Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 147




Sheele đã đi ra khỏi khu vực thành phố, đến một khu ngoại ô toàn là đất và đá, không có một bóng cây cối. Cô lần theo bản đồ, tìm kiếm một ngôi nhà nhỏ, tự hỏi Dương Hằng đang làm gì bên trong đấy.

"Chắc là việc rất quan trọng..."

Sheele thầm nghĩ, gia tăng tốc độ di chuyển. Một bóng người xuất hiện ở trên cao, không, phải là hai bóng. Một người một thú. Dưới ánh trăng chiếu rọi, khung cảnh này giống như đã từng xảy ra một lần trước kia.

"Sheele thuộc Night Raid..."

"Seryu thuộc Jeagers..."

"Chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Câu nói tương đồng từ hai người phát ra, Seryu hạ xuống với Coro bên cạnh. Đứng đối mặt với Sheele, cả hai người cách nhau không đến ba mươi mét.

"Thế lại định bắt ta hả, quý cô công lý?"

"Quý cô công lý? Đừng nhắc đến nó nữa."

Sheele phát hiện ra Seryu có điểm khác biệt rất lớn trong quá khứ, không phải khác biệt về ngoại hình ra sao, mà là cái ánh mắt của cô ta. Lần trước gặp mặt, Sheele chỉ cảm nhận được sự điên cuồng tràn ngập trong đó. Nhưng ánh mắt của Seryu lúc này rất ngay thẳng, rất thanh tịnh.

Tuy nhiên, ánh mắt vẫn chỉ là ánh mắt mà thôi, Sheele rút kéo ra. Hai người thuộc hai trận doanh đối nghịch với nhau, một ánh mắt thôi không thể thay đổi điều đó.

"Coro, pháo công lý... không, dùng số 5."

Coro phóng đại, nhào lên cắn vào tay kim loại của Seryu, một cái mũi khoan khổng lồ xuất hiện.

"Tấn công!"

Coro mọc ra hai tay, lao về phía Sheele đấm liên hồi, cô không chống đỡ trực tiếp mà né sang một bên, lướt về phía Seryu, đầu kéo đâm vào mũi khoan tạo nên một âm thanh chói tai.

"Biết teigu của ta có khả năng xuyên phá kinh khủng nhất mà vẫn lao lên cận chiến, ngươi bị ngu sao?"

Sheele lạnh lùng lên tiếng, phá hỏng phần đầu của mũi khoan. Coro đằng sau nhào lên thì bị một kéo chém rách miệng. Sheele chuyển hướng, hai lưỡi kéo mở ra cắt đứt một cánh tay của con quái thú.

"Enma!"

Mũi khoan đã hỏng đầu bắn ra khỏi cánh tay của Seryu, cắm xuống nền đất gần chỗ Sheele. Cô nhíu mày, không nghĩ ngợi gì mà lùi ra thật xa, quả nhiên mũi khoan đó nóng đỏ rồi phát nổ. Sheele dùng thân kéo đỡ được mấy mảnh vụn bắn ra bởi sóng xung kích.

Cô cảm thấy khá thất vọng, đây chính là kẻ đã khiến cho cả Mine lẫn cô phải chật vật hôm đó sao? Dù cho Sheele đã luyện tập tăng cường sức mạnh rất nhiều thì cũng không đến mức chênh lệch như vậy chứ.

"Nếu ngươi còn giữ lại thực lực, tốt nhất hãy bung nó ra ngay đi."

"Extase!"

Lưỡi kéo phát sáng, Sheele lấn tới phía trước. Đồng tử của Seryu co rút lại, cô biết chiêu này, dù là Coro trong trạng thái cuồng nộ cũng bị choáng váng bởi thứ ánh sáng đó. Mà Seryu nhớ rằng trước kia khi sử dụng bí kỹ này, Sheele chủ có thể đứng yên một chỗ. Vậy mà giờ phút này cô lại có thể một bên khống chế Extase, một bên lao lên tấn công.

Đối thủ của cô đã mạnh đến mức này rồi sao?

"Coro, số 8! Kích hoạt trạng thái cuồng nộ!"

Thân hình của con quái thú nở to thêm một vòng, làn da biến thành màu nâu đỏ, gầm lên một tiếng tạo thành sóng âm xung kích dù hai mắt đã bị hào quang từ Extase che phủ. Sheele chẻ đôi sóng xung kích, lưỡi kéo vung ra tạo thành tàn ảnh liên tục đâm chém lên thân thể Coro.

Chát chát chát chát chát chát!

Mũi kéo tỉa bay từng thớ thịt của Coro khiến nó gào thét. Nhờ những cuộc huấn luyện khắc nghiệt mà cô đã tự tạo ra, Sheele đã vận dụng triệt để khả năng phát sáng của Extase và sự sắc bén từ cái tên của nó, tạo vật phân đôi! Nó xuyên phá mạnh đến nỗi thân thể cứng rắn của quái thú cuồng nộ cũng không thể đỡ nổi!

Oanh! Oanh! Oanh!

Những quả tên lửa bay loạn xạn ohas nát đất đá xung quanh. Nhân thấy nguy cơ, Sheele buộc phải từ bỏ mà lùi ra, hào quanh từ Extase cũng hạ xuống rồi biến mất. Lộ ra thân thể tàn tạ của con quái thú khổng lồ, đã bị đâm cắt nhiều chỗ, thậm chí còn hở cả hạch tâm ra bên ngoài.

Seryu lúc này đã có hai cái bệ phóng tên lửa gắn ở hai bên vai, nòng ra tên lửa vẫn còn đang bốc khói. Cô vừa nghĩ vừa sợ, bởi vì khi nãy không nhìn thấy gì nên buộc phải phóng loạn. Nếu như chậm trễ một giây đồng hồ thôi, rất có thể hạch tâm của Coro sẽ bị cái kéo kia phá hủy.

Còn Sheele, tuy rằng nhìn cô vẫn bình tĩnh, nhưng mà chiến đấu với cường độ cao như này vẫn tiêu hao rất nhiều thể lực. Cô phải nhanh chóng kết thúc trận chiến rồi đi tìm Dương Hằng.

"Lubbock có lẽ cũng đang bị tập kích, mong cậu ấy vẫn còn an toàn."

Vút!

Sheele chạy sang phía bên trái, dự định tấn công từ phần mạn, lắt léo né tránh cú vồ của con quái thú sau đó cắt trúng mắt cá chân của nó. Seryu phóng ra một quả tên lửa khổng lồ khiến Sheele buộc phải dừng tấn công Coro mà vung kéo chắn ở phía trước.

Bang!!!

Một vụ nổ kinh thiên xảy ra, Sheele bị thổi bay, cây kéo cắm xuống đất giữ thăng bằng. Lồng ngực phập phồng, cố gắng để khôi phục một chút thể lực.

Nhưng khoảng nghỉ đó chỉ diễn ra chừng năm giây, hai phe lần nữa xông vào xô xát. Seryu nhảy lên, pháo Taizan trang bị vào cánh tay, đạn bắn ra từ đó bị ngăn chặn bởi thân kéo. Coro xông ra dùng nắm đấm nện bay Sheele. Sau đó nó nhào đến Seryu rồi ngoạm vào người cô.

"Tích hợp 2, 7, 8."

Theo mệnh lệnh của Seryu, một hệ thống vũ khí kết hợp xuất hiện từ khoang miệng của Coro. Bắt đầu phóng ra cơn mưa đạn cộng với tên lửa, hủy diệt khu vục xung quanh.

Mặt đất bị đục lỗ chỗ, tạo thành từng hố sâu hoắm. Seryu mệt mỏi khuỵu một chân xuống, đạn dược của cô đã sắp sửa cạn kiệt rồi.

Vút!

Từ đám khói thuốc súng, một bóng hình lao ra, thứ vũ khí sắc bén tỏa sáng mãnh liệt. Đó chính là Sheele đã kích hoạt Extase một lần nữa.

Bản năng tử vong mãn liệt ập đến. Coro vội vàng lao ra bảo vệ chủ nhân, thân hình của nó chụm lại làm tư thế cuộn tròn, bảo vệ Seryu trong ngực.

Chát chát chát chát chát!

Thể lực đã chạm đáy, nhưng Sheele vẫn đâm kéo không ngừng nghỉ. Cô phát hiện ra dường như con quái thú này hồi phục rất chậm, bản thân nó cũng sắp tới giới hạn rồi.

Viên hạch tâm màu đỏ lộ ra, chỉ cần một nhát đâm thù nó sẽ bị phá hủy. Seryu bàng hoàng, kích hoạt thanh kiếm trên tay lao ra.

"Coro!"

Seryu hét lên, cô cảm thấy mình sắp mất đi người bạn đồng hành quý giá này. Liều mạng nhào lên đấu tay đối với Sheele. Thanh kiếm gắn trên tay cô chỉ chịu đựng được ba lần trước khi gãy đôi.

"Sao chúng ta phải như thế này? Night Raid, các ngươi không phải vì chính nghĩa sao? Ta cũng vì chính nghĩa mà, tại sao chúng ta không thể..."

"Ngươi chọn sai phe, quý cô công lý. Những kẻ mà ngươi phục vụ là những tên tham quan, những kẻ thối nát đang ăn linh hồn của nhân dân hàng ngày! Khi bọn họ đang kêu khóc, các ngươi ở đâu? Thứ mà các ngươi tuyên thệ bảo vệ chỉ là đám chính quyền đang tàn lụi kia thôi, không phải những người dân, không phải những số phận đang đau khổ ngoài kia."

Seryu ôm Coro hiện đã thu bé vào lòng. Nó rên rỉ yếu ớt, đã không thể hồi phục được nữa. Hai hàng nước mắt chảy ra, nhưng cô vẫn kiên định nhìn vào Sheele, ánh mắt trong suốt không chút tạp chất.

"Đúng vậy... tôi ngu dốt, tôi ngu muội, tôi đã làm tổn thương rất nhiều người. Tội lỗi này là thật, nhưng mà tôi vẫn muốn cái thứ chính nghĩa đó, thứ công lý mạnh mẽ đó... giống như của anh ta vậy."

"Tôi không muốn làm tay sai cho những kẻ thối nát kia nữa, tôi muốn... công lý được thực thi."

Sheele ngẩn ra, kẻ địch đang phản bội lại đế quốc? Nhưng ngẫm lại thì nó không giống như phản bội. Mà giống như... tỉnh ngộ.

Sheele trầm mặc, hóa ra cũng chỉ là một nạn nhân mà thôi.

Khi mà cả hai duy trì một khoảng lặng ngắn ngủi, một âm thanh sắc lẹm vang lên.

"Rất tốt, Seryu. Dùng chiến thuật tâm lý để giữ chân cô ta lại."

Sheele kinh hãi, nhưng băng giá đột nhiên dâng lên đông chặt chân và tay của cô. Sheele giãy dụa, nhưng cô đã không còn sức, Extase cũng không thể vận dụng.

Esdeath đi ra, vẻ mặt hài lòng nhìn Seryu đang sững sờ. Seryu đứng lên chắn trước mặt Sheele.

"Không, đội trưởng!"

"Em nói gì vậy, Seryu? Chả lẽ em muốn tự tay kết kiễu kẻ này sao, ta sẽ cho phép em làm điều đó sau khi tra hỏi."

"Không phải, đội trưởng. Chính nghĩa... chính nghĩa không nên thành như thế này!"

Esdeath trở nên lạnh lẽo, sắc bén nhìn chòng chọc vào Seryu như muốn phanh thây cô ra.

"Ồ, những lời vừa là thật sao?"

"Là... là... là thật! Em không muốn trở thành thứ vũ khí chết chóc của đế quốc nữa! Nó không đúng với chính nghĩa của em!"

Đồng tử của Esdeath trống rỗng, giống như vòng xoáy vực sâu. Khí tràng lạnh lẽo đến mức đông lại cả địa hình xung quanh lan tỏa ra, làm cho cả Seryu lẫn Sheele đều run rẩy. Cô phất tay, một mũi lao băng xuất hiện ở bên cạnh, nhắm thẳng vào trái tim của Seryu.

"Đã vậy thì ngươi vô dụng. Có thể chết được rồi."

Seryu vẫn đứng đó, ôm chặt Coro rồi nhắm mắt lại. Dù có chết, cô cũng chết với ý chí của mình. Còn Sheele, cô biết rằng đã không còn cách nào để thoát khỏi cái chết, nhưng trong lòng cô vẫn thiêu đốt một tia hi vọng. Giống như lúc bóng lưng màu đen đó cứu cô.

Rú!!!

Âm thanh to lớn vang lên, cắt ngang buổi hành quyết của Esdeath. Cô nhíu mày, âm thanh này giống như một c9n thú vật đang rầm rú. Nhưng lại không giống cho lắm.

Một ánh đèn chiếu rọi màn đêm. Một người nào đó đang cưỡi trên một vật thể màu trắng có hình thù góc cạnh và hai cái giống như bánh xe nhưng màu đen, không biết là làm từ chất liệu nào. Tỏa sáng nhất là thứ bóng loáng hình thoi đặt ỏ phía trước.

"Đây là... xe?"

Rú!!!

Chiếc xe hai bánh kì lạ dừng lại ngay trước Sheele và Seryu, cả hai ngạc nhiên không nói lên lời, sau đó là vỡ òa.

"May quá tôi không đến muộn."

Dương Hằng mỉm cười.