Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 769: Đạo Huyền Tiên Ông nợ




     Chính Tiên Đạo.

Trong đình phía sau núi.

Một già một trẻ ngồi đối diện nhau.

Ở giữa có một thân cây cao ba thước, ngọn cây ngang bằng, trên đó bày một bộ đồ uống trà.

Lão đạo đưa tay hái một chút lá cây từ trên đó, sau đó bỏ vào ấm trà.

Tô Đình lẳng lặng nhìn lão đạo sĩ này.

Đạo Huyền Tiên Ông rót chén trà, mới bình thản nói ra: "Ngươi được Ngũ Hành giáp, kết duyên phận cùng lão đạo, mà được Lôi Bộ chí cao chân truyền, lại là có cơ duyên với Sứ giả Tổng binh Lôi bộ Cổ Thương... Nhân quả duyên phận, tự nhiên là có, ngươi được chỗ tốt, sau này cũng sẽ có lúc cần tới ngươi, chỉ là lúc trước lão đạo đã nói với ngươi, nhưng nể tình lúc trước quen biết Cổ Thương một phen, thay hắn đi một chuyến ở nhân gian mà thôi."

Tô Đình nghe vậy, không khỏi thở dài một tiếng, cười tự giễu nói: "Xem ra Tiên Ông cảm thấy nói với ta những lời này là đã đủ, có nói thêm nhiều, dựa vào đạo hạnh bây giờ của ta cũng không đủ để biết được?"

Đạo Huyền Tiên Ông uống một hớp trà, cũng không phủ nhận.

Nhưng đối với Tô Đình thì đây cũng là ngầm thừa nhận.

Nhưng chuyện này cũng hợp tình hợp lí.

Đạo hạnh của Tô Đình không đủ, đối với Đạo Huyền Tiên Ông cùng Sứ giả Tổng binh Lôi bộ đã ở cấp độ tiên thần thì đúng là không đủ để có thể gánh vác trách nhiệm lớn, biết được quá nhiều cũng vô ích... Nhưng dù có nói với Tô Đình những chuyện lặt vặt này, chỉ cần hắn có đạo hạnh đầy đủ, tự nhiên vẫn sẽ phát huy được tác dụng, một khi phát huy được tác dụng, hắn cần đóng vai trò gì, tự nhiên cũng sẽ hiểu biết.

Tô Đình thầm than một tiếng, thầm nghĩ: "Đều là lão hồ ly."

Nhưng đây cũng là chuyện trong dự liệu của Tô Đình, bởi vì từ khi hắn biết được bên trong tượng thần ở Lôi Thần miếu có giấu thi thể của Sứ giả Tổng binh Lôi bộ Cổ Thương, hắn đã biết bố trí chuyện liên quan tới Lôi Thần miếu này đã có tám trăm năm.

Đạo Huyền Tiên Ông chính là chân truyền của Vô Thượng Đạo Tổ, tổ sư sáng lập ra môn phái Chính Tiên Đạo, hiện nay là Thái Ất Chân Tiên... Mà Cổ Thương là Sứ giả Tổng binh Lôi bộ, quyền hành cực cao, không thua gì Chân Tiên.

Tiên thần ở cấp độ này, bố cục suốt tám trăm năm, tự nhiên là có mưu đồ.

Nếu Tô Đình đã nhận được cơ duyên của bọn hắn, tự nhiên cũng cần hoàn thành cái giá phải trả khi thu hoạch được cơ duyên, nếu đổi lại một cách nói êm tai hơn chính là báo đáp ân đức, trả hết nhân quả.

"Những chuyện nên nói với ngươi, cũng đại khái đã muốn nói rồi."

Đạo Huyền Tiên Ông chậm rãi nói ra: "Nhưng ngươi có thể yên tâm, Cổ Thương vốn cũng không phải là ác loại, hắn là tthaanf Lôi Bộ, uy nghiêm trầm hậu, nhưng công chính vô tư, sẽ không có ác niệm với ngươi, huống chi các ngươi cũng coi như có duyên phận sư đồ... Ngày sau khi dùng ngươi, tự nhiên cũng sẽ đợi đến khi ngươi có thể gánh vác được chức trách lớn, nếu không thì ngươi không làm được chuyện, ngược lại sẽ ngã xuống, bố trí tám trăm năm chẳng phải sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát?"

Tô Đình cười khổ nói: "Cũng phải."

Hắn đặt Ngũ Hành giáp ở trước mắt, vẫn thở dài một tiếng, nói ra: "Tiên Ông mời vãn bối tới đây, chính là vì nói những lời này? Kỳ thật những lời này, Tiên Ông nói rất nhiều, nhưng bí ẩn trong đó dường như cũng không nói rõ bao nhiêu..."

Đây chính là lão hồ ly có đạo hạnh nhiều năm, nhìn như nói với Tô Đình rất nhiều bí ẩn, kì thực chỉ làm rõ được mấy phần nhân quả, nhưng bí ẩn vẫn là bí ẩn.

"Lão đạo để ngươi đến tự nhiên có lý do."

Đạo Huyền Tiên Ông chầm chậm nói ra: "Ngươi được Cổ Thương truyền thừa, ngày sau sẽ tương trợ Cổ Thương, mà nhận được chỗ tốt của lão đạo, tự nhiên cũng phải giúp lão đạo một việc."

Tô Đình cảm thấy bất đắc dĩ, buông tiếng thở dài, nói ra: "Trước kia được không ít chỗ tốt của Chính Tiên Đạo, còn tưởng rằng lần này đến đây, Tiên Ông là vì tặng ta cơ duyên, nào biết hóa ra là đòi nợ."

Đạo Huyền Tiên Ông vuốt râu cười nói: "Chính là đòi nợ, nhưng món nợ này, ngươi có thể hoàn lại sau."

Tô Đình uống hớp trà, nói ra: "Tiên Ông có việc gì xin nói thẳng... Chỉ là đúng như lúc trước nói, Tô mỗ ở nhân gian đương nhiên là hăng hái, nhưng so với tiên thần, cũng không có tác dụng lớn, không biết Tô Đình lấy đạo hạnh tầng chín, có thể giúp chuyện gì cho Tiên Ông?"

Đạo Huyền Tiên Ông nói ra: "Việc này tự nhiên không phải hiện nay làm, mà là trong tương lai."

Tô Đình nghe vậy, nghiêm mặt nói: "Tương lai? Tương lai có chuyện gì?"

Đạo Huyền Tiên Ông chỉ tay một cái, một dòng nước đột nhiên xuất hiện, ở giữa dâng lên ngọn lửa, nước sôi rót vào trong ấm trà, mới tiếp tục nói ra: "Khi ở Đông Hải, ngươi cũng đã gặp Cát Chính Hiên nhỉ?"

Tô Đình gật đầu nói: "Khi ở Đông Hải, vãn bối vừa đột phá Dương Thần, mà trước đó, hắn đắc đạo thành tiên, mà lại là trong ngoài tề tu, tới gần cấp độ Chân Tiên, cự tuyệt Thiên Đình sắc phong, có thể nói là cuồng ngạo không bị trói buộc."

Đạo Huyền Tiên Ông nói ra: "Hắn là trích tiên ngàn năm mới sinh ra một lần, là trụ cột tương lai của Chính Tiên Đạo."

Tô Đình mơ hồ hiểu được cái gì, nhưng không có mở miệng.

Đạo Huyền Tiên Ông tiếp tục nói ra: "Một vị trích tiên trước đó là Chính Nhất của Thủ Chính Đạo Môn, bây giờ có thể nói là trụ cột của Thủ Chính Đạo Môn, chính là thái thượng tổ sư năm đó tự mình tiếp dẫn hắn đến Thủ Chính Đạo Môn... Có thể khiến Đạo Tổ coi trọng như vậy, có thể nghĩ hạng người trích tiên bất phàm cỡ nào?"

Vẻ mặt Tô Đình nghiêm túc, nói: "Một vị trích tiên trước đó từ bỏ tiên thiên đạo thể, ngàn năm sau mới có một vị trích tiên mới sinh ra, đây đâu chỉ là ngàn năm mới sinh ra một lần? Cát Chính Hiên có thiên tư cực cao, tam giới cùng nghe tiếng, có danh xưng tiểu Tiên Ông, vãn bối luôn luôn hết sức kính trọng hắn..."

Đạo Huyền Tiên Ông nói ra: "Tổ tiên của hắn cũng bái nhập vào Chính Tiên Đạo ta, xưng là Huyền Tùng Tử, về sau lão đạo hành tẩu thiên hạ, cho mượn danh hào Huyền Tùng Tử, kết một trận nhân quả, bây giờ mới tiếp dẫn trích tiên là hậu nhân của Cát thị, đưa về Chính Tiên Đạo..."

Nói đến đây, Tiên Ông trầm giọng nói ra: " Bối phận của Cát Chính Hiên tuy rằng không cao, lại là lão đạo tự mình dạy bảo, thật là sư đồ, nên mới có danh xưng tiểu Tiên Ông."

Tô Đình thở sâu, nói ra: "Tiên Ông luôn nói tới chỗ bất phàm của Cát Chính Hiên, chỉ sợ còn có thâm ý?"

Đạo Huyền Tiên Ông đáp: "Lão đạo cũng không phải muốn dùng hắn tới dọa ngươi, mà là muốn nói rõ cho ngươi, kẻ này chính là tương lai trụ cột của Chính Tiên Đạo, cũng là đệ tử lão đạo đắc ý nhất trong mấy ngàn năm qua... Mà ngươi tu đạo đến nay, một đường đột nhiên tăng mạnh, bây giờ đã gần tớiTiên Đạo, gần như không thua gì hắn, có thể đứng sóng vai cùng hắn, có thể xưng là song tinh diệu thế."

Dương Thần của Tô Đình nhanh chóng suy nghĩ, nghiêm nghị nói: "Tiên Ông cho rằng vãn bối cùng Cát Chính Hiên sớm muộn cũng phải có một trận tranh đấu?"

Đạo Huyền Tiên Ông bình tĩnh nói: "Cùng một thời kì sinh ra hai người trẻ tuổi xuất sắc nhất, cuối cùng khó tránh khỏi sẽ đọ sức một trận, nếu nói song tinh diệu thế, cuối cùng cũng có lúc va chạm... Dù không có cừu hận, hai người các ngươi sợ là cũng muốn đọ sức với nhau."

Tô Đình nghe vậy cũng không phủ nhận, gật đầu nói ra: "Vãn bối vẫn luôn xem hắn như mục tiêu, trong lòng thầm có so sánh, chỉ là hắn tu hành sớm hơn ta, cho nên đạo hạnh của ta kém hơn với hắn, ta đang đuổi theo."

Đạo Huyền Tiên Ông nói ra: "Ngươi đang truy đuổi hắn, hắn cũng muốn bỏ xa ngươi... Đây vốn chính là một trận đọ sức, nhưng gậy dài trăm thước lại khó tiến một bước, hắn đã là thượng tầng trong Tán Tiên, nhưng khoảng cách tới Chân Tiên vẫn còn kém rất xa, nhưng ngươi muốn tiến vào tiên cảnh lại không xa nữa."

Tô Đình nói ra: "Tiên Ông cho rằng vãn bối có thể đuổi kịp hắn?"

Đạo Huyền Tiên Ông chậm rãi nói ra: "Tám thành là có thể, chẳng lẽ ngươi không có tự tin?"

Tô Đình sờ gương mặt, lo lắng nói: "Ta vẫn cảm thấy có một trăm phần trăm tự tin."