ phụ đối với hành động của Chu Ý cũng không quá bất ngờ, ít nhất là đối với các nữ tu sĩ. Trong việc lựa chọn hai linh thú đều có tư chất ngang nhau, chắc chắn một tiểu bạch hồ xinh xắn sẽ được yêu thích hơn một yêu thú tiểu ngưu thô kệch.

Tử Nguyên thấy mình được chọn thì không biết nên vui hay nên buồn, mỹ phụ kia là sư phụ của Chu Ý, có tu vi Nguyên Anh Kỳ. Thần thông tất sẽ lớn hơn Chu Ý nhiều. Tuy đối với một tên tu sĩ cấp thấp khi được tu luyện cạnh tu sĩ càng cao thì càng có lợi nhưng trường hợp của hắn lại đặc biệt khác a.

Nếu bị mỹ phụ kia phát hiện chuyện hắn ở trong thạch động vẫn như người bình thường, đang tiếp tục hấp thu huyết khí tu luyện. Cùng với việc phần thần hồn bên này có thể điều khiển cơ thể hồ ly thì không biết sẽ có chuyện khủng kh·iếp gì xảy ra nữa.

Như vậy việc được Chu Ý thu nhận có khi lại là việc tốt. Tu vi Chu Ý thấp hơn nên tỷ lệ rủi ro cũng sẽ thấp hơn.

Tử Nguyên đang trầm tư suy tính, chợt mỹ phụ kia lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của hắn :

"A, tiểu hồ này vậy mà không bình thường".

Ánh mắt mỹ phụ quét qua toàn bộ cơ thể bạch hồ ly, Tử Nguyên cảm giác như toàn bộ nội tình của hắn đều bị nhìn thấu khiến linh hồn hắn run rẩy hoảng sợ không thôi.

Chu Ý cũng vô cùng ngạc nhiên nhìn qua. Trước đó nàng đã dò xét sơ qua bạch hồ cùng với tiểu ngưu nhưng cũng không phát hiện bất kỳ dị thường nào.

"Tiểu hồ, ngươi đã sinh ra linh trí rồi?". Trong não hải bạch hồ bỗng truyền tới âm thanh của mỹ phụ.

Tử Nguyên không biết vì sao mỹ phụ kia không nói gì lại có thể truyền suy nghĩ vào não hắn, nhưng đây chắc là một phương pháp truyền âm của tu sĩ nên hắn cũng không lấy làm lạ.

"Đúng...vậy ". Tử Nguyên cẩn thận từ tốn đáp lại. Hắn cũng không dại gì mà dấu diếm một cường giả, có khi lại phản tác dụng.

"Tốt vậy ngươi có bản mệnh thần thông gì, có năng lực đặc thù gì không?". Mỹ phụ lại hỏi.

Tử Nguyên khá bất ngờ khi bị hỏi như vậy, nhưng hắn liền nhanh nhẹn :

"Ta...có thể ...thi triển ra huyễn...vụ vây khốn địch...nhân cùng độn địa...thuật.". Có thể tu vi của bạch hồ này còn quá thấp nên dù có thần hồn Tử Nguyên làm chủ nhưng cũng chỉ truyền đạt lại suy nghĩ đơn giản.



Sau khi thôn phệ thần hồn hồ ly, Tử Nguyên liền nhận được một số ký ức vụn vặt của nó. Lúc tu vi tăng lên, hắn đã ngộ ra những bản mệnh thần thông của con thú này. Nhưng phải đợi khi tu vi tăng cao hơn giờ nhiều mới có thể thi triển. Theo Tử Nguyên cảm nhận thì phải cách một đại cảnh giới nữa, có vẻ như là tới Trúc Cơ.

Mỹ phụ đưa thần niệm dò xét căn cơ bạch hồ ly thêm một lượt mới quay sai cười hiền hậu với Chu Ý đang mang vẻ ngơ ngác cùng tò mò chăm chú quan sát :

"Cơ duyên của con không tệ, con hồ ly này ta thấy nó là một yêu thú linh căn biến dị, không có giới tính, trải qua sự cải tạo của Tru Tâm Nhập Khôi Trận tuy thất bại nhưng vô tình thức tỉnh linh thể Yêu Hồ tộc cùng thần thức lớn mạnh, sớm sinh ra linh trí như nhân loại mà một số yêu thú Kết Đan mới có thể. " .

Thấy mỹ phụ không phát hiện dị thường gì Tử Nguyên mừng thầm.

"Điều sư phụ nói là thật, vậy nó thực sự chỉ có thể tu luyện đến Kết Đan?". Chu Ý hỏi mỹ phụ với vẻ mặt đầy chờ mong.

"Điều này cũng không hẳn. Nếu với những yêu thú khác thì gần như là như vậy, nhưng yêu hồ này hơi đặc biệt, nếu gặp cơ duyên thì tiến giai cao hơn cũng không hẳn là không thể".

Chu Ý nghe vậy liền vui mừng cúi xuống ôm bạch hồ lên vuốt ve đầy yêu thích.

Tử Nguyên được Chu Ý ôm vào trong người thì tim đập thình thịch không thôi, một hơi thở đàn hương truyền thẳng vào mũi hắn.

Ở trong thạch động bí mật kia, Tử Nguyên mở mắt ra, khuôn mặt vốn bình thường giờ chợt hiện lên nét đỏ ửng cùng vẻ xấu hổ. Trong lòng bỗng xuất hiện sự rung động không thể nói rõ.

Sự bực bội khi bị mỹ phụ bảo là không giới tính dù ý là chỉ thân thể hồ ly sớm bị vứt lên chín tầng mây. Mà hình như hắn cũng không bị ảnh hưởng bởi thân thể này, vì hắn có hai cơ thể. Thân yêu hồ cũng chỉ là phụ .

Tại đại sảnh Chu Ý âu yếm "Tử Nguyên" một hồi, như nghĩ đến chuyện gì ngẩng đầu lên ngập ngừng:

"Yêu hồ này giá trị cũng không dưới những thành phẩm yêu khôi kia, đệ tử nhận nó liệu có..."

"Ban đầu ta đã ban nó cho con, đây là cơ duyên của con. Nhưng yêu hồ này lại không giống những thành phẩm kia. Những thú khôi kia từ yêu thú luyện hoá thành một dạng khôi lỗi mang thân yêu thú, làm tăng mạnh tư chất. Yêu hồ này ngược lại sau khi qua Tru Tâm Nhập Khôi trận lại giữ nguyên vẹn thần hồn cùng bản thể mà không bị luyện chế, biến dị linh thể, nên vẫn là yêu thú . Sau khi rời khỏi đây, con cũng cần ký khế ước linh sủng với nó." Mỹ phụ trấn an lại nói tiếp :



" Đối với những người bên ngoài Ý nhi không cần để ý, đợi khi linh thú này tiến giai qua Kết Đan còn không biết bao thời gian. Cho dù có kẻ có ý không tốt, cũng đã có ta làm chủ".

"Đa tạ sư phụ, người tốt với ta như thế đồ nhi thực không biết lấy gì báo đáp". Chu Ý cảm kích.

"Nha đầu ngốc, ngươi từ nhỏ thân cô thế cô được ta vô tình thu nhận, ta không còn gia quyến, cũng chỉ có mình ngươi là thân truyền đệ tử của ta, không chiếu cố ngươi thì chiếu cố ai". Mỹ phụ xoa đầu Chu Ý mắng nhẹ, nhưng giọng điệu yêu thương rất rõ ràng.

"Vâng". Chu Ý lí nhí, từ lúc được thu nhận, gia sư nàng đã vô cùng yêu thương chăm sóc nàng, tình cảm sớm đã vượt qua tình sư đồ.

"Nhưng Tru Tâm Nhập Khôi Trận này cũng quá là tàn bạo, lấy nhân loại Luyện Linh Sĩ làm tế phẩm. Sau khi khôi thú tiến giai bình cảnh, còn thôn phệ bản nguyên nhân còn lại để tiến giai, không khỏi quá mức huyết đạo đi". Chu Ý chợt lộ vẻ chán ghét nói với mỹ phụ .

Mỹ phụ đối với tính thiện lương của Chu Ý vô cùng hiểu rõ, nàng che miệng cười :

"Thực sự là thế. Bất quá đám người kia phần đông đã quyết định vậy cũng không quản được. Mà cũng không cần quản làm gì. Lần này chúng ta chỉ hỗ trợ vẻ bề ngoài, thu chút lợi ích là được. Nếu bị thế nhân phát hiện điều tra thì chúng ta thực cũng không liên quan. "

Mỹ phụ khi nói đến "đám người kia" mặt hiện lên vẻ khinh bỉ, rồi nàng lại ôn nhu nói với Chu Ý:

"Tốt rồi, mặc dù con là thiên tài tu luyện, chưa tới trăm năm đã kết đan, nhưng Nguyên Anh đại đạo khó lường, không được chủ quan trễ nải tu luyện ".

Mỹ phụ nghiêm túc dặn dò, đối với Chu Ý, nàng rất yêu thương và cũng kỳ vọng rất nhiều, đây vừa như thân nhi huyết mạch, vừa là người kế thừa toàn bộ y bát của nàng.

"Ý nhi xin nghe lời sư phụ". Chu Ý vâng lời

Tiếp theo, hai người hàn huyên tâm sự thêm một khoảng thời gian dùng hết vài chén trà, Chu Ý mới cung kính mang theo Tử Nguyên bái biệt rời khỏi.

Chu Ý phi hành đến một động phủ tại sườn núi cách đấy không xa. Chính là động phủ của nàng.

Bên ngoài động phủ mọc đầy hoa thơm, bướm ong nhẹ nhàng bay qua lại. Vào bên trong, động phủ của nàng vô cùng tao nhã đơn sơ. Chính giữa là một đại sảnh không lớn không nhỏ vô cùng sạch sẽ, có một bộ bàn ghế bằng đá màu lam. Trên tường có khảm nạm những viên tinh thạch chiếu sáng. Xung quanh có vài lối đi đến những gian phòng khác.

Vào đến đại sảnh, Chu Ý thả Tử Nguyên trong túi ra, ngắm nghía một chút rồi cất giọng nói thanh thúy :



"Ngươi chưa có danh tự, vậy ta đặt cho tên ngươi là Hồ Linh được chứ ? ".

"Được a ...". Tử Nguyên không thể nói chỉ có thể thông qua thần thức truyền đạt ý nghĩ đến Chu Ý.

Nàng gật gật đầu :

"Vậy ngươi đồng ý làm linh thú của ta ? Chắc chắn ta sẽ không bạc đãi ngươi chút nào".

"Ta ...đồng ý". Nghĩ đến việc bị kiểm soát Tử Nguyên hơi lo, nhưng dù gì đây cũng chỉ là thân hồ ly nên hắn cũng rất nhanh không bận tâm nữa, với lại đến nước này làm gì còn đường lui.

"Tốt rồi ta sẽ thi pháp đây". Chu Ý cười dịu dàng, bấm niệm pháp quyết. Tiếp theo, một hư ảnh đồ án kỳ lạ màu bạc hiện ra trước mắt. Sau đó chậm rãi bay vào đầu của bạch hồ ly.

Tử Nguyên không làm ra hành động gì, ngoan ngoãn để nó tiến vào. Một bản khế ước hiện ra trong thần thức Tử Nguyên, nội dung cũng khá đơn giản. Là một cái khế bước bình đẳng, và "Tử Nguyên" không được phản bội nàng.

"Nếu ngươi chấp nhận, hãy thả lỏng cơ thể, thần thức nguyện ý, chấp thuận khế ước". Giọng nói Chu Ý vang lên bên tai.

Tử Nguyên liền chấp nhận, Chu Ý liền lấy ra một thanh hắc nhận sắc bén cắt vào đầu ngón tay. Một giọt máu đào bay ra dung nhập vào mi tâm bạch hồ. Tiếp theo tiến vào thần thức, hoà làm một với khế ước.

Không lâu sau, trong đan điền bạch hồ hiện lên một ấn ký đặc thù màu bạc nhạt. Giữa Tử Nguyên và Chu Ý bỗng xuất hiện một tia liên hệ nồng đậm.

Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được tâm tình Chu Ý, hiện giờ nàng đang khá vui vẻ. Điều này khiến hắn rùng mình, âm thầm lưu ý bản thân sau này càng cần phải cẩn thận .

Về cơ bản hiện tại thân yêu hồ này đã nằm trong tầm kiểm soát của Chu Ý, mọi cử động đều nằm trong tầm mắt nàng.

Ở thạch động vô danh kia, nét mặt Tử Nguyên chợt hiện lên vẻ trầm ngâm.

Điều hắn đau đầu nhất bây giờ là bản thể làm sao để thoát khỏi thạch động bí mật.

Tử Nguyên cũng không muốn bị nhốt mãi trong thạch động này, đợi đến khi các khôi thú tiến giai Kết Đan đến thôn phệ các bản nguyên tế phẩm còn lại thì hắn không đủ kiên nhẫn.