Bên trong thế giới trong động phủ cho dù là nội phủ hay ngoại phủ, dù là cái khe trong tinh không nào thì cũng rất ít khi có một cơn lốc cấm chế như thế này.
Cấm chế này vốn chỉ là một đám ký hiệu nhưng lúc này số lượng quá nhiều, dày đặc chồng lên nhau, đã không còn có thể nhìn rõ ràng, chỉ còn có thể nhìn thấy một đám sương mù mờ ảo tỏa u quang. Trong tiếng rít gào không gian vặn vẹo, cấm chế xoay tròn, thoạt nhìn giống như một con lốc khôn cùng.
Cảnh tượng này rất hoành tráng, nhưng chỉ có mình Vương Lâm có thể cảm thụ. Dù là đám mãnh thú tồn tại trong cái khe Vân Hải tinh vực này thì trong nháy mắt khi cơn lốc cấm chế này xuất hiện đều tránh xa. Đám mãnh thú này sợ hãi, từ bốn phương tám hướng điên cuồng bỏ chạy về phía cửa ra.
Cảnh tượng này giống như thú triều. Đám mãnh thú lao ra khỏi cái khe. Chỉ trong thời gian mấy ngày, bên ngoài cái khe này đã có vô số mãnh thú.
Chúng không rời đi quá xa mà chỉ ở bên ngoài cái khe run rẩy nhìn vào không gian trong đó ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.
Thú triều tại cái khe của Vân Hải tinh vực này cũng khiến rất nhiều người chú ý, định xông vào quan sát xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì nhưng cơn lốc cấm chế trong cái khe khiến tất cả những người muốn tiến vào đều hoảng sợ!
Cơn lốc bên trong cái khe vẫn đang cuồn cuộn thổi, tiếng gió rít không ngừng giống như quỷ khóc sói gào, truyền khắp bốn phía. Sâu trong vô số cấm chế này, Vương Lâm khoanh chân ngồi yên lặng. Hắn nhắm hai mắt, trên mi mắt hiện lên vẻ tính toán.
Tấm buồm mặt quỷ bị Vương Lâm chém thủng, hình thành cơn lốc cấm chế. Vương Lâm không hề kinh hoàng. Chuyện này nằm trong dự đoán của hắn. Lúc này thể xác và tinh thần hắn bình tĩnh, không ngừng tính toán, chậm rãi tới gần bổn nguyên cấm chế.
Cấm chế trên thực tế chính là trận pháp. Muốn hiểu được bổn nguyên của nó thì phải có thần thức cực kỳ cường đại. Vương Lâm lúc này tu vi đã đạt tới Không Linh trung kỳ, thần thức tất nhiên cực kỳ cường đại, đủ để cảm ngộ loại bổn nguyên này. Giờ phút này thần thức hắn tản ra, bao phủ không gian cả khe nứt này, không ngừng tính toán, chậm rãi khiến cấm chế trong khu vực này ít dần đi.
Chúng ít đi cũng không phải là biến mất mà là dung hợp cứ hai cấm chế dung hợp làm một. Thời gian trôi qua, càng ngày tốc độ dung hợp này càng nhanh. Cuối cùng, hầu như chỉ trong một nhịp thở là lại có rất nhiều cấm chế cũ tiêu tán, cấm chế mới xuất hiện.
-Cấm chế bổn nguyên chính là một lực lượng tính toán. Loại lực lượng này bao trùm cả La Thiên, thậm chí có thể tính toán cả tương lai, thay đổi được vận mệnh bản thân, cần phải có thần thức rất mạnh. Thiên Vận Tử có thuật này, trước ta không hiểu lắm, giờ xem ra ngày đó hắn ẩn dấu trình độ cấm chế kinh thiên!
Vương Lâm mở hai mắt, trong mắt bừng lên hàn quang.
Hắn vẫn luôn kiêng kỵ Thiên Vận Tử. Chuyện này như là ở một nơi bí ẩn, luôn có ánh mắt từ trong hư vô nhìn lại, khiến người ta cảm thấy không thoải mái. Nhưng quay đầu nhìn lại thì lại không thể phát hiện ra ánh mắt đó đến từ đâu.
Sau bảy ngày, gió lốc cấm chế trong khe nứt này nhỏ lại rất nhiều. Vô số cấm chế trước đây giờ phút này đã tiêu tán gần một nửa toàn bộ dung hợp lại.
Chỉ là Vương Lâm vẫn không thể buông lỏng chút nào. Ngay lúc này cấm chế dù đang dung hợp nhưng nó còn diễn biến ra vô hạn nếu bản thân không thể liên tục khiến cấm chế cuối cùng biến thành một đạo thì chúng rất nhanh sẽ diễn biến ra số lượng nhiều hơn.
Dù là hiện tại, với số cấm chế chỉ còn một nửa thì cũng đã mơ hồ có dấu hiệu phân chia. Chỉ cần chúng phân chia một lần thì đủ để khiến toàn bộ cố gắng của Vương Lâm vừa rồi tan thành mây khói!
Thần thức của hắn giống như một tấm lưới lớn bao phủ toàn bộ cấm chế này, mỗi khắc ánh mắt lại lóe lên, thần thức tính toán áp súc chúng lại.
Càng về sau Vương Lâm lại càng gặp khó khăn. Thần thức của hắn giống như bị phân thành vô số phần, tính toán vô tận, yên lặng dung hợp đám cấm chế.
Thời gian mười ngày thoáng chốc đã trôi qua. Phạm vi thần thức Vương Lâm bao phủ đã nhỏ lại bằng một nửa. Đám cấm chế trong dung hợp cũng giảm đi nhiều, chẳng qua lực lượng phân chia truyền ra bên trong hầu như đã đạt đỉnh.
Vương Lâm vẫn không nhúc nhích nhưng thần sắc lại cực kỳ ngưng trọng. Hắn dùng toàn bộ thần thức tính toán, tìm kiếm cơ hội dung hợp lần thứ ba.
Lại mười ngày trôi qua, trong khi cấm chế này đã có một bộ phận phân chia thì Vương Lâm mở bừng đôi mắt.
-Cấm chế là trận pháp, trận phải là đại đạo! Thiên địa có trận chính là pháp tắc, là quy tắc! Người cũng có trận, đó là vận mệnh, là quỹ tích! Trận pháp cấm chế này nói trắng ra chính là quy tắc mà tu sĩ tự mình nghĩ ra, dùng loại quy tắc này để vận chuyển thiên địa! cấm chế lại dung hợp!
Hai mắt Vương Lâm lộ vẻ minh ngộ, thì thào nói nhỏ, thần thức bao trùm cấm chế, ầm ầm dung hợp!
Đây là lần dung hợp thứ ba!
Lần này sau khi dung hợp cấm chế bốn xung quanh Vương Lâm đã giảm xuống chừng một ngàn vạn. Gần ngàn vạn cấm chế này mỗi một cấm chế đều cực kỳ đầy đủ, giống như tự thành một thể cũng ẩn chứa khí tức cường hãn.
Chúng đã rất khó có thể dung hợp thêm lần nữa!
Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt. Dung hợp ba lần đã là cực hạn của hắn. Tính toán cấm chế này để cuối cùng chúng hóa thành một đạo so với tưởng tượng của hắn thì còn gian nan hơn nhiều. Trong lòng không hề thư thả nửa điểm, khiến cho Vương Lâm không thể không phân thần ra khống chế. Do vậy lúc này hắn lại càng mệt mỏi.
-Cấm chế, dung!
Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, thần thức chợt tăng mạnh, từ bốn phương tám hướng mạnh mẽ ngưng tụ lại, trong tiếng ầm ầm vang lên trong cả ngàn vạn cấm chế xung quanh Vương Lâm. Tiếng động này kinh thiên, áp súc khiến đám cấm chế liền ngưng tụ lại một chỗ, bị Vương Lâm mạnh mẽ dung hợp.
Nhưng sự dung hợp này vừa mới hình thành một nửa đã lập tức có mấy cấm chế trong dung hợp vỡ tung. Chúng vỡ rồi nhưng không biến mất mà phân chia thành mấy lần. cũng trong sự phân chia này mà lại khiến một bộ phận cấm chế tiếp tục vỡ ra.
Do vậy, trong thời gian ngắn ngủi này, gần ngàn vạn cấm chế lập tức va chạm, mơ hồ khiến thần thức Vương Lâm không thể co rút lại nữa mà bành trướng ra bên ngoài.
Hai mắt Vương Lâm lóe sáng. Loại chuyện này nếu không thể ngăn cản ngay lập tức thì tính toán của hắn lúc này sẽ thất bại! Thân thể hắn nhoáng lên lập tức bổn tôn vốn ở trong cơ thể liền bước ra, chỉ để lại phân thân vẫn ngồi khoanh chân chỗ cũ.
Bổn tôn vừa bước ra, một luồng khí tức kinh thiên tràn tới. Chỉ thấy thân thể Vương Lâm nhoáng lên thân thể Cổ Yêu xuất hiện, lao thẳng về phía trước. Cùng lúc đó, thân thể Cổ Ma bộc phát ra ma khí ngập trời cũng lao ra, bay về một hướng khác.
Cuối cùng chỉ còn lại thân thể Cổ Thần lùi lại phía sau cùng với Cổ Yêu, Cổ Ma tạo thành thế tam giác.
-Cấm chế, dung!
Thần sắc phân thân của Vương Lâm dữ tợn, gầm nhẹ một tiếng, thần thức lại một lần nữa điên cuồng ngưng tụ lại. Đồng thời phân thân tam tộc cổ do bổn tôn biến thành cũng triển khai tu vi, dung hợp trong thần thức này, mạnh mẽ đè nén cấm chế dung hợp lập tức áp sát với nhau.
Tiếng ầm ầm vang lên. Dù là cấm chế đang phân chia hay đang dung hợp, toàn bộ trong tích tắc này đều bị thần thức của Vương Lâm và lực lượng của bổn tôn khiến chúng mạnh mẽ ngưng tụ lại.
Trong nháy mắt, gần ngàn vạn cấm chế này liền ít hẳn đi, cuối cùng xung quanh Vương Lâm chỉ còn lại không tới trăm vạn!
Đây là lần dung hợp thứ tư!
Năm trăm vạn cấm chế này giống như năm trăm vạn con ngựa hoang không chịu khống chế, đều tỏa ra ánh sáng kinh thiên. Nếu không phải có thần thức của Vương Lâm bao phủ chặt chẽ lại có tam thể của bổn tôn hạn chế thì chúng lập tức sẽ vỡ tung ra mà phân chia.
Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, rất nhiều tơ máu hiện lên. Đám tơ máu này cuốn lấy nhau, liên kết vào một chỗ. Giống như tồn tại một quy tắc kỳ dị nào đó.
Đồng tử trong hai mắt đều có tơ máu! Nhưng số lượng tơ máu trong một mắt lại khác nhau! Tơ máu này là biểu hiện sự mệt mỏi của Vương Lâm, cũng là dấu vết của hắn sau mấy ngày tính toán, nghĩ ra phương pháp tạo thành cấm chế bổn nguyên!
-Cấm chế, dung hợp lần thứ năm!
Tay phải Vương Lâm nhanh chóng bắt quyết, lục đạo bổn nguyên trong cơ thể biến ảo ra. Lục đạo bổn nguyên vừa xuất hiện, tinh không liền chấn động. Chúng liền hóa thành sáu thanh trường kiếm bay vút lên, sau đó hạ xuống, ở bên ngoài mỗi thân thể của bổn tôn lại có hai thanh, đang vây quanh phân thân của Vương Lâm ở trung tâm.
Sáu thanh trường kiếm này áp chế khiến năm trăm vạn cấm chế lại một lần nữa bị mạnh mẽ dung hợp. Tiếng ầm vang lúc này đã không còn nhiều lắm. Trong lần dung hợp này, liên tục diễn ra lần thứ sáu, thứ bảy, thứ tám!
Lần lượt dung hợp số lượng thay đổi, thậm chí cấm chế cũng không phải là hai cái dung hợp làm một mà là ba cái, năm cái.
Do vậy mà sau lần dung hợp thứ tám, bên ngoài thân thể Vương Lâm chỉ còn tầm mấy ngàn!
Nhưng một vạn cấm chế này mỗi cái lại bao gồm tứ đại cấm, cũng bao gồm những cấm chế không thuộc về thế giới này. Chúng lớn tới hơn mười trượng, tạo thành tiếng chấn động ầm vang bốn phía.
Nhìn đám cấm chế này, tia máu trong mắt Vương Lâm càng nhiều.
-Ba ngàn một trăm bảy mươi hai cái.đủ rồi!
Vương Lâm đứng phắt dậy, tay phải vung lên vỗ mạnh một cái lên thân thể. Một chưởng này khiến hắn phun một ngụm máu tươi.
Máu tươi xuất hiện, Vương Lâm lại vung tay lên. Đám máu tươi chia thành ba ngàn một trăm bảy mươi hai phần lao thẳng về đám cấm chế.
-Huyết cấm, dung hợp lần thứ chín !
Vương Lâm gầm to một tiếng, lấy máu làm vật dẫn lại dung hợp hơn ba ngàn cấm chế này một lần nữa. Lúc này huyết quang tỏa ra chói mắt đám cấm chế ầm ầm chồng lên nhau. Huyết quang càng ngày càng đậm cuối cùng di động phía trước Vương Lâm chỉ còn chín cấm chế!
Chín cấm chế này lớn tới ngàn trượng, chẳng khác gì một ngọn núi, tỏa ra khí tức tang thương, sừng sững trong tinh không!
Nhưng ngay khi đám cấm chế này hiện ra thì một trong số đó đột nhiên vỡ tung, phân chia thành vô số, lan ra bốn phía.
Ngay sau đó một cái khác cũng vỡ tan. Biến cố đột ngột này khiến Vương Lâm không kịp suy nghĩ. Hắn nhanh chóng vươn tay phải điểm lên mắt phải một chỉ.
Một chỉ này khiến mắt phải Vương Lâm phun ra một đám sương mù máu. Một hư ảnh đồng tử khổng lồ bất ngờ biến ảo ra trước người Vương Lâm. Trong đồng tử này tràn ngập tơ máu!