Tiên Ma Chi Giới

Chương 4: Trắc Hồn Thạch




Lâm Thanh gật đầu nói:"Nhưng ta có một điều muốn nói trước khi bắt đầu thức tỉnh Tiên Ma chi Hồn!"

"Tiên Ma Tế Đàn có biết không?"

Bên trong đám trẻ, một cánh tay giơ lên nói:"Tiên Ma Tế Đàn là Thượng Cổ Nhân Tộc chế tạo, giúp cho ta khi đủ mười tuổi thức tỉnh Tiên Ma chi Hồn."

Lâm Thanh tán dương nói:"Rất tốt, Tiên Ma Tế Đàn đúng là do Thượng Cổ Nhân Tộc chế tạo ra, bởi vì Nhân Tộc ta rất ít mới sinh đã thức tỉnh Tiên Ma chi Hồn.

Họ tạo ra Tiên Ma Tế Đàn để cho năng lực này vì không người kế thừa mà biến mất!"

"Tiên chi Tế Đàn thức tỉnh Tiên Hồn, Ma chi Tế Đàn thức tỉnh Ma Hồn! Tiên Ma song Hồn thức tỉnh là khác nhau, là tương khắc! Ví dụ như cho một cái có Ma Hồn vào Tiên chi Tế Đàn để thực hiện thức tỉnh nghi thức, vậy hắn sẽ bạo thể mà chết!"

Lâm Thanh sắc mặt nghiêm túc nói rằng:"Tiên Ma chi Hồn là có xung đột! Trên đời này có thể xuất hiện song sinh Ma Hồn, song sinh Tiên Hồn. Nhưng Tiên Ma hai Hồn đều có đó là không có khả năng!

Có thể trong cơ thể của một số ít người thực sự có Tiên Ma song Hồn, nhưng cả đời này của họ chỉ có một cái Hồn xuất hiện mà thôi!"

Lâm Thanh hít sâu một cái rồi nói:"Đã từng có một số người điên từng bắt những đứa trẻ bị cho là có Tiên Ma song Hồn, sau đó tạo ra một loại Tiên Ma Tế Đàn đồng thởi thức tỉnh hai loại Tiên và Ma Hồn!"

Bọn nhỏ nhao nhao hỏi:"Sau đó thì như thế nào?"

Lâm Thanh thở dài một tiếng nói:"Sau đó? Làm gì có sau đó a."

"Những đứa trẻ này chỉ có thể bị chính mình Tiên và Ma Hồn xung đột tạo ra năng lượng cho nổ chết a!"

Lý Huyền Minh sắc mặt có chút căm giận nói:"Chẳng lẽ những người xấu đó không có bị ai trừng trị! Như vậy thật không có thiên lý!"

Lâm Thanh lắc đầu cười lạnh nói:"Đương nhiên là những người này có chính mình quả báo, những đứa trẻ được cho là có Tiên Ma song Hồn này sau khi mất tích thì đáng lẽ không có ai hay biết, dù sao thì cũng không có cha mẹ là đại nhân vật gì a! Với lại những ác nhân này thì vốn cũng là quyền cao chức trọng nhân vật muốn bịt miệng một số người, xóa đi một ít việc cũng là đơn giản, nhưng mọi chuyện lại bị phanh phui, bị trình báo lên đế quốc chỉ vì hai chữ Đế Tử! Haha, Ác nhân có ác báo, vốn tưởng là chính mình kế hoạch không có một lỗ hỏng nhưng lại không hay biết chỗ sai lớn nhất của họ là lúc bắt đầu!"

Lâm Thanh:"Những người này thực hiện kế hoạch là Đế Quốc Đại Đế đang bế quan, bắt toàn bộ những đứa trẻ bị trắc thí ra là có Tiên Ma song Hồn chi tư, nhưng lại không ngờ trong số những đứa trẻ bị bắt này có một đứa là đương đại Đại Đế nhi tử! Vị này Đế Tử là Đại Đế ở con riêng, từ nhỏ không ở Đế Cung mà là ở bên ngoài mới tạo cơ hội cho những người này bắt láy. Tới lúc làm xong tất cả mọi chuyện, Đế Tử đều đã chết, kế hoạch hoàn toàn thất bại. Những cái này ác nhân vào lúc Đế Tử chết thì cũng biết thân phận của hắn, Đế Tử có Đế Ngọc, nhưng lại không lo sợ vì Đế Tử này nếu thực sự là được quan tâm thì cũng sẽ được đưa vào Đế Cung sinh sống. Suy nghĩ cứ kiểu: một vị con riêng thôi cần gì phải lo sợ chứ, dù sao Đại Đế cũng sẽ không vị một đứa con riêng mà xử trảm Đại Thần như ta!"

"Nhưng người tính không bằng trời tính, vị này Đế Tử thực ra tử nhỏ đã được định là vị tiếp theo Đại Đế! tồn tại của vị này Đế Tử thực ra chỉ có một mình Đại Đế biết, còn vì sao thì ta cũng không rõ. Tiếp theo qua mợt đoạn thời gian, Đại Đế xuất quan được Đế Ngọc truyền lại tin tức, hắn trực tiếp giận tím mặt ra lệnh bắt giữ và lăng trì xử tử cửu tộc của những Đại Thần tham gia sự kiện."

Lâm Thanh sắc mặt nghiêm túc nói:"Tiên Ma song Hồn là chỉ có một cái có thể tồn tại, một là Tiên Hồn, hai là Ma Hồn! Nếu tự cho là đúng mà thức tỉnh cả hai thì sẵn sàng chết đi!"

Cả bọn nhỏ mặc dù nghe nhiều như vậy chuyện tàn nhẫn nãy giờ nhưng khuôn mặt không có chút khiếp đảm hay là sợ hãi.

Những việc này trong sách có đầy, đôi khi Lâm Thanh còn kể cho một số câu truyện còn kinh khủng hơn.

Đây là một phương pháp dạy dỗ của Cô Nhi Viện, rèn luyện một phần tư tưởng từ nhỏ là thiết yếu.

Một chút ý chí hay nhẫn nại đểu không có, nói cái gì Tu Luyện a!

Lâm Thanh nói:"Tiên Ma chi Hồn chia làm hai loại cũng vì này lí do, Tiên Hồn và Ma Hồn hai loại tương khắc, cực kỳ khác biệt! Tiên Hồn lúc thức tỉnh là cần Linh Dược là chứa Linh Khí vật! Ma Hồn thì khác, Độc, Huyết Khí, Âm Khí... Đa phần đều là không quá tốt lành vật."

"Những cái kẻ điên kia muốn thức tỉnh cả hai Tiên Ma song Hồn, khó nhất là ở đây! Thức tỉnh làm sao mà cho cả hai Tiên và Ma Hồn đều cân bằng trong một thân thể!"

Lâm Thanh lắc đầu nói:"Và điều đó là không khả năng! Khống chế sai một chút cũng có thể bạo thể chết tại chỗ!"

Khê Vân Hầu giơ tay hỏi:"Thanh gia gia, như thế nào để biết một người là Tiên hay Ma Hồn?"

Lâm Thanh vuốt vuốt râu nói:"Nhờ Trắc Hồn Thạch, chính là hòn đá ở giữa hai cái Tế Đàn kia."

Lâm Thanh chỉ chỉ một tảng đá ở xa, cả tảng đá nhìn qua to như trái dưa, hình tròn màu đen.

"Bên trái là Tiên chi Tế Đàn, bên phải là Ma chi Tế Đàn! một hồi nữa nếu trắc thí ra chính mình Tiên Ma chi Hồn thì trực tiếp đi qua! Nhưng nhớ đừng có đi nhằm bên!" Lâm Thanh nghiêm túc nói.

"Vâng!"

Lâm Thanh:"Chỉ cần đi lên rồi đặt tay lên trên Trắc Hồn Thạch rồi dẫn Linh Lực vào trong, tốt chúng ta bắt đầu! Phan Vũ!"

Một đứa trẻ đi ra, tay để lên Trắc Hồn Thạch rồi đưa vào Linh Lực.

Xủy xùy.

Trắc Hồn Thạch phát ra xùy xùy một tiếng, một loại khí vụ không biết từ đâu bỗng nhiên xuất hiện rồi quấn quanh Trắc Hồn Thạch sau đó từ từ quấn tới tay của Phan Vũ.

"A!" Phan Vũ có chút sợ hãi hét lên.

"Không có gì đáng sợ cả, đây là Trắc Hồn Thạch dùng để trắc thí Tiên Ma chi Hồn một loại khí vụ thôi." Lâm Thanh trấn an nói.

"Nếu như loại này khí vụ chuyển trắng thì tức là Tiên Hồn, còn nếu là biến đen thì là Ma Hồn,"

Vừa nói xong, khí vụ trên tay của Phan Vũ từ từ chuyển trắng.

Lâm Thanh gật đầu nói:"Phan Vũ, Tiên Hồn!"

"Tiếp theo, Khê Vân Hầu!"

Khê Vân Hầu nghe tên mình, thì trực tiếp đi lên tay đặt lên Trắc Hồn Thạch.

Trắc Hồn Thạch phát ra từng đợt khí vụ quấn quanh tay hắn, sau đó từ từ biến đen.

"Khê Vân Hầu, Ma Hồn!"

Tiếp theo là một đợt gọi tên nhàm chán~

"Tô Giang, Tiên Hồn!"

"Quách Tiểu Mân, Tiên Hồn!"

"Tần Trung, Ma Hồn!"

"Lý Huyền Minh, Tiên Hồn!"

Một hồi sau lại vang lên:"Trương Hàn!"